[Edit] Em Không Thích Anh Thế Đó – Chap 34 - Ba Vạch
Có thể bạn quan tâm
“Em định mời Từ Cố đến ăn cơm.” Biên Bá Hiền được Phác Xán Liệt đút ăn liền thỏa mãn cuộn tròn ngồi lên ghế, trong tay bưng bát canh vừa ăn vừa nói.
Động tác trên tay Phác Xán Liệt hơi dừng lại, “Tại sao?” Người mà hắn đề phòng nhất, chính là cậu Từ Cố này.
“Anh nghe em nói đã.” Biên Bá Hiền bỏ chén xuống, kéo tay Phác Xán Liệt, “Tính toán chính xác thì Từ Cố đã mai mối cho chúng ta đó.”
Phác Xán Liệt cau mày, một bộ dạng không muốn thừa nhận, “Hắn ta là người yêu cũ của em, em không được gặp hắn ta một mình.”
Biên Bá Hiền nghe Phác Xán Liệt nói vậy, trông hắn hệt đứa bé mẫu giáo bị bạn cướp đồ chơi, vừa oan ức vừa quật cường, không nhịn được phì cười, “Không phải em một mình mời, mà là chúng ta cùng mời hắn ăn cơm.”
“Em nói hắn ta mai mối cho chúng ta, vậy ngày đó khiêu khích anh làm gì.”
“Rõ ràng là anh mang hiềm khích với người ta mà.” Biên Bá Hiền chọt chọt mặt Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt bắt lấy tay cậu, “Ồ, hóa ra lúc ấy em vẫn chú ý anh, anh còn tưởng em xem anh thành không khí.” Vô tình dụ được Biên Bá Hiền, trong lòng Phác Xán Liệt lén lút vui vẻ.
Phút chốc, tai Biên Bá Hiền đỏ bừng, thầm nói, thật không hổ là luật sư, mỗi một lời đều gài bẫy, chờ cậu nhảy vào.
“Anh nói xem, nếu sau này chúng ta cãi nhau, có phải em sẽ bị anh bắt nạt đến hết hơi không.” Biên Bá Hiền nửa đùa nửa thật, cẩn thận che đi mấy phần nghiêm túc hỏi hắn.
Phác Xán Liệt vòng tới trước mặt Biên Bá Hiền, để cậu dựa vào lồng ngực mình, “Anh không nỡ cãi nhau với em, coi như là có xích mích nhưng nhất định anh sẽ dễ dàng mềm lòng.”
Biên Bá Hiền khẽ đẩy ngực hắn, nhưng không dùng chút lực, Phác Xán Liệt vẫn vững vàng đúng đó ôm cậu.
Làm ổ trong lòng Phác Xán Liệt một hồi Biên Bá Hiền mới từ từ chui ra ngoài, “Còn đang ở công ty đó, ôm ôm ấp ấp như vậy, lát nữa Tần Huyên đi vào mà thấy sẽ không tốt.”
“Thời gian giải lao anh ôm người yêu mình, cậu ta có thể làm gì?” Phác Xán Liệt chụt một cái lên môi Biên Bá Hiền, “Còn dư một tiếng đó, em nghỉ ngơi đi.”
“Em không có phòng ngủ.”
Phác Xán Liệt xoa xoa tóc Biên Bá Hiền, qua quýt dọn dẹp đồ ăn trên bàn. Sau đó hắn đặt gối lên ghế sô pha, rồi lại lấy áo khoác ngoài của mình.
Vỗ vỗ bắp đùi của mình, “Nằm lên anh này, bây giờ em phải nghỉ ngơi đầy đủ.”
Lần này Biên Bá Hiền không từ chối, uống thuốc xong cơn mệt mỏi liền kéo tới.
Nằm trên đùi Phác Xán Liệt, còn được đắp áo khoác của hắn, nhiệt độ trong phòng được Phác Xán Liệt chỉnh lên cao, khiến toàn thân cậu chìm trong ấm áp. Bàn tay to lớn của Phác Xán Liệt chậm rãi vuốt mái tóc mềm mại Biên Bá Hiền, làm Biên Bá Hiền buồn ngủ rất nhanh, vài phút sau đã ngủ say.
