[HOT] Thơ Ngắn NẮNG THÁNG 6 Hay, STATUS Tháng Sáu NÓNG ...

Những bài thơ ngắn viết về cái Nắng của Tháng 6 hay, nhiều cảm xúc. Cùng với đó là thơ nói lên cái nóng bức, oi nắng của những ngày tháng sáu chói chang.

NẮNG THÁNG SÁU

Thơ: Nguyễn Thị Thắm

Nắng gì mà nắng như nung Nắng thiêu nắng đốt khắp vùng gần xa Chích chòe mệt chẳng hát ca Lũ ve nức nở khóc òa inh tai.

Lão gió kia đã mệt nhoài Nằm trên cành sấu ngủ hoài …lặng thinh Nắng ran từ lúc bình minh Chiều hôm mà nắng vẫn kinh cả người.

Hoa vườn cũng kém sắc tươi Bướm ong sợ nắng nhác lười chẳng bay Lũ trâu nằm dưới tán cây Bần thần nhai bóng trời mây mơ màng.

Ước ao được đón thu sang Cho trời xanh mát dịu dàng đắm say Cho con diều sáo lượn bay Cho tan đi hết những ngày hè oi!

THÁNG 6 NGẬP NẮNG Thơ: Lan Hoa

Tháng 6 về hạ nhuộm vàng khắp lối Con đường quen ngập lá cỏ hoa bay Ve sầu kêu ra rả suốt đêm ngày Hồi ức cũ như thước phim quay chậm .

Ai đã ra đi vô tâm buông bỏ Sao lòng này ta còn cứ ngẩn ngơ Tỉnh lại tim ơi mộng đẹp hững hờ Mong chi được tấm chân tình đó nữa .

Muốn thét vào sông gầm sâu xuống bể Nói yêu nhiều mà không thể , tại sao ? Niềm tương tư vẫn cứ cứ dâng trào Rồi tỉnh lại mệt như màu vàng úa .

Không , không thể để trái tim gục ngã Dậy đi nào dù người đó mãi xa Ta sẽ bước trên con đường ngập nắng Tháng 6 về hạnh phúc sớm nở hoa .!!

cô gái bên ao sen tháng 6
cô gái bên ao sen tháng 6.

Xin chào tháng 6! Tháng của những ngày nắng, nóng và những cơn mưa đầu hè bất chợt. Tháng của những nổi nhớ khắc khoải trong tim và những tình yêu vừa chớm nở. Và tháng 6, một chút nồng nàn để ta lắng nghe nhịp đập của trái tim mình.

***Xem thêm: [TOP] Chùm thơ ngắn viết về THÁNG 6 hay chọn lọc với rất nhiều cảm xúc

THÁNG SÁU……MÙA SEN Thơ: Bằng Lăng Tím

Chào tháng sáu mùa sen đang nở rộ Nắng giận hờn như đổ xuống trần gian Ướp hương hoa bay theo gió ngập tràn Sương sớm đọng dần tan trên mắt lá

Tiếng diều sáo giữa lưng trời ai thả Hương dịu dàng lan tỏa khắp miền quê Bát chè sen gợi ta nhớ trở về Bao kỷ niệm mùa hè ngày xưa ấy

Lúa mùa mới reo vui như sóng dậy Chín màu vàng hạt mẩy trĩu nặng bông Tiếng trẻ thơ ríu rít chạy trên đồng Xa thấp thoáng bên sông con đò nhỏ

Rơm màu nắng vương sợi đầy khắp ngõ Thoảng hương sen trong gió quyện theo về Giữa bùn lầy đài hoa nhụy say mê Yêu tháng sáu mùa hè sen ngào ngạt.

NẮNG Thơ: Nguyễn Tiến Du

Ai lôi đi cái nắng tháng năm Để kéo đến nắng vàng ươm tháng sáu Trời đất mỏ những đám mây ẩn náu Cháy khoảng trời rực đỏ phượng miên man.

Tháng sáu về em có đến vùng than Nắng đổ lửa vàng khô nơi đất mỏ Vẫn có anh kiên trung trong nắng gió Những chuyến xe than phủ đỏ bụi đi về.

