Hậu Cung Hi Phi Truyện - Chương 31 : 2: Niên Tố Ngôn (hạ)

Hiện menu doc truyen
  • Danh sách
    • Truyện mới cập nhật
    • Truyện Hot
    • Truyện Full
    • Truyện Ngôn Tình
    • Truyện Đam Mỹ Hay
    • Truyện Ngôn Tình Sắc
  • Thể loại
    • Linh Dị
    • Viễn Tưởng
    • Light Novel
    • Tiểu Thuyết
    • HE
    • Showbiz
    • Hiện Đại
    • Nữ Cường
    • Cung Đấu
    • Việt Nam
    • Võng Du
    • Sắc Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Sủng
    • Hài Hước
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Sắc
    • Ngược
    • Truyện VOZ
    • Truyện Teen
    • Truyện ma
    • Khoa Huyễn
    • Đô Thị
    • Ngôn Tình
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Xuyên Không
    • Tiên Hiệp
    • Truyện Ngắn
    • Giả Tưởng
    • Kinh Điển
    • Cổ Tích
    • Kinh Dị
    • Trinh Thám
    • Trẻ +
    • Kiếm Hiệp
    • Thần Thoại
  • Truyện Top Gợi Ý
  • Review Truyện
  • Tài khoản
    • Đăng nhập Đăng ký
  1. Truyện
  2. Hậu Cung Hi Phi Truyện
  3. Chương 31
Hậu Cung Hi Phi Truyện

2: Niên tố ngôn (hạ)

Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương sau Edit: Ớt HiểmNiên thị khí thế bức người, tình hình như vầy nếu không cho nàng ta một lời giải thích thì khó mà êm đẹp được, dù cho Na Lạp thị có đến thì cũng vô dụng, dù sao Niên thị đang nắm lý.Tiểu Lộ Tử cắn răng, quyết định một mình ôm lấy tai họa này. Tiểu Tràng Tử nãy giờ vẫn luôn quan sát hắn, thấy vậy thì thở dài trong lòng, nhanh chóng dùng đầu gối tiến lên phía trước, dập đầu thật mạnh nói với Niên thị: “Niên phúc tấn bớt giận, là nô tài không tốt, gần đây trong Tịnh Tư cư hay có chuột, nô tài sợ kinh động tới cô nương nên tự mình rắc thạch tín quanh viện, hôm nay rắc xong quên rửa tay, lại lấy thức ăn cho Nhung Cầu, chắc vì vậy mà trong đầu cá có dính bột thạch tín, làm cho Nhung Cầu trúng độc. Quả thật nô tài không cố ý. Tội của nô tài đáng chết vạn lần, nhưng không liên quan tới người khác, cầu mong phúc tấn trách phạt.” Đây là lý do duy nhất mà Tiểu Tràng Tử có thể nghĩ ra để chấm dứt chuyện này mà không làm liên lụy nhiều tới người khác.Thẩm vấn nãy giờ, cuối cùng cũng đã có người nhận tội, nhưng Niên thị không tin lý do mà Tiểu Tràng Tử đưa ra, ánh mắt lạnh lẽo vẫn dồn trên người Lăng Nhã, giống như muốn nhìn thấu bên trong.Lúc này Lăng Nhã đã tỉnh táo trở lại, vẻ mặt tối sầm giơ tay tát Tiểu Tràng Tử một cái, nén đau vào lòng, mắng: “Hay cho một nô tài bất cẩn, thẩm tra cả nửa ngày mới lòi ra ngươi là người gây họa, thật đáng giận. Ngươi thường hay phạm sai lầm, ta đã nhiều lần nhắc ngươi phải cẩn thận một chút, không ngờ ngươi nghe chẳng lọt tai, lần này đã hại chết mèo của Niên phúc tấn, thật sự đáng đánh!” Lăng Nhã tiếp tục tát mạnh vào mặt Tiểu Tràng Tử mấy cái nữa rồi mới ngừng lại, Tiểu Tràng Tử cắn răng chịu đựng, không dám né tránh, còn luôn miệng: “Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết.”