Biên Bá Hiền được Phác Xán Liệt nhẹ giọng kêu tỉnh dậy, mới thức giấc nên mặt Biên tổng hơi mù mịt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng. Biên Bá Hiền như vậy làm Phác Xán Liệt không nhịn được siết chặt cậu vào lòng xoa nắn mấy lần, mà Biên Bá Hiền chưa tỉnh ngủ hẳn để Phác Xán Liệt tùy ý ôm mình, còn để hắn hôn một cái.
Ngay trước mặt Phác Xán Liệt, Biên Bá Hiền gọi điện thoại cho Từ Cố, hẹn anh buổi tối cùng ăn cơm, nói rằng cả cậu và Phác Xán Liệt đều ngỏ lời.
“Chuyện tốt thế này, tôi sẽ không khách khí đâu.”
“Được, cậu cứ chọn quán.”
“Có một chỗ mới mở, tôi đã muốn đến nếm thử từ lâu rồi.”
“Thật là biết chọn.” Phác Xán Liệt đứng nghe một bên, bĩu môi.
Quán này được khai trường gần đây, cấp bậc cũng rất cao, nếu đến sớm phải hẹn trước, không phải ai cũng được vào. Nhưng lấy thân phận của Biên Bá Hiền và Phác Xán Liệt, muốn hẹn vị trí cũng không khó.
“Hiếm thấy phu phu các cậu mời khách, tôi phải ra sức vét thịt một trận.” Từ Cố tiếp tục phát huy sở trường mặt dày.
Nghe thấy hai chữ “phu phu”, Phác Xán Liệt không còn ghét cái miệng Từ Cố như trước nữa, tâm trạng không tệ lắm.
Cúp điện thoại, nhìn Phác Xán Liệt bên cạnh vẫn còn mang theo ít bực mình, Biên Bá Hiền giơ tay nắm hai bên má hắn, “Nếu anh không vui, vậy chúng ta sẽ không đi.”
“Không phải.” Bị Biên Bá Hiền nhéo má, Phác Xán Liệt hàm hàm hồ hồ trả lời.
“Em không muốn anh không vui.” Biên Bá Hiền nhẹ nhíu mày, ôm Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt thở dài, sờ sờ tóc Biên Bá Hiền, “Không phải anh không vui, chẳng qua mỗi lần nhìn thấy hắn ta anh sẽ cảm thấy tiếc nuối, cũng rất đau lòng vì những ngày tháng trước anh không ở bên em.”
Biên Bá Hiền cọ cọ mặt Phác Xán Liệt, “Đã qua rồi.”
Nhớ đến tháng ngày hai người chưa gặp lại, bầu không khí trở nên hơi nặng nề. Vốn Phác Xán Liệt không muốn nhắc lại những việc này, nhưng nhìn Biên Bá Hiền quá đỗi dịu dàng làm hắn không nhịn được thổ lộ suy nghĩ ở đáy lòng mình với người yêu. Được Biên Bá Hiền an ủi, Phác Xán Liệt còn đang vướng mắc chuyện xưa, bây giờ đã tiêu tan căng thẳng.
Nếu buổi tối đã đi ăn, Phác Xán Liệt dứt khoát không về phòng luật sư, bám theo Biên Bá Hiền không nỡ đi.
“Anh khẳng định sẽ không làm lỡ công tác?” Biên Bá Hiền cũng biết thật ra Phác Xán Liệt bận bịu bao nhiêu, trước đây hắn đã giúp cậu lên tòa án một lần, cậu cũng tận mắt chứng kiến mức độ bận rộn của Phác Xán Liệt.
“Anh đem máy tính và tài liệu trọng yếu tới, ở đâu làm việc cũng giống nhau thôi.” So với Biên Bá Hiền, nghề nghiệp Phác Xán Liệt vẫn tự do hơn một chút.