Tháng sáu về em có biết hay không? Người công nhân vẫn mặn nồng với mỏ Trong cái nắng hun khô từng ngọn gió Nghĩa thợ đầy cháy đỏ những khát khao.

Tháng sáu về bầu trời ngự trên cao Ô đã dựng, cánh bàng xoè bóng mát Trời trong veo, tiếng ve thi nhau hát Những chuyến xe qua ràn rạt bụi than mờ.

Tháng sáu về anh vẫn nối tình thơ Mong đất mỏ từng giờ thêm đổi mới Thổi niềm tin người công nhân chờ đợi Vững niềm tin phơi phới gọi xuân về.

THÁNG SÁU Thơ: Nguyễn Tiến Du

Tháng sáu về trời vung hạt nắng Chói chang vàng trải khắp nơi nơi Đồng thanh ve hát ngập trời Hoà vang tiếng máy khắp nơi rộn ràng.

Chuyến xe chạy xôn xang tình thợ Dòng than đen duyên nợ tuôn trào Dập dình băng lượn trên cao Than vàng tuôn chảy dạt dào nắng mai.

Dòng than ấm tình ai trong đó Nghĩa thợ đầy than có tương lai Đời than, hạnh phúc nối dài Toả mình lấp lánh ban mai yên bình.

Kìa hạt nắng bình minh tỏa rạng Vững niềm tin tỏa sáng cõi lòng Niềm vui hạnh phúc ta mong Kết vòng tay lớn một lòng. Tiến lên.

nắng tháng 6
nắng tháng 6.

CHÚT TỰ TÌNH THÁNG 6 Thơ: Mùa Thương Nhớ

Tháng sáu về buồn vương nhẹ tóc mây Một dáng nhỏ hao gầy theo năm tháng Tia nắng quái trước hoàng hôn chạng vạng Bước chân buồn em nhìn áng mây trôi

Quê hương ơi nay đã mấy mùa rồi Trăng lẻ bóng phía chân đồi ngơ ngác Yêu thương cũ như màn sương trắng bạc Ướt nỗi niềm trong giấc ngủ hanh hao

Nhớ không em tháng sáu của năm nao Mình chung lối ai má đào ửng đỏ Hương lúa chín thoảng thơm nồng trong gió Em khẽ khàng nghiêng ngó mảnh chiều rơi

Rồi một ngày tình hai đứa phai phôi Anh xa cách nơi phương trời xứ lạ Ở quê hương trong tưng bừng rộn rã Hoa trắng cài và em đã sang sông

Tháng sáu ơi Một nỗi nhớ mênh mông Mẹ đội nắng trên cánh đồng trĩu hạt Đôi mắt buồn cơn gió chiều man mác Nhìn em về nơi xa ấy làm dâu

Đã nhiều đêm anh thức trắng canh thâu Nghĩ thương mẹ cứ thấy đau lồng ngực Giận câu thề ngày xưa buồn rưng rức Tháng sáu về lại thổn thức xót xa.

TÌM LẠI MÀU NẮNG

Thơ: Mộc Miên

Em trở về nơi con phố đón đưa Một buổi trưa nắng cháy trên gót đỏ Tìm bên đường một quán hàng nho nhỏ Nơi ngày xưa chai nước suối anh trao

Nắng tháng sáu bỏng rẫy những khát khao Phố vẫn uống ngọt ngào men tình ái Những ngón đan dìu bước yêu mê mải Đôi sẻ nâu ríu rít mãi chuyện yêu

Cái nắng nửa ngày cứ mặc đổ lửa thiêu Phút chia tay chẳng mỹ miều hoa lá Chai nước tắm áo em đã nói lên tất cả Về tình anh chân thật gửi trao em

Nắng trên cao chợt dịu mát buông rèm Lối em về con đường thơm duyên mới Hàng bằng lăng long lanh mầu chờ đợi Hạnh phúc giản đơn xanh tươi với hồn yêu …..

Em lại về phố tháng sáu nắng thiêu Bà chủ quán vẫn còn ngồi bán nước Phố vẫn thế, trong dòng người xuôi ngược Anh ở đâu trong mầu nắng cháy chiều?

