Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp - Lâm Tuyết Linh - Thư Viện 4 Phương
Có thể bạn quan tâm
Loading...
- Mục Lục
- Thể Loại
- Kiếm Hiệp
- Tiên Hiệp
- Sắc Hiệp
- Ngôn Tình
- Tình Cảm
- Lịch Sử
- Đô Thị
- Huyền Huyễn
- Khoa Huyễn
- Dị Giới
- Võng Du
- Xuyên Không
- Đam Mỹ
- Thiếu Nhi
- Truyện Ma
- Kinh Dị
- Trinh Thám
- Cổ Tích
- Hồi Ký
- Bài Viết
- Tôn Giáo
- Truyện Vui
- Văn Học
- Thơ
- Tập Truyện
- Sử Việt
- Trung Hoa
Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp
Lâm Tuyết Linh
Ngôn Tình
25 Chương
Hoàn Tất
379 Lượt Xem
12-Jan-2014
Giới thiệu nội dung
Giới thiệu:Truyện huyền huyễn luôn thu hút bạn đọc ở không gian huyền ảo, tiên trần đan xen, cũng có khi là do cái khát vọng thoát khỏi thực tại hay là do cái mong ước sáng tạo của mỗi người mà độc gỉ muốn đắm chìm trong thế giới huyễn hoặc này. Truyện Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp là một trong những truyện huyền huyễn đặc sắc. Câu chuyện lấy bối cảnh thần tiên cùng với trắc trở khi vướng vào nợ hồng trần.Năm trăm năm trước, hắn cứu nàng một mạng.Kể từ khoảnh khắc tỉnh lại trong lòng hắn, nàng đã biết, kiếp này không thể có được hắn.Năm trăm năm sau, nàng là tiên tử được Vương Mẫu nương nương thương yêu nhất.Nhưng lại cam lòng vì hắn nhảy vào vòng sinh tử luân hồi.Năm trăm năm một lòng yêu say đắm, năm trăm năm chờ đợi, năm trăm năm đợi chờ.Cũng chỉ vì lần tương ngộ bất ngờ kia.Bất luận kiếp trước hay kiếp này, bất luận là người là tiên, hay là thầy là trò.Yêu hắn, là chuyện trọn đời này nàng chưa bao giờ hối hận.Truyện tình cảm không thể cưỡng cầu, không thể điều khiển được, đâu thể nào nói không bảo đừng là có thể điều khiển được trái tim. Dù là một tiên nữ nhưng nàng cũng đâu thể thoát ra khỏi vòng xoáy tình này. Liệu tình yêu này thực có thể đi đến cuối cùng không ??? Cùng đọc truyện thú vị này để bước vào một thế giới thần tiên mới lạ nhé !!!Đóng
Chương 1 - Tử Chiến Đến Cùng
Edit : Ong MDBeta : Vô Phương Máu đỏ bao phủ toàn bộ núi Thiên Thanh, tiên ma đối địch hết sức căng thẳng.Cuối cùng, vào lúc ngàn vạn yêu ma rục rịch chuẩn bị tấn công đồng loạt, một bóng áo trắng như tuyết nhẹ nhàng từ đám mây đáp xuống, đứng giữa chiến tuyến tiên ma.Quần áo người đó thuần một màu trắng, trắng thuần khiết mà sạch sẽ, trên người khoác áo choàng thêu hoa văn đơn giản, mái tóc đen dài đến thắt lưng thả qua vai, buông lơi hờ hững mà không hề mất đi sự nhẹ nhàng khoan thai. Người đó đứng khoanh tay, vẻ mặt lạnh lùng xa cách như băng tuyết, không thể hiện một chút cảm xúc nào. Trong đôi mắt như chứa đựng cả chúng sinh, lại như cao xa quá tầm với. Bên hông đeo một miếng ngọc bội màu lam, là thứ điểm tô duy nhất từ đầu đến chân người đó.