Giải Bài Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc - Tiếng Việt 4 Tập 1 Trang 80
Có thể bạn quan tâm
Đề bài: Hãy kể một câu chuyện mà em được nghe, được đọc về những ước mơ đẹp hoặc những ước mơ viển vông, phi lí
Gợi ý:
1. Tìm những câu chuyện về ước mơ:
a. Những ước mơ đẹp:
- ước mơ về cuộc sống no đủ, hạnh phúc (như ước mơ của em bé trong truyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen hay của chú bé Rê-mi trong truyện không gia đình của Ma-lô...)
- ước mơ chinh phục thiên nhiên (như ươc mơ của các bạn nhỏ trong vở kịch ở Vương quốc Tương Lai của Masrt - téc - lích)
b. Những ước mơ viển vông, phi lí:
- ước mơ viển vông của chàng Rít trong truyện Ba điều ước (tiếng việt 3, tập 1)
- ước mơ phi lí thể hiện lòng tham không đáy của người vợ ông lão đánh cá trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng của Pu-skin.
Trả lời:
Dàn bài kể chuyện:
- Giới thiệu tên câu chuyện.
- Kể chuyện có đầu, có cuối đúng trình tự :
- Mở đầu câu chuyện.
- Diễn biến câu chuyện.
- Kết thúc câu chuyện.
- Lưu ý
- Kể chuyện bằng ngôn ngữ của mình.
- Phối hợp thêm giọng điệu, cử chỉ, điệu bộ.
Bài văn mẫu:
Vào một đêm giao thừa, giữa những cơn gió ào ạt, giữa trời băng giá lạnh buốt, có một cô bé đầu trần, chân không mang giày đi ra ngoài đường. Sáng nay khi ra khỏi nhà, bé mang một đôi dép cũ nhưng quá rộng. Cô bé đã để mất dép khi tránh đoàn xe chạy trước mặt. Khi xe chạy qua, bé tìm lại dép thì thấy một thằng vừa chạy vừa cười, tay nắm chiếc dép của bé, còn chiếc kia bị xe nghiền nát.Thế là cô bé bất hạnh không có gì để che đôi bàn chần bé nhỏ. Trong túi cũ kĩ của bé đựng đầy diêm và tay bé còn cầm thêm một hộp. Nhưng hôm nay là đêm cuối năm, mọi người đều vội vã, không ai dừng lại để xem thái độ câu khẩn van xin của cô bé. Ngày hết, cô bé không bán được hộp diêm nào. Run rẩy vì lạnh, vì đói, cô bé vẫn lang thang khắp các nẻo đường. Những bông tuyết rơi xuống phủ đầy trên mái tóc của bé. Đèn sáng khắp các cửa sổ: hầu như nhà nào cũng tỏa ra mùi ngỗng quay thơm ngon. Đêm nay là giao thừa mà!Kiệt sức vì mệt, bé ngồi xuống, nép mình vào góc tường, co hai chân lại nhưng mỗi lúc bé càng thấy rét hơn. Tuy nhiên bé không dám về nhà nếu không bán được ít bao diêm. Nếu về nhà mà không có một đồng xu nào thì bố đánh chết.Hai bàn tay nhỏ xíu của bé lạnh cóng. Bé tự nhủ: "Nếu mình quẹt một que diêm, một que thôi có sưởi ấm được mấy ngón tay không nhỉ?" Thế là bé quẹt một que. Lửa bùng lên mới tuyệt diệu làm sao! Bỗng bé thấy như mình đang đứng trước một lò sưởi lớn bằng gang. Bé đưa hai bàn chân ra để sưởi ấm, khi ngọn lửa nhỏ nhoi thình lình tắt đi, lò sưởi biến mất và cô bé ngồi đấy, tay cầm miếng que diêm đã tắt hẳn.Cô bé quẹt que diêm thứ hai: ánh lửa chiếu lên bức tường, bức tường trở nên trong suô't. Trong nhà bàn ăn đã dọn ra, khăn trải trắng tinh, trên bàn là một cái đĩa lớn bằng sứ đẹp lộng lẫy. Giữa cái đĩa là một con ngỗng quay, quanh con ngỗng