Anh ở đâu trong bước nắng liêu xiêu Con ve sầu đã rã họng khô khát Bông phượng rụng bàn chân ai giẫm nát Phố ngó lơ mầu nắng có nhạt phai?

Phố ngó lơ những vệt nắng sạn chai Chút kỉ niệm chỉ một ai trông ngóng Con đường xưa đâu dáng ai mà vọng? Một mình em đỏ bóng nắng chiều đưa.

Anh ở đâu, nắng có mát cho vừa?

cô gái dễ thương dưới nắng vàng tháng 6
cô gái dễ thương dưới nắng vàng tháng 6.

Nắng chiều ẩn hiện lúc chói chang, lúc u uẩn Ta một mình trên lối phố giữa dòng người xa lạ chẳng có anh , nỗi buồn xen lẫn lo lắng cho cuộc đời mình chẳng biết như nào đây. Ta cảm thấy nghèn nghẹn cô lẻ… Tháng 6 ơi… Sao lòng ta ngổn ngang trăm thứ vậy, giữa dòng đời chật vật ta bít phải sao đây . Mắt ta đườm đượm như trực muốn trào ra… Nhưng ta lại nén lòng nuốt ngược vào bên trong nó… Để lấy từ nó cái mạnh mẽ giả tạo của bản năng ta… Ta bít như vậy là rất khổ . Nhưng rồi cũng qua thôi… Ta mơ hồ đếm thời gian qua trong dòng người xuôi ngược để bỏ qua những ý nghĩ và những lo lắng trong đầu Ta mơ Ta ước mình được trở lại thành một đứa trẻ con như ngày xưa. Chỉ khóc òa hờn dỗi rồi lại quên ngay. Nếu là một đứa trẻ con, ta có thể nở những nụ cười thực sự và quên ngay nỗi đau mà kiếp người phải chịu Và không biết cảm nhận dược sự giả dối cô đơn như bây giờ Tháng 6 ơi … Rồi tất cả cũng sẽ qua đúng không, ta lại trở về chính là ta … Vê với cuộc đời của ta vốn có… Và đây tháng 6.. Cũng với ta bao kỷ niệm chất chồng ta không bao giờ rũ bỏ…! . Ta nhìn nắng bỏ rời xa chốn ấy Chỉ thêm buồn , thêm lần nữa rồi thôi Ta không thấy, nắng giả vờ chẳng thấy Hoàng hôn buông, nắng lẩn khuất ta buồn!

***Xem thêm: [HOT] Thơ Mưa Tháng 6 hay, loạt thơ ngắn CƠN MƯA THÁNG SÁU buồn & lãng mạn

NẮNG THÁNG SÁU Thơ: Nguyễn Thị Thắm

Cánh phượng rơi nhuộm đỏ cả dòng sông Tiếng ve kêu vỡ toang chiều tháng sáu Nắng kinh người, nắng như nung như nấu Gió im lìm nằm chết lặng trên cây.

Bầu trời cao thăm thẳm chẳng gợn mây Đành bất lực soi bóng mình đáy nước Trên mặt đường nhựa mềm ra dính nháp Cây non trong vườn lá héo táp quăn queo.

Vì cuộc mưu sinh, bao người phải gieo neo Đội cái nắng hè nhọc nhằn bươn trải Bác xích lô vẫn cong lưng miết mải Mồ hôi ướt đầm đón khách chẳng từ nan.

Anh công nhân vẫn mải miết đục, khoan Trên công trường, giữa chang chang nắng đổ. Chị bán hàng rong chỉ còn đôi mắt hở Gánh cả chiều hè trên trĩu nặng hai vai…

Người nông dân ngoài ruộng vẫn miệt mài Nhanh tay liềm, vơ nắng vào cắt vội Mồ hôi đầm đìa như vừa tắm gội Cứ mong hoài được một đám mây che.

Nắng vẫn chói chang, ôi cái nắng hè Tháng sáu về, nắng càng thêm gay gắt Mong hạ qua nhanh cho trời dịu mát Để người nghèo bớt cảnh sống lầm than!

