Em Sẽ đợi Anh Về - Blog Radio
Có thể bạn quan tâm
- RADIO ONLINE
- Blog Radio
- Radio Tâm Hồn
- Love Radio
- Cafe Radio
- Góc suy ngẫm
- Family Radio
- Thơ Radio
- Radio giải trí
- Radio Chiêm tinh
- Radio tri thức
- Cảm xúc âm nhạc
- Yêu điện ảnh
- Cười vỡ bụng
- Dấu chân Online
- Radio đọc truyện
- Truyện hay
- Truyện kinh dị
- Truyện dài kỳ
- Truyện thiếu nhi
- Giọng đọc
- BLOG CỦA TÔI
- Yêu 24/7
- Cafe Blog
- Thơ Blog
- Xem nghe đọc
- Truyện online
- Blog Family
- Blogger
- BLOG CUỘC SỐNG
- Chiêm tinh
- Sống đẹp
- Thư giãn
- Ống kính cuộc sống
- Giới trẻ
- SỰ KIỆN
- Bản tin
- Cuộc thi viết
- VIDEO
- Cafe Vlog
- Vlog radio
- Vlog Chiêm tinh
- Bóng mát tâm hồn
- Vlog Thơ
- MAGAZINE
- RADIO ONLINE
Kiếp này chúng ta chỉ đến đây thôi
Đừng khóc vì chuyện đã kết thúc, hãy mỉm cười vì đã xảy ra
Mùa Thu năm nay, chúng ta thuộc về nhau
Anh từng là khoảng trời bình yên em yêu nhất
Em đã từng yêu anh hơn cả bản thân mình
Yêu là bắt đầu từ cảm giác và kết thúc bằng sự lựa chọn
Chúng ta chỉ có một cuộc đời, hãy hạnh phúc nhé!
Hết duyên sẽ tự khắc rời đi
Một lần dang dở, bỏ lỡ cả đời
Nếu có kiếp sau chúng ta đừng bên nhau nữa
- BLOG CỦA TÔI
Cảm ơn mẹ vì tất cả
Những kẻ mộng mơ
Thanh xuân của tôi
Mây đợi ai nơi ấy
Giá như...
Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985
Crush
Người thầm lặng 20/10
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Lá thư tình không gửi
- BLOG CUỘC SỐNG
4 con giáp là 'thần giữ của'
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025
Xu hướng "Cứu lấy một ngày" - Bí quyết sống lành mạnh nhất hiện nay?
4 con giáp mạnh mẽ quyết đoán, nhờ đó đạt được nhiều thành tựu trong sự nghiệp
Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc
Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"
5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh
- SỰ KIỆN
Viết truyện hay, nhận ngay nhận bút!
Thông báo kết quả cuộc thi viết ‘Đổi thay’
Cuộc thi viết ‘Đổi thay’
Blog Radio hợp tác với Waka cho ra mắt Radio Truyện ngôn tình
Blog Radio KHÔNG thu bất kỳ khoản phí nào của người dùng
Thông báo kết quả cuộc thi giọng đọc Tôi yêu Blog Radio
Blog Radio tuyển dụng CTV thu âm
Cuộc thi giọng đọc ‘Tôi yêu Blog Radio’
Ra mắt kênh mới Blog Radio Forever Young dành riêng cho giới trẻ
Kết quả cuộc thi viết ‘Đừng gục ngã giữa cuộc đời’
- VIDEO
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
- Yêu 24/7
- Cafe Blog
- Thơ Blog
- Xem nghe đọc
- Truyện online
- Blog Family
- Blogger
- Blog của tôi
- Yêu 24/7
- Cafe Blog
- Thơ Blog
- Xem nghe đọc
- Truyện online
- Blog Family
- Blogger
2014-01-22 01:00
Tác giả:
Bài viết tham dự tuyển tập: "Yêu thương đầu tiên": Để bình chọn cho bài viết này mời bạn like, share và để lại bình luận bằng plug-in mạng xã hội ngay dưới chân bài đăng. Lượt like, share và comment được tính bằng hệ thống đếm tự động.Yêu 24/7 - Em sống bằng tình yêu anh nuôi dưỡng, bằng những cuộc điện thoại dài mỗi đêm khuya lạnh. Anh có lạnh, có nhớ em nhiều không? Mỗi ngày nếu anh biết em mong anh thế nào, anh sẽ chẳng thể nên bỏ em trong sự chờ đợi mỏi mòn của năm dài. Tiếng kéo chăn sột soạt. Ánh sáng còn ở đôi mắt nhìn màu đêm. Mắt nhìn bức hình lớn của chúng mình, lòng em nhủ thầm: “Em sẽ đợi anh về…”***Nơi này mang hơi thở của anh. Quanh em đâu cũng thấy những xao động rung rinh màu nắng. Ngày mới bắt đầu từ lâu. Em chẳng thể ủ ấm trong chăn để càng nhớ anh hơn. Cuộc hành trình bắt đầu khi nắng lên hay mưa đổ, hoặc bão tuyết rơi hết mùa lạnh quên mệt mỏi, em vẫn sẽ thực hiện nó. Em vẫn đi tìm cảm giác bên anh mỗi đêm, sẽ mải miết kiếm tìm đến khi cái lạnh mùa đông này làm tim em tan chảy. Lạnh làm sao để tan chảy được trái tim? Có nghĩa là em chẳng quên anh được. Tự mình leo lên đỉnh núi tuyết trong tưởng tượng, em nhìn về nơi cao nhất, giá lạnh nhất và cũng là nơi cùng cực của sự cô đơn. Những đôi trẻ đang nặn hình người tuyết. Họ yêu nhau. Và người tuyết cũng yêu nhau. Giữa biển sương mù đục của vùng lạnh giá, em gọi tên anh chẳng thấy đâu. Tỉnh giấc quanh em không phải anh nhưng còn lời hứa hẹn...Tháng cuối đông, lá trút đầy góc phố vắng. Nỗi khao thèm một cái ôm vỗ về của ký ức trong em càng lớn bao nhiêu thì nghịch lý không quá ư lạ lùng kia vẫn những luồng gió tấp sau bờ vai gầy đang run rẩy. Mỗi lúc như thế, thật sự em cần một ai đó ở bên.Phố vẫn nhộn nhịp những cặp tình nhân qua lại. Có lúc em tưởng chừng mình không còn đủ sức kiên nhẫn để đợi chờ. Em cứ miên man trong những ý nghĩ cay nghiệt nhất. Có phải anh đang ôm hôn vụng trộm một cô gái giữa giờ nghỉ ăn trưa? Hay mỗi tối anh nhìn một đôi mắt nhung huyền hoặc đã làm đủ các tư thế tình dục với một ai đó? Thoáng nghĩ đến sự phản bội ấy, em ấm ức, nước mắt lại rơi. Em pha vội tách cafe nóng, tìm vội một bản nhạc sầu lòng như tự xoa dịu hoặc an ủi lòng mình thôi nổi sóng. Mình sẽ còn xa nhau bao lâu nữa hả anh?Em đang nhớ lại ngày mình yêu nhau. Ba ngày đủ bắt kịp tình cảm để chuyện tình cứ kéo dài mãi đến bây giờ, đến tận cả mai sau nữa khi anh trở về.Ngày thứ nhất, mình chỉ hứa hẹn cùng nhau đi dạo phố. Em chỉ tò mò muốn xem sự đổi khác của một người bạn cũ đã lâu chưa gặp. Anh đã chọn phố đông người, đã viện lý do sợ em lạc để nắm tay em. Bất ngờ trước sự quan tâm vội vã, em đã bàn tay anh nắm chặt lấy tay em. Suốt buổi tối đầu tiên ấy, chúng ta đã trò chuyện thật vui vẻ.Đêm đến cũng thật nhanh, vì chúng ta đã dành trọn buổi tối bên nhau đấy thôi.2h sáng, em vẫn thức online. Có lẽ chỉ là cái cớ để anh bung bật cảm xúc ra từ đó. Điện thoại rung ì ì giữa sự tĩnh lặng của đêm khuya.- Đồ ngốc, anh nghĩ em phải ngủ ngay lúc anh đưa em về chứ?