“Ngươi hành sự lỗ mãng, đúng là đáng chết!” Nói xong Lăng Nhã quay về phía Niên thị, nét mặt không thể hiện vui hay buồn, nói: “Là Tiểu Tràng Tử hại chết Nhung Cầu, dù hắn không cố ý nhưng sai là sai, thỉnh phúc tấn trách phạt. Còn thiếp thân quản giáo bất lực mới khiến hắn phạm một lỗi lớn như vậy, cũng không thoát được trừng phạt, thỉnh phúc tấn định đoạt.” Lăng Nhã dập đầu, tua khổng tước màu xanh rũ xuống, lã chã như cánh hoa rơi.Lý thị đúng bên cạnh cũng lên tiếng: “Muội muội, sự tình đã rõ ràng, hay là bỏ qua đi, dù sao Tiểu Tràng Tử cũng không phải cố ý độc chết Nhung Cầu, muội xử trí một mình hắn là đủ rồi, không cần liên lụy tới Lăng cách cách… Đây gọi là ‘không biết không có tội’, trách phạt nàng ta cũng không hợp lý.” Nói tới đây, ánh mắt Lý thị chuyển qua nhìn Niên thị, trầm giọng: “Huống hồ nếu chuyện này truyền ra ngoài thì cũng chẳng hay ho gì.”Trong tính toán của Niên thị, vốn là muốn dựa vào chuyện này vấn tội toàn bộ người trong Tịnh Tư cư, bao gồm cả Lăng Nhã, tốt nhất là diệt trừ luôn cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt này, Bối lặc gia đối xử với với Lăng Nhã bằng một thái độ ôn hòa khác thường, khiến trong lòng Niên thị cảm thấy rất bất an. Nhưng hiện tại Tiểu Tràng Tử đưa ralý do như vậy, vượt ngoài tính toán của nàng, đã vậy còn bị Lý thị nhìn chằm chằm như hổ rình mồi. Tuy Niên thị không sợ Lý thị, nhưng cũng không muốn nàng ta nắm được nhược điểm rồi gây bất lợi cho mình. Song, muốn nàng cứ vậy mà buông tha cho toàn bộ Tịnh Tư cư là điều không thể nào.Đắn do một lát, Niên thị phủi phủi tay áo thêu chỉ vàng phức tạp, đôi mi khẽ nhướn lên: “Được, vậy thì theo ý tỷ tỷ, chỉ phạt một mình tên nô tài này, nhưng phạt ra sao thì do ta định đoạt, không ai được phép xen vào.”Đế giày thêu hoa như ý hai màu chậm rãi bước tới dẫm lên bàn tay đang đặt trên đất của Tiểu Tràng Tử, càng dẫm càng mạnh, ngón tay đau nhức tới tận tim can làm cho Tiểu Tràng Tử đổ mồ hôi lạnh, nhưng không dám rên một tiếng, chỉ sợ càng làm cho Niên thị thêm tức giận.Lý thị không nỡ nhìn, ôm Hoằng Huy quay đầu đi chỗ khác. Còn Lăng Nhã, tuy trên mặt không lộ ra cảm xúc gì, nhưng trong tay áo, hai bàn tay đã nắm thật chặt, đến nỗi mỗi ngón tay đều trắng bệch, móng tay bén nhọn đâm sâu vào lòng bàn tay đến ứa máu. Mấy người Tiểu Lộ Tử xót xa dâng trào, nhưng bọn họ thấp cổ bé họng, cho dù liều mạng ngăn cản cũng chẳng giải quyết được gì, không chừng chính mình cũng bị phạt lây, nếu vậy chẳng phải phụ sự hi sinh của Tiểu Tràng Tử hay sao?