“Tôn thượng — “Mấy ngàn đệ tử Thiên Thanh thấy người đó xuất hiện sắc mặt đều trở nên vui mừng, trái tim mới vừa rồi nhảy lên tới cổ họng lập tức bình yên trở lại.Mười ngày trước, đại hộ pháp Phong Vô Thiên của Ma giới phụng mệnh Ma quân đến giao chiến thư, hẹn bảy ngày sau sẽ san bằng Thiên Thanh, sau đó đánh tan các phái tu tiên. Các đại môn phái sau khi biết được tin tức, gần như tức tốc đồng loạt ngự kiếm đến. Ý đồ của Ma giới bọn họ hiểu rất rõ, chỉ cần Thiên Thanh bất diệt thì bọn họ sẽ bình yên vô sự. Nếu không, ngay cả phái Thiên Thanh đứng đầu chúng tiên còn không trụ nổi thì thử hỏi bọn họ làm cách nào để ngăn cản và chống đỡ với sự tấn công của Ma giới. Các phái cùng nhau bàn bạc, quyết định liên kết để ngăn địch.Nhưng sau khi chưởng môn các phái dẫn đệ tử tới nơi mới biết, tiên tôn đứng đầu Thiên Thanh đang bế quan, vẫn chưa biết việc này, ngày xuất quan cũng chưa biết. Cho nên, bọn họ chỉ có thể luân phiên dùng trận pháp tối cao của các phái tạm thời ngăn cản yêu ma xâm nhập, có thể giữ đến lúc này cũng đã là sức cùng lực kiệt.“Dịch Vân Lạc, cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện, bản Quân còn tưởng ngươi không dám đến đây chứ.”Người vừa nói chuyện toàn thân khoác áo bào đen, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ dữ tợn, khiến ai nhìn vừa thấy qua cũng đã sợ mất mật. Giọng nói truyền đến từ sau chiếc mặt nạ như hư không mà trầm lắng, hiện rõ khí thế đứng đầu thiên hạ.Kẻ đó cầm chén rượu do tiểu yêu bên cạnh dâng lên uống một hơi cạn sạch, rượu cạn cũng là lúc chiếc chén trong tay y lập tức biến thành tro bụi, theo gió bay đi.“Dịch Vân Lạc ta sống năm năm trăm, chẳng lẽ lại là kẻ tham sống sợ chết.”“Được! Nói hay lắm! Hôm nay, ta muốn nhìn xem ngươi làm thế nào để cứu vớt chúng sinh khắp thiên hạ này của ngươi, làm thế nào cứu vớt phái Thiên Thanh của ngươi.”Ứng Bá Thiên ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, những yêu ma và đệ tử các phái không đủ nội lực đều bịt kín lỗ tai, để tránh màng tai bị đâm thủng.Dịch Vân Lạc lập tức tạo thành một bức tường ánh sáng, ngăn cách hết mọi âm thanh ở bên ngoài, rồi trầm giọng nói: “Đệ tử Thiên Thanh nghe lệnh, từ thời khắc này ta truyền ngôi vị chưởng môn cho sư huynh Hạo Huyền, từ nay về sau mọi chuyện lớn nhỏ của Thiên Thanh, toàn bộ giao cho sư huynh gánh vác.”“Tôn thượng? !” Mọi người vô cùng sợ hãi và hoảng hốt nhìn bóng dáng Dịch Vân Lạc.Ngay cả mấy vị tiên gia mới vừa theo tới cũng lộ vẻ khó xử, không ai cho ý kiến.Sắc mặt Hạo Huyền trắng bệch, chòm râu bạc bên miệng run run: “Sư đệ, đệ có ý gì đây?”Dịch Vân Lạc không nói gì nữa, nhìn về bầu trời đỏ sậm, chỉ sợ đây là lần cuối cùng hắn nhìn thấy nó.Hắn đã sớm bấm đốt ngón tay tính đến ngày này, chắc chắn phải đón nhận đại kiếp nạn, chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng, cho nên mấy năm nay chỉ cần không xảy ra chuyện gì lớn, hắn đều bế quan tu luyện gia tăng pháp lực, hy vọng cho dù dùng hết tu vi của bản thân mình, cũng phải bảo vệ Thiên Thanh và lục giới an toàn.Thanh kiếm trên người dường như cảm ứng được tâm ý chủ nhân, rung lên không ngừng, phát ra những tiếng “Leng keng leng keng”. Sợi dây kết màu trắng trên chuôi kiếm cũng không ngừng đong đưa.Dịch Vân Lạc biết không thể tránh khỏi trận chiến này với Ứng Bá Thiên, để tránh làm tổn thương đến người vô tội, liền đưa tay cầm Vô Tình kiếm, bay lên không trung, đứng phía trên tầng mây. Giờ phút này, quanh người hắn quấn quanh một tầng sương khói mỏng manh ánh bạc, tất cả mọi thứ như đều dưới chân hắn, hệt như một vị thần trên vạn tầng mây liếc nhìn xuống chúng sinh, tách biệt khỏi thế gian.