“Đừng vì theo em mà anh trễ công việc.” Biên Bá Hiền vẫn không yên lòng, trước đó cậu còn lo mình sẽ “không quản triều chính”, kết quả Phác Xán Liệt còn “ghê gớm” hơn cậu.
“Đây nghĩa là công việc và em không bài trừ lẫn nhau. Gần đây đúng là hơi vội, anh xử lý một vụ án xong rồi sẽ gạt công việc sang một bên.”
“Anh định nghỉ phép?” Biên Bá Hiền nghiêng đầu nhìn Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt cười nhún nhún vai, không đáp.
Một người ngồi trên ghế làm việc xem văn kiện, một người tựa đầu trên ghế dùng bản ghi chép nhìn tư liệu. Trong phòng tuy không ai nói chuyện, nhưng bầu không khí ấm áp bao chặt hai người, trong lòng cả hai đều hạnh phúc.
Xem xong một phần tư liệu rườm rà, Phác Xán Liệt xoa xoa huyệt thái dương, chậm rãi xoay người. Nghiêng đầu đã có thể nhìn thấy Biên Bá Hiền cúi đầu vào bàn, ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên vào chiếu lên đường nét khuôn mặt Biên Bá Hiền, toát lên một cảm giác dịu dàng khó cưỡng.
Lẳng lặng thưởng thức nhan sắc người yêu, ánh mắt Phác Xán Liệt còn chưa kịp thu về đã bị Biên Bá Hiền nắm thóp.
“Anh ngắm em xong chưa?” Vành tai Biên Bá Hiền ửng hồng, giọng nói còn mang theo oán trách. Cậu đã cảm nhận được ánh mắt Phác Xán Liệt từ lâu, bàn đầu dự là không thèm phản ứng hắn, nhưng cuối cùng vẫn là kiềm không được giương mắt nhìn Phác Xán Liệt.
“Anh đột nhiên cảm thấy, em giống hệt như được tổng giám đốc bá đạo là anh bao nuôi.” Phác Xán Liệt trêu tức.
“Cái gì chứ!” Biên Bá Hiền bị hắn chọc tức, ném thẳng bút về phía hắn.
“Ớ.” Phác Xán Liệt hơi nghiêng người cố ý để bút đụng trúng, “Tay anh bị quệt đau rồi này.” Giọng điệu tràn đầy tủi thân.
Lúc bút rời tay Biên Bá Hiền đã hối hận, vì sao lại sốt ruột ném tới chỗ hắn. Cậu vội vàng đi tới cầm lấy tay Phác Xán Liệt cẩn thận nhìn, nhìn quanh cũng không nhìn ra đỏ ở đâu.
“Anh lại gạt em!” Biên Bá Hiền tức giận hất tay Phác Xán Liệt, ai ngờ bị hắn thuận thế kéo xuống ôm vào lòng.
“Đừng giận, anh chỉ trêu chút thôi.” Phác Xán Liệt cười, vuốt lông người yêu.
“Anh còn như vậy nữa em liền đuổi anh ra ngoài.” Biên Bá Hiền giãy giụa mấy lần.
“Anh không làm ồn đâu.” Phác Xán Liệt nhanh chóng thành bé ngoan, làm bộ nghe lời dạy bảo, chẳng qua bàn tay còn ôm eo Biên Bá Hiền đã bán đứng hắn.
Hai người lại náo loạn một hồi, mãi đến khi Tần Huyên gọi điện thoại nội tuyến nói có hội nghị lâm thời, Biên Bá Hiền mới sửa sang lại quần áo hơi nhăn nheo.
Phác Xán Liệt thay Biên Bá Hiền chỉnh cổ áo, “Bây giờ Tần Huyên đều gọi điện thoại nội bộ sao?”
“Ừ, trừ phi cần thiết, tất cả đều thông báo bằng lưới nội tuyến.”
“Xem ra cậu ta vẫn có nhãn lực.” Phác Xán Liệt còn nhớ tâm tư Tần Huyên đối với Bá Hiền.
