List Danmei - Nhàn Ngọc

– Ờ thì Len năm nay đã già lắm rồi, cộng thêm với bộ não bé tí xiu chỉ hơn mỗi con của con kiến con, nên nhiều khi quên bẵng mất mấy bộ đam mình thích hay mấy bộ đợi hoàn nó nằm ở nhà nào *khóc*, nên thôi làm cái list này đặng tiện bề mà theo dõi.

– Đối với những bộ Len đã đọc nếu có bức xúc nào chắc Len cũng xả ở đây luôn, đó hoàn toàn là cảm xúc cá nhân không có ý xúc phạm ai hết, nên ai không thích thì cứ xem nó như gió thoảng mây bay mà lướt qua đi ha.

Truyện Len đọc luôn đảm bảo hàng 1×1, đa số HE, nói không với nữ biến nam, song tính và phụ tử có huyết thống nha.

104_12627237_fb7889cb24d44af

Cập nhật 25/07/2021: Nhận ra gout truyện của mình không phải chủ công, chủ thụ hay chủ con mẹ gì hết mà chính là chủ tình yêu. Lấy tình yêu làm tâm, công hay thụ hay oẳn tù tì trên dưới thì điều kiện cốt lõi nhất vẫn luôn là yêu thương đối phương, là tôn trọng đối phương, suy nghĩ cho đối phương. Tình yêu là một loại tình cảm tốt đẹp có thể khiến mỗi người trở nên hoàn thiện hơn, yêu thương bản thân mình hơn chứ yêu đương vào xong đánh mất cả lòng tự tôn tối thiểu của con người thì yêu đương làm gì cho mệt thân =))))

Năm đó giáp sắt động đế vương (đế vương công x tướng quân thụ, công trọng sinh thụ xuyên việt, cường cường, hỗ sủng, nhân vật hệ chữa lành sau khi chơi cần): Cái truyện này thiệt sự làm tôi cảm thán truyện hay chỉ có thể gặp không thể cầu. Dịch dã ở nhà chán muốn chết nhưng tìm truyện thì toàn là tu chân, cơ giáp, vô hạn lưu… vậy mà không hiểu sao tôi lại tìm được một bộ cổ trang hợp gu đến mức này, thậm chí nó còn chưa hoàn, thậm chí nó còn chẳng ở trên bất cứ cái trang tổng hợp review rec truyện nào. Tôi đọc xong hết tính đi sợt review tìm ít đồng cảm để xả cảm xúc, ai dè cái review duy nhất cũng là cái link duy nhất nhắc đến truyện lại là của chính bạn editor =))))) Truyện khá dài, bạn công trong quá trình đánh trận phục quốc tiện thể cũng là quá trình khống chế route tình cảm của mình và bạn thụ, hai bạn yêu đương chóng vánh, một người là binh thần trời giáng, một người là chủ công anh minh, hai người tuyệt vời như thế tự nhiên sẽ sinh lòng ái mộ lẫn nhau. Sau khi hai bạn nhận ra được tình cảm của bản thân thì tỏ tình trong vòng hai nốt nhạc, kiểu Em yêu anh, à vậy hả, anh cũng yêu em nè =)))) Nhưng yêu đương là một chuyện, giải quyết được mâu thuẫn về lòng tự tôn và bất đồng trong hệ tư tưởng giữa một vị quân chủ đứng đầu một nước thời chuyên quyền và vị đại tướng quyền uy thời hiện đại để có thể ở bên nhau lại là một chuyện khác. Bạn công sống lại một lần liền dùng sự bao dung và yêu thương của mình dần dần cảm hóa để bạn thụ mở lòng, coi như cũng rút kinh nghiệm bi thảm từ kiếp trước, chỉ là đôi nét qua vài dòng hồi ức của bạn mà mình đau như bị thụi thẳng vào tim, thương bạn không để đâu cho hết, nhưng mà sau này bạn thụ biết được thì cũng đau bạn công và chiều bạn công thay mình rồi ahihi. Mà chuyện giữa hai bạn giải quyết xong thì ngoại cảnh chỉ còn là cái đinh, hai anh một trước một sau hô ứng nhau vừa chống trời vừa quậy nước dẹp yên cú một =)))) Ngoài tuyến tình cảm thì plot phục quốc trị quốc cũng như tình cảm quân thần khá hấp dẫn và logic, các nhân vật phụ được đắp nặn khá tròn trịa phong phú, mỗi một người đều để lại dấu ấn riêng chứ không sinh ra để làm nền. Truyện hay, cực cực cực đề cử.

