Hoa Bên Bờ By Annie Baobei - Goodreads
Có thể bạn quan tâm
Jump to ratings and reviewsWant to readBuy on AmazonRate this bookHoa bên bờ
Annie Baobei, Nguyễn Lệ Chi (Translator)
3.99Want to readBuy on AmazonRate this book《彼岸花》以都市情感为题材,以现实情节和电影故事叙述两条线索,交错发展。时间跨度大,人物和城市涵盖面众多,保持了属于作者的独特的美感和苍凉。时间就这么多。总是会有告别。告别之后或许不会再见。于是可以在黑暗中倾诉、面对,一起观望彼岸的花朵。我们的灵魂是彼此泅渡过河的石头。这第一部长篇,主题是关于一场倾诉。和陌生人,在陌生的地点。如面对着夜色下一片深不可测充满寓意的大海。沉默地面对。互相安慰。观众会看到自己在里面。年老的人看到盛放。年少的人看到枯萎。失望的人看到甜美。快乐的人看到罪恶。因为那就是属于我们的生活。★年少时不惧离别,因为我们总是愿意相信,时光深处,总会相逢。★精装典藏版全新上市,更完美的阅读体验。我是乔。这一年春天,我在上海。每天在家里写作,同时为数家杂志撰稿,写专栏。让每个字产生反映精神、兑现物质的价值,说来这应是我唯一的谋生技能。收入虽不稳定,但维持生存尚可。这种生活在旁人的眼里,也许过于随性及缺乏安全感。但对一个长年没有稳定工作且不愿在人群里出没的女子来说,就好像是潜伏在海底的鱼。有的在几百米,有的在几千米,冷暖自知,如此而已。我是一个生性自由散漫的女子。或者换个角度来说,是一个自私的人。所谓自私的标准是:只按照本性生活。放纵自己不好的习惯:比如长时间睡觉,去附近的酒吧买醉。沉溺于香烟和对虚无的对抗。神情困顿,装束邋遢。常常席地而坐,咧着嘴巴放肆大笑。有时过分敏感,所以和很多关系格格不入。但对身边的人和事没有太多计较。不计较与其说是宽容,不如说在大部分的时间里,我对这一切并无兴趣。我漠视除自己关注和重视之外的一切感觉和现象。不容易付出。有享受孤独的需求。也许这一切特性注定了我只能选择写作。它能让我采取合理的方式逃避某种现实和喧嚣。虽然感觉中,被长期性抑郁症所困扰的人才会从事这种职业。四月上海依然寒冷,但能够感觉到春天循序渐进。有时在某一个下午,突然有心情。坐公车出去观望城市的春天。坐最后一排空荡荡的位置,把脚搁到舒服的角度。当车子慢腾腾地行进在因为修路而交通堵塞的马路上,就可以悠闲地欣赏窗外的春光和艳丽女子。平静午后。陈旧的欧式洋楼。晒满衣服的院子。露台的一角开出粉红色的蔷薇。梧桐树的绿色叶片闪烁着阳光。路边英俊的法国男人,在阳光下面微微眯起眼睛,脸上有茫然而天真的神情。我的快乐都是微小的事情。就像以前曾经喜欢过的一个日本乐队的名字。它叫EveryLittleThing。细节是组成幸福的理由。喜欢简单生活。做喜欢的事情。住在喜欢的城市里。最好还能遭遇到喜欢的天气,喜欢的男人和女人。任何一件事情,只要心甘情愿,总是能够变得简单。不会有任何复杂的借口和理由。这是我信奉的生活原则。【SideA乔】咖啡店里邂逅小至音像店男人森的一块硬币【SideB南生】山顶上的女孩林和平童贞的过往南方爱情流离除夕【SideC散场了】一个人的生活某种结束去往别处的路途- GenresFictionChinese LiteratureLiterature
About the author
Annie Baobei
34 books97 followersAnnie Baobei (安妮宝贝), real name Li Jie, is the most talked about and widely read female author in China, nicknamed ‘Flower in the Dark’ since her stories detail the loneliness and isolation of Chinese urbanites. Her candid yet sensitive reflections on contemporary city life have significantly influenced the generation of Chinese readers born during and after the 1980s. ‘I write for kindred souls,’ she once said.Annie Baobei made her debut with the short story collection Goodbye Vivien, which sold over half a million copies, and followed up with the bestselling novels The Flower across the Bank and Two and Three Matters.Her current bestselling novel, Lotus, is an emotionally charged love story set in Tibet. It has sold over half a million copies, and was the bestselling novel in China for weeks after it was published. She lives in Beijing, writing novels and essays as well as contributing regularly to Chinese magazines including Harvest, Writers and Elle.2014年6月16日,安妮宝贝在她个人的微博上宣布,“安妮宝贝”改笔名“庆山”。In 2014, Annie Baobei announced on her Weibo, "Anni Baobei changes pen name into Qing Shan"Ratings & Reviews
