Ghế

Khi nhắc đến từ “án” ngày nay, người ta thường nghĩ đến bàn thờ (hương án), nhưng xưa từ án để dùng chỉ chung tất cả các loại bàn.

Khác với “kỷ”, thường có dạng tròn hoặc vuông, cũng được dùng để đặt đồ, án thường có dạng dài, thường được dùng để ngồi viết sách vở, gọi là thư án.

Sau đây là một số hình ảnh án thời Nguyễn.

1456721_835566239841778_3026482244185715136_n 10730790_835566263175109_8505803025561993683_n 1460210_835566286508440_832637739725490792_n Cái án thư ngang. Cái án thư ngang. 10734154_835568013174934_1439238975799224906_n 2014041015292498629210

Tại Nhật Bản, án thường có chân thấp, vì họ ngồi sàn để viết lách, không ngồi ghế như Trung Quốc hay Việt.

font-b-japanese-b-font-antique-font-b-tea-b-font-font-b-table-b

Bàn Nhật Bản

Tại Việt Nam thời cổ, khi tục ngồi đất hoặc ngồi chiếu vẫn phổ biến, loại án chân thấp này có thể tồn tại. Trong tranh tả cảnh phủ chúa Nguyễn do người Nhật vẽ ở thế kỷ 16, có thể thấy tồn tại cả dạng án chân thấp lẫn án chân cao.

1658544_10200949638937796_2113550891_o

Tranh mô tả cảnh tại phủ chúa Nguyễn thế kỷ 17 do người Nhật vẽ

Từ khóa » Ghế đẩu Gỗ Ngày Xưa