Bạch nhật sự cố (niên hạ gâu gâu x dịu dàng ấm áp thụ, hiện đại, vẫn là một câu chuyện hệ chữa lành): Anh trai dịu dàng nhà hàng xóm thương cảm cho cậu em nhà đối diện hoàn cảnh gia đình rối rắm lúc nào cũng thui thủi một mình nên chú ý chăm sóc thêm mấy phần, ai dè mấy năm sau lại thu được một chiếc gâu gâu niên hạ che trong chắn ngoài đặt anh trong tim phủng anh trong tay =)))) Mình thì trước giờ đều không có sức chống cự với những chiếc cún niên hạ ngoan ngoãn thế này rồi, được cả bạn thụ trưởng thành chín chắn nên cả câu chuyện cứ như một chiếc nước chanh mật nóng ấm chua chua ngọt ngọt giữa trời thu. Thực sự vô cùng ấn tượng với lựa chọn của bạn thụ lúc gia đình gây áp lực để hai bạn rời xa nhau, dù yêu thương gia đình rất nhiều, dù bị đè nặng bởi hai chữ trách nhiệm trên cương vị của đứa con trai duy nhất trong gia đình rất nhiều, bạn vẫn vừa khóc vừa từ chối lời đề nghị chia tay mấy năm để hai đứa bình tĩnh của mẹ mình, bởi vì “Con còn có gia đình nhưng em ấy không có ai cả, con sợ em ấy có món ngon lại không tìm được ai để chia sẻ” (nhớ đại ý). Đọc tới đây thì mình muốn khóc luôn, chính là yêu một người, thực sự rất yêu, đến mức chỉ cần nghĩ đến cảnh người ấy cô độc một mình đã không thể nào đành lòng. Là vì người đó nên mới không nỡ, một chút cũng không nỡ mà.

Quân có bệnh không (nhây lầy mưu mô công x thâm trầm phúc hắc thụ, cổ trang)

Sau khi chia tay em vẫn còn mặc áo khoác của anh: Truyện này thì nổi tiếng lắm rồi mình cũng không cần nói gì nhiều nữa, chỉ muốn nói là trời ơi thích nó lắm, thích nó lắm, thích nó lắm, thầy Phương ba tuổi sến rện nhưng mà thích thầy lắmmmmmm =))))))

Cập nhật 24/10/2015

Mạo hợp thần ly (HĐ, si tình ngoài lạnh trong nóng công x ôn nhu nhưng cũng rất quyết đoán mạnh mẽ thụ)

Thiên cao lộ viễn

Vinh hoa phú quý (CT, tình hữu độc chung, si tình công x phong lưu thụ): xin phép cho tôi được đờ mờ bộ này bằng cả trái tim nhỏ bé của mình t(–)t trời ơi bao nhiêu lâu mới tìm được một bộ cổ trang thuần túy tôi mừng đến mức khóc tiếng chó ai dè sau khi đọc xong thì tôi chỉ muốn hóa chó đi đợp người T^T Nguyễn Lương là một kẻ phong lưu, hơn nữa còn là một kẻ phong lưu có tiền, đã có tiền lại còn xinh đẹp không kém những người mà y từng phong lưu, y chính là kiểu người sinh ra đã ngậm muỗng vàng, định sẵn cả cuộc đời có thể vô ưu vô lo mà sung sướng. Trong một lần hứng trí nhất thời, y thuận tay cứu về một Cao Kiên vừa trải qua kiếp nạn mất cả gia đình để rồi từ đó trở thành tất cả của Cao Kiên, nhưng y không xứng. Bởi vì y chỉ là một kẻ hèn nhát, ích kỷ và vô trách nhiệm. Y gieo tình khắp nơi, y đối xử với người khác bằng sự dịu dàng thật tâm thật dạ, nhưng tiếc thay, tâm dạ của y lại chẳng đáng giá bằng một xu teng. Người khác vì y uất ức mà chết, người khác vì y căm phẫn mà chết, người khác vì y tuyệt vọng mà chết, y rỏ vài giọt nước mắt cảm thương rồi quay lưng đi đã oanh oanh liệt liệt mà tìm vui mới. Khốn nạn ở chỗ y lại không nhận thức được cái khốn nạn của mình, và y cho rằng những người đó chết là do lỗi ở chính bản thân họ và rằng họ thật ngu ngốc và không hiểu chuyện, vì sao không thể chỉ nghe lời và phục tùng y mà lại đòi hỏi nhiều hơn thế nữa. Một điểm khiến tôi khó chịu nữa là Cao Kiên, Cao Kiên ở bên cạnh người này gần mười năm, nhưng chưa từng nói một lời về sự sai trái của người này, hắn dung túng nuông chiều y, hắn thậm chí còn cảm thấy may mắn vì những nử tử đã chết kia sẽ không giành Nguyễn Lương với hắn nữa. Cả hai thiệt ra đều ích kỷ như nhau, thôi thì coi như cái kết cũng là một cách diệt trừ bớt tai họa cho thế gian đi.