Ứng Bá Thiên nở một nụ cười gian tà, bí hiểm, phóng người nhảy lên phía trên tầng mây, đứng đối diện với Dịch Vân Lạc.“Vô Tình vừa xuất ra ắt hẳn tuyệt tình. Dịch Vân Lạc, năm trăm năm, cuối cùng ngươi cũng dùng Vô Tình kiếm với ta sao? Ha ha ha — ““Ứng Bá Thiên, tà không thể thắng chính, đây mãi mãi là đạo lý không thể thay đổi, vì sao đến nay ngươi vẫn không hiểu?”Ứng Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng nắm chặt thanh đao trong tay, trở tay chớp nhoáng, thanh đao lập tức rời khỏi vỏ.“Vì sao ta phải hiểu? Hiểu thì đã sao? Phải trái đều do mình quyết định, chính tà cũng thế. Thiên hạ này sẽ nhanh chóng thành của ta, lục giới cũng sắp nằm trong tay ta, đến lúc đó ta nói chính, đó là chính, ta nói tà, ắt là tà.”“Hồ đồ mất khôn.” Giọng điệu của Dịch Vân Lạc bình thản, không hề có chút dao động.Trong khoảnh khắc, đất trời xoay chuyển, gió mây đổi màu.Trên tầng mây, tốc độ hai người cực nhanh, chiêu thức cực mau và vô cùng mạnh mẽ, không ai có thể thấy rõ, chỉ thấy hai luồng sáng một đen một trắng đan vào nhau trên không trung.Bóng đao kiếm không ngừng đánh úp xuống phía dưới từ bốn phía, chưởng môn các tiên phái và hộ pháp của Ma giới đều tự bố trí mấy tầng kết giới thật dày mới có thể ngăn cách mọi chướng ngại ở ngoài, nhưng cũng có vẻ lực bất tòng tâm.Trận đánh này giằng co suốt ba ngày đêm.Rốt cục, sau một tiếng nổ “ầm” trên bầu trời, Vô Tình kiếm lao thẳng từ không trung xuống, rơi thẳng vào mặt biển, bọt nước văng tung tóe, đánh lên cao đến ba thước, chỉ chốc lát sau thanh kiếm đã chìm vào đáy biển.Dịch Vân Lạc dùng tu vi suốt đời của mình rót vào trong cơ thể rồi bức ra ngưng tụ trong ba hồn bảy vía, đánh gãy nát Tuyệt Tình đao của ứng Bá Thiên, cắt nát tâm mạch của y, cũng đánh tan ma công tu luyện bao năm của y.“Tôn thượng –!”“Ma quân –!”Khắp nơi đột nhiên vang lên tiếng kêu gào, bên yêu ma đã rối loạn, còn các tiên phái vì nhìn thấy Vô Tình kiếm rơi xuống cũng trở nên hỗn loạn, dáo dác tìm kiếm bóng dáng Dịch Vân Lạc trong không trung.“Ha ha ha ha — Dịch Vân Lạc, đúng là ngươi vẫn không đành lòng giết ta!” Cổ họng Ứng Bá Thiên chợt tanh nồng, phun ra một ngụm máu đen, giọng nói vẫn khí phách vẹn toàn như cũ.“Hai mươi năm sau, chắc chắn ta sẽ trở về, diệt Thiên Thanh, giết các phái, san bằng tiên giới, để báo mối thù ngày hôm nay!”Dứt lời, ứng Bá Thiên liền hóa thành một bóng đen, biến mất cùng bầy yêu.Màu đỏ dần lùi xuống, mặt trời từ từ hiện lên, phía chân trời xuất hiện những ráng mây đỏ, ánh vàng tản ra, chiếu rọi khắp bốn phương.Núi Thiên Thanh khôi phục lại tiên khí quanh quẩn như trước kia.