What do you think?Rate this bookWrite a ReviewFriends & Following
Create a free account to discover what your friends think of this book!Community Reviews
3.99 5 stars57 (36%)4 stars57 (36%)3 stars27 (17%)2 stars10 (6%)1 star4 (2%)Search review textFiltersDisplaying 1 - 30 of 32 reviewsMr B223 reviews381 followersAugust 28, 2014It hurt. Damn Hurt.Kiều, và Nam Sinh. 2 phần, 2 cuộc sống, 2 hình ảnh phản chiếu qua một tấm gương. Nhưng là một tấm hình chụp chung của An Ni Bảo Bối. Cung Cự Giải? Hút thuốc? Sống cô độc. Mọi thứ đều ở trong cuốn sách này.“Không biết bắt đầu từ lúc nào, tôi phát hiện thấy mình mất đi khả năng diễn đạt và tâm tình. Trong đám đông, sắc mặt tôi luôn lạnh lùng, xa cách. Đối diện với người lạ, không có gì để nói. Đụng phải điều ấm ức, bỏ luôn. Gặp phải việc biệt ly, không níu kéo. Chưa từng kể lể. Cũng chưa hề giải thích.”Đó là An Ni Bảo Bối. Giống hệt như mình tưởng tượng luôn. Cái đáng sợ của giọng văn này là: Một khi ai đã "cảm" được, hiểu được, thì chắc chắn sẽ bị ngập tràn trong đó. Một cây bút đặc biệt, rất đặc biệt. Câu văn trên gần như mô tả chính xác con người cô, qua những gì đã từng đọc, An Ni Bảo Bối chắc chắn không phải là con người ồn ã, náo nhiệt. Đây là con người của sự cô độc, những điếu thuốc lá cháy vội, và những chữ đều được hút cạn từ đáy lòng. Nam Sinh, và Kiều trong Hoa Bên Bờ liệu có chính là những dòng tự bạch về mình của cô không? Tôi nghĩ là đúng. Chính là hình ảnh của người phụ nữ này.Luôn viết về những gì đó giản đơn, lẻ loi như cánh hoa nhỏ bên bờ. Đầy cay đắng và ám ảnh. Quách Kính Minh có viết thế này: "Hôm ấy, trên tạp chí đọc bài viết của Dư Kiệt nói rằng, trong giới nhà văn nữ có ba đỉnh núi. Một người là Trương Ái Linh, nữ nhà văn ghi dấu sự sụp đổ của một thời đại phồn vinh. Một người là Vương An Ức, người phụ nữ vô cùng tinh tế và nhạy cảm. Người cuối cùng, là An Ni Bảo Bối. Có khi đang đi trên đường, tình cờ nhìn thấy cửa hàng hoa có bán diên vĩ xanh hoặc trong tiệm tranh nhìn thấy bản sao bức Hoa diên vĩ của Vincent Van Gogh, tôi đều sẽ nghĩ đến An Ni, người con gái một mình viết văn trong bóng đêm cô độc. Cô viết chữ trên mặt hồ, có cảm giác chỉ như ảo ảnh trong nước, vừa thoáng xuất hiện đã lập tức tan biến."Đọc văn cô, đôi khi là đặc ân, đôi khi cũng là liều thuốc độc.Nguyên Nguyên78 reviews14 followersAugust 14, 2016Lúc đọc được nửa truyện, hoàn toàn ám ảnh, tất cả năng lượng như trôi tuột đi trong mớ xúc cảm trống rỗng. Đi đường, tự hỏi "Mình sẽ đi đâu, sẽ đi đâu" Rồi lại tự cười :"Phải chăng Kiều, Nam Sinh cũng đã đi vật vờ như vậy, với những câu hỏi mênh mang mãi không có câu trả lời."Kiều, Nam Sinh, 2 mảnh vỡ nát tan gắn vào nhau tạo thành bản thể của 1 cô gái, 1 cô gái đầy sẹo, đầy tổn thương. Những câu chữ của An Ni rất đẹp, những câu chuyện rất nhẹ nhàng, lời văn cứ dửng dưng nhưng chẳng hiểu sao, làm lòng mình rối tung lên, như sóng gào, mãi không yên.