Được Trưởng Thành Khi Muốn & Được Con Nít Khi Cần

Được trưởng thành khi muốn & Được con nít khi cần

TRƯỞNG THÀNH LÀ TỪ LÚC…..

  • Đã có bao giờ bạn thật sự cảm thấy hối tiếc cho mong ước được lớn lên trong những năm tháng ngây ngô của cuộc đời? 
  • Đã có bao giờ bạn phải nói hai từ giá như khi cuộc sống “người lớn” làm bạn thật sự mệt mỏi?
  • Đã có bao giờ bạn mua vé, vé ở đây không phải đơn thuần là vé xe mà là vé để quay lại tuổi thơ nơi bạn đã gửi trao cả vùng trời tuổi thơ thuở ấy?

Nhớ lại ngày ấy, chắc hẳn cả bạn, cả tôi và cả tất thảy những người đã và đang bước qua cái tuổi 18 – cái tuổi mà bạn đã phải mất ít nhất khoảng 10 năm để đợi chờ và trông  ngóng chỉ để có được cái danh xưng là 2 từ “NGƯỜI LỚN”. 

31  

Lớn lên để thôi không phải nghe những bài ca “cải lương” dài lê thê của má, mỗi chiều lội đồng tắm sông hái trái. (Ảnh minh họa)

Cái ngày mà chúng ta đã từng nghĩ “trưởng thành” là điều gì đó cao siêu và vĩ đại lắm. Cái ngày mà đứa trẻ lên 5 lên 3 nào cũng mơ được với tới, đêm nằm mơ thấy cảnh mình thức giấc lớn phổng phao, thoắt cái đã thôi không còn bị gọi là “trẻ nhỏ”. 

Cái thời mà bạn ước mong ngày tháng nhanh chóng trôi mau để được lớn lên làm kĩ sư, bác sĩ, hay làm phi hành gia vũ trụ hoặc nhà bác học tài ba thôi cũng được, chỉ cần nhắc đến đã thấy sướng rơn người. 

Lớn lên để thôi không phải nghe những bài ca “cải lương” dài lê thê của má, mỗi chiều lội đồng tắm sông hái trái, hay những trận đòn ê mông của ba cho mỗi dạo con làm thủng mấy lỗ to đùng trên mái nhà lợp bằng giấy dầu mà ba chắt chiu che chở mấy má con qua mùa giông bão. 

Vậy mà đâu phải cứ muốn là được, nếu cứ cầu là được, ước là thấy thì chắc tụi nhóc trong xóm ngày ấy thoắt đã thành người lớn ngay, và chắc hẳn cả tôi và cả bạn lúc này đây đã thành những ông bà cụ hom hem tuối xế chiều rồi cũng nên. Một năm có tới 365 ngày, năm nào nhuận là tới 13 tháng, đợi được cái Tết về để được “người lớn” thêm một tuổi mà lâu như thể Trái Đất chẳng buồn quay, Mặt Trời lười không buồn xuống núi.

Bạn muốn nhắm mắt ngủ sáng thức dậy đã trở thành người lớn, cái danh xưng mang tên “trụ cột gia đình” là ước mơ to bự mà bao đứa trẻ không khi nào thôi nghĩ tới. 

Là thoáng cái bạn trở thành 18 tuổi – cái tuổi mà được cả thế giới công nhận là trưởng thành, nào là được thi bằng lái xe, là được thi vào Đại học, là được có gia đình, là được phép yêu đương, là được quyền chịu trách nhiệm với việc mình làm, được tự do đi chơi không phải phụ thuộc vào giờ giới nghiêm của Mẹ. Và quan trọng hơn tất thảy mọi lí do - Đó chính là để để không bị gọi hai từ: CON NÍT. 

32

Bạn muốn nhắm mắt ngủ sáng thức dậy đã trở thành người lớn, cái danh xưng là “trụ cột gia đình” là ước mơ to bự mà bao đứa trẻ không khi nào thôi nghĩ tới. (Ảnh minh họa)

ẤY VẬY MÀ……

Một khi đã đạt được điều mình muốn, vươn tới được cột mốc mà cả thế giới công nhận và cho phép là trưởng thành bạn mới chợt nhận ra, trưởng thành thật sự không hề lung linh và huyền dịu như thời trẻ con ta từng nghĩ, trưởng thành không hề oai phong và hùng vĩ như một thời ta đã hết lòng vì nó để vươn lên.

THẬT RA THÌ….

Trưởng thành là từ lúc bạn nhận ra mình không được sống trọn vẹn là mình, cha mẹ ban cho một cơ thể vẹn nguyên và một tâm hồn tinh khôi trong sáng, đã tự bao giờ chính bản thân mình cũng không nhận ra được mình đang làm gì, và vì sao mình lại phải làm điều đó, mặc cho bản thân chẳng thấy hài lòng. 

Chẳng được vui, được buồn, được hờn, được giận, không được làm theo những cảm xúc thật của bản thân. Bạn vẫn phải vui trong khi lòng dậy sóng, cứ phải cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu trong tim là cả một trời giông tố. Bạn chỉ được lén nhớ, lén thương, lén quan tâm và lén quay đầu nhìn lại.

33

Trưởng thành là từ lúc bạn nhận ra mình không được sống trọn vẹn là mình. (Ảnh minh họa)

Bạn có thấy mệt không? Cuộc đời này có biết bao nhiêu người, để làm cho tất cả mọi người vui, cái giá bạn phải trả là rất đắt – bạn vẫn cam chịu và đánh đổi – là một trái tim trăm ngàn vết sẹo, là một tâm hồn hoen bụi trần gian.