Suy nghĩ Phác Xán Liệt lập tức bị Biên Bá Hiền nhìn thấu, “Anh đừng nghĩ lung tung, em cảm thấy tâm tư Tần Huyên không còn trên người em nữa rồi.”
“Cậu ta có thể theo em mấy năm, dễ dàng thu nhận yêu thích, em xem anh đây hai mươi năm có nhớ ai khác trừ em sao.” Phác Xán Liệt chịu không được, tính ghen tuông lại nổi lên.
Biên Bá Hiền bóp mũi hắn, “Vậy tính toán trả nợ đi.” Bị cậu trừng mắt, Phác Xán Liệt liền sợ hãi, bây giờ hắn có thể hình dung là “tiền sự buồn thiu”.
“Em đoán có lẽ Từ Cố có ý gì với Tần Huyên rồi, tối nay sẽ hỏi thăm xem, đùng khoét cậu ấy tới.” Vừa nói, Biên Bá Hiền cầm tư liệu chuẩn bị cho cuộc họp, chuẩn bị ra ngoài.
Phác Xán Liệt tiễn cậu tới cửa, trong miệng còn nói thầm, “Vẫn nên nhanh chóng khoét cách xa em đi.”
“Anh nói gì cơ?”
“Không gì cả.” Phác Xán Liệt nghiêm dừng lại, vờ ngắm cây cỏ.
Nếu không phải Phác Xán Liệt nhắc tới, Biên Bá Hiền cũng không nhận ra, Tần Huyên thay đổi rất lớn. Công tác vẫn làm tròn như trước, nhưng mơ hồ cảm giác Tần Huyên bắt đầu có ý thức cách xa mình. Đúng là cậu vui vẻ, vì thái độ cậu đối với Tần Huyên chỉ là cấp trên dưới. Cậu có thể dạy anh chuyện làm ăn, có thể bồi dưỡng anh, nhưng chưa từng cân nhắc chuyện tiến thêm một bước quan hệ.
Buổi tối, lúc hai người đến quán ăn, Từ Cố đã tới từ lâu, thấy bọn họ đi vào vội vàng bắt chuyện, “Hai cậu rốt cuộc cũng tới, tôi đói chết rồi, mau gọi món mau gọi món.”
Phác Xán Liệt trừng mắt nhìn anh, Biên Bá Hiền ngó lơ xem thực đơn.
Tuy Phác Xán Liệt không ưa Từ Cố, nhưng theo lời Biên Bá Hiền, anh làm mai cho bọn họ, lúc này hắn mới chịu chừa sắc mặt cho Từ Cố.
Mặc dù thế lòng hắn vẫn có một nghi vấn, đến cùng Từ Cố đã mai mối gì cho hai người. Trên đường đi Phác Xán Liệt đã thử hỏi nhiều lần, Biên Bá Hiền đều đáp hàm hàm hồ hồ. Hay là Biên Bá Hiền muốn che giấu gì đó không cho hắn biết? Không đúng lắm. Vì thỉnh thoảng hắn phát hiện khi hỏi câu này, tai Biên Bá Hiền liền hồng lên.
Vì Phác Xán Liệt miễn cưỡng thu lại giấm chua, trong bữa ăn bầu không khí ba người coi như không tệ.
“Tôi muốn nói với cậu về chuyện Tần Huyên. Không phải cậu đã đi quyến rũ đứa bé kia rồi chứ?” Biên Bá Hiền nghiêm túc nhìn Từ Cố.
“Gì mà “quyến rũ” khó nghe như vậy, chỉ kết bạn thôi. Huống hồ chúng ta có hạng mục hợp tác, phải lui tới nhiều lần.” Từ Cố hờ hững đáp.
“Cậu đừng ngoằn ngoèo, trợ lý đoan trang sắp bị cậu làm hư rồi. Cậu cũng đừng hòng khoét người, tôi vất vả lắm mới đào tạo được cậu ấy đó.”
Vừa nghe lời này Phác Xán Liệt cũng không vui vẻ bao nhiêu, nghe thế nào cũng giống như Biên Bá Hiền đã biến Tần Huyên thành người của cậu vậy.
