Dựa Vào Bài Kẹo Mầm Viết Lại Thành Một đoạn Văn Biểu Cảm

logologoTìm×

Tìm kiếm với hình ảnh

Vui lòng chỉ chọn một câu hỏi

Tìm đáp án
    • icon_userĐăng nhập
    • |
    • Đăng ký
    icon_menu
avataricon

Hoidap247.com Nhanh chóng, chính xác

Hãy đăng nhập hoặc tạo tài khoản miễn phí!

Đăng nhậpĐăng ký
  • add
  • Đặt câu hỏiiconadd
  • logo

    loading

    +

    Lưu vào

    • +

      Danh mục mới

    Lưuavataravatar
    • duongthuylinh85logoRank
    • Chưa có nhóm
    • Trả lời

      0

    • Điểm

      10

    • Cảm ơn

      0

    • Ngữ văn
    • Lớp 7
    • 20 điểm
    • duongthuylinh85 - 16:23:31 16/04/2020
    Dựa vào bài kẹo mầm viết lại thành một đoạn văn biểu cảm
    • Hỏi chi tiết
    • reportBáo vi phạm

    Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5* nếu câu trả lời hữu ích nhé!

    TRẢ LỜI

    avataravatar
    • yenlinhk8logoRank
    • Chưa có nhóm
    • Trả lời

      140

    • Điểm

      1849

    • Cảm ơn

      120

    • yenlinhk8
    • 16/04/2020

    Bài vawn:

    Mẹ tôi đã khuất xa, chị gái tôi cũng đi lấy chồng. Giờ đây, trước hiên nhà thân thuộc, nghe tiếng rao vang xa ngoài phía cổng “Ai đổi kẹo”, trong lòng tôi bống trào dâng những kí ức tuổi thơ ngọt ngào với món quà ngọt thơm dòng sữa gạo “kẹo mầm”.

    Nỗi buồn lặng lẽ ấy đưa tôi trở về ngày mẹ còn sống. Tôi còn nhớ như in hình ảnh mẹ ngồi gỡ tóc bằng cái lược thưa gỗ vàng. Đầu mẹ nghiêng nghiêng, sóng tóc đổ dài một bên vai, tay cầm lược chải dọc theo mái tóc, mềm mại như múa, thỉnh thoảng mẹ dừng lại vuốt những sợi tóc rụng theo lược, vo thành nắm nhỏ, giắt nó lên mái hiên nhà. Rồi chị tôi khi lớn lên, mái tóc cũng dài như mẹ, cũng lại chải đầu gỡ tóc rối, vo lại và giắt lên mái hiên nhà.Lúc bấy giờ tôi còn là một cậu bé học cấp I,cứ tan học là đeo vội cái cặp sách đan bằng cói rồi ba chân bốn cẳng chạy về nhà, gọi toáng lên từ ngõ: “Mẹ ơi, con về rồi”. Thỉnh thoảng trên đường về, tôi lại thấy bà cụ quẩy đôi quang thúng đi đổi kẹo lấy đồng nát, vỏ chai, lông vịt, tóc rối,... Gọi là kẹo, nhưng thực chất chỉ là mạch nha làm bằng mầm cây mạ, mầm thóc, hoàn toàn không có đường mật gì. Thứ đó gọi là Kẹo mầm.Nghe tiếng rao của bà đổi kẹo, bọn trẻ con chúng tôi dỏng tai lên nghe và vọi vàng về nhà bắc cái ghế đẩu trèo lên, đưa tay vào những khe tàu lá cọ, moi ra những búi tóc rối mang đi đổi kẹo. Sau đó, bọn trẻ con ngồi vây quanh bà hàng kẹo mầm, xừa xem vừa hồi hộp chờ đến lượt mình. Bà lấy nồi kẹo mầm ra và một nắm que tăm để lên mẹt. Đôi tay bà nhanh thoăn thoắt, tay trái cầm que tăm còn tay phải bà véo kẹo, kéo dài sợi kẹo từ trong nồi ra. Những sợi kẹo xù trên đầu que tăm như một bối bòng bong. Trong xù to như một bông hoa mẫu đơn, tưởng có thể ăn suốt cả ngày không hết. Nhưng chỉ cần đưa vào mồm ngậm lại là những sợi kẹo dính vào với nhau, chỉ còn to bằng quả táo nhỏ. Đặt cái kẹo tròn vo, lồng phồng lên lưỡi, lần nào tôi cũng cảm nhận được mùi thơm mát và ngọt lịm của Kẹo mầm.

    Quê hương tôi giờ đây đã thay đổi rất nhiều, trẻ con cũng không còn mong ngóng những tiếng rao đổi kẹo, đổi kem. Nhưng mỗi khi nghe tiếng rao lanh lảnh ngoài ngõ: “Quạt điện, bàn là, ti vi, tủ lạnh hỏng ba... án”, tôi lại nhớ về những sợi kẹo vàng óng cuộn tròn trên que tăm, dịu ngọt, mát lành trên đầu lưỡi, thứ kẹo gắn liền tuổi thơ tôi đơn sơ mà ấm áp với làng quê yên ả, với mái tóc và vòng tay che chở của mẹ.