Ta là một ảnh vệ (CT, kể theo ngôi thứ nhất, chủ thụ, vương gia x ảnh vệ, xuyên không, thổ tào văn)

Tốt, em nói đó (niên hạ, dưỡng thành, công thụ đẹp đều, HE, công truy thụ, thụ sủng công): bộ này ban đầu đọc thích lắm, vì toàn chọc trúng điểm nhột của mình, chọc đến đâu mình phê đến đấy =))))) Tình cảm công thụ phát triển chậm rãi hợp lý, ban đầu chỉ là thương xót và biết ơn giữa người cưu mang và được cưu mang, thời gian ở bên nhau càng dài, lại càng nhận ra đối phương đã dung nhập vào cuộc sống và trái tim mình sâu đến mức không còn có thể dứt ra được nữa, thế là thẳng thắng thừa nhận mình yêu nhau thôi. Thụ sủng công tận trời, lo cho công từ bữa cơm đến cái quần xì, nó ho một cái là đã quắn mông lên mà chạy, thậm chí còn tự xoắn xít xỉ vả bản thân lúc không thể đáp ứng tình yêu của công nữa kìa. Lúc tình yêu giữa hai người vỡ lỡ cũng là thụ đứng ra giải thích thuyết phục mọi người trong nhà bởi vì ai cũng tưởng chính ảnh dạy hư bé công =)))))))) Công trừ mười mấy năm đầu cực khổ ra sau này gặp thụ thì sướng như tiên. Đậu má, chắc kiếp trước nó cứu cả thế giới mới được người yêu thế này quá =))))))) Tôi muốn đạp nó ra mà thế chỗ dễ sợ.

Hành lá (mỹ công tuấn thụ, u ám độc chiếm x dương quang, trúc mã trúc mã)

Sơn hữu mộ hề mộ hữu long (kiếp trước kiếp này, nhân x long thần, thanh thủy, đạo mộ): thêm một bộ nữa của bánh bơ mà mình được đọc, cũng vẫn kiểu nói chuyện tưng tửng thiếu đánh, cũng một đám nhân vật người quỷ thần hầm bà lằng không có ai được bình thường, đọc mà khép miệng không nổi =)))))) Nhưng bộ này cũng là bộ có nhiều người chết nhất của bánh bơ, trừ đâu hai nhân vật chính, còn lại tốt xấu gì đều đi bán muối hết. Cả truyện ấn tượng nhất với bạn Phi Cương, bạn là thuộc hạ trung thành nhất của boss cuối, là má mì của cả cái động yêu quái, ai tí tởn động tới boss aka chồng bản là bản cho đi bán muối ngay tắp lự ( nên mới bị cả cái động gán cho cái tính là bị nói xấu nên khó ở =)))), một thân bạch y phiêu phiêu với tuyệt chiêu thừa vải phóng tay áo, lại còn sống trong hầm mộ nên lúc đọc mình toàn liên tưởng đến hình tượng cô cô =)))) Mình thích sự trung thành của Phi Cương, dù sự trung thành đó dành cho nhầm người, dù sự trung thành đó đánh đổi bằng xương máu và sinh mạng của vạn người vô tội khác, dù sự trung thành đó được trả giá bằng chính mạng sống của mình. Mình không ủng hộ, nhưng ở một mặt nào đó, mình bị cảm động bởi sự trung thành tuyệt đối này, nhận ân một lần báo ân ngàn đời, Phi Cương thật sự khiến mình trân trọng. Viết mấy lời này cũng chỉ là muốn được gào thét cho thỏa nỗi lòng, PHI CƯƠNG PHI CƯƠNG PHI CƯƠNG EM THÍCH ANH!!!

Vợ ngoan muốn bắt đầu nuôi từ nhỏ

Bạo quân (trọng sinh, ôn nhu phúc hắc công x trung khuyển thị vệ thụ, cung đình tranh đấu): đọc được một nửa thì ngừng nên không dám nói nhiều, một phần vì bản edit không hợp, một phần là vì ngán ngẩm cái kiểu người yêu anh là tất cả của bạn công, cảm thấy sinh mạng của những người vô tội còn không đáng giá bằng cọng tóc của người yêu ảnh, vậy nên không thích =))))) Được cái lại thích mấy nhân vật nữ trong này, ác hiền gì cũng có cá tính hết, không bánh nậm không thánh mẫu không ngu ngốc, coi cảnh thái hậu đánh võng vòng vèo với hoàng thượng hay cảnh tranh đấu của Lệ phi với Chân Tư cũng thú vị lắm, rứa mà vẫn không lết hết được dù mấy cái tag khá hợp gu 😥