“Yên tâm đi, ta sẽ không giết hắn.” Nụ cười lạnh nhạt như hơi sương của Niên thị hiện lên trên môi, không có một tia ấm áp, ống tay áo vung lên cùng với một thanh âm tàn nhẫn: “Người đâu, cởi hết y phục của tên nô tài này ra, trói vào cột viện thưởng một trăm đại bản, xem như là tế Nhung Cầu. Nếu hắn có thể sống sót thì bổn phúc tấn sẽ không tính toán với hắn nữa.”Một trăm đại bản? Người bình thường bị đánh ba mươi đại bản đã tróc thịt tróc da, một trăm đại bản này so với việc lấy mạng của Tiểu Tràng Tử thì có gì khác nhau đâu?Lúc Tiểu Tràng Tử đang bị lột y phục để trói vào cột viện thì Tiểu Lộ Tử không chịu đựng nổi đã bò tới trước mặt Niên thị van xin, tình nguyện thay Tiểu Tràng Tử lãnh phạt. Nhưng Niên thị không hề động lòng, lạnh lùng lệnh cho thuộc hạ hành hình.Tiện nô tài, nếu ngươi đã dám gánh tội thay cho Nữu Hỗ Lộc thị thì bổn phúc tấn toại nguyện cho ngươi, cho ngươi xuống địa phủ làm một cô hồn dã quỷ, mãi mãi không được siêu sinh.Lăng Nhã hận đến muốn thổ huyết, nhưng nàng không còn cách nào, chỉ biết nghiến răng nhìn người của Niên thị đánh từng trượng từng trượng lên người của Tiểu Tràng Tử.Niên Như Ngôn, ta với ngươi không đội trời chung!Trong tiếng kêu la thảm thiết của Tiểu Tràng Tử, Lăng Nhã nghiến răng lập lời thề.Một trăm đại bản đã đánh xong, Tiểu Tràng Tử biến thành người máu, đầu gục xuống không nhúc nhích, toàn thân không có động tĩnh, dường như hơi thở cũng chẳng còn.Tiểu Lộ Tử mặc kệ Niên thị sẽ trách phạt, ba bước thành hai xông lên cởi bỏ dây trói, Tiểu Tràng Tử lập tức ngã xuống, vô tri vô giác.“Không… không… không được… không được ngủ!” Tiểu Lộ Tử nôn nóng tới khóc òa, dùng sức vỗ vỗ vào gương mặt của Tiểu Tràng Tử, hi vọng hắn tỉnh lại, hi vọng hắn nói với mình là hắn không sao. Nhưng mặc kệ cho Tiểu Lộ Tử làm gì đi nữa thì Tiểu Tràng Tử vẫn không hề động đậy.Lý thị vẫn là người bình tĩnh nhất, tiến tới đưa tay lên mũi Tiểu Tràng Tử dò xét, cho dù rất mỏng manh nhưng khẳng định là vẫn còn hơi thở, vội bảo: “Mau đỡ hắn vào trong, Tình Dung, lập tức đi mời đại phu.”Còn sống ư? Niên thị nhướn mày lộ ra vẻ ngạc nhiên, như vậy là vẫn chưa tắt thở, mạng của tên nô tài cũng lớn thật, thấy Tình Dung chuẩn bị bước đi, Niên thị quát lớn: “Không được di.”Lý thị gượng cười nói với Niên thị: “Muội muội, Tiểu Tràng Tử đã lãnh phạt rồi, muội cũng nên thể hiện quý khí của mình đi, hà tất phải so đo với một nô tài làm gì?”“Ta đã nói, nếu hắn có thể chịu đựng được một trăm đại bản này thì ta sẽ không truy cứu nữa, nhưng chưa từng nói sẽ cho phép hắn được thỉnh đại phu. Huống hồ trong phủ chưa từng có quy định hạ nhân được phép mời đại phu tới chuẩn bệnh, bây giờ làm vậy chẳng khiến người cười chê. Tỷ tỷ là lão nhân trong phủ, phải hiểu rõ quy củ mới phải.” Niên thị cười lạnh, không hề hợp với cảnh xuân đang ấm áp chút nào.“Không lẽ cứ trơ mắt nhìn hắn chết hay sao?” Giọng nói của Lý thị mềm nhũn bất lực.