Khi Cả Thế Giới Dường Như Quay Lưng Lại Với Bạn… - Tình Yêu

Không phải lúc nào tôi cũng là người dễ gần. Nhiều người cảm nhận về tôi như vậy, và ở một mức độ nào đó, cũng đúng thôi. Song còn có những lúc tôi đặc biệt, đặc biệt khủng khiếp nếu bạn ở bên cạnh.

Khi cả thế giới dường như quay lưng lại với bạn... - Hình 1

Ảnh minh họa

Điều khiến mọi thứ thậm chí tồi tệ hơn là người ta cứ đánh đồng chuyện này với việc tôi đang đến tháng hay gặp khủng hoảng về sức khỏe tâm thần. Thời điểm tôi có những hành vi khiến bạn bè dễ bỏ đi nhất cũng là lúc lòng tự trọng của tôi xuống thấp nhất.

Tôi không giỏi thiết lập các ranh giới, gặp khó khăn trong việc học cách tôn trọng những gì thuộc về người khác. Tôi là một người bạn tuyệt vời cho đến khi không còn là bạn tuyệt vời nữa. Tôi ổn ngoại trừ những lúc tôi khủng hoảng, mà trong một năm tồi tệ thì tôi có thể khủng hoảng kéo dài đến vài tháng.

Tôi là người hay than khóc, hay hoảng loạn, luôn cảm thấy sợ hãi ở khắp mọi nơi – từ trong kẽ răng, ở đầu ngón tay và tận trong xương tủy. Có những ngày tôi biết chắc chắn rằng tôi là một con quái vật khốn khổ sẽ không bao giờ cảm thấy hạnh phúc nữa.

Tôi từng ngồi trong phòng lúc 3 giờ chiều, 3 giờ sáng, gặm nhấm từng nỗi bất hạnh căng thẳng mà không chắc phải mô tả thế nào.

Tôi từng cố gắng học theo những người khác khi thấy họ thật thành công trong việc quản lý cuộc sống của họ. Một cô bạn thời sinh viên của tôi, người thuộc kiểu có thể điều chỉnh mọi việc theo ý cô ấy muốn từng nói với tôi rằng, hãy ghi lại tất cả những điều về bản thân mà cậu thấy ghét, như vậy cậu sẽ biết phải làm gì để điều chỉnh lại mình, loại bỏ những điều đáng ghét đó.

Video đang HOT

Cô ấy là kiểu người sẵn sàng từ bỏ bữa ăn ở trường, đi mua đồ khác mang về phòng ký túc xá ăn một mình bởi cô ấy đang theo chế độ ăn kiêng, cô ấy là người sẽ gò bản thân dậy sớm đến phòng gym nếu thấy cần giảm cân cấp tốc. Cô ấy, nhìn chung là xinh đẹp, vui vẻ, làm chủ cuộc sống của mình.

Tôi đã làm theo lời khuyên của cô ấy, ghi lại một danh sách dài dằng dặc những điều đáng ghét về mình, vò đầu thất vọng về bản thân trong thư viện khi viết ra những điều đó, cho đến khi một người bạn khác nói với tôi: “Cậu đang làm gì vậy? Đừng ghi ra những điều đó. Điều thực sự sẽ cải thiện cuộc sống của cậu chính là từ bỏ những người bạn bảo cậu liệt kê đặc điểm đáng ghét của mình, hãy bắt đầu ở bên những người yêu thích cậu vì chính con người cậu”.

Trong cả thập kỷ, rồi đến bây giờ, tôi nhận ra rằng ý kiến cả hai người bạn đó đều có những điểm hợp lý. Nếu tôi không yêu thích chính bản thân mình thì trông chờ ai sẽ yêu tôi đây? Và tôi cần phải tin rằng bạn bè tôi, bạn bè đích thực ấy, sẽ yêu tôi vì chính con người tôi chứ không phải ai khác cả.

Và đây là những điều tôi đã học được sau gần hai thập kỷ vượt qua những đổ vỡ của chính mình:

Tất cả các cảm giác đều có giá trị, nhưng chúng chưa chắc là sự phản ánh chính xác thực tế

Hãy coi cảm giác như một triệu chứng hơn là một căn bệnh, nghĩa là hãy làm những gì bạn có thể để xoa dịu chúng trong khi đi tìm nguyên nhân của những cảm giác đó.

Khi bạn khủng hoảng, ai nói gì cũng không làm bạn cảm thấy tốt hơn

Điều tốt nhất họ có thể làm là nắm tay bạn trong khi bạn vượt qua khủng hoảng.

Hãy chuẩn bị cho những thời điểm tồi tệ khi bạn đang cảm thấy tốt

Tôi có một cuốn sổ ghi lại mọi lý do tại sao bạn bè mình không ghét mình và tôi sẽ đọc đi đọc lại chúng khi cảm thấy như tất cả họ có thể đang ghét tôi.

Hãy đợi một ngày…

… trước khi bạn quyết định kết thúc một tình bạn, hay bỏ việc, hay trốn chạy khỏi thứ mà bạn đang muốn trốn chạy. Có thể lựa chọn của bạn là đúng, nhưng cho mình thở một chút trước khi thực hiện điều đó sẽ bớt đau hơn.

Hãy nhớ rằng tỷ lệ sống sót của bạn cho đến bây giờ là 100%

Đó là tỷ lệ tốt nhất có thể. Tính đến hôm nay bạn đã vượt qua mọi ngày tồi tệ và số liệu thống kê đứng về phía bạn khi bạn vượt qua ngày tiếp theo.