Một chân chạm đất

Bảo bối, con là ai

Thế gian đẹp nhất trong làn gió

Trọng sinh chi tự do (độc chiếm cha nuôi thụ x trọng sinh công, HĐ, HE): gọi là cha nuôi chứ thật ra hai người chênh nhau chỉ khoảng mười tuổi thôi, thụ lúc đầu chỉ xem công là con nuôi sau đó mới biến chuyển dần thành tình yêu. Cốt truyện không mới nhưng được cái mình thích mấy kiểu tình yêu điên cuồng lẫn biến thái thế này, thụ vô cùng yêu công, yêu đến mức bản thân trở nên hèn mọn trước mặt công, chỉ cần một lời nói của công cũng có thể khiến thụ lên thiên đàng hay xuống đọa ngục, một mặt nào đó nó rất đáng quý, nhưng một mặt nào đó nó lại quá chấp nhất, quá nặng nề, quá dồn ép đối phương, cứng chọi cứng thì chỉ có ngọc đá cùng tan, chính vì thứ tình yêu quá độc chiếm và vặn vẹo như vậy nên mới bức chết cả hai người ở kiếp trước. Được cái công sau khi trọng sinh thì đã biết dạy vợ nó hơn, không lặp lại sai lầm nữa đâu =))))) Mà bạn thụ cũng cưng lắm, nhìn cảnh bản cố gắng tìm mọi cách ăn vụng đậu hủ của công cũng tình thú lắm =)))))))))

Tuế nguyệt gian (học đường, lớn lên nghệ sĩ mỹ công x thanh tú thụ, chả cường chả phúc hắc chả bá đạo chả tổng tài đại ca gì hết, thanh thuần và trong lành như nước ấy, không chỉ là tình yêu mà còn là tình bạn, tình thân, gia đình và anh em, ấm lòng ấm dạ, đọc rồi đọc lại đọc nữa vẫn không thấy chán, làm chỉ muốn quay lại quá khứ túm đầu bản thân kiếm thằng nào đó để thương cho thỏa lòng, bản dịch hay thấy mạ luôn, đọc đến đâu muốn nuốt chữ đến đấy, dễ thương, dễ thương dễ thương gần chết, đề cử): viết hết mấy thứ muốn nói thành tag luôn rồi =)))))))

Điều giáo sư nam hữu đích nhật thường

Độc giả hòa chủ giác tuyệt bức thị chân ái

Thành phố trống rỗng

Mãn thiên phong vũ hạ tây lâu (Cổ trang, quan trường – giang hồ, thanh thủy, kết buồn): Đọc bộ này khiến mình nhớ lại thuở ban đầu khi mình mới đọc đam mỹ, thời đó rất thích cổ trang, cổ trang cung đình, cổ trang giang hồ, cái nào cũng thích, mỗi lần tìm truyện là mỗi lần điên cuồng đi đào tag cổ trang =)))) Mình thích cổ trang, có thể nói là vì mình mê đắm cái cảm giác mà những câu chuyện cổ trang này đem đến cho mình, chính là cái cảm giác, nói thế nào nhỉ, giống như mở ra cho mình một thế giới mới vậy, một thế giới với những núi non hùng vĩ mà mỹ lệ đến choáng ngợp, với những nhất tướng công thành, vạn cốt khô bi thương mà hào hùng, với những vị đế vương gánh lấy oán hận của hàng trăm con người đã chết đi trong chốn cung đình nhơ bẩn và lạnh lẽo để bước lên ngai vàng, nắm trong tay vạn dặm thiên hạ lại không thể nắm được vận mệnh của chính bản thân mình, với bậc tướng quân xông pha nơi biên cương khói lửa để bảo vệ từng tấc đất của nước nhà, với bậc mưu sĩ tay không tấc sắt nhưng chỉ một lời nói, một nét bút đã quyết định sống chết của hàng vạn binh sĩ, hay nó còn là một thế giới, một thế giới với những hiệp khách hành hiệp trượng nghĩa, của những bậc quân tử vì một chén rượu đã trở thành tri kỷ, vì một tri kỷ có thể chết không hối tiếc, cái cảm giác tự do tự tại có rượu hôm nay, hôm nay say… Ai ~ ai ~ ai ~ nói chung là thích rất rất nhiều, để mà nói hết những thứ mình thích chắc nói tới sáng mai cũng chưa xong =)))))) Lại nói về bộ truyện này, một bộ truyện cổ trang hiếm hoi trong cái thời đại toàn mạt thế với tu chân bữa rày *khóc* Bối cảnh của truyện là những năm cuối Minh triều, thái giám tiếm quyền, hoàng đế vô dụng, Đông hán lộng hành, Cẩm y vệ thực chất cũng chỉ là một con cờ trong tay Đốc chủ. Giữa bối cảnh đó, một là chỉ huy cẩm y vệ cải trang trên đường làm công vụ, một là người giang hồ trượng nghĩa khinh thường cẩu quan, một hồi vướng mắc, một chung rượu nhạt, rốt cuộc chỉ vì bốn chữ “giang hồ bằng hữu” mà hai con người đã định không thể chung đường lại cứ thế mà đem nhau đặt vào tâm. Từ đầu đến cuối thiệt ra không có lời nào khẳng định rõ ràng về tình cảm của hai người, chỉ là thông qua ánh mắt, thông qua hy sinh, ngầm hiểu lẫn nhau, thầm chờ đợi nhau. Lời văn chậm rãi, cộng thêm việc tác giả sử dụng khác nhiều thơ từ, khiến cả câu truyện đem đến một cảm giác man mác, dịu dàng mà bi thương. Ai thích cổ trang xin hãy đọc đi, chứ mình viết tởm lắm, truyện hay mà mình viết thành cái méo gì thế này T^T

