HÀNH LÝ HƯ VÔ – Tháng Năm Hạnh Phúc Ta Từng Có

1. Ấn tượng đầu tiên

Nào giờ mình không thích đọc tản văn lắm, truyện ngắn thì có vẻ hợp gu hơn. Cho nên trước khi đọc cuốn tản văn mới nhất này thì mình cực kỳ cực kỳ vô cùng thích cuốn Truyện ngắn Cố định một đám mây của cô Tư nên mình không trông chờ gì nhiều ở cuốn tản văn này. Nhưng mà thật không ngờ, cuốn Tản văn này lại oki phết. Đọc tới đâu thấm thía tới đó, thấm nhiều hơn cả cuốn Cố định một đám mây kia luôn mới ghê.

2. Tác giả

Chà, phải nói văn cô Tư từ hồi sau khi được đề cử và bình chọn Giải thưởng Văn học Liberaturpreis 2018 do Litprom (Hiệp hội quảng bá văn học châu Á, châu Phi, Mỹ Latin ở Đức) thì đọc thấy khác biệt hơn trước rất rất nhiều.

Hồi đọc Cố định một đám mây thì mình như thằng khờ khi vừa đọc vừa ngẩn ngơ vì khó hiểu và phải mất gần một tháng mới đọc xong 10 truyện ngắn không tới 200 trang. Cho nên khi đọc tới cuốn tản văn này, mình như “từ ấy trong tôi bừng nắng hạ” vì đọc tới đâu cảm xúc dạt dào tràn bờ đê tới đó – thật là gàn dở hết sức. Hẳn là cô Tư phải có chiêu trò gì nên mới gây cảm giác hoang man cho một độc giả man dại như mình =))

3. Nội dung

Tản văn hay tùy bút là thể loại mình nghĩ là chân thực nhất, gần gũi nhất và ít hư cấu nhất (mình nghĩ là có ít chứ không hẳn là tuyệt đối không có) nên nội dung cuốn này vẫn là những điều gần gũi và chân thực nhất đã và đang diễn ra xung quanh cuộc sống hiện tại của cô Tư ở Đầm Dơi, Cà Mau – mình chém đó, chứ có nhiều truyện ở chỗ khác của Cà Mau nữa. Đặc biệt cuốn này cô tư khá mạnh dạn đặt để nhiều vấn đề chính trị, xã hội vào câu chuyện của mình khiến cho mình đọc lâu lâu có cảm giác như đang đọc báo chính luận. Nội dung chi tiết thế nào thì mời bạn đọc phần Một số trích đoạn bên dưới nhé!

4. Ai nên đọc cuốn sách này

– Tất nhiên là phải thích cô Tư là điều không thể chối từ và bàn cãi rồi.

– Sắp đi đâu đó và đang cân nhắc không biết soạn hành lý những gì =))

5. Một số đoạn hay trong sách

“Với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im lặng bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa…

Bảo “không sao đâu” là lừa gạt, “sẽ có cách” là trì hoãn (thực chất là chẳng cách nào), nhưng nói “khổ gì cũng trải qua rồi, cố chịu thêm chút nữa” thì đã bước qua ranh ác…

Đời sống dời đổi không ngừng, nên vỗ về nhau cũng không thể xài cách cũ. Tới lúc nào đó, mạnh ai nấy tự dỗ mình, chứ còn sức đâu mà ủi an nhau. Khi ấy người ta ru tổn thương bằng gì khi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô dụng. Nhưng cách nào thì dỗ dành ai đó đang đau, tuyệt đối, không thể nào, bằng bạo lực.”

– Dỗ dành cũng khác.

“Tất cả là tại nhân dáng nhà quê mà ra hết, mấy chị nghĩ. Nên chưng diện này là cho mấy đời đàn bà luốc lem dồn lại, cho tự ái dồn nén trong lòng.”

– Dâu biển ngang qua một nét mày

“Giàu nghèo gì phải vui mới được””Nhìn thấy cái đẹp trong thứ tưởng chừng vô dụng, trăm phần trăm chẳng phải người sống gấp sống nhanh”

– Biết sống.

“Làm việc thiện đã tốt, nhưng làm xong quên luôn còn tốt hơn, thầy anh dạy vậy.Cho đi và mất trí nhớ, chỉ nhiêu đó mà anh phải học mấy năm mới thuộc.”

– Neo lại bóng mình.

Trên đây là một vài trong số rất nhiều dòng mình highlight mỗi khi có một cảm xúc nhứt định khi đọc tới một truyện, một đoạn, một dòng. Nó khá rời rạc và tủn mủn giống như cảm xúc lẫn lộn của mình vậy.

Khi đọc tới truyện Hành lý hư vô, mình chợt liên tưởng đến bộ phim của Thái Lan vừa chiếu ngoài rạp là Happy old year với tên tiếng việt là Tháng năm hạnh phúc ta từng có (vì thế nên bài review này có một cái tên không hề liên quan là vậy). Nội dung phim là công cuộc dọn dẹp lại “hành lý” của một gia đình theo phong cách sống tối giản. Nhờ công cuộc dọn dẹp này mới thấy “những thứ bạn phụ thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ không.” – chỉ có những kỷ niệm là không bao giờ buông bỏ được….

4 sao cho cuốn Tản văn mang nhiều tâm sự này ❤

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Hành Lý Hư Vô Nguyễn Ngọc Tư Review