sắp nhiều mứt táo ngon lành. Nhìn kìa, con ngỗng bắt đầu di chuyển đến trước mặt cô bé đáng thương, trên ngực nó có cái dao và cái nĩa. Và rồi không có gì hết: ngọn lửa phụt tắt.Bé quẹt que diêm thứ ba. Bé thấy trước mặt mình một cây Nôen đẹp rực rỡ. Trên cành cây xanh, lóng lánh hàng ngàn ngọn đèn màu: khắp nơi treo đầy những thứ đẹp lạ lùng. Bé đưa tay để lấy món ít đẹp nhất: lửa tắt. Cây Nôen như bay lên trời và đèn như biến thành sao: chỉ có một cái tách bay ra, bay xuống mặt đất tạo thành một tia lửa.- Thế là có người sắp chết rồi - bé tự nói. Bà ngoại của bé - người duy nhất thương yêu bé - vừa mới chết cách đây không lâu lắm, có nói với bé rằng khi có một ngôi sao băng, thì ở dưới đất sẽ có linh hồn hiện lên thiên đàng. Bé quẹt thêm một que diêm nữa: ánh sáng bùng lên thật lớn, và bà ngoại bé hiện ra.- Bà! - Bé la hét lên - Bà, bà dẫn cháu theo với. Ôi! Bà bỏ cháu lại mất khi cây diêm tắt: bà sẽ biến mất như cái lò sưởi ấm áp, như con ngỗng quay ngon lành, như cây Nôen rực rỡ. Cháu van bà, đừng bỏ cháu lại, hãy mang cháu theo.Rồi bé quẹt que diêm khác, rồi que khác và quẹt hết cả hộp quẹt, để thấy được bà ngoại lâu hơn. Bà ôm bé vào lòng, đưa bé lên cao, đến một nơi không có đói rét, không có buồn phiền: dó là trước ngai Thiên Chúa.Sáng hôm sau, khách qua đường thấy trong góc tường thi thể của cô bé có đôi má đỏ và đôi môi như đang mỉm cười. Bé chết vì giá rét trong đêm giao thừa, giữa cảnh hạnh phúc vui sướng của biết bao nhiêu người khác. Bé nắm trong bàn tay bé bỏng những gốc que diêm đã cháy của cả một hộp quẹt.- Thật ngốc quá trời ơi! - một người lạnh lùng nói - Tại sao con bé lại có thể tin tưởng thứ ấy có thể sưởi ấm nó được chứ? Những người khác khóc cho thân phận đứa bé; khóc là vì họ không biết những thứ đẹp đẽ mà cô bé đã thấy trong đêm cuối năm. Họ không biết rằng, nếu trước đó bé có đau khổ đi chăng nữa thì bây giờ bé cũng đang sung sướng được nằm trong vòng tay của bà ngoại.Từ khóa » Kể Chuyện Trang 80 Lớp 4
-
Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc Trang 80 SGK Tiếng Việt 4 Tập 1
-
Soạn Bài Kể Chuyện đã Nghe đã đọc Lớp 4 Trang 80
-
Tiếng Việt Lớp 4 Tuần 8 Kể Chuyện - YouTube
-
Kể Chuyện Về Những ước Mơ đẹp Hoặc Những ước Mơ Viển Vông Phi Lí
-
Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc Lớp 4 Trang 80 | Giải Tiếng Việt Lớp 4 Tập 1
-
Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc Trang 80 Tiếng Việt Lớp 4 Tập 1
-
Soạn Kể Chuyện Trang 80 - SGK Tiếng Việt 4 Tập 1
-
Giải Tiếng Việt 4 Tuần 8 Bài Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc Trang 80
-
Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc Trang 80 SGK Tiếng Việt 4 Tập 1 - Học Tốt
-
Kể Chuyện: Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc
-
Kể Chuyện đã Nghe, đã đọc (trang 80 Sgk Tiếng Việt 4)
-
Soạn Bài Kể Chuyện đã Nghe đã đọc Trang 80 Tiếng Việt 4
-
Kể Chuyện Lớp 4 Trang 80
-
Kể Chuyện đã Nghe đã đọc Lớp 4 Trang 80