________________________________

15P, 7H, 6SM : vì cái tên truyện mình suýt đã bỏ qua nó, ôi con cảm ơn ông trời đã run rủi thế nào cho con cứ lao vào nó (lạy lạy) để rồi bây giờ chết đứ đừ với nó như thế này, một câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào lan tỏa ra cả không gian ấy (14-2 vừa rồi lôi ra đọc, so với ăn chocolate còn ngọt hơn…nên mềnh là mềnh ứ cần người yêu nhá). Đề cử, cực lực đề cử

Ác mã ác nhân kỵ (hồi đó down bản word về đọc rồi xóa mất tiu, giờ chả nhớ mình kiếm đâu ra nữa, tiếc tiếc quá tiếc chết đi được)

Ách ba (cường công tàn tật thụ)

Ác phó

Ái vô cấm kỵ (niên hạ, lưu manh công x anh tuấn phúc hắc thụ, HĐ)

Ái khuyển (mỹ phúc hắc công x trung khuyển thụ) : anh thụ là khuyển thiệt à, cơ mà yên tâm, đảm bảo không có nhân thú, ngọt sâu răng.

Ái thị đột tập (Yêu là tâp kích bất ngờ)

Anh là bài ca trong trái tim em (1×1, HE, cường công cường thụ, hiện đại)

Ám dạ ma vương (thanh thủy, ngược công bằng tức là nửa đầu ngược công từa lưa hột dưa nửa sau ngược thụ tè le hột me, 1×1,HE) : đây là bộ đam thứ hai Len, đọc hồi đó có biết thế nào là thanh thủy, thế nào là ngược văn đâu, đọc xong vuốt mồ hôi cái bặc, mẹ ôi, hai người này rảnh dữ hành qua hành lại chơi hả chời =,,=

Bách lý tiểu kê lịch hiểm ký (mỹ công x anh tuấn thụ) Len trước giờ đa số đọc truyện HE, nhưng đây lại là bộ truyện HE làm len đau nhất. Có người nói Lan Khánh mất trí nhớ như vậy, quên đi hoàn toàn truyện lúc trước trở thành một Thi Tiểu Hắc ở bên cạnh tiểu Thất là viên mãn rồi, len thật sự không phục. Đọc truyện này trước thành ra không muốn đọc lãng đãng, hoặc là không thể đọc, hình ảnh một Lan Khánh toàn tâm toàn ý yêu VK, cứ như tất cả ôn nhu, nồng nhiệt, trưởng thành, chân ái đều đã trao hết đi vậy, nên giờ còn lại là một người ngây thơ trẻ con, ích kỷ, vô ưu đến vô tâm, mà người từ đầu đến cuối luôn luôn chấp nhận luôn luôn bao dung hết thảy chính là tiểu Thất. Lan Khánh đã hoàn toàn bỏ qua thù hận ở bên tiểu Thất hay chưa, hay chỉ một tiểu Hắc không có trí nhớ ân oán mới chấp nhận tiểu Thất, là hai người hoàn toàn khác nhau hay vốn chỉ là một người, kết thúc HE là hiện tại hay mãi mãi? Dù tiểu Thất hiểu được chấp nhận được nhưng còn cảm giác  của hắn hy sinh của hắn ai sẽ hiểu đây…….*thiệt chớ nhiều khi muốn nhào vô bắt cóc con gà dễ sợ, gà về em nuôi em sủng anh tới giời*

Bản sắc lưu manh

Bàng hoàng đích dã thú

Báo ân ký

Bảo hiểm nhân mạng

Băng phong chích dục

Bát điểm đương : cười chết Len, đến tận lúc lên giường hai anh vẫn bình tĩnh chơi bài để giành trên dưới đựơc mới hay chứ, có điều em thụ đã đánh giá thấp anh công^^

