Kể Lại Nỗi Buồn Hay Niềm Vui Tuổi Thơ Năm 2021 - Văn Mẫu Lớp 7
Có thể bạn quan tâm
Kể lại nỗi buồn hay niềm vui tuổi thơ năm 2023
Bài văn Kể lại nỗi buồn hay niềm vui tuổi thơ gồm dàn ý chi tiết, 2 bài văn phân tích mẫu được tuyển chọn từ các bài văn phân tích đạt điểm cao của học sinh trên cả nước giúp bạn đạt điểm cao trong bài kiểm tra, bài thi môn Ngữ văn 7.
Đề bài: Buồn vui tuổi thơ ai cũng có. Em hãy kể lại nỗi buồn hay một niềm vui của tuổi thơ đã qua.
Bài văn mẫu 1
Làng Linh Chiểu quê em nằm sát chân đê sông Hồng, con đê sừng sững như một bưc tường thành bao đời nay ngăn nước lũ để bảo vệ mùa màng. Mùa xuân, chỉ sau vài cơn mưa bụi, cỏ non mọc xanh mướt hai bên triền đê. Chiều chiều, lũ trẻ chúng em thường hẹn nhau dắt trâu bò ra đấy thả.
Trong lúc lũ trâu bò mải mê gặm cỏ, chúng em chia làm hai phe "quân ta" và "quân địch" để chơi trò đánh trận giả. Đứng đầu "quân ta" là Đức "kều" con bác Phúc, nhà ở xóm Đông. Đứng đầu "quân địch" là cu Kiệm, con bác Cần ở xóm Chùa.
Tất cả "vũ khí" của "trận đánh" đều được chuẩn bị sẵn từ trước. Lựu đạn nặn bằng đất sét. Súng tiểu liên, trung liên ghép bằng bẹ chuối tươi, cũng có báng, có nòng, có dây đeo… đàng hoàng. Trên lưng mỗi đứa là một vòm lá ngụy trang. Thôi thì đủ cả lá bàng, lá ổi, lá muồng muồng, lá duối… Đứa nào kiếm được cái gì cài cái nấy, lùm xùm, lòe xòe trông thật buồn cười!
Trước khi vào trận, quân của mỗi phe chụm đầu hội ý với nhau. Tiếng thì thầm vừa đủ nghe, không để lọt vào tai đối phương. Chỉ có tiếng hô Quyết thắng là cố gào thật to để vừa động viên tình thần phe ta, vừa khủng bố tinh thần phe địch. Sau đó, mỗi bên chiếm cứ một bên sườn đê làm trận địa.
Bắt chước các anh bộ đội, chúng em cũng lăn, lê, bò, trườn, hoặc cúi mình lom khom chạy rồi bất thần ào qua mặt đê, tấn công "quân địch". Đạn "mồm" nổ pằng pằng, chíu chíu. Lựu đạn "đất" ném vèo vèo về phía đối phương kèm theo những tiếng nổ ầm ầm và tiếng ho xung phong vang dội phát ra từ hàng chục cái họng đầy khí thế. Cu Đức dẫn đầu "quân ta", tay cầm tiểu liên "bẹ chuối" bắn liên hồi. Đôi chân sếu chạy nhanh thoăn thoắt khiến em cầm cờ (bằng một tàu lá chuối to tướng) chạy theo nó bở cả hơi tai. Đằng sau em là hàng chục "chiến sĩ" cũng chiến đấu hăng say không kém. "Tướng địch" là cu Kiệm, béo tròn như cái hột mít, chân ngắn chạy không kịp nên đã bị "quân ta" bắt sống làm "tù binh". Như rắn mắt đầu, "quân địch" quay lưng tháo chạy, có đứa ríu cả cẳng, ngã lăn lông lốc xuống tận vệ đê.
Theo đúng thỏa thuận, bên thua phải làm ngựa cho bên thắng cưỡi. Được cưỡi lên lưng "ngựa", miệng hét nhoong nhoong rồi quất roi (cũng bằng bẹ chuối) vào mông "con ngựa" nào chạy chậm, thật không gì thích thú bằng!
