[DROP] [Edit] Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Chương 81 - Wattpad

Chương 81

Giữa tháng mười một, kho lúa chín huyện báo nguy, huyện lệnh phái sai dịch tới báo lúc trước định ra là chỉ phát nửa tháng, nhưng nạn dân càng ngày càng nhiều, lương thực đã phát đi hai phần ba, nếu như lại phát nữa thì không đợi đến cuối tháng kho lúa sẽ trống rỗng.

Tình huống chín huyện này không khác biệt lắm, sau khi lục tục báo lên thì thần sắc Hứa Thanh Gia liền ngưng trọng.

Uất Trì Tu kiến nghị: "Không bằng điều tạm lương ở châu phủ?"

"Chặt đầu cá, vá đầu tôm, cũng không thay đổi được gì. Đến lúc đó vạn nhất loạn dân nổi lên thì sẽ phiền toái."

Từ lúc Đoạn Công Tào nói lần trước thì từ đó về sau Hứa Thanh Gia liền lưu ý Uất Trì Tu hơn. Sau khi để ý thì mới phát hiện, phụ tá lúc trước Uất Trì Tu mang tới cũng không ít, vậy mà bây giờ chỉ lưu lại có một người, những người khác thế nhưng chưa từng gặp lại.

Ngay cả phụ tá mà Mai huyện lệnh mang đến dù là nhất thời rảnh rỗi thì cũng ở trong nha môn. Phẩm cấp này của Uất Trì Tu cũng không phải nuôi không nổi người rảnh rỗi, vậy thì ông ta mang người đi đâu?

Hứa Thanh Gia là người đã gặp qua là sẽ không quên được, người khác cũng không biết chuyện này, vả lại khả năng vẽ tranh cũng không tệ. Rút ra thời gian rảnh liền nhớ lại những người bên cạnh Uất Trì Tu, phàm là gương mặt hắn nhớ được thì đều vẽ lại, ngày hôm sau triệu Tiền Chương đến, đưa hết mấy bức hoạ cho hắn, cùng với bạc Hồ Kiều chi ra, bảo Tiền Chương đi tới chín huyện kia dò xét thử xem sao.

Bây giờ trong đầu hắn căng như dây cung, biết không thể xảy ra một chút sơ xuất nào, nếu không thì kiếp làm quan này sẽ chấm dứt, nói không chừng cả nhà đều sẽ bị tội, bởi vậy mọi việc cực kỳ cẩn thận.

Chỉ ngóng trông là hắn nghĩ nhiều.

Sai dịch của chính huyện tới bẩm báo việc kho lương, đúng lúc đó Tiền Chương cũng từ chín huyện đó dạo một vòng trở về, bảy người trên bức hoạ, hắn ở trong chín huyện này đụng phải bốn gã, ba gã còn lại thì không biết tung tích.

Hứa Thanh Gia nghe được tin tức này chỉ cảm thấy trong lòng vô cớ trầm xuống.

Uất Trì Tu tuy rằng xuất thân không tồi nhưng là có thể ngồi lên vị trí hôm nay thì có lẽ cũng không thoát khỏi quan hệ với vị trung thư lệnh Giả Xương kia. Hắn lúc trước ngây thơ cho rằng đây bất quá chỉ là một cọc hôn sự, hắn đã làm huyện thừa, không trở mình được, món nợ này nên xoá bỏ hết. Giờ phút này xem ra, có vẻ như là... Không đơn giản như vậy!

Những ngày gần đây tình huống châu quận khẩn cấp, Hứa Thanh Gia mỗi khi thương nghị chính lệnh với Uất Trì Tu, những kiến nghị cố ý hay vô tình của Uất Trì Tu đều khiến hắn suy nghĩ rất nhiều.

Ví dụ như lúc viện hàng cứu trợ, ông ta kiến nghị phái binh lính châu phủ đi tới các huyện trước để duy trì trật tự, Hứa Thanh Gia lại không đồng ý. Hắn hiểu được lợi và hại của chuyện này, nếu không ai kích động thì còn tốt, nếu như có người kích động, lỡ như quan binh và dân chúng xảy ra xung đột, tạo thành sự kiện đổ máu, vậy thì rất nhanh sẽ xảy ra bạo loạn, đến lúc đó không động binh đao thì không được. Nhưng giơ đao về phía dân chúng là điều mà Hứa Thanh Gia rất không muốn nhìn thấy.

Từ khóa » Truyện Tiểu Nương Tử Nhà đồ Tể Sstruyen