Bất dạ thành (ôn nhu công x bình thản thụ, hiện đại) : hai anh trong này nói thông minh thì thông minh cực kỳ, nói ngu thì ngu không ai bằng. Hai người thất tình gặp nhau, anh dùng sự dịu dàng em dùng sự thấu hiểu của mình cùng kéo nhau xuống bể nước mang tên ái tình. Thích tính cách em thụ trong này, em biết tất cả, biết việc anh dùng em như một sự cứu vớt biết anh vẫn không thật lòng yêu mình biết việc anh rồi sẽ quay về với người cũ, duy việc em không biết là em đã yêu anh mất tiêu. Em chỉ đơn thuần là bình thản chấp nhận, chia tay thì hoàn toàn cắt đứt không níu kéo. Đến khi gặp lại không oán trách không thắc mắc vẫn xem anh như một người bạn mà đối xử khiến anh hóa đá mấy lần. Vậy mà chỉ cần một chi tiết em lặng lẽ đếm khoảng thời gian hai người vô tình lướt qua nhau trong 4 năm đủ thấy em yêu anh đến nhường nào, chỉ là cứ giấu sâu trong lòng sâu đến mức bản thân em cũng không nhận ra. Lời văn thoải mái, nhẹ nhàng nhưng làm người ta ẩn ẩn xót xa, thật may vì cuối cùng những người yêu nhau lại được ở bên nhau. Bonus thêm là nhà Minh Du edit, đọc tới đâu sướng tới đó =)))))))))))

Bất khả kháng lực

Bất phối đích luyến nhân (sửu công x mỹ thụ, HĐ)

Bát quái tạp chí nói chúng ta rất tốt

Bất chính đương quan hệ

Bất chính thường quan hệ

Bỉ lưu manh canh lưu manh

Biên thành phiến mã (CT, lưu manh công x đại thúc thụ) : lại một bộ nữa của Dịch tỷ, hai anh cường cường đúng nghĩa, anh công đi đâu là đại hiệp chứ trước mặt anh thụ thì chỉ là một tên đại lưu manh, chuyên gia phát ngôn mấy câu khiến người nghe sặc nước miếng, và vẫn phong cách cũ, đến chương cuối của cuối mới moi ra được cái HE, mà chỉ có thể bật ngón cái khen, quá hợp lý.

Bình hoa

Bình đạm như thủy

Blue : đơn giản là chuyện về mấy con mèo lai tùm lum và vợ của tụi nó, siêu siêu độc chiếm, chỉ cần mấy em gọi tên người khác cũng đủ cho tụ mèo nổi khùng rồi, mà khúc cuối truyện hơi sướt mướt mấy em thụ cứ như được mở van xả nước vậy, mất toi cái hình tượng mạnh mẽ đầu truyện, mà ai khóc gì thì khóc chứ len đọc mà cứ nhe răng ra cười à, chả hiểu sao như zậy nữa…..

Bội đức chi kiếm (huynh đệ niên hạ, HE) : tính cách nhân vật thú vị.

Cảnh sát trảo tiểu thâu (lưu manh cảnh sát công x tiểu thâu thụ) : bộ hiện đại đầu tiên của chị Tự Từ mình đọc, nói thẳng ra thì không thích lắm, cả nội dung và cách dẫn đều thua xa bên cổ trang.

Cạnh kiếm chi phong

Cẩm y vệ

Cấm cung (mỹ đế vương công x tráng thị vệ thụ): tranh đấu cung đinh nhưng không mất đi tính chất của thể loại chủng điền văn, lời văn chậm rãi nhưng đọc tới đâu nín thở tới đó, hình tượng đế vương khắc họa cực thực tế, yêu thì yêu nhưng không có nghĩa là đội vợ lên đầu, sủng thụ không nên đọc.

Câu dẫn mỹ mông điếm trưởng

Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ

Cha nuôi (niên hạ, ngụy phụ tử, lính đánh thuê): hấp dẫn nghẹt thở từ đầu tới cuối, cảnh hành động cứ như đang xem bom tấn Hollywood 4D, công thụ đều là lính đánh thuê hàng đầu, vừa cường vừa khốc từ trong ra ngoài, tình cảm phát triển chậm nhưng logic, thụ cũng không phải loại bị đè là sẽ yêu, quá trình chinh phục ngoài máu cũng chỉ là máu, lạng quạng không khéo trên người có mấy chục cái lỗ đạn hồi nào không hay, nhưng một người cường đại hoang dã như anh thụ lại chấp nhận thu bớt đôi cánh ở bên người kia, ai dám bảo đó không phải yêu.

Chất tử

Chất tử vu li (đóng cửa)