Trưởng thành là từ lúc bạn hiểu rõ ý nghĩa của hai từ hoài niệm. Là cảm giác nhớ về những kí ức đã từ là kỉ niệm ở một vùng trời một thời đã từng thuộc về ta. 

  • Nhớ que kem mát lạnh 500 đồng
  • Nhớ những viên kẹo bi sắc màu trong quầy hàng của cô tư nơi đầu con hẻm nhỏ
  • Nhớ những trưa hè bì bõm tắm ao, lội đồng bắt cá
  • Nhớ mùi khoai lang nướng thơm nồng những buổi chiều chăn trâu đốt vội
  • Nhớ mái tóc mẹ cha thuở con mượt mà một màu đen óng ả

34

Nhớ que kem mát lạnh 500 đồng. (Ảnh minh họa)

Nhớ những lần bị má phạt quỳ gối đến tím bầm 2 đầu gối, nước mắt ngắn dài để được má thương và bài ca muôn  thuở mà lần nào má cũng được nghe con hát – “Má ơi! Tha lỗi cho con lần sau con hổng dám nữa” – nước mắt má cũng chực tuôn trào vì xót thương con.

…..

Trưởng thành là từ lúc bạn nhận ra sự khác nhau trong cảm xúc của chính mình vào hai thời điểm tách biệt: là khi bạn còn con nít và lúc đã trở thành người lớn. 

Thời còn tấm bé, bạn thường buồn rất mau và vui rất lâu, nhưng lớn lên muộn phiền làm tim bạn đớn đau, còn niềm vui lại được xây nên từ những nỗi u sầu. 

Trưởng thành là từ lúc bạn nhận ra đời người không phải chỉ trải qua một lần HỌC ĐẾM khi lên ba là đủ. Môn học này sẽ được ôn thêm một lần nữa trong đời khi tuổi đời bạn đủ nhiều, đủ chín chắn, đủ hiểu biết và suy nghĩ đủ sâu để hiểu hết được giá trị mà bài học đếm này mang đến. 

Bởi nó không phải đơn giản là đếm một cái ca, hai cái ly, ba cái xe như thời còn thơ dại, bạn cũng sẽ không được học trong sự háo hức mong chờ cho những điều mới là sắp được khám phá như một đứa trẻ đón chào thế giới mới khi tuổi lên năm. 

35

Mẹ thêm một nếp nhăn trên khóe mắt là con thêm một lối mở vào đời, là muôn nỗi nhọc nhằn mà cả cuộc đời mẹ cha thầm lặng hy sinh. (Ảnh minh họa)

Mà bây giờ bài học đếm dành cho con là bài học về tình thân và giá trị của hai chữ trưởng thành. Bạn sẽ phải đếm mỗi sợi tóc bạc trên mái đầu của cha, mỗi nếp nhăn trên vầng trán mẹ, cha thêm sợi bạc trên mái đầu để con lớn thêm một tuổi, mẹ thêm một nếp nhăn trên khóe mắt là con thêm một lối mở vào đời, là muôn nỗi nhọc nhằn mà cả cuộc đời mẹ cha thầm lặng hy sinh.

Trưởng thành là từ lúc bạn nhận ra người bạn duy nhất không bao giờ phản bội bạn đó chính là Cô. Sao không phải là cô cậu bạn thân mà mỗi ngày ta vẫn hay nhỏ to tâm sự chuyện trên trời dưới đất? Sao không phải là người yêu – cái người mà bạn vẫn luôn thề sống thề chết để được cần kề - mà lại là CÔ – là CÔ ĐƠN. 

Cuộc đời luôn là những chuỗi nghịch lí chất chồng lên nhau để tạo nên sắc thái, vậy mới là cuộc đời, chứ nếu đâu đâu cũng màu hồng, chắc cuộc sống này sẽ nhàm chán lắm. Vì dù thế giới có đổi thay, hoa có đổi màu, mặt trời có đổi hướng thì chính CÔ – cũng chỉ có CÔ ĐƠN mới là người luôn bên cạnh bạn: cận kề, bủa vậy, bao trùm lấy bạn.

36

Đừng bao giờ cảm thấy buồn và đơn độc, vì dù thế nào đi nữa, bạn vẫn có CÔ ĐƠN. (Ảnh minh họa)

Chắc bạn sẽ phản bác lại điều này,rằng vậy lúc vui CÔ ĐƠN sẽ đi đâu, lúc ấy nó đâu có bên cạnh bạn. Như vậy sao có thể gọi là thân?!

NHƯNG. Thật ra nó vẫn ở đấy thôi, âm thầm ngồi kế bên và không hề lên tiếng, chỉ đợi khi nào bạn không còn ai nữa, nó sẽ đến bên và ôm bạn vào lòng. Thế nên, đừng bao giờ cảm thấy buồn và đơn độc, vì dù thế nào đi nữa, bạn vẫn có CÔ ĐƠN.

Cuộc sống này khổ nhất không phải là nghèo, mà cuộc sống này khổ nhất khi không được sống là chính mình. Mỗi người đều có một cách trưởng thành riêng biệt, không giống nhau.

Nếu được ước chỉ mong một điều duy nhất –  ĐƯỢC TRƯỞNG THÀNH KHI MUỐN & ĐƯỢC CON NÍT KHI CẦN.

Người dự thi: Nguyễn Phượng

Từ khóa » Tính Con Nít