- Hóa ra là anh canh chừng và kiểm soát cả giấc ngủ của em đấy ư? Ai cho anh cái quyền đó thế nhỉ? Gọi giờ này chỉ để nhắc nhở em đi ngủ sao? Em sẽ gác máy và đi ngủ luôn. Chúc ngủ ngon.Em nói nhanh như bắn ra phát súng liên thanh rồi tắt máy. Em nín lặng đợi chờ cơn thịnh nộ vì thói quen bất lịch sự ấy. “Hình như anh giận hoặc muốn mình biến mất thật”. Nghĩ vậy, em nhấn số gọi lại, giọng thỏ thẻ:- Giận em hả?- Một chút…- Thế còn nhiều chút anh dành làm gì?- Bí mật. Thôi, ngủ đi. Anh gác máy. Chúc em ngủ ngon, đồ ngốc!Anh “tua” nhanh một dòng tin ngắn như sợ em tắt máy đi ngủ: “Phần nhiều anh nhớ em. Mai mình lại gặp nhau nữa nhé!”Ngày thứ hai, chúng ta không hẹn hò. Em hoãn lại chuyện này vì thói quen cần phải chạy bộ. Anh không ngại đường xa, chạy xe sang chỗ em như “giám sát”.- Bé cho anh theo chạy bộ với. Anh muốn có sức khỏe tốt hơn thôi. Không có ý đồ gì đâu nhé!- Sao anh không chạy một mình mà qua đây làm gì?- Bên anh đường phố chật hẹp, đâu có không gian cho anh chạy chứ?Buổi đầu không chạy mà đi bộ vì em lo anh mệt. Một quãng ngắn anh lại xin dừng lại nghỉ chân. Em tin một phần là cái cớ để chúng ta có nhiều chuyện để nói với nhau hơn.Cây cầu nhiều bóng cây lớn che khuất tạo ra nhiều khoảng tối. Anh và em chọn nơi sáng đèn nhất, nhìn theo sự ồn ào của thành phố. Một cái ôm chặt từ phía sau bất ngờ khiến em không còn kịp phản ứng. Ngụy biện cho cảm xúc ấy là sự run rẩy từ cơ thể biết nói “anh ấy đang cảm thấy lạnh”. Em quay lại nhìn anh cười thật hiền. Điều gì đó khiến câu chuyện thành ra ngưng bặt. Vòng tay ấy vẫn ôm chặt em khi đôi tay gầy guộc cũng bắt đầu khẽ run đặt trên ngực anh. Nụ hôn làm tan cái lạnh của mùa đông. Chẳng ai nói gì nhưng cũng hiểu “anh thích em” và “em cũng vậy”.Ngày thứ ba, cũng là ngày thử thách quyết định để đeo vào hai con người này một mối quan hệ yêu đương thực sự. Anh đợi em dưới một buổi tối gió lạnh tăng cường. Dễ hẳn đến một giờ đồng hồ nếu em nhớ đúng. Ngày em thấy mệt sau nhiều đêm thức thông đêm vì công việc. Em thèm một giấc ngủ hơn cảm giác vui vẻ bên ngoài cùng ai đó. Cũng buổi tối ngày đó, em ngủ ngon lành trong vòng tay của anh.Khi bên em, anh đã nói em là cô bé ngốc nghếch nhất trần đời này.- Anh không có thói quen gặp gỡ một cô bé ngốc như em đâu. Nhưng có lẽ em cần một kẻ biết nói chuyện làm em vui, biết rèn luyện thể lực để có sức khỏe chăm sóc cho em và biết kiềm chế ham muốn khi bên em.Nước mắt rơi khi ký ức len lỏi trở về những ngày xa cách.***Sự lạnh lẽo của đêm không khi nào quên nhắc em nhớ anh cả. Cảm xúc ùa về như vẫn nguyên vẹn phút chia tay, khi em tiễn chân anh ra sân bay một buổi chiều Chủ Nhật tháng Chín, dưới bầu trời nước Nam ngập tràn nắng thu dìu dịu. Em cười trong nắng. Anh quay vội đi sợ sự giả dối trên nụ cười ấy chớm tắt.- Em dám cá là anh đã bắt đầu nhớ em...Bất ngờ vì giọng nói thân thuộc, anh giật mình quay lại.Cô gái đứng trước mặt anh đang ném cho anh một ánh mắt màu trong đen, pha trộn giữa sự cứng rắn và mềm yếu. - Lần cuối cùng anh hôn em là từ khi nào ấy nhỉ?