THƠ NGẮN NẮNG THÁNG SÁU Thơ: Vân Anh

Nắng tháng sáu… Gắt gay vàng như mật Con đường về… Bỗng chật chội bàn chân Bằng lăng ơi… Nhớ lắm tiếng … Ai thân… Tiếng Ve ca… Khúc ngân chào tháng Sáu

Hoa Phượng Vỹ… Mùa Hạ về nương náu Đỏ rực trời… Tháng Sáu chợt chênh chao Nắng như rang… Sao vẫn thấy ngọt ngào Bởi Nắng Hạ … Mưa rào về bất chợt…

nắng tháng 6 chói chang
nắng tháng 6 chói chang.

Bài thơ lục bát nói về cái nắng chói chang của tháng 6.. NẮNG THÁNG SÁU Thơ: Trần Quang Hải

Sáng đi đầu đội nắng vàng Trưa về vẫn nắng chang chang đội đầu Giận trời mưa bỏ đi đâu Phượng hồng thắp lửa, ve sầu thở than

Cuối chiều nắng vẫn hanh vàng Mấy bông súng tím mơ màng bên sông Trâu bò ngắc ngoải trên đồng Vườn cây héo hắt chờ mong nước về

Nắng thiêu cháy cỏ ven đê Mồ hôi nhễ nhại dầm dề nắng trưa Trên đường người cũng dần thưa Im lìm đêm vắng chờ mưa ngậm ngùi.

KHAO KHÁT VẪN VẸN NGUYÊN Thơ: Quy Ngọc

Tháng 6 sang nắng cháy cả con đường Gió hững hờ chẳng nương về bên lối Có phải chăng hạ buồn nên giận dỗi Trút nỗi hờn lên từng cội lá non

Phố vắng anh câu thơ cũ mỏi mòn Từng kỉ niệm nơi con đường ta bước Cứ liêu xiêu níu thời gian quay ngược Tìm lại ngày ươm mộng ước trào dâng

Nhớ về anh lòng chợt thấy bâng khuâng Bao kỉ niệm tuổi xuân thì chớm nở Cứ cồn cào trong tim rồi oà vỡ Câu đá vàng duyên nợ mãi xa xăm

Tháng 6 về sương ướt gối em nằm Mảnh trăng treo lạnh căm như thầm khóc Ai vô tình để buồn vương mắt ngọc Cả đêm dài trằn trọc nỗi nhớ thương

Đưa tay nhặt chút kỉ niệm còn vương Em xót xa tất cả dường phai nhạt Cố nuốt vào giọt lệ lăn mặn chát Mới giật mình khao khát vẫn vẹn nguyên…!!!

THÁNG SÁU TRONG EM

Có người bảo Hạ về là oi nồng nhức nhối… Nhưng với em Hạ là sự cháy bỏng và mang những yêu thương dịu dàng Dịu dàng trong cái xanh mượt của hạ – tháng 6 trái tim em ngấm nắng nó như dòng mật vàng ngọt ngào từ vòng tay của mặt trời trải rộng nó không hanh hao khô khan và giá lạnh như cái nắng của mùa đông.. – Nắng tháng 6 không dối gian và chẳng bít lòng vòng , em nhìn chỉ thấy sự lung linh kỳ diệu của nắng . Bởi vì em biết Khi xa anh ở mùa nắng tháng 6 có mùa mưa mang ướt nặng tâm tư… – Có anh trong ánh mặt trời rát bỏng – có em trong dịu êm bất chợt khi mưa đi qua Và anh xoa dịu tâm trí em khi nó bốc đồng rồi ngu ngơ vụng dại khi tính em đổ ập bất thường – anh là ly nước mát trong khi em khát để em thấy yêu mình hơn Tháng 6 của em ơi! – khi lúc mưa giông nắng lủa – khi dịu hiền khi dằn dữ… Nhưng em mãi yêu người… Của sắc màu nồng nàn hạ anh mang đến… Em yêu người tháng 6 tình em… . Chẳng trốn tránh mà còn đầy khao khát… Rất phũ phàng nhưng sao ngọt dịu êm Tháng 6 về em mang nỗi nhớ thêm Vòng tay anh nồng nàn em ấp ủ!!!!

nắng đẹp sau vòm lá
nắng đẹp sau vòm lá.