“Ăn món này đi.” Phác Xán Liệt gắp một món cho Biên Bá Hiền, cố gắng cắt ngang đối thoại của bọn họ.
Phác Xán Liệt bắt đầu bốc lên mùi chua nồng nặc, Từ Cố thu vào mắt thẳng thừng cười ha ha, Phác Xán Liệt dữ tợn lườm nguýt anh một cái.
Biên Bá Hiền nhìn Phác Xán Liệt, hắn hệt vại giấm bị lật đổ, cậu không những cảm thấy không phiền mà còn ngọt ngọt trong lòng.
Gắp xong, Phác Xán Liệt bĩu môi, ở dưới bàn nắm chặt tay Biên Bá Hiền.
Từ Cố vỗ vỗ bàn, “Hai người các cậu đúng là, tôi còn sống đây nè, có thể nhìn hoàn cảnh chút được không.”
Từ Cố lắm lời và Phác Xán Liệt vô số lần lật vại giấm, một bữa cơm trôi qua rất vui vẻ. Lúc sắp về, Phác Xán Liệt cuối cùng cũng cùng Từ Cố trao đổi danh thiếp.
“Khụ, cái này.” Thừa dịp Biên Bá Hiền đi vệ sinh, Phác Xán Liệt hơi lúng túng tiến tới cạnh Từ Cố hỏi, “Bá Hiền nói, anh đã góp phần thúc đẩy hai chúng tôi. Tóm lại anh đã làm gì vậy?”
Từ Cố nhíu nhíu mày, quả nhiên tính Biên Bá Hiền vẫn không nói cú điện thoại này cho Phác Xán Liệt nghe.
“Cậu cũng biết Bá Hiền là người khó nắm bắt, nhiều năm như vậy trong lòng đã có đáp án chẳng qua không chịu thừa nhận, vẫn mạnh miệng. Tiểu gia tôi nói về anh trai tri kỷ của em ấy, để em ấy nhìn rõ nội tâm của mình.”
Phương thức nói chuyện Từ Cố vẫn không uyển chuyển, nhưng Phác Xán Liệt có thể hiểu rõ ý tứ trong đó. Tuy mang địch ý rất sâu với người đàn ông trước mắt này, bất quá chính anh đã giúp bọn họ không ít.
“Cảm ơn.” Phác Xán Liệt hạ thấp giọng đáp, nhưng Từ Cố có thể nghe được.
Anh cười, “Không khách khí. Người tinh tường đều có thể nhìn ra hai người các cậu sớm muộn gì cũng hòa làm một, đứng bên ngoài tôi cũng không rảnh xem hai cậu vờn bắt.” Nói xong, vỗ vỗ vai Phác Xán Liệt, “Đối xử tốt với em ấy, chúc các cậu hạnh phúc.”
Phác Xán Liệt hơi hất cằm, trong mắt chứa đầy ôn nhu, nở nụ cười ngập tràn tự tin, “Đương nhiên.”
Chia sẻ:
Từ khóa » Em Liền Thích Anh Như Vậy
-
Em Cứ Thích Anh Như Vậy - Truyện FULL
-
Ta Liền Thích Hắn Như Vậy - WikiDich
-
[ĐANG XÂY] VỪA NHÌN, ANH LIỀN THÍCH EM – THÂM TỈNH BĂNG ...
-
Em Không Thích Anh Như Vậy? - Thành Nam Hoa Khai - Truyện HD
-
EM CỨ THÍCH ANH NHƯ VẬY - Chương 5 - Wattpad
-
Hội Nhiều Chữ - #REVIEW: EM KHÔNG THÍCH ANH NHƯ VẬY? Tác...
-
Ăn No Sao - Chương 71 | SSTruyen
-
Em Không Thích Anh Như Vậy Chương Mới Nhất | SSTruyen
-
Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em - Nam Quan Yêu Yêu (Truyện Full)
-
CHAP 27 - EM RẤT THÍCH ANH! - Cửu Vỹ Yêu Hồ [Longfic - Hoàn]