Sau mỗi cơn bão bùng nổ, tôi luôn biết ơn vì còn ở đây

Tôi không biết liệu những ngày tốt đẹp có nhiều hơn những ngày tồi tệ không nhưng tôi biết rằng sau mỗi cơn bão, tôi luôn biết ơn vì mình vẫn còn ở đây.

Biết ơn đôi bàn tay chai sần, thô ráp của cha

Tôi có sở thích cứ mỗi lần ngồi bên cha lại cầm 2 bàn tay cha lên mân mê, ngắm nghía.

Không phải vì bàn tay cha tôi đẹp hay có điểm gì đặc biệt nếu như không nói đó là đôi bàn tay thô ráp khắc khổ, có rất nhiều vết chai sạn đến mức dày cứng lên từng lớp ở khắp lòng bàn tay và các ngón tay.

Hồi nhỏ, tôi hay lấy kéo hoặc lưỡi lam - loại lưỡi lam sau khi dùng cạo râu nhiều lần đã cùn cha tôi vẫn dắt trên khe cửa để khi có việc dùng đến - ngồi cẩn thận cắt những miếng da chai cứng ấy ở hai bàn tay cha. Tôi thích thú gom chúng lại trên mặt bàn hoặc trong lòng bàn tay của mình ngắm chán mới chạy đi đổ bỏ. Tôi nhớ những lần như thế cha vẫn thường nói: "Mấy đứa con đứa nào cũng phải cố gắng mà học hành cho giỏi để kiếm ít chữ nghĩa, mai sau đi làm được ngồi trong mát, cầm bút, cầm sách khỏi chai tay. Chứ cầm dao, cầm cuốc như cha thì suốt đời tay cẳng không khi nào hết chai, hết xấu".

Tôi từ nhỏ đã là đứa trẻ rất ham thích lao động, việc gì cũng muốn học để làm và khi đã làm gì cũng chăm chỉ hết sức - có lẽ đức tính đó tôi học được từ cha. Nhưng cha luôn "xua đuổi" rằng con về nhà, về nhà ngay mà lo sách vở học hành, công việc cứ để đó cha ráng một tí là xong, học hành mới khó chứ làm muối làm mắm thì cứ ai lớn lên có sức đều làm được cả. Cứ thế, tay cha càng ngày càng chai cứng hết lớp này đến lớp khác cho bàn tay tôi được trắng trẻo, sạch sẽ.

Biết ơn đôi bàn tay chai sần, thô ráp của cha - Hình 1

Những ngày này, dù đang ở lứa tuổi và thời điểm bận rộn của đời người nhưng tôi lại đang ngồi bên cha từng ngày, thâu đêm không chợp mắt, chủ yếu chỉ để được cầm tay cha. Không biết làm gì khác, tôi lôi cái bấm móng tay ra, cẩn thận bấm tỉa từng chút móng tay cho cha. Việc làm tưởng như để giải khuây ấy đã giúp tôi sống lại nguyên vẹn cảm xúc hồi bé dại của mình. Dù bàn tay cha tôi đã quá chai sần qua tháng năm vất vả nhưng hơi ấm vẫn đầy ăm ắp, cho tôi cảm giác như mình được tiếp thêm niềm tin và sức lực để mạnh mẽ lên.

Xin dành cả đời tôi để biết ơn đôi bàn tay của cha! Bàn tay ấy đã chỉ dạy và làm cho tôi bao nhiêu việc không bao giờ tôi có thể kể hết được.

Bàn tay ấy chưa bao giờ đánh tôi một roi nào từ khi tôi biết nhớ về mọi thứ, mà tôi lại là đứa biết nhớ từ rất sớm, có biệt tài nhớ dai nhớ lâu. Vài lần tôi nghi ngờ về sự dạy dỗ không roi vọt của cha. Tôi hỏi mẹ rằng trước khi tôi biết nhớ, tức là trước 3 tuổi thì cha có từng bực mình lên mà tét đít tôi lần nào không. Mẹ cười như chuyện hiển nhiên ở đời, rằng ông ấy có bao giờ đánh đập đứa con nào đâu, khi nào cũng coi con cháu như vàng như ngọc.

Cha rất cưng chiều con cái nhưng không một phút nuông chiều mà luôn dùng lời nói để giảng giải và dùng chính cách sống của mình để dạy con một cách nhẹ nhàng, dứt khoát. Cứ miệt mài, miệt mài như vậy, bàn tay cha đen sạm và chai cứng để bàn tay chị em tôi được hồng hào, mềm mại. Và dù đen đúa, chai sạn, khắc khổ, bàn tay cha vẫn luôn hết sức ấm áp mỗi lần tôi cầm lên mân mê cắt những cục da chai sần hay từng cái móng tay quá dày, quá cứng do một đời làm lụng.

Có bao giờ mỗi ngày qua đi, bạn cảm thấy rằng chỉ cần còn được cầm bàn tay cha là đời mình còn giàu lắm không?

Đàn ông sẽ vô cùng biết ơn và yêu vợ nếu phụ nữ làm tốt 5 điều này Đàn ông sẽ vô cùng biết ơn và yêu vợ nếu phụ nữ làm tốt 5 điều nàyCuộc sống hôn nhân luôn có rất nhiều va chạm, sự khéo léo của người phụ nữ sẽ là chất keo gắn bó hôn nhân. Khen ngợi chồng Với bản năng chinh chiến và thích thể hiện, thì đàn ông nào cũng muốn mình thật hấp dẫn cũng như quan trọng trong mắt vợ mình. Thế nên phụ nữ hãy thường xuyên khen...

Từ khóa » Phim Khi Cả Thế Giới Quay Lưng Lại Với Bạn