NẮNG THÁNG SÁU Thơ: Phạm Thành

Vừa mới sang tháng sáu Trời đã nóng như rang Chảo lửa úp cả làng Nắng chang chang suốt buổi .

Mùa xuân ơi tiếc nuối Sao cứ đuổi người đi Lỡ cả tuổi xuân thì Vì mùa thi năm ấy .

Sáng 5 giờ đã dậy Tia nắng thấy xuyên vào Làng xóm đã lao xao Làm ào ào tránh nắng .

Ai nấy đều cố gắng Lúa gặt đập cho xong Thì mới được yên lòng Ngồi chờ mong mưa xuống .

Dân quê tôi làm ruộng Mùa này nóng như thiêu Càng vất vả thêm nhiều Biết bao nhiêu mà kể .

Kiếm miếng ăn không dễ Ôi ! Nắng hè chói chang !!

NÓNG QUÁ Thơ: Đỗ Minh Tân

Tháng 6 mùa hè nắng quá ta Người đi ra đường cháy hết da Phụ nữ chân,đầu khăn bịt kín Đề phòng nắng nóng cháy làn da

Nắng nóng ra đường khiếp bỏ cha Mồ hôi ướt áo mắt ướt nhoà Ra đường mùa này ai cũng khiếp Mong sao nắng nóng sẽ nhanh qua

Nắng nóng mùa hè mệt lắm nha Điều hòa phòng lạnh chẳng muốn xa Cứ muốn ngồi yên luôn một chỗ Ra đường gặp nắng ốm thật mà

Sáng trưa chiều tối nóng khắp nhà Người nào người nấy cứ suýt xoa Trách ông trời ơi sao nóng thế Tình trạng thế này khó có qua.

Cuối ngày của đầu tháng 6 – Cái nắng gắt gỏng cũng đã tàn, kéo màn đêm xuống… Ta lại thấy lẻ loi thật buồn Anh… Giờ ở nơi đâu… Ta mơ về anh tháng 6… Khi anh dắt ta Đi qua những nẻo đường tàn hoa rụng đỏ … ta nhớ…. – Những ngây thơ của thủa học trò chẳng vương vấn chút bụi đời chỉ có nụ cười cà ánh mắt trong trẻo… Ta hồn nhiên sống với niềm bao bọc của mẹ cha… Rồi cũng đã xa – Chẳng còn là học sinh nữa.trong cuộc đời ai cũng sẽ trải qua, ai biết trước những khoảnh khắc, những ngã rẽ trong đời nhưng vẫn chẳng thể dặn lòng đừng buồn khi ngày mai ra sao – Giờ còn đâu thủa đó… cuộc đời đã trải qua nhìu sóng gió, niềm vui nỗi buồn đã làm cho ta trái tim trở lên chai sạm… Mỗi cái thay đổi của mùa cũng cho ta sự tư lự… Có lúc có nụ cười mang những dễ thương… Cho ta sự hiền dịu…. Nhưng có những nỗi đau đã để tự ta gây mưa bão… Ta thất thường y như cái tuổi của ta – ta giống như anh phải không tháng 6 – Giờ hãy sống thật chậm và hãy sống thật sự để ta tìm nhau anh nhé… Sẽ không còn sự cô đơn bởi mùa đến phải không anh! Người tình em tháng 6!

nắng đẹp tháng 6
nắng đẹp tháng 6.