Đã bao lần nước mắt bất chợt rớt từng dòng từng dòng, cô gái ấy, đáng lẽ phải có 1 cuộc sống tốt hơn, phải có 1 tình yêu đẹp hơn, chứ không phải mang trên lưng con tim khuyết đi vài chỗ cố vá lại, sống qua ngày đoạn tháng, sống cho đầy đủ thể xác của kiếp người.Nam Sinh yêu Hà Bình, yêu cái thời gian ít ra, cô đã có 1 chút gọi là hạnh phúc, yêu cái sự ấm áp khi giữa đơn độc, giữa tuyết rơi lạnh giá vẫn có người bên cô. Ít ra thì lúc đó, cô không cô độc, cô vẫn có nụ cười.Nhưng tình yêu quá nhiều tội lỗi, quá nhiều dằn vặt. Dằn vặt thể xác, dày vò tâm can.Gấp sách lại. Lòng cũng nhẹ đi 1 chút. Ừ thì cô chịu cảnh cô đơn, có phải sẽ buông bỏ được 1 chút ký ức, có phải sẽ đơ mệt mỏi.rotataa107 reviews3 followersApril 29, 2019“Kiều, điều em tìm kiếm là gì? Là đoá hoa ở bờ bên kia, nở ở nơi không thể chạm tới được”.Từng đọc nhiều trích dẫn văn của An Ni Bảo Bối trên mạng, chủ yếu từ các cô gái. Từng nghe vài bản thu âm trích đoạn trên soundcloud. Thấy hay và hứng thú, luôn nghĩ sẽ có lúc tìm đọc. Có điều những cuốn cũ thì khó kiếm quá, không còn tái bản nữa. Được tặng Xuân Yến nhưng mới quá không muốn đọc, cảm thấy như vậy quá đường đột. Nay thuận tiện, đã đọc Hoa Bên Bờ. Vốn định chọn Đảo Tường Vy, nhưng lại để dành để đọc ở Hà Nội. Chỉ vài trang là đã có cảm tình với người viết rồi. Câu chữ lãng mạn, nhưng không phải kiểu lãng mạn tô hồng. Là kiểu lãng mạn ủ ê. Rất nữ tính. Một kiểu bất cần ôn hoà. Những câu ngắn đơn giản, đọc thấy bình thản, chọn từ rất hay, viết rất tỉ mỉ. Cũng thích gương mặt trông thấy trên mạng. Có vẻ gì đó cô liêu và điềm đạm. Thấy đồng cảm và yêu mến, nhưng không thể gọi "An" thân mật như nhiều người được. Có thể gọi “An Ni” cho ngắn, nhưng chữ “An” nghe thân mật quá, không được.Mình thường nhắc đến các tác giả bằng cái tên được ghi trên bìa. Lý Lan, Bùi Giáng, Nguyễn Du, Jimmy Liao, Milan Kundera, Agatha Christie, Alain de Botton, Osho, Thích Nhất Hạnh, Lev Tolstoy. Cảm thấy rất ngượng mồm khi phát âm những "chú Ánh", "chị Tư". Dù thích Harry Potter, vẫn thấy không thoải mái khi gọi “cô” J. K. Rowling. Có thể sẽ dùng “bà Rowling” hoặc “J. K. Rowling” nhưng mang sắc thái tình cảm như “cô”, cứ thấy không thoải mái. Ừ, một người diễn đạt luộm thuộm và dùng sai từ rất thường xuyên như mình thỉnh thoảng lại so đo chuyện nhỏ nhặt như vậy đó. Nhân vật