“Là dương gian hay là âm phủ, phải dựa vào số mệnh của hắn rồi.” Buông những lời này xong, Niên thị vịn tay Lục Ý thong thả rời đi, để lại sau lưng những ánh nhìn căm phẫn.Tiểu Lộ Tử chật vật đỡ Tiểu Tràng Tử nằm xuống giường trong phòng hạ nhân, lúc quay lại chỉ kịp nghe câu nói sau cùng của Niên thị, nước mắt lã chã rơi xuống. Tình trạng của Tiểu Tràng Tử bây giờ, nếu không mời đại phu thì chắc chắn hắn sẽ chết, là Niên phúc tấn cố tình muốn đuổi tận giết tuyệt.Hắn cầu xin cô nương, cầu xin Lý phúc tấn cứu lấy người bạn tốt của hắn, nhưng Niên phúc tấn đã lên tiếng, còn lấy quy củ của phủ ra để áp chế, ai dám vi phạm chứ?“Để ta đi tìm Cao quản gia.” Lăng Nhã không thể nhẫn tâm trơ mắt nhìn Tiểu Tràng Tử chết, lập tức đòi đi tìm Cao Phúc. Nàng chưa kịp xoay người thì tay áo đã bị kéo lại, Lý thị nhìn nàng lắc đầu, mặt đầy chua xót: “Vô ích thôi, chắc chắn Niên thị đã cho người tới thông báo cho Cao Phúc, hắn tuyệt đối không dám làm phật ý của Niên thị đâu.”“Vậy giờ ta phải làm gì đây?” Lăng Nhã nhất thời bấn loạn, nôn nóng vây quanh, chợt nghe Hoằng Huy nói nhỏ: “Hay là để ta nhờ ngạch nương?” “Đích phúc tấn luôn luôn nhường nhịn Niên thị, chỉ sợ sẽ không vì một nô tài mà ra mặt, hay là nghĩ cách khác đi.” Lời của Lý thị đánh tan chút hi vọng cuối cùng của mấy người Lăng Nhã, trong phủ Niên thị nắm trọn quyền hành, còn đích phúc tấn lại quá hiền lành, cơ bản không ai có khả năng chống lại Niên thị.Tình Dung tiến lên một bước, nói: “Chủ tử, hay là để nô tỳ thử xem?”Lý thị nghe vậy thì sực nhớ, vội cười: “Đúng rồi, sao ta lại quên ngươi chứ, nhanh, nhanh vào xem xem Tiểu Tràng Tử thế nào.” Đợi Tình Dung đi rồi, Lý thị mới nhìn mọi người, ai ai cũng mang một vẻ mặt đầy nghi hoặc, nàng giải thích: “Tình Dung xuất thân từ y dược thế gia, a mã của nàng ta nổi danh là Hạnh lâm lão gia, trước khi chết ông ta đã truyền cho nàng không ít kiến thức về dược lý, lúc ở bên cạnh ta cũng thường đọc qua y thư, nên đối với y lý cũng có vài phần thông tuệ.”Lăng Nhã vui mừng vô cùng, vội vàng quỳ xuống, trịnh trọng nói: “Đại ân đại đức của phúc tấn hôm nay, thiếp thân nguyện ghi nhớ cả đời.” Đây chính là cơ hội sống sót cuối cùng của Tiểu Tràng Tử, nàng nhất định phải nắm lấy. Dù cho Lý thị có tình toán thì nàng cũng chấp nhận. Còn nữa, sau này muốn đối phó với Niên thị, chỉ một mình nàng nhất định sẽ không đủ sức.“Đều là tỷ muội, không cần phải nói lời khách khí như vậy.” Lý thị kéo nàng dậy, thân thiết nói, thật khó nhận ra ý cười ẩn bên trong. Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương sau Báo lỗi chương Bình luận Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý! Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện Truyện 5zz - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng. Website tổng hợp tự động từ internet,truyện 5zz không giữ bản quyền và không chịu trách nhiệm về nội dung trên website Trang web hoạt động phi lợi nhuận nên có thể giật lag,mong các bạn thông cảm !
  • Liên Hệ - Điều khoản - Sitemap

Từ khóa » Nô Tài đáng Chết