    Đoạn văn 1:

    Tuổi thơ tôi có một món quà vô cùng quý giá đó là chiếc kẹo mầm.Tôi còn nhớ,sáng sáng mẹ tôi gỡ tóc bằng cái lược thưa gỗ vàng vàng,thế nào cũng có một ít tóc rối.Mẹ vo vo rồi giắt lên chỗ mái hiên nhà,chị tôi cũng bắt chước mẹ tôi.Rồi thỉnh thoảng lại có một bà cụ rao to:"ai tóc rối đổi kẹo không"?bà chỉ đổi kẹo lấy tóc thôi,bà không mua tóc cũng không bán kẹo,mổi lần bà đi qua ngõ nhả,tôi lại với tay lên lấy tóc rối đem đổi lấy kẹo.nguyên liệu của kẹođược làm bằng cấy mạ,mầm thóc nhưng rất ngọt. mẹ tôi đã mất, chị lại đi lấy chồng xa. cứ mỗi lần có ai đi qua rao lên"ai đổi kẹo"tôi lại âm thầm nhớ về mẹ.

    Đoạn văn 2:

    bây giò trẻ con chỉ toàn ưa nhai kẹo cao su chứ ko giống như tôi ngày xưa, kẹo mầm có lẽ là thứ kẹo ngon nhất. nó còn gắn liền với tuổi thơ tôi. đó là hình ảnh mẹ tôi mỗi sáng mai ngồi ở đầu hè gỡ tóc bằng chiếc lược gỗ vàng vàng. khi vuốt chiếc lược thể nào cũng có ít tóc rối dc mẹ vo vo giắt lên hiên nhà. chính nhưng mớ tóc rối đó đã đưa đến cho tôi những que keo mầm của 1 bà cụ thỉng thoảng cứ rao lên " ai tóc rối đổi kẹo?"bao năm qua rồi, mẹ tôi đã mất còn chị tôi thì đi lấy chồng xa. mỗi lần nghe ai đó rao lên" ai đổi kẹo" tôi lại như dc sống về những ngày xa xưa có mẹ tôi đang ngồi gỡ tóc, sóng tóc đổ 1 bên vai... tuổi thơ ơi, có bao giờ tôi dc thấy lại nữa những hình ảnh quen thuộc thân thương của ngày xưa...

    CHÚC BẠN HỌC TỐT!

    CHO MÌNH 5* NHÉ!!!

    Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

    starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar4.3starstarstarstarstar4 voteGửiHủy
    • hertCảm ơn 2
    • reportBáo vi phạm
    • avataravatar
      • yenlinhk8logoRank
      • Chưa có nhóm
      • Trả lời

        140

      • Điểm

        1849

      • Cảm ơn

        120

      mk cho bạn cả bài cả đoạn đấy

    • avataravatar
      • yenlinhk8logoRank
      • Chưa có nhóm
      • Trả lời

        140

      • Điểm

        1849

      • Cảm ơn

        120

      mk viết có đúng không bạn?

    • avataravatar
      • vananh08dplogoRank
      • Chưa có nhóm
      • Trả lời

        607

      • Điểm

        28656

      • Cảm ơn

        719

      mạng nha

    • avataravatar
      • pquynh0047logoRank
      • Chưa có nhóm
      • Trả lời

        0

      • Điểm

        55

      • Cảm ơn

        0

      hay lắm đấy

    Đăng nhập để hỏi chi tiếtavataravatar
    • vananh08dplogoRank
    • Chưa có nhóm
    • Trả lời

      607

    • Điểm

      28656

    • Cảm ơn

      719

    • vananh08dp
    • 22/11/2020

    Tôi nhớ biết bao ngày ấy! Mỗi sáng ..... tóc rối lên chỗ ấy. Hình ảnh thân quen ấy còn in đậm trong tâm trí tôi, gợi cho tôi nhớ về món quà tuổi thơ "kẹo mầm" được đổi bằng mớ tóc rối của mẹ, của chị.

    Tôi còn nhớ mãi ngày ấy. Thứ kẹo mầm ngày ấy mới ngon làm sao. Vị ngọt của kẹo thấm vào tuổi thơ theo tôi đến tận bây giờ. Thỉnh thoảng trên đường.......phải mê.

    Ngày ấy, bà cụ........của chị

    Tóc rối ....... kẹo bi, thứ kẹo mầm ngày ấy sao mà ngon đến thế! Chao ôi món quà tuổi thơ đơn giản mà ngọt ngào biết bao.

    Mẹ tôi....chồng xa nhưng tôi vẫn còn nhớ mãi những hình ảnh thân quen ngày ấy.

    Cứ mỗi lần.....mái hiên nhà...

    Ôi! Que kẹo mầm.....như thế nữa

    Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

    starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar5starstarstarstarstar2 voteGửiHủy
    • hertCảm ơn 1
    • reportBáo vi phạm
    Đăng nhập để hỏi chi tiết

    Bạn muốn hỏi điều gì?

    questionĐặt câu hỏi

    Tham Gia Group Dành Cho 2K12 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí

    Bảng tin

    Bạn muốn hỏi điều gì?

    iconĐặt câu hỏi

    Lý do báo cáo vi phạm?

    Gửi yêu cầu Hủy

    logo

    Cơ quan chủ quản: Công ty Cổ phần Công nghệ Giáo dục Thành Phát

    • social
    • social
    • social

    Tải ứng dụng

    google playapp store
    • Hướng dẫn sử dụng
    • Điều khoản sử dụng
    • Nội quy hoidap247
    • Góp ý
    • Tin tức
    • mailInbox: m.me/hoidap247online
    • placeTrụ sở: Tầng 7, Tòa Intracom, số 82 Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội.
    Giấy phép thiết lập mạng xã hội trên mạng số 331/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông.

    Từ khóa » Kẹo Mầm Nghĩa Là Gì