THÁNG 6 NHỚ THƯƠNG … Thơ: Hoa Cỏ Mùa Thu

Tháng sáu về trời đổ lửa mênh mông Nắng chói chang đốt thiêu tình đôi lứa Góc phố xưa Phượng hồng còn thắp lửa Da diết lòng nhớ kỷ niệm mùa qua … … Tháng sáu về vắng bóng một người xa Cánh bằng lăng gom buồn trong mắt lá Gửi gió mây đưa hương đi khắp ngả Tím trời chiều thương quá hỡi người ơi ! … Tháng sáu về còn đâu nữa niềm vui Đến lại đi mùa Phượng hồng cháy đỏ Cánh hoa rơi bay theo từng cơn gió Ở nơi xa ai vẫn đợi vẫn chờ … … Thương nhớ này ta gửi trọn vào thơ Áng mây hồng mang về em khi chiều đến Hòa sắc Bằng lăng trong hoàng hôn màu tím Như bản tình ca nhớ mãi trong đời …

THÁNG SÁU Thơ: Thu Hà Bùi

Tháng 6 ơi mây trắng lượn mãi cao Gió thổi táp, gió lào tràn khung cửa Nắng bỏng rát ,nắng về như đổ lửa Kiếp phu hồ vật vã giữa mưu sinh

Bọn điều hòa nay đồng loạt trở mình Chị hoa gánh mặt lặng thinh ủ rũ Mồ hôi vã ai ngồi ru bé ngủ Ngã tư buồn vắng bóng chú công an

Que kem sầu, chưa kịp cắn đã tan Bịt kín mặt những cô nàng trên phố Bỗng quay quắt chiều về giăng mưa đổ Đám cúc tàn ướt sũng chỗ vườn hoa

Ve ngừng kêu im bặt xế chiều tà Cánh phượng rớt sao la đà sắc máu Em hờn giận giữa mảng trời tháng sáu Cho anh buồn hoài đau đáu nắng mưa.

MƠ THÁNG SÁU Thơ: Nguyệt Bùi

Tháng 6 hoa mướp trải vàng mơ Thêm màu rực cháy nắng ngẩn ngơ Đường dài trải rộng ngàn nhung nhớ Ve ngân ra rả nhói tim khờ

Tháng 6 nghe lòng bỗng chơi vơi Ngưng trong đáy mắt giọt sầu rơi Gửi hồn theo gió tới phương xa Bên trời nắng hạ ai nhớ không ?

Tháng 6 có hay lòng lay động Bâng khuâng mộng ước cứ thầm mơ Tay đan trong nắng về chung bóng Bên nghìn nỗi nhớ vạn yêu thương

Mướp vàng rực rỡ nắng hạ vương Ngân nga dạ khúc nhớ mênh mang Tình anh nồng thắm xanh thăm thẳm Kéo nghiêng đời em bến bờ anh.

màu nắng tháng 6
màu nắng tháng 6.

Đêm của tháng 6 lại về… Cái nắng oi ả cũng vơi dần theo bóng tối, em vẫn cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng… Cái cảm giác thật dễ chịu – em tự nhủ rằng ai nói là không yêu tháng 6… Còn em yêu lắm anh à Tháng 6 Cái rộn ràng của tiếng ve, khúc râm ran rạo mùa, cái nắng gắt gỏng, rồi lại êm dịu sau những cơn mưa rào đổ ập. Cho em thấy như rửa sạch chút bụi đời, nó thanh thản nhẹ nhàng, nó mang chút bình yên của cỏ cây hoa lá khi được tưới thêm nhựa sống vào lòng…. Phải không anh! – tháng 6 em yêu nhiều… Yêu như thủa ban đầu của tuổi bột bồng – Cũng ngây ngô say đắm. Cũng giận hờn ghen tỵ… Bởi em giống như tháng 6 anh à… Trong giấc ngủ mơ … Em mơ mãi về anh… Anh của tháng 6 trong em yêu nhiều vô tận, khúc dạo mùa đưa ta tới với bản tình ca …. mùa hạ không sầu… Anh …tình Hạ trong em mãi mãi!

NẮNG HẠ Thơ: Thanh Tâm

Tháng sáu về nắng vàng rơi oi ả Cánh đồng làng vội vã lúa vàng hoe Mẹ vất vả làm việc những trưa hè Giọt mồ hôi vương che vai áo mẹ.

Tháng sáu về gió chỉ ru khe khẽ Đám mây hồng lặng lẽ náu ở đâu Để cho cha nắng trải bạc mái đầu Dù nắng hạ dãi rầu cha chịu khó.

