Em ơi... Ba Lan... (Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành) - Thi Viện

Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tanĐường bạch dương sương trắng nắng trànAnh đi, nghe tiếng người xưa vọngMột giọng thơ ngâm, một giọng đànCó phải Sô-panh tình chứa chanNâng đàn ca Cô gái Ba LanCó phải A-đam hồn vĩ đạiBay trên đầu thế kỷ nhân gian...Em đi cùng anh lên thành xưaVác-sa-va ấm nắng ban trưaNét vàng lịch sử vừa tươi lạiTrong cuộc hồi sinh, tạnh gió mưaHãy nghe em, từng viên đá látNhững con đường, tiếng hát đau thươngBa Lan, Ba LanThịt da đã bao lần tan nátNước mất, tim về vọng cố hươngHãy nghe em, từng viên ngói đỏNhững mái nhà phố cũ hồi xuânMáu đã quyện, em ơi, trong đóMáu Ba Lan và máu Hồng quân!Ôi máu đọng mười lăm năm trướcBốn triệu hồn kêu Nước trong đêmEm ơi em, làm sao quên đượcỐt-sơ-ven-xim, Ốt-sơ-ven-xim!Nhớ nghe em, những đôi giày nhỏTưởng còn đi chập chững chân sonNhững mái tóc vàng tơ đóng bóDệt thành chăn rợn bóng oan hồn!Anh đã đến quê em Cra-cốpNhư quê anh, lộng lẫy cung đềnHồng quân cứu Va-ven xinh đẹpNhư Thạch Sanh đánh ó cứu nàng tiên.Anh đã đến quê em Ban-tíchSóng ngời xanh, ngọc bích biển khơiĐã xoá sạch những ngày Đăng-díchMàu Ba Lan trong trắng đỏ tươiKhắp quê em, mùa xuân đến rồi- Dù đêm qua chút tuyết còn rơi -Hỡi người chị bên đường quét tuyếtXuân đến rồi, nắng đỏ trên môi.Nắng trên cao cần trục xây nhàNắng lưng tàu phấp phới đi xaNắng đỏ ngực anh, người thuỷ thủĐẹp như lò Nô-va Hu-taKhắp quê em, mùa xuân mang tênNhững người con đẹp của trăm miềnHôm nay gọi nhau về Đại hộiMở thêm đường, đi lên, đi lênMùa xuân đó, quê em ấm ápChân người đi, vào cuộc đời chungNgựa đang kéo đồng lên hợp tácĐường ta đi tấp nập vô cùng!Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tanĐường bạch dương sương trắng nắng trànAnh đi, nghe tiếng đàn xuân ấyCa ngàn năm: Ba Lan, Ba Lan...

Từ khóa » Bài Thơ Cô Gái Ba Lan