Đôi Nét Về Nam Khang Bạch Khởi | KHẢI NGUYÊN CUNG

945779_1390012591224307_2016931938_n

– Source: baike.baidu.com

– Editor: Bim Pà Pà

– P/S: Nếu bạn muốn đem bản chuyển ngữ này ra khỏi “Nam Khang Điện” vui lòng báo cho mình biết một tiếng, và ghi rõ Source, translated source, editor. Thank!

——————

“Chẳng phải chúng ta thường nói, trong chuyện tình cảm, người nào yêu trước, người nào yêu sâm đậm hơn, thì người ấy nhất định sẽ chịu thương tổn nhiều nhất, phải trả một cái giá cao nhất đó sao. Không biết, trên đời này, có cái giá nào cao hơn sinh mệnh hay không? “

I. ĐÔI NÉT VỀ CUỘC ĐỜI NAM KHANG

– Năm 1999, học tại một trường phía Nam của Trường Sa (Hồ Nam – Trung Quốc)

– Mùa xuân năm 2000, gặp người bạn trai mà anh thường gọi là “ông xã”, nhưng lúc này quan hệ hai người không rõ ràng, anh tránh né, sau đó có quen bạn gái nhưng không lâu sau liền chia tay.

– Từ năm 2000 – 2001, năm thứ hai đại học anh thuê phòng trọ phía ngoài để ở, thời gian này anh có mắc bệnh nhẹ, sau khi hết bệnh liền chuyển về lại phòng cũ.

– Từ năm 2001 – 2002, năm thứ ba đại học, mối quan hệ với “ông xã” vẫn như cũ.

– Đêm sinh nhật năm 2002, xác định rõ ràng mối quan hệ với “ông xã”. Hai người yêu nhau và sống chung với nhau cho đến năm 2006. Tác phẩm “Phù sinh lục ký” được viết trong thời gian này với lối hành văn bình thản, sinh động, tươi mới và ấm áp.

– Ngày 1/1/2006, bạn trai kết hôn, anh viết “Em chờ anh đến năm ba mươi lăm tuổi” để gửi gắm tâm tư tình cảm của mình, lúc này văn phong có sự chuyển biến rõ rệt, trở nên u ám và ảm đạm, tác phẩm tràn ngập sự bi ai thống khổ. Nghi ngờ lo lắng khiến cho anh mắc bệnh trầm cảm.

– Ngày 9/3/2008 anh liên lạc với bạn bè lần cuối cùng sau đó liền mất tích. Mười lăm ngày sau, tức ngày 27/03/2008 thi thể anh trôi nỗi trên dòng Tương Giang cuối cùng cũng được phát hiện và được vớt lên tại Nhạc Dương.

Khi mất, anh chưa tròn hai mươi tám tuổi

– Ngày 15/06/2009 ID Nam Khang tại Thiên Nhai bị xóa bỏ, đồng thời lúc đó blog Nam Khang tại Thiên Nhai cũng đóng cửa.

 II. ĐÔI NÉT VỀ SỰ NGHIỆP VĂN CHƯƠNG CỦA NAM KHANG

17/05/2004 -> 08/08/2004: Viết bộ truyện đam mỹ “Yêu Hồ”

26/09/2004 -> 05/10/2004: Tùy bút “Phù sinh lục ký”

13/10/2004: Viết đoản văn đam mỹ “Nguyện người dài lâu”

18/10/2004 -> 13/02/2005: Viết bộ truyện đam mỹ “Võng nhai kiếp – Quyển thượng”

14/02/2005 -> 09/05/2005: Viết bộ truyện đam mỹ “Võng nhai kiếp – Quyển hạ”

28/03/2005: Viết 5 phiên ngoại “Yêu Hồ”

10/05/2005 -> 19/05/2005: Viết tiểu thuyết đam mỹ “Số mệnh”

18/10/2005 -> 20/07/2006: Viết tiểu thuyết đam mỹ “Tam nhân hành” (Chưa hoàn)

15/07/2005: Tùy bút “Em chờ anh đến năm ba mươi lăm tuổi”

 “Phù sinh lục ký” là cuốn tự truyện đầu tiên Nam Khang viết về cuộc sống hạnh phúc của mình và bạn trai.

“Em chờ anh đến năm ba mươi lăm tuổi” được viết sau khi Nam Khang và bạn trai chia tay, anh viết tùy bút này với nguyện ý sẽ chờ bạn trai đến năm ba mươi lăm tuổi.

Từ “Phù sinh lục ký” với giọng văn dí dỏm, trong sáng cho đến “Em chờ anh đến năm ba mươi lăm tuổi” với giọng văn ưu thương, hoang mang chúng ta có thể nhận ra chặng đường mà anh ấy đã trải qua đau đớn đến thế nào. Yêu nhau 7 năm thì bạn trai kết hôn, Nam Khang lựa chọn cái chết để chấm dứt những đau đớn và dằn vặt, vẽ nên một dấu chấm lặng cho đoạn tình cảm này. Chẳng phải chúng ta thường nói, trong chuyện tình cảm, người nào yêu trước, người nào yêu sâm đậm hơn, thì người ấy nhất định sẽ chịu thương tổn nhiều nhất, ph ải trả một cái giá cao nhất đó sao. Không biết, trên đời này, có cái giá nào cao hơn sinh mệnh hay không? Tôi nghĩ, nếu như Nam Khang đã quyết định quyên sinh, hẳn anh ấy đã suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không biết, lúc anh trầm mình xuống dòng Tương Giang, trong khoảng khắc mong manh giữa sự sống và cái chết anh có hối hận hay không? Có lẽ Nam Khang đã có lỗi với rất nhiều người, có lỗi với công dưỡng dục của ba mẹ, có lỗi với tình cảm của bạn bè bằng hữu, có lỗi với những độc giả luôn ủng hộ anh, nhưng ít ra anh đã không khiến bản thân mình thất vọng, không khiến trái tim mình thất vọng, không khiến tình cảm của mình thất vọng..

 III. MỘT SỐ TIN TỨC KHÁC (Tin do một người bạn của Nam Khang cung cấp)

Sau đó tôi đi tìm các tin tức liên quan, liền hỏi thăm Vượng Tử. Vượng Tử là thợ cắt tóc, cậu ta dùng di động trả lời trên QQ như sau: Ngày 9 tháng 3 là ngày gia đình mất liên lạc với Nam Khang, đó cũng là ngày Vượng Tử có hẹn đi ăn cơm cùng anh, nhưng anh nói có việc bận nên từ chối. Sau chủ nhà trọ cũng nói anh không hề trở lại phòng. Nam Khang cũng đã xóa toàn bộ số điện thoại của bạn bè trong danh bạ điện thoại, chỉ giữ lại số của người thân trong gia đình, rồi sau đó trầm mình xuống dòng Tương Giang, 15 ngày sau mới tìm thấy thi thể của anh trên dòng Tương Giang. Điện thoại của Nam Khang đã bị hư, nhưng sim điện thoại vẫn có thể dùng được, cảnh sát đã dựa vào các số điện thoại còn lưu lại trên sim để liên lạc với người nhà của anh. Khi gia đình của anh từ Nội Mông Cổ tới, tra danh sách các cuộc gọi thì thấy trong vòng 4 tháng chỉ ghi lại có 5 cuộc gọi, cuộc điện thoại cuối cùng là của Vượng Tử.

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » Hình ảnh Của Nam Khang Bạch Khởi