Chơi chán, đứa nào cũng mệt nhoài, mồ hôi lấm tấm trên những gương mặt ửng hồng, tươi rói. Trận đánh kết thúc, cả lũ xúm xít quanh đống lửa nhóm sau tường trạm canh đê, hí húi nướng khoai ăn. Mùi khoai chín thơm nức lan xa trong gió xuân hây hẩy. Cái vị ngọt bùi, đậm đà của củ khoai trồng trên đất phù sa sông Hồng cùng với tình bạn hồn nhiên thân thiết của tuổi thơ đã để lại trong em những kỉ niệm sâu sắc, không thể nào quên.
Chiều muộn. Mặt sông Hồng như rộng thêm ra. Những bờ dâu, những bãi mía bên kia sông nhạt nhòa trong màn sương tim tím. Chúng em thong thả dong trâu về làng. Tiếng cười nói ríu rít, trong trẻo hòa cùng tiếng chân trâu gõ móng lộp cộp trên con đường quen thuộc đang sẫm lại tróng bóng hoàng hôn.
Bài văn mẫu 2
Cuộc đời con người có ai trưởng thành mà không từng trải qua những năm tháng tuổi thơ hồn nhiên, thơ ngây. Đó là khoảng thời gian mà ta được sống cho chính mình và làm những điều mình thích. Với tôi, trong hành trang vào đời, tôi luôn mang theo kí ức tươi đẹp của tuổi thơ với những niềm vui ngô nghê, giản dị. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi những khoảnh khắc chiều xuống được cùng bạn bè ra đê thả diều. Những tiếng cười giòn tan bay lên theo cánh diều mãi vấn vương trong tâm trí tôi.
Còn nhớ ngày ấy, trong xóm tôi đứa trẻ con nào cũng có một chiếc diều làm bằng báo cũ dán chi chít băng keo, mỗi cánh diều lại được trang trí bằng nhiều màu sắc và hình thù rực rỡ. Cánh diều của tôi được chính tay ông nội làm cho, ông dùng thanh tre nối lại thành khung và buộc chúng bằng dây cước rất chắc chắn. Cánh diều chính là món đồ chơi quý giá, tuyệt vời nhất mà bọn trẻ con chúng tôi có khi ấy, với tôi nó còn mang theo cả tình cảm, tấm lòng của ông cho nên tôi rất nâng niu, giữ gìn nó.
Chiều hè, khi những vạt nắng choi chang bắt đầu dịu đi, lũ trẻ chúng tôi lại í ới gọi nhau ra đê thả diều. Con đê làng tôi dài tít tắp xa đến tận chân trời, ở đó chúng tôi có thể thoải mái đùa vui. Đây cũng là nơi ngọn gió thường xuyên lui tới bởi ở nơi chân đê được trồng rất nhiều cây cối trời. Từ dốc đê, chúng tôi đón hướng gió và bắt đầu căng dây diều. Cánh diều từ mặt đất dần dần bay lên trời cao như những cánh bướm rực rỡ lượn vòng trên không trung. Cánh diều lượn vòng hòa trong tiếng sáo vi vu vẳng nơi đồng xa đem lại cho tôi cảm giác bình yên đến lạ. Nới lỏng sợi dây cước trong tay để thả con diều bay lên cao tôi thấy mình như một người hùng đang nâng cả bầu trời lên. Khoảnh khắc ấy khiến tôi thích thú, hạnh phúc vô cùng.