Chức nghiệp thế thân (trọng sinh, mỹ công anh tuấn thụ, niên hạ, cường cường, và đều si tình như nhau): máo tró, máo tró tràn ngập, sung sướng bơi trong một thau máo tró =v=  công trong này có thiên lý nhãn, hai lần anh hốt bậy người đều hốt trúng thụ, cơ mà trời cho anh đôi mắt lại lấy của anh bộ não nên dù hốt trúng người nhưng anh vẫn không nhận ra thằng mình hốt với thằng mình yêu là một t(=^=)t thế là một bên quằn quại vì cả đời chỉ có thể làm thế thân, một bên giãy giụa vì cả đời phải đi tìm một thế thân, ngược chưa, đau chưa :3 nghe thì cẩu huyết thế thôi chứ đây vẫn là một truyện đáng đọc, tác giả viết chắc tay, xây dựng tính cách nhân vật nhất quán chứ không bị lật ghe như mấy bộ trọng sinh khác, có mấy đoạn ngược thảm tới mức làm mình bật dậy nửa đêm lấy chăn nhét mồm để không hét lên vì phấn khích ấy =)))))) mà dàn nhân vật trong này toàn hàng chọn không nhé, ngoài cặp chính ưa đút hành cho nhau còn có hót gơ Đông Đông ỷ mình đẹp nên chảnh hó, bánh bèo Lan số nhọ nồi cả ngày chỉ có mỗi chiêu giả tội nghiệp để rù quyến người ta mà toàn bị phũ, và cuối cùng là Tư đại ca siêu ngầu siêu cool (4 ĐẢNG MUÔN NĂM) nói câu nào đắt giá câu đó, đảm nhận vai lao công chuyên phải xứ lý mở hổ lốn do thằng em anh gây ra =)))) đừng hiểu lầm mình anti truyện này, thật ra mình thích nó lắm lắm đọ, thích quá nên mới đâm chọc thôi, với mình đây vẫn là một truyện hay >//<

Chưởng quỹ : đoản văn Đào Phù cute chết được, anh công phúc hắc ghi thù với em vì bị em nhầm là nữ mà tỏ tình, anh đẹp mà, đọc đi để thấy sự đe dọa đáng sợ của em thụ haha

Cửu tội

Danh y cải tạo xử phương

Dạ đoạn huyền

Dạ thuật (cổ trang, ngược thân ngược tâm quằn quại)

Dẫn lang nhập thất

Diễm quỷ

Dung quân

Dữ thú đồng hành hệ liệt (thú nhân, chú ý là có cảnh XX giữa thú với người, cơ mà cứ kệ cha nó đi, bạn mà không đọc tiếc lắm lắm luôn á, niên hạ, suất công x anh tuấn gian trá thụ)

Dương thư mị ảnh – Hiểu tinh cô tự – Phong vũ vô vực

Dương cửu

Dưỡng long

Đại mễ tiểu mạch (bác sĩ biến thái đại thúc thụ x lãnh tĩnh luật sư công): rất thích cách tác giả xây dựng tính cách nhân vật  trong truyện này, mỗi nhân vật dù chính hay phụ đều rất hợp lý, là một câu truyện cảm động không chỉ về tình yêu, mà còn là tình thân, gia đình, anh em. Em thụ cứ tưng tửng, không khí truyện cũng không quá u ám nhưng lại khiến Len cảm nhận rất rõ nỗi đau mà mỗi người phải gánh chịu. Điểm duy nhất Len không thích là bé con cháu anh công, đừng hỏi vì sao.

Đại thúc đích hạnh phúc nhân thê sinh hoạt (mỹ phúc hắc công x si tình đại thúc thụ, hiện đại): anh công trong này ghẹo em cả ngày, cơ mà có trách thì trách em đáng yêu quá làm gì, cả ngày em cứ thích tự kỷ lo lắng không biết anh có bỏ rơi mình không rồi làm ra đủ thứ chuyện tạo lý do cho anh trừng phạt mình trên giường và đôi khi là trên bàn, sàn bếp  há há cơ mà mềnh thích à ngen, nói chứ gặp mềnh ai biết có biến thái hơn anh công không ~.~

Đề tiếu giai phi

Để anh yêu em

Đế quốc bóng tối (đóng cửa)

Điên phúc đồng thoại

Điểu ngữ chuyên gia (khóa blog)

Điệu valse của những kẻ cặn bã

Độc hành thú (lạnh lùng biệt nữu thụ X si tình tinh anh công, mà theo lời chị tg là anh thụ cường công không làm lại xuống làm thụ, còn bạn pháo hôi thế nào lại lật lên làm công, bạn thụ ban đầu trong kịch bản của tg thì oanh oanh liệt liệt bị đá khỏi vai trò nhân vật chính, chết cười)

Độc thủ diêm vương lệnh

Giả thiết rỗng S.E.R.F (HĐ, phá án, cường thế mắc bệnh kiểm soát công x ôn hòa gốc Hoa bị ám ảnh tâm lý thụ, điều tra viên FBI): quả nhiên chỉ có độc mới trị được độc, muốn bắt được mấy thằng tội phạm điên cuồng biến thái thì nhân viên FBI cũng toàn một lũ điên cuồng biến thái không kém gì =))) công là quả bom ai thấy cũng né của cục, vì một lời hứa với người vợ đã chết mà sau này toàn chơi 419 với zai, khốn nạn lắm, đối với thụ ban đầu cũng chỉ là qua đường, thụ vì một tai nạn trong quá khứ lại có xu hướng muốn tự sát, muốn bị kiểm soát nên toàn đem lòng đi yêu mấy ông chú già mà không thành. Truyện khá ngắn, chỉ có khoản 2 vụ án liên quan đến nhau, thông qua đó dần dần giải quyết những ám ảnh trong quá khứ của công thụ để cả hai người hoàn toàn mở lòng mà đến được với nhau, bonus thêm cái phiên ngoại ngọt tê răng. Trong truyện thương nhất chị Ann, tặng chị một nhành bách hợp ❤