Đệ tử Thiên Thanh dưới sự chỉ đạo của Hạo Huyền và Viêm Mạch, sắp xếp đệ tử bị thương của các môn phái theo thứ tự.“Sư đệ đâu?” Hạo Huyền khoác trên người áo bào màu xanh trắng, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía chân trời.Tuy rằng tốc độ của Dịch Vân Lạc và Ứng Bá Thiên rất nhanh, nhưng y cũng nhìn thấy được một chút manh mối, nhất là màn Dịch Vân Lạc dùng ba hồn bảy vía của mình tung một đòn cuối cùng!Viêm Mạch lắc đầu, vẻ mặt cũng mang đầy sự lo lắng, ưu tư: “Nhị sư huynh, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.”Y đã dùng Quan vi tìm kiếm trong phạm vi trăm dặm Thiên Thanh một lần, nhưng chưa phát hiện chút nguyên khí nào của Dịch Vân Lạc.Trừ phi là người hồn phi phách tán, hoặc là người có đạo hạnh cao thâm giống Dịch Vân Lạc, mới có thể khiến y không phát hiện ra nguyên khí.Nhưng vì sao sư huynh phải làm nguyên khí của mình biến mất?Hay là –Vô tình kiếm rơi mất!Chẳng lẽ chiêu cuối cùng của sư huynh, chính là cấm thuật tối cao của phái Thiên Thanh ‘Hồn phách tán’ sao? !Bất chợt, Viêm Mạch hoảng sợ nhìn Hạo Huyền, sắc mặt Hạo Huyền u ám gật đầu.Hồn phách tán, một khi sử dụng thì cho dù là người có tu vi trên vạn năm, cũng không thể cam đoan toàn thân nguyên vẹn trở ra. Người có tu vi kém cỏi, đả thương địch thủ đồng thời phải đả thương mình, cuối cùng chỉ có một con đường duy nhất, đó chính là phải –Hồn phi phách tán!Cho nên phái Thiên Thanh tới nay vẫn chưa có bất kỳ ai luyện thành, từ đời tổ sư đã hạ lệnh cấm, ra sức làm cho nó biến mất hẳn trong thiên hạ. Đệ tử Thiên Thanh nhất định không cho phép luyện cấm thuật này, nếu không sẽ phế tiên thân, bỏ tiên cốt, trục xuất khỏi Thiên Thanh, trọn đời không thể trở về núi.“Vân Lạc…”Bên trong đám thần tiên vừa mới tới lúc nãy, có một người con gái hóa thành một luồng sáng, bay về phía Cửu Trùng Thiên.“Tiên tử đi chậm thôi! Đợi chút!”Thần tiên áo lam bên cạnh nàng, cũng nhanh như gió, thoáng chốc tựa như biến mất trước mắt mọi người.Login
(Lost Password?) Close LoginCreate a new account
Close RegisterStyle Switcher
Predefined Colors
Layout Style
Wide BoxedBackground Image
- Reset Background
Từ khóa » Truyện Lệ Tam Sinh Hoa đào Kiếp
-
Lệ Tam Sinh Hoa đào Kiếp - Lâm Tuyết Linh - Doc Truyen Online
-
Lệ Tam Sinh, Hoa Đào Kiếp (Mộng Lệ Hoa Lạc) – Lâm Tuyết Linh
-
Lệ Tam Sinh, Hoa Đào Kiếp (Mộng Lệ Hoa Lạc) - Lâm Tuyết Linh
-
Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp - Tiên Hiệp
-
Lệ Tam Sinh, Hoa Đào Kiếp (DROP) | MDH
-
Lệ Tam Sinh, Hoa Đào Kiếp (Mộng Lệ Hoa Lạc) - Lâm Tuyết Linh
-
Đọc Truyện Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp
-
Truyện Lệ Tam Sinh Hoa Đào Kiếp - Cập Nhật Mới Nhất, Truyện ...
-
Lệ Tam Sinh, Hoa Đào Kiếp (Mộng Lệ Hoa Lạc) - Lâm Tuyết Linh
-
Tam Sinh Tam Thế Mười Dặm Hoa đào Chi Nhân Duyên Kiếp - Truyện 2U
-
Tam Sinh Tam Thế Mười Dặm đào Hoa - Wiki Dịch Tiếng Hoa
-
Tam Sinh Tam Thế Mười Dặm đào Hoa Chi Không Rời - WikiDich