Luôn chăm lo cho đàn con bé nhỏ Nắng vương dài lối nhỏ cả đời cha Mẹ thương con vun vén ấm mái nhà Kệ nắng hạ chan hoà vào mắt mẹ.

Đối với mẹ con vẫn là nhỏ bé Ở bên đời của mẹ mãi dấu yêu Yêu mẹ lắm thương ba rất là nhiều Ôi cái nắng làm liêu xiêu dáng mẹ.

Mong cái nắng khi về sao lặng lẽ Để cha mình mạnh khoẻ mãi an vui Mong cái nắng về yên ả bùi ngùi Để cho mẹ cuộc đời này hạnh phúc.

Bài thơ 5 chữ viết về cái nắng, cái nóng của tháng 6 chói chang.. NẮNG THÁNG 6 Thơ: Trần Hùng

Không phải như sợi tơ trong vần thơ em viết Không là mây xanh biếc Bay mải miết về đâu.

Chang chang ở trên đầu Nắng nhuộm mầu phượng đỏ Nắng rải vàng đầu ngõ Đuổi cái gió trốn đâu.

Tháng sáu úa lá trầu Làm phai mầu hoa tím Nụ cười thôi chúm chím Im lặng cả tiếng ve.

Làm héo cả ngọn tre Ươm vàng me cuối phố Tháng sáu ơi nắng đổ Làm khổ cả em tôi.

Nhìn nắng lòng bồi hồi Muốn làm cơn mưa nhỏ Muốn làm mây và gió Che nơi đó trời … em…

nắng trải bên hàng cây
nắng trải bên hàng cây.

NGÀY NẮNG Thơ: Cao Văn Mạnh

Bình minh lên ta đón những niềm vui Dù ngoài đời xô bồ và toan tính Ta vẫn yêu với tình yêu chân chính Dù trời kia ..bất định gió hay mưa

Tiếng ve kêu ra rả suốt buổi trưa Nắng tháng 6, trời nóng như…đổ lửa Lòng ta vẫn ngập tràn tình chan chứa Mặc nắng hè, vẫn …thắp lửa trái tim

Giữa buổi trưa, như …ngừng cả tiếng chim Chỉ có tiếng ve kêu ran trong nắng Bước ra ngoài , ôi sao đường trống vắng Khắc nghiệt thay , trời nắng với gió Phơn

Bỗng nhiên mình cảm thấy thiết tha hơn Vẫn muốn có một tình yêu rực lửa Em có nhớ những lời em đã hứa? Em là nắng hè …thắp lửa trái tim anh…

Tháng 6 trong em? (Nguyễn Thị Thùy Anh)

Cái nắng chói chang oi ả nhất của mùa hè nó làm em ngột ngạt… Ngột ngạt đến khó thở… Nhưng không sợ bằng nỗi nhớ xa anh Tháng 6 à… Anh là hư ảo… Là mê đắm , là khát khao cháy bỏng trong tâm hồn em… Anh là sự dịu êm khi cơn mưa mùa đến, để làm em trở lên dịu hiền trầm lắng. Xua cho em những mệt nhọc trong tâm hồn. Và đẩy đi những ồn ào phố thị, những bộn bề cuộc sống , cho em sự bình yên dịu dàng – những con phố, những hàng cây xanh mướt như sống chậm lại và cái nhìn của con người cũng khác Lòng em trở lên thanh thản. Thanh thản như Dạ khúc tình của mùa tháng 6 – Trong cái khoảnh khắc ấy sao thảnh thơi thật hiếm muộn như vốn dĩ của đời người Tất hình như kéo vào nỗi nhớ Mưa bao giờ cũng gợi nỗi nhớ. Nối nhớ ấy có thể là day dứt, nhưng chắc hẳn nó không làm con người ta buồn đến bi luỵ. Cũng như trời có khi mưa khi nắng, thì cuộc đời cũng có buồn có vui có cay co đắng phải không anh… – để rồi từ đấy người cho em cảm xúc

Anh xa rồi trên phố chỉ mưa xưa Còn đâu nữa ai đưa em về phố Chỉ lặng thầm trong trái tim bỏ ngỏ Hỏi mưa rằng… Tháng 6 anh còn không . Cô lẻ em chỉ mãi một bóng hồng Ôm nỗi nhớ trở mình vào dĩ vãng Nuôi kỷ niệm tình xưa còn lai láng Với trong tim … Tháng 6 mãi kiếm tìm!!! . Anh xa rồi Hỏi Có nhớ Trong tim . Em Mắt sầu Đứng nhìn Mưa Ứa lệ!