dù có hư cấu đến đâu, vẫn rất thật, vì họ phơi bày nhiều ngóc ngách cho độc giả. Ta có thể biết họ thích ăn gì, hay mặc đồ gì, khao khát điều gì, vết sẹo khuất, ký ức sâu đậm, câu cửa miệng, những suy nghĩ độc địa... Nhưng ta ít biết về tác giả (trừ khi tác giả biến mình thành nhân vật qua các bút ký, hồi ký). Có đọc nhiều tác phẩm của một tác giả, cũng chỉ quen với cá tính văn chương của họ. Chuyện đời hay phỏng vấn trôi nổi trên mạng, thực hư khó định, rất khó thu hẹp khoảng cách. Fujiko Fujio là người tạo ra Doraemon. Doraemon luôn loanh quanh trong đầu mình, sống động như thật, rất gần gũi; còn ông Fujio thì ở nơi nào xa lắm. Mình hiếm xúc động khi hay tin một tác giả qua đời. Cái mình muốn, là gặp được những tác phẩm, đến và ở lại trong đầu mình, đó là sự liên kết mình muốn có và có thể có với các tác giả. Chỉ định viết về An Ni Bảo Bối, mà lan man quá.To Amy25 reviews3 followersJune 16, 2017[[ HOA BÊN BỜ - AN NI BẢO BỐI ]]“Kiều, điều em tìm kiếm là gì? Là đóa hoa mọc bên bờ, ở một nơi không bao giờ với tới được”?“ Tôi là một con chim đầy cảnh giác không dễ đậu lại. Vì thế cứ bay mãi.” (Hoa bên bờ - An Ni Bảo Bối )Còn quá nhiều những trích đoạn hay nhưng không thể bê hết đặt ở đây.Đọc “ Hoa bên bờ” của An vào một ngày Hà Nội rả rích mưa bụi cuối năm. Ở một tiệm sách cũ nọ. Tôi tìm thấy nó ở đó. Duy nhất. Lòng rạo rực rất nhiều.Cảm thấy đúng thời điểm.Nghĩa là vào năm tôi 24 tuổi, tôi đọc “Hoa bên bờ”. Không phải những năm tháng rạo rực mười tám đôi mươi, khi tôi bắt đầu biết An qua nhiều trích đoạn. Lòng cảm mến người đàn bà này nhưng không tìm tới chữ cô một cách trọn vẹn. Bởi tôi hiểu, văn An với tôi lúc đó nặng quá. Chưa đủ trải nghiệm và cũng chẳng đủ can tâm ôm nó vào lòng sống trọn những thanh xuân tiếp theo.( Nói nhiều hơn về sự cảm mến và cảm nhận với tác giả sẽ được đề cập ở phần sau ).Kiều, Nam Sinh hay Tiểu Chí, tất cả đều là một. Là những cô gái khát khao yêu và được yêu đến cháy bỏng thậm chí mù quáng và có phần “ngu muội” ( Ở một góc nhìn nào đó ), nhưng đến tận cùng họ là những kẻ đáng thương nhất. Có trí tuệ, có tài năng nhưng luôn khát khao một cuộc sống tách rời thế tục. Tự tạo những khoảng trống trong đời sống nội tâm rồi tự mình khỏa lấp. Không hi vọng, không kỳ vọng, thế nhưng ngặt một nỗi lại thất vọng triền miên.An từng viết: “Cuộc đời của con người phải phong phú và có khiếm khuyết. Khiếm khuyết là cửa ra của linh hồn”.