Hãy đóng Vai Trương Sinh để Kể Lại Câu Chuyện Và Bày Tỏ Niềm An Hận

logologoTìm×

Tìm kiếm với hình ảnh

Vui lòng chỉ chọn một câu hỏi

Tìm đáp án
    • icon_userĐăng nhập
    • |
    • Đăng ký
    icon_menu
avataricon

Hoidap247.com Nhanh chóng, chính xác

Hãy đăng nhập hoặc tạo tài khoản miễn phí!

Đăng nhậpĐăng ký
  • add
  • Đặt câu hỏiiconadd
  • logo

    loading

    +

    Lưu vào

    • +

      Danh mục mới

    Lưuavataravatar
    • khoaitaykhoaitaylogoRank
    • Chưa có nhóm
    • Trả lời

      3

    • Điểm

      665

    • Cảm ơn

      2

    • Ngữ văn
    • Lớp 9
    • 30 điểm
    • khoaitaykhoaitay - 12:20:06 14/11/2019
    Hãy đóng vai Trương Sinh để kể lại câu chuyện và bày tỏ niềm an hận
    • Hỏi chi tiết
    • reportBáo vi phạm

    Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5* nếu câu trả lời hữu ích nhé!

    TRẢ LỜI

    avataravatar
    • ThuTrang23111
    • Chưa có nhóm
    • Trả lời

      11288

    • Điểm

      232153

    • Cảm ơn

      10138

    • ThuTrang23111
    • Đây là một chuyên gia, câu trả lời của người này mang tính chính xác và tin cậy cao
    • 24/10/2020

    Đây là câu trả lời đã được xác thực

    Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.

    icon
    1. Mở bài:

    _Giới thiệu bản thân: tên, quê quán

    _Cuộc hôn nhân với vợ.

    1. Thân bài:

    – Trước khi phải đi lính:

    +cuộc sống vợ chồng đầm ấm

    + chiến tranh xảy đến vì không có học nên phải đi lính.

    + ra chiến trường để lại mẹ già cùng người vợ đang bụng mang dạ chửa

    – Khi trở về quê hương sau hơn 3 năm đi lính:

    + Mẹ mất, con trai tên Đản đang tuổi học nói.

    +Nghe con nói về việc có người đàn ông đêm nào cũng đến đã tin vào lời con mà không lắng nghe vợ giải thích, không nói cho vợ biết vụ việc con nói.

    + Ghen tuông mù quáng dẫn đến cái chết của người vợ.

    + Biết là mình đã nghi oan cho vợ nhưng việc đã qua cũng không thể cứu vãn.

    1. Kết bài:

    _Ân hận vì mình đã nghi oan cho vợ.

    _Mong mọi người nhìn vào bi kịch gia đình để rút ra bài học.

    Bài làm

    Tôi là Trương Sinh. Tôi sinh ra và lớn lên ở Nam Xương. Năm ấy, đến tuổi lấy vợ, tôi sớm nghe ngóng và biết mọi người nói về nàng Vũ Thị Thiết cùng quê với tư dung tốt đẹp. Tôi đem lòng yêu mến và xin mẹ cưới nàng về. Và dù thách cưới là trăm lạng vàng, nhưng vì vô cùng yêu mến nàng, tôi và nàng cứ đã nên duyên vợ chồng.

    Nàng là người vợ đảm đang hết mực và luôn hiểu tính tôi. Những ngày tháng hạnh phúc chẳng được giải lâu, chiến tranh xảy đến. Dù gia đình tôi khá giả nhưng tôi lại không ham thích học hành, vì lẽ đó mà tôi sớm nhận được lệnh tòng quân. Bao nhiêu đau xót với gia đình tôi. Nhưng lệnh vua khó cãi, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lên đường ra đi. Tôi ra đi để lại mẹ già cùng người vợ còn đang bụng mang dạ chửa, lòng tôi chua xót vô ngần. Nhìn người vợ trẻ tiễn đưa tôi trong nức nở tôi càng khổ tâm. Gia đình tôi buồn thương vô cùng.

    Thời gian đằng đẵng trôi đi. Cuối cùng tôi đã được trở về quê nhà sau hơn ba năm qua. Trở về với gia đình tôi vô cùng mong đợi. Nhưng đón chờ tôi là tin mẹ đã mất. Chỉ còn vợ tôi cùng con đón chờ tôi. Con trai tôi nay đã ba tuổi. Bé Đản đang tuổi tập nói và luôn làm tôi vui vẻ. Vợ tôi hết mực săn sóc nhằm giúp tôi vơi đi nỗi buồn. Vậy nhưng vẫn không làm tôi nguôi ngoai nỗi đau mất mẹ. Hôm đó, tôi đưa con trai lên thăm viếng mộ. Sau khi trở về nhà, tôi thêm phần buồn thương. Vậy mà con trai cứ mải nghịch ngợm chỉ trỏ: Bố! bố! Tôi bèn quay sang nhìn, vậy mà con lại chỉ bóng tôi và bảo: hôm nào cũng có người đàn ông đến nhà chỉ vào buổi tối, thấy mẹ Đản đi đâu cũng đi theo nhưng không bao giờ bế Đản. Vậy là tôi tự hiểu ra, thì ra sau lưng tôi vợ đã sớm hư đốn và có người đàn ông khác. Biết thế nên tôi rầy la, đánh đập và đuổi vợ đi. Mặc cho nàng giải thích rồi hàng xóm nguyên ngăn nhưng tôi tuyệt nhiên không nghe. Và rồi hôm đó đang chăm con đòi mẹ thì tôi nhận được tin dữ: vợ tôi đã tự tử ở sông Hoàng Giang.