NẮNG HẠ THƯA DẦN…! Thơ: Nguyễn Hảo

Nắng hạ thưa dần em về qua lối cũ Trên con đường giờ tím rủ bằng lăng Tím mênh mông tím khuyết cả đêm trăng Bỗng thổn thức… Người chăng người có tới

Nắng hạ thưa dần đón thêm mùa thu mới Nghe trong lòng sao diệu vợi bâng khuâng Heo may về nỗi nhớ lại lâng lâng Chiều buông xuống vẽ thêm màu thương nhớ

Nắng hạ thưa dần tiếng ve còn trăn trở Trên tán sầu than thở chuyện hôm qua Kí ức người ơi!!! Sao cứ mãi xót xa Cứ bịn rịn khi chiều qua nhạt nắng…!!!

ngắm màu nắng tháng 6
ngắm màu nắng tháng 6.

Cái nắng trải dài trên lối ta đi… Nó rát bỏng nhưng vẫn mang sự lung linh huyền diệu của tháng 6 mùa về – con đường anh đưa ta đi qua dưới hàng cây xanh mượt trong huyền diệu của nắng – cái rực đỏ của hàng phượng vĩ trước mùa về – cái tím dịu dàng của dẫy Bằng Lăng buông xuống hạ … Cho ta nét đẹp dịu dàng của người Hà Nội . Anh … Anh là sự huyền ảo cho ta vẽ lên sự dịu dàng đó trong ta… Tháng 6 ơi… Dù đi qua bao thời gian cũng vậy… Vẫn trở mùa về lại … – Bởi trong ta cuộc đời của con người… Dù không duyên nợ , dù chỉ đi qua đời nhau như cơn gió… Nhưng trong tâm tưởng tình cảm ta luôn tồn tại … và là mãi mãi dù bít rằng ta chẳng thể bên nhau như mình ước muốn – Cuộc đời luôn là những là chuyến đi và những lần gặp gỡ thú vị. Có những người đi qua cuộc đời ta, làm cho ta nhớ, rồi thôi. Nhưng cũng có những người hiện diện trong cuộc đời ta, làm cho ta hạnh phúc, rồi cũng vì muốn ta hạnh phúc mà bỏ đi mất, để lại trong ta những khoảng trống khó có thể lấp đầy. Những người như thế, ta muốn gặp lại họ nhiều hơn một lần trong cuộc đời này…. – Và với ta… Anh cũng vậy phải không anh nhỉ…

Tháng 6 diệu kỳ , dâng mãi trong ta Để theo mùa ,vẫn cuộn dồn cháy đỏ Mơ mãi … biết chẳng thành bến đỗ Ta vẫn mơ. ôm nhớ tiếng Hạ về….

NẮNG THÁNG 6 Thơ: Hồ Như

Tháng Sáu hè sang nắng đổ chôm Trời sao chửa tặng gió nam nồm Đưa về mát mẻ xua sầu muộn Để hạ thôi nồng đổ nóng rôm

Mong trời đổ xuống một cơn giông Dịu mát hồn thơ đượm má hồng Xóa bỏ u sầu vơi nắng hạ Hòa tan chút lạnh gió hàn đông

Cũng muốn kêu trời đuổi nắng xa Bồi thêm ánh bạc giải Ngân Hà Thu về hạt nóng ta đàm luận Đón được hương lành thuận gió qua

Đời vui cũng gặp buổi gian truân Vũ trụ cùng sinh lắm gió thần Hãy gắng quen dần nơi tự tại Lòng trong dạ sáng mãi nhàn thân.

Từ khóa » Thơ Về Trời Nóng