Điều đó phần nào lý giải về việc xây dựng những hình tượng đàn ông trong Hoa Bên Bờ. Họ là những người mang trên mình nhiều khuyết điểm. Kẻ thuộc một giới tính khác bình thường, người xuất thân hèn mọn và sa ngã vào lối rẽ giang hồ... Nhưng ở họ tựu chung một điểm là đều yêu Kiều, thương Nam Sinh, khao khát được sẻ chia chăm sóc cho những người đàn bà này. Nhưng tuyệt nhiên những người đàn ấy sẽ vĩnh viễn không thể thuộc về ai cả.Về nội dung, An luôn viết truyện không có cốt truyện rõ ràng. Từ đầu đến cuối như môt dòng chảy cảm xúc bất tận, là những cuộc gặp gỡ chia lìa để nhìn thấu mình hơn. Từng câu từng chữ trong văn An đều là triết lý, tuy nhiên về tổng thể, đừng kỳ vọng một triết lý lớn lao gì từ những câu chuyện An viết.Về văn phong và nghệ thuật: An dụng lối viết truyện lồng trong truyện. Văn phong không trộn lẫn, nhịp văn chầm chầm như tâm tình, thủ thỉ. Cách sử dụng từ ngữ, điển tích điển cố đặc sắc, phù hợp. Một định nghĩa khác về khói thuốc và máu được đưa ra bằng những tính từ mạnh và mang tính tượng hình . Miêu tả đẹp và tinh tế về tình dục, biến nó trở nên không còn thô tục.Hành trình đọc Hoa Bên Bờ là hành trình của cảm xúc, hành trình này tuyệt đối không dành cho lý trí. Nếu dùng lý trí để cảm nhận, sẽ đặt cuốn sách xuống ngay từ những dòng đầu tiên.Đó cũng là một lựa chọn.Tôi phải tốn rất nhiều thời gian để đọc cuốn sách này. Có những lúc đau lòng quá, đặt nó xuống, rồi đợi một thời gian cho nguôi ngoai, tôi mới dám cầm nó lên thêm một vài lần nữa để đi đến tận cùng câu chuyện. Tôi cho rằng đó là một thành công của An đối với một người độc giả là tôi. Và cũng là thành công của tôi khi đọc cuốn sách này.“ Hoa bên bờ” không phải là cuốn sách dành cho những người có kỳ vọng tìm kiếm một điều gì thực tế lớn lao. Nó chỉ dành cho những người muốn được đắm mình trong thế giới cảm xúc u tối để tìm ra bản ngã của chính mình.Và đó nhìn chung cũng và cái đặc trưng trong tất cả các tác phẩm của An chứ không chỉ “ Hoa bên bờ”.Gấp lại cuốn sách này, lòng cảm thấy không nặng nề như quá trình trải nghiệm nó. Đến “Xuân Yến” sẽ luận bàn về vấn đề này thêm.Mỗi người khi đọc đến đây hoặc sẽ lượm nhặt được điều gì đó, hoặc sẽ chẳng nhặt nhạnh được điều gì cả trong post này. Tuy nhiên. Tôi tin rằng, những người thương An, yêu chữ An sẽ cảm nhận được điều tôi nói dù nó có lộn xộn và rối rắm đến mức nào.Và tôi tin rằng “ Hoa bên bờ” vẫn mãi là tác phẩm được lòng bạn đọc nhất trong tất cả những tác phẩm của An ở “ thị trường” văn học Việt.Rate: 4/5Quỳnh Ngọc Quỳnh133 reviews115 followersJuly 2, 2019Đây là cuốn sách "của mình"Thế nên mình xin phép có quyền "ghét" những ai không thích nó haha. Thật ra chuyện của An Ni nhất là cuốn này viết ra ko phải để mang ra phân tích bàn luận.Người đọc như mình chỉ đơn giản là đọc, lấy trải nghiệm, suy tưởng cá nhân làm thứ "dạ dày" để hấp thụ câu chuyện này.Vô tình là lòng dạ mình mê món này quá. Ngon thật đấy.Ngon đến bi thương tự hỏi làm sao để tìm ra món nào thỏa mãn mình nữa.