Giang hồ bá giả, hồ thiên linh kì (thánh đế phúc hắc công x kiên cường đẹp nghiêng nước nghiêng thùng thụ): đang buồn ngủ thì đụng bộ này, cũng khá thú vị :’) chính ra nó không phải đam mà là yaoi lấy bối cảnh bên trung. Cốt truyện khá thông thường, rape trước yêu sau, nhưng lâu lắm rồi tôi mới đọc được một bộ ngược làm tôi đau lòng đến mức phun ra mấy bụm cẩu huyết như thế này =))))) truyện ngắn đọc giải trí khá ổn.

Giang hồ chiến tình lục

+ Đoạn phong

+ La sát

+ Tuyệt hồn

+ Huyết phách

Hảo mộc vọng thiên

Hàng ma tháp: rất thích, rất thích truyện này, thích đến không làm sao mà diễn tả được.

Hắc miêu ăn mực

Mạch thượng hoa khai (đóng cửa sau cơn bão report)

Hạ tân lang

Hàng không bán

Hắc bang bất luân (Mê Dương, H và hết)

+ Phong ái

+ Điềm mật anh túc

+ Cửu tình như hỏa

Hãy để anh làm anh trai của em(HĐ, si tình tổng tài công x bình phàm thụ)

Hoa Hoa du long (1×1 phúc hắc mỹ công anh tuấn thụ) : này thật ra Len mới đọc có mấy chương cơ mà cảnh H anh công hành em ác liệt quá con tim thíu nữ tong tắng của Len chịu không nổi, đành bỏ của chạy lấy người ==

Hi nháo dị vực

+ Hữu châu hà tu độc : Đoan Mộc Hồi Xuân-ôh zồi ôi tiểu Xuân yêu quý thân thương của Len, tiểu mỹ thụ điềm đạm của Len. Mềnh là mềnh chưa thấy em thụ nào bình phàm được như em này, kể ra em cũng là tuấn tú thụ đấy chứ, cơ mà Bính tỷ ít khi miêu tả ngoại hình em, cơ mà như vậy mềnh các thích, ngán tận cổ mấy em đẹp lung linh, cứ hai ba dòng là lại có một câu ca tụng vẻ đẹp trời cho của mấy ẻm oài. Tính cách của em cũng cực bình thường, không quá tâm cơ, không quá ngoan độc, không quá chính nghĩa ngây thơ hiền lành…túm lại em cực kì bình thường như một người bình thường=.= Thế rồi vì em quá bình thường làm gì cũng suy nghĩ cẩn thận, từ tốn cơ mà do em chỉ là người bình thường nên nhiều khi khó tránh được rủi ro, mà rủi ro lớn nhấy đời em chính là gặp được một anh công trái ngược hẳn với em-chính là dùng hai chữ quái dị để hình dung. Truyện của Bơ tỷ thì cứ được cộp mác ISO hài, bà con cứ yên tâm mà cười rụng rốn.

Hi nháo giang hồ

+ Hủ mộc sung đống lương

+ Bại nhứ tàng kim ngọc ( bạn ôm hận đi đã đóng cửa vì repo)

+ Phồn hoa ánh tình không (thâm tàng bất lộ công x si tình mỹ thụ): đọc đến cuối mà bật ngửa, anh công tuyệt đối là ĐEN, ĐEN THÙI LÙI, ai tin ảnh thì cứ chuẩn bị bán nhà đi là vừa =^=

Hoàn khố

Hoàn đế bụi đời và minh chủ đầu gỗ

Hoàng bán tiên (đóng cửa)

Hồ giá (huyền huyễn, mỹ công x anh tuấn thụ, chính văn chỉ có bản down, HE): thụ sủng công như nào chứ như này mình đọc nhiêu cũng được >///< anh công là rồng, có chút trẻ con, lại tùy hứng, lại bạo lực, hở chút là phun lửa nhưng đối với em thì cứ như chó con hết cọ cọ lại ôm ôm làm nũng, mình thấy truyện này hai bên sủng ngang nhau, người nào cũng hết lòng vì người kia, tình cảm ấm áp tự nhiên vui vẻ, nhưng vẫn làm người ta cay mũi lúc hai người chia xa, quy tụ tuyến nv phụ yêu hết chỗ nói cùng dàn thần tiên bát nháo nhiều chuyện nhất trên