- Tròn một phút anh yêu à.- Một thiên niên kỷ…Anh ôm lấy em và ghì sát vào mình. Đó là chuyện của một năm rồi.Và một mùa đông qua, mình chưa tìm thấy nhau trong cái ôm hôn gần gũi như thế!***Em vẫn sống ở khu phố nhộn nhịp ấy một mình. Lúc trước cũng có đôi lần em muốn biến mất khỏi đây vì nơi này đáng lý phải là cuộc sống của hai ta như thuở trước. Em đã thuyết phục mình ở lại đợi anh, đợi anh và đợi anh thêm nữa. Chắc anh cũng đoán ra nếu ở một nơi bình yên thiếu sự ồn ào và công việc, em sẽ chẳng thể tồn tại và tiếp tục đợi chờ được hơn nữa.Em vừa tan sở. Gió ngoài trời lạnh thấu buốt môi em. Đến ổ khóa của căn nhà này cũng giá lạnh. Tay chạm nhẹ, em đang xoáy vòng chiếc khóa cũ rích, hình như cũng han rỉ sao cho thật êm. Em đã lẻn vào căn nhà như một tên trộm quen lối. Em thấy thích thú hơn khi gọi mình là "trộm". Thực là em đang tự khen ngợi sự nhẹ nhàng của bản thân đã rèn được khi xa anh hay chính em vẫn mộng mị nghĩ anh đã trở lại căn nhà này, lặng lẽ, bí mật để gây bất ngờ cho em chăng?Căn phòng này đã không khép cửa từ lúc anh đi. Anh không biết em đã nhiều lần sợ hãi nếu phải bước vào đó một mình. Em làm quen mỗi ngày một chút, cửa mở đồng nghĩa với việc căn phòng trống hoác. Và căn phòng trống hoác vẫn để dành chỗ đợi anh.Em sống bằng tình yêu anh nuôi dưỡng, bằng những cuộc điện thoại dài mỗi đêm khuya lạnh. Anh có lạnh, có nhớ em nhiều không? Mỗi ngày nếu anh biết em mong anh thế nào, anh sẽ chẳng thể nên bỏ em trong sự chờ đợi mỏi mòn của năm dài.Tiếng kéo chăn sột soạt. Ánh sáng còn ở đôi mắt nhìn màu đêm. Mắt nhìn bức hình lớn của chúng mình, lòng em nhủ thầm: “Em sẽ đợi anh về…”• Gửi từ Lynh TrangClick vào đây để tìm hiểu thêm thông tin chi tiếtĐể những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn. Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!
blogradio.vnGửi bài
- Bài viết liên quan
- Bài viết cùng tác giả
Phản hồi của độc giả
Xem thêm Vui lòng đăng nhập để bình luậnXem thêm
Cảm ơn mẹ vì tất cả
Dù mẹ tôi có thể không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Việc tôi có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời đều nhờ có mẹ.
Những kẻ mộng mơ
Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.
Thanh xuân của tôi
Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, khiến tất cả chúng tôi đều biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, thì những ký ức này sẽ mãi in đậm trong trái tim.
Mây đợi ai nơi ấy
Không còn một Pha Lê áo thun trắng quần jin xanh đóng thùng hăm hở với bao nhiêu công việc xã hội, bây giờ chỉ còn một cô giáo Pha Lê dịu dàng nữ tính trong tà áo dài mỗi ngày đến lớp đến trường.
Giá như...
Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.
Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985
Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.