    Từ ngày vợ tự tử, không thấy bóng mẹ, con trai liên tục khóc gào. Một hôm tôi bế con vào tối, dưới bóng đèn tờ mờ, con lại gọi cha và chỉ lên tường, đến đây thì tôi mới hiểu ra mình đã nghi oan cho vợ. Ngoài tội lỗi thì tôi biết làm gì đây. Mọi sự đã lỡ.

    Người làng là Phan Lang gặp tôi, nói tôi lập đàn giải oan cho vợ. Thấy hợp lòng, tôi nghe theo và được nói chuyện cùng vợ lần cuối. Nàng chẳng thể trở về dương thế. Hai cha con tôi nương tựa vào nhau.

    Tôi ân hận vô cùng với hành động của mình. Thì ra tôi lại là một kẻ xấu xa, tệ bạc đến như vậy. Các bạn đừng ai độc đoán và gia trưởng như tôi. Vì việc làm sai lầm ấy sẽ giết chết hạnh phúc nhỏ nhoi.

    Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

    starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar5starstarstarstarstar4 voteGửiHủy
    • hertCảm ơn 3
    Đăng nhập để hỏi chi tiếtavataravatar
    • chiukiuxiu
    • Annihilators
    • Trả lời

      5346

    • Điểm

      100715

    • Cảm ơn

      6230

    • chiukiuxiu
    • Mod Hoidap247
    • Câu trả lời hay nhất!
    • 14/11/2019

    *Bạn tham khảo nha*

    *Dàn ý:

    A. Mở bài:– Lời giới thiệu của Trương Sinh (về quê quán, gia cảnh…)

    – Lời giới thiệu của Trương Sinh về người vợ của mình (tên, tính tình, hình thức …)

    B. Thân bài:– Trước khi đi lính:

    + Vừa xây dựng gia đình, cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc.

    + Đất nước có chiến tranh, triều đình bắt đi lính đánh giặc . Tuy con nhà hào phú, nhưng không có học nên tên phải ghi trong sổ lính đi vào loại đầu.

    + Xa gia đình trong cảnh mẹ già, vợ bụng mang dạ chửa.

    – Khi trở về:+ Mẹ đã mất, con trai đang tuổi học nói.

    + Tin vào câu nói của con nên đã hiểu lầm.

    + Ghen tuông mù quáng nên đã đẩy người vợ đến cái chết oan ức.

    + Sau đó, biết là mình đã nghi oan cho vợ nhưng việc trót đã qua rồi.

    B. Kết bài:– Ân hận vì mình đã mù quáng nghi oan cho vợ khiến gia đình tan nát

    – Mong mọi người nhìn vào bi kịch gia đình để rút ra bài học.

    *Bái tham khảo:

    Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả ở Nam Xương. Vừa tới tuổi đôi mươi thì được cha mẹ cưới vợ cho. Vợ tôi là Vũ Thị Thiết, dung mạo đoan trang, tính nết hiền lành, chăm chỉ.

    Chúng tôi sống với nhau hòa thuận, hạnh phúc và cùng háo hức chờ đợi đứa con đầu lòng sắp ra đời. Bất ngờ, chiến tranh bùng nổ, loạn lạc xảy ra khắp chốn. Nhận được lệnh sung vào lính, tôi đành chia tay mẹ già, vợ trẻ để lên đường ra trận.

    Lúc tiễn đưa, mẹ già nắm chặt tay tôi, ngậm ngùi khuyên:

    - Con ráng giữ mình nơi mũi tên hòn đạn, gặp khó nên lui, lường sức mà tiến, đừng nên tham miếng mồi thơm để lỡ mắc vào cạm bẫy. Quan cao tước lớn nhường cho người ta. Có như thế, mẹ ở nhà mới khỏi lo lắng vì con được.

    Tôi quỳ xuống vâng lời mẹ dạy. Vợ tôi rót chén rượu đầy nâng bằng hai tay đưa cho tôi và nói rằng:

    - Chàng ra đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong chàng được đeo ân phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ. Chỉ xin ngày về mang theo hai chữ bình yên, thế là đủ. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao. Rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú. Dù thư tín có nghìn hàng, cũng sợ không có cánh hồng bay bổng.

    Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa nước mắt. Rồi tiệc tiễn vừa tàn, tôi dứt áo lên đường. Mọi vật xung quanh vẫn như cũ, nhưng lòng tôi đã bùi ngùi bởi cảnh sinh li và mối tình ngàn dặm quan san cách trở.Tôi đi được một tuần thì vợ tôi sinh con trai. Nàng đặt tên cho con là Đản. Có đứa bé, cửa nhà cũng bớt phần hiu quạnh. Ngày qua tháng lại, thoắt đã nửa năm. Mẹ già nhớ thương, lo lắng cho tôi đến nỗi lâm bệnh nặng. Biết không sống được, bà nói với vợ tôi rằng:

    - Ngắn dài có số, tươi héo bởi trời. Mẹ không phải là không muốn đợi chồng con trở về. Song lòng tham vô cùng mà vận trời khó tránh. Nước hết, chuông rền, số cùng khí kiệt. Một tấm thân tàn, nguy trong sớm tối, việc sống chết không khỏi phiền đến con. Chồng con nơi xa xôi, chưa biết sống chết thế nào, không thể về đền ơn được, sau này, trời xét lòng thành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn. Xanh kia quyết chẳng phụ con, cũng như con đã chẳng phụ.

    Dứt lời, mẹ tôi nhắm mắt. Vợ tôi khóc lóc xót thương và lo liệu chôn cất cho mẹ tôi được mồ yên mả đẹp.(.......bn dự vào dàn ý để viết tiếp nha.....

    Trước khi Phan Lang được đưa ra khỏi thủy cung, Vũ Nương có nhờ ông ta nói với tôi rằng sẽ có ngày nàng tìm về. Nếu tôi còn nhớ tình xưa nghĩa cũ thì hãy lập một đàn giải oan ở bến sông.

    Về đến làng, Phan Lang tìm gặp tôi, kể lại mọi chuyện, nhưng tôi không tin. Lúc ông ta đưa ra kỉ vật làm tin là chiếc hoa vàng của vợ tôi thì tôi sợ hãi nhận rằng đây đúng là vật mà nàng mang theo lúc ra đi.

    Sáng hôm sau, tôi làm theo đúng lời nàng dặn, lập đàn giải oan suốt ba ngày đêm ở bến sông. Quả nhiên, tôi nhìn thấy Vũ Nương ngồi trên chiếc kiệu hoa ở giữa dòng, theo sau là năm mươi cỗ xe trang trí cờ tán, võng lộng rực rỡ, lúc ẩn lúc hiện. Tôi vội gọi thật lớn nhưng nàng vẫn ở giữa sông mà nói vọng vào:

    - Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết không bỏ. Đa tạ tình chàng, nhưng thiếp không thể trở về nhân gian được nữa!

    Trong phút chốc, tất cả tan biến. Tôi gục đầu thổn thức. Một sự ân hận ghê gớm vò xé lòng tôi. Chỉ vì một cơn ghen mù quáng mà tôi đã làm cho vợ chồng, mẹ con lâm vào cảnh sinh li tử biệt. Sai lầm của tôi không phương cứu chữa. Tôi chỉ còn mong ước mọi người hãy nhìn vào thảm cảnh của gia đình tôi mà rút ra bài học:Đã là vợ chồng thì hãy thương yêu, tôn trọng, tin tưởng lẫn nhau.Có như vậy, hạnh phúc mới được bền lâu.

    Chúc bạn học tốt!

    Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

    avatar

    starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar4.8starstarstarstarstar6 voteGửiHủy
    • hertCảm ơn 3
    • reportBáo vi phạm
    • avataravatar
      • trucperlogoRank
      • Chưa có nhóm
      • Trả lời

        191

      • Điểm

        3082

      • Cảm ơn

        211

      chiu ơi giúp mình với https://hoidap247.com/cau-hoi/99152

    Đăng nhập để hỏi chi tiết

    Bạn muốn hỏi điều gì?

    questionĐặt câu hỏi

    Tham Gia Group 2K10 Ôn Thi Vào Lớp 10 Miễn Phí

    Bảng tin

    Bạn muốn hỏi điều gì?

    iconĐặt câu hỏi

    Lý do báo cáo vi phạm?

    Gửi yêu cầu Hủy

    logo

    Cơ quan chủ quản: Công ty Cổ phần Công nghệ Giáo dục Thành Phát

    • social
    • social
    • social

    Tải ứng dụng

    google playapp store
    • Hướng dẫn sử dụng
    • Điều khoản sử dụng
    • Nội quy hoidap247
    • Góp ý
    • Tin tức
    • mailInbox: m.me/hoidap247online
    • placeTrụ sở: Tầng 7, Tòa Intracom, số 82 Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội.
    Giấy phép thiết lập mạng xã hội trên mạng số 331/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông.

    Từ khóa » Nỗi ân Hận Của Trương Sinh