Đọc để thấy mình rồi tưởng như là mình rồi lại thẫn thờ thoát ra trở lại với hiện thực mưu sinh. Mai 6h dậy mà vẫn dấm dứ ngồi viết cố mấy dòng này. Mai Lien Nguyen122 reviews70 followersJuly 20, 2014Trời mưa. Uể oải, không muốn làm gì nên đọc nốt quyển sách ảm đạm của ảm đạm này. Cũng như Đảo tường vy, mình luôn thích đoạn đầu mà An Ni viết. Ít nhất thì mình cũng đã thích hết và có thể huểu được phần đầu của cuốn sách. "Chỉ là hiểu thôi, không cần lý giải" như Sâm nói. Nhưng đoạn sau buồn quá, buồn đến tuyệt vọng của tuyệt vọng. Chúng mình có thể chấp nhận những bất toàn của cuộc sống, có thể coi đó là quan điểm thẩm mĩ của bản thân, có thể cảm thấy trống rỗng và u tối ở một thời khắc nào đó hoặc thường xuyên cảm thấy như vậy. Nhưng thường xuyên không phải là hoàn toàn. Vậy nên vẫn luôn hy vọng sẽ có một đốm sáng nào đó, le lói trong hang động. Mình vẫn nên thoả hiệp với cuộc sống ở một điểm nào đó, đừng quá cố chấp, Kiều ạ. Đọc tới phần 2 đã thấy bi thảm. Đọc xong phần 3, lại phải nói, quả là "không có bi thảm nhất, chỉ có bi thảm hơn, tuyệt vọng hơn mà thôi". Nhưng người đó, khi "kết" lại đang là bước tới một con đường mới mà vẫn chưa thấy chút ấm áp, thoải mái nào. Hay thật sự, "có những người chìm trong tuyệt vọng đến nỗi kết thúc thế nào cũng không còn là quan trọng nữa rồi". Chính bởi thế, mình không thể yêu thích sách này, nhưng vẫn yêu thích An Ni :D---------------Mở lại xem mình viết gì về Đảo tường vy, cứ nghĩ có lẽ cho Đảo tường vy rating cao hơn. Hoá ra cũng như nhau cả. Đoạn đầu luôn để lại ký ức tốt đẹp mà đoạn cuối luôn khiến mình hụt hơi.- to-re-readtrung
- 2020fiction
- van-hoc-hien-dai
- favorites
Join the discussion
2quotesStarta discussionAska questionCan't find what you're looking for?
Get help and learn more about the design.Help centerTừ khóa » Hoa Bên Bờ Review
-
Thảo Nguyễn's Review Of Hoa Bên Bờ - Goodreads
-
[Review] “Hoa Bên Bờ”: Ánh Sáng Cắt Ngang Màn đêm Tịch Mịch
-
Hoa Bên Bờ – An Ni Bảo Bối | R E A D I N G ~ C A F E
-
Review Hoa Bên Bờ | Reviewtruyen247
-
Hoa Bên Bờ | An Ni Bảo Bối (hoàn) - Trang đọc Truyện Online
-
Hoa Bên Bờ - Ontopwiki
-
EBook Hoa Bên Bờ - An Ni Bảo Bối Full Prc Pdf Epub Azw3 [Tiểu ...
-
[Review] Thanh Tỉnh Kỷ - An Ni Bảo Bối - Facebook
-
[Review Sách] Xuân Yến – An Ni Bảo Bối - Trạm Thịnh Hành Số 14
-
Review | Sai đọc Và Xem - 2. "Tố Niên Cẩm Thời" - An Ni Bảo Bối
-
An Ni Bảo Bối - Góc Nhỏ Của Khôi
-
[INFO] TÓM TẮT BỈ NGẠN... - Tống Uy Long 宋威龙 Vietnam Fanpage