Hợp âm Bỏ Phố Lên Rừng - Châu Kỳ

hungphamdoan 1 năm trước

NGÂM THƠ Sao người bỏ phố lên rừng? Sao người không nói, ngập ngừng đắng cay? Mình tôi còn lại chốn này Nửa đêm thức giấc, lòng ray rứt buồn! 1. Người phụ tôi rồi có phải [Dm] không? Cớ sao lại [C] bỏ phố lên [F] rừng? [Gm] Một đi không nửa câu hò [C] hẹn Người giã [A7] từ mà [Bb] ánh mắt dửng [A7] dưng. 2. Người phụ tôi rồi có phải [Dm] không? Cớ sao lại [C] bỏ phố lên [F] rừng? [Gm] Bỗng dưng làm kiếp chim xa [C] lạ Miền núi [A7] sầu, người có thấy nhớ [Dm] nhung? ĐK: Người [D] xót xa buồn lắm phải [F#m] không? [G] Không, sao [Em] bỏ phố lên [F#m] rừng? [B7] Đi [Em] làm mây cao trên đèo [G] vắng Trời, vào [Em] đông [A7] có chạnh [D] lòng? 3. Người phụ tôi rồi có phải [Dm] không? Cớ sao lại [C] bỏ phố lên [F] rừng? [Gm] Tự nhiên thành bóng chim tăm [C] cá Tôi thật [A7] buồn, hỡi người có biết [Dm] chăng? (GIAN TẤU) ĐK: Người [D] xót xa buồn lắm phải [F#m] không? [G] Không, sao [Em] bỏ phố lên [F#m] rừng? [B7] Đi [Em] làm mây cao trên đèo [G] vắng Trời, vào [Em] đông [A7] có chạnh [D] lòng? 3. Người phụ tôi rồi có phải [Dm] không? Cớ sao lại [C] bỏ phố lên [F] rừng? [Gm] Tự nhiên thành bóng chim tăm [C] cá Tôi thật [A7] buồn, hỡi người có biết [Dm] chăng? *** Tự nhiên thành bóng chim tăm [C] cá Tôi thật [A7] buồn..., hỡi người... có. biết. [Dm] chăng...?

Từ khóa » Bỏ Phố Lên Rừng Duy Khánh