Tôi nhớ những lần lũ trẻ chúng tôi cùng thi thả diều. Bắt đầu chúng tôi cùng xuất phát ở một vị trí, sau tiếng hiệu lệnh, tất cả con diều được thả ra, Chúng tôi quay từng vòng dây trong tay đưa con diều lên cao. Những cánh diều đón được hướng gió cứ thế bay xa, xa mãi. Lũ chúng tôi hướng mắt nhìn theo, ngửa cổ lên trời vị nắng chiều, vị gió mát phả vào từng khuôn mặt làm chúng tôi sảng khoái vô cùng. Cánh diều của ai bay cao nhất, xa nhất người đó sẽ chiến thắng. Tiếng cười reo, tiếng cổ vũ náo nhiệt của chúng tôi làm rộn vang cả một vùng trời. Đó là âm vang của tuổi thơ mà tôi không bao giờ quên. Con diều của tôi được ông làm rất chắc chắn và tỉ mỉ, vì thế không ít lần nó đã bay lên cao tít trên bầu trời bỏ xa con diều của các bạn. Tôi rất vui và tự hào về điều ấy. Có một lần, khi đang thả diều cùng các bạn, bỗng con diều của tôi bị đứt dây cánh diều mắc lại trên cành cây. Khi ấy tôi vô cùng hoảng hốt, nước mắt trực trào ra. Bạn bè đến bên a ủi tôi và giúp tôi lấy cánh diều xuống. Các bạn cùng nhau xúm lại giúp tôi sửa lại con diều. Sau một hồi lâu hí hoáy, lũ chúng tôi đã buộc lại xong cánh diều. Những bàn tay nhỏ xíu đã cùng nhau nâng con diều lên, đón gió từ xa chúng tôi bắt đầu buông tay để cánh diều đuổi theo làn gió. Vết thương vừa mới lành, cánh diều tôi đã mải miết chạy theo cơn gió đến một khoảng không xa thật xa. Những con mắt dõi theo cánh diều mà niềm hạnh phúc như vỡ òa, trào dâng. Chúng tôi ôm nhau cười thật lớn như vừa làm được một điều phi thường. Những cảm xúc ấy sẽ mãi không bao giờ phai đi trong tâm chí tôi.
Tuổi thơ chúng tôi được nâng lên từ cánh diều. Mỗi con diều bay lên cao lại chuyên chở bao ước mơ và hi vọng của tôi. Nhìn theo cánh diều, tôi luôn nuôi dưỡng khát khao tự do vùng vẫy giữa bầu trời cao rộng như những cánh diều kia thả mình trong gió. Niềm vui tuổi thơ tôi gắn với cánh diều, gắn với những buổi chiều hè đi thả diều cùng bạn. Đó chính là kí ức tuổi thơ tươi đẹp mà tôi yêu và trân trọng suốt đời.
Cuộc sống với bao bộn bề làm mờ đi những dấu ấn tuổi thơ, quả thực là như vậy. Bao niềm vui, bao trò đùa con trẻ ngày ấy tôi không thể ghi nhớ hết nhưng chắc chắn kỉ niệm về những tháng ngày hồn nhiên vô ưu được đem cánh diều cùng bạn ra đê để thả tôi sẽ mãi không bao giờ quên. Giờ đây, khi những ngôi nhà cao tầng hầu như đã phủ lấp mọi không gian, trẻ thơ đã có những thú vui mới lạ khác, nhưng tôi chắc chắn thả diều đem lại cho ta cảm giác thích thú và vui vẻ nếu như chúng ta được trải nghiệm nó.
Từ khóa » Kể Về Nỗi Buồn Của Em
-
Em Hãy Kể Về Một Nỗi Buồn Hãy Niềm Vui Của Tuổi Thơ đã Qua
-
Những Bài Văn Mẫu Kể Lại Nỗi Buồn Hay Niềm Vui Tuổi ...
-
Kể Về Nỗi Buồn Của Em
-
Kể Một Kỉ Niệm Vui Hoặc Buồn Trong Cuộc Sống Của Em - Minh Vương
-
Kể Về Nỗi Buồn Của Em
-
Kể Lại Những Kỉ Niệm Vui Buồn Tuổi Thơ Em | Văn Mẫu Lớp 8
-
Kể Lại Những Kỉ Niệm Vui Buồn Của Tuổi Thơ Em
-
Em Hãy Kể Lại Nỗi Buồn Hay Một Niềm Vui Của Tuổi Thơ đã Qua - 123doc
-
Kể Lại Những Kỉ Niệm Vui Buồn Tuổi Thơ Em
-
Những Bài Văn Mẫu Kể Lại Nỗi Buồn Hay Niềm Vui Tuổi Thơ Lớp 7
-
Kể Lại Những Kỉ Niệm Vui Buồn Tuổi Thơ Em - Giải Bài Tập
-
Kể Về Một Kỉ Niệm đáng Nhớ (22 Mẫu) - Văn 6
-
Cảm Nhận Về Nỗi Buồn Trong Những Stt ý Nghĩa Nhất - STTHAY