Crush
Bất cứ khi nào mà thấy chúng tôi đi cùng nhau là y như rằng đám bạn đó hú hét dữ dội. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vẫn làm bạn với nhau như bình thường, nói chuyện và đi học chung. Tôi vẫn thế, chôn cất cái tình yêu ấy vào trong lòng, chờ đến khi chúng tôi 18 tuổi thì chúng tôi sẽ yêu nhau.
Người thầm lặng 20/10
Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Hướng dẫn gửi bàiĐăng nhập
OR
ĐĂNG NHẬP ĐĂNG KÝghi nhớ mật khẩu
QUÊN MẬT KHẨU
GỬI YÊU CẦU KÍCH HOẠT TÀI KHOẢN
TƯƠNG TÁC XÃ HỘI
blogradio.vn
- NGHE NHIỀU
- Đọc nhiều
- Đừng khóc vì chuyện đã kết thúc, hãy mỉm cười vì đã xảy ra
2024-11-04 10:45:05
- Kiếp này chúng ta chỉ đến đây thôi
2024-11-18 15:16:28
- Mong bạn luôn dịu dàng với chính mình
2024-11-28 08:47:16
- Thói quen của anh
2024-11-09 16:30:00
- Ngày người thương thương một người khác
2024-11-12 19:25:00
- Tình yêu là chữa lành vết thương
2024-11-08 14:50:00
- Vết sẹo trong tim
2024-11-07 15:40:00
- Những kẻ mộng mơ
2024-11-29 18:50:00
- Vì anh còn thương em
2024-11-19 19:00:00
- Gọi mãi tên nhau
2024-11-01 10:30:00
TÁC GIẢ TIÊU BIỂU
-
Nguyễn Thị Loan
Ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống
-
Diên Vỹ
Khi sống cùng câu chữ, tôi nhận ra nhiều nhân cách khác của chính mình: Mộc hơn, dịu hơn nhưng cũng không kém phần cuồng dã và hoang hoải...
-
Hoàng Nguyên Nguyễn
-
Phương Trâm (Sầu Đông)
Chỉ là bỗng dưng em thấy cô đơnGiữa phố xá thênh thang đông như hộiDòng người ấy vẫn bước qua rất vộiMột nửa cuộc đời ta để lại nơi đâu?
-
Kira
"Sau này, trong những giấc mơ tôi luôn thấy mình gọi tên cậu, cái tên ở những lầu son gác tía của quá khứ."
-
Vi Thanh Hoàng
Đời này cõi tạm mà thôi. Tu tâm tích đức cho đời yêu thương.
ĐĂNG NHẬP
OR
ĐĂNG NHẬP ĐĂNG KÝghi nhớ mật khẩu
QUÊN MẬT KHẨU
GỬI YÊU CẦU KÍCH HOẠT TÀI KHOẢN
Từ khóa » Sự Tĩnh Lặng Giữa đêm Khuya Bl
-
Nửa Đêm ( BL Truyện Việt) - Chương 5 : Thay Đổi, Hãy Về Bên Cạnh ...
-
Kể Truyện Đêm Khuya"Tâm Tĩnh Lặng Ức Chế Lửa Sân Hận Là Một ...
-
BL Manhwa - - Hắc ám Chi Các
-
[Bác Chiến] Năm Tháng Tĩnh Lặng - Chương 6: Tình Yêu Chính Là ...
-
「Yandere」The Slave - Chương 1 - Doc Truyen
-
Tôi Thực Sự Chỉ Là Một Người Bình Thường Thôi - Truyện 2U
-
Đọc Truyện (CoAi) Adagio Sostenuto - TruyenKul
-
Đọc Truyện [Dịch] [MatsuHana] Books And Coffee - Adrseihiro235
-
Chương 35 - Truyện Hãy để Anh Làm Anh Trai Của Em [EarthMix Ver ...
-
(Tage X Gừng) Cả Bầu Trời Cute - Anh Nhớ Mày - Wattpad
-
Thương Phế Binh VNCH ... Những Mảnh đời Bất Hạnh - Motgocpho
-
.: Nỗi Nhớ Mang Tên Anh