Huế đã Vào Mùa Mưa! | Báo Dân Trí

Cũng thật lạ, mưa cũng không làm cho người Huế hối hả nhiều, những chiếc ô được mở ra, những tấm áo mưa được khoác lên người, và dòng người giữa phố, trên vỉa hè và những con người trong công việc thường ngày, vẫn cứ chầm chậm, lặng lẽ.Nhớ Huế, nhớ đến những nụ cười hiền lành của những người xa lạ tôi gặp trên đường, nhớ giọng nói "âm trầm sâu lắng lại" của người Huế dù đôi khi tôi chẳng kịp hiểu nhưng vẫn kịp làm tôi rung cảm để rồi nhớ nhung.
Huế vốn đã yên bình nay lại càng tĩnh lặng hơn (Ảnh: Internet).
Huế vốn đã yên bình nay lại càng tĩnh lặng hơn (Ảnh: Internet).Cô hướng dẫn viên xứ Huế nói với tôi rằng, Huế buồn lắm! Những lúc mưa, Huế lại càng buồn hơn!

Mưa ở xứ Huế cứ dầm giề, rả rich ngày này qua ngày khác làm cho nỗi buồn càng thêm trầm mặc hơn. Con người ở Huế cũng vâỵ kín đáo ít nói.

Người ta bảo rằng, đến tháng chín thì Huế mưa “vuốt mặt không kịp, cất mặt không lên”, “tối con mắt, tắt đĩa dầu” .

Huế vốn đã yên bình nay lại càng tĩnh lặng hơn. Những con đường ngày mưa sao lại dài và mênh mang đến thế. Như ôm trọn cả người ta vào lòng.

Phố Huế ngày mưa mang cho ta những rung cảm mãnh liệt, khi nhìn thấy một góc khuất của bức tranh cuộc sống, một “góc Huế” với những hình ảnh hết sức giản dị, đời thường – nơi những con người, những số phận khác nhau xuôi ngược dòng đời, tất tả kiếm sống.

Đôi chân trần sạm đi vì mưa nắng của bác đạp xích lô, thấy đôi vai gầy của người bà, người mẹ với thúng trái cây vẫn chưa bán hết, ngửi được mùi khói thoảng trong mưa của xe bánh bao chiều…..họ như hòa lẫn vào màn mưa nhạt nhòa.

Mưa ở xứ Huế mùa này buồn da diết, cái buồn lạnh thấm sâu vào lòng người, gợi trong mỗi người chút hoài niệm về những kỷ niệm, kỷ niệm thương yêu tha thiết mà ta đã từng quên giữa cuộc đời này. Mưa khơi gợi từng ngõ ngách của ký ức, mưa đủ dài để đợi ta ngắm nhìn lại lòng mình, những phút xao lòng thuở trước, dịu dàng hiện, ngập ngừng nhòa.

Nhiều người nói Huế buồn lắm, ở Huế một mình càng buồn hơn đó. Tôi đã may mắn được trải nghiệm điều đó. Nhưng nỗi buồn ở Huế có những cảm xúc rất riêng, vẻ đẹp rất kín đáo và phải cảm nhận bằng tâm hồn mới thấy được.

Mưa khoác lên Huế vẻ thâm trầm, qua làn mưa, những bức tường thành, những lăng đài một thời uy vệ càng rêu phong quá đỗi. Mưa cũng cho Huế một gam màu trầm lạnh, trầm vang từ những phố nhỏ, những ngôi nhà thấp, những hàng cây lặng lẽ, và những bước chân người cũng lặng lẽ.

Thành phố nhỏ bé này có lẽ không phải là nơi quá lý tưởng dành cho những ai yêu thích những danh thắng kiêu sa, hiện đại, nơi nhịp sống náo và sôi động nhưng với những ai yêu sự bình yên, hoài cổ, lãng mạn thì Huế - với những nét đượm buồn rất riêng, một vẻ đẹp sâu xa luôn khiến người ta phải hướng về, phải khắc khoải.

Tôi say mê "nét dịu dàng pha lẫn trầm tư" , tôi say mê nỗi buồn của những cơn mưa Huế cả những nét đượm buồn rất đẹp.

Minh Phan

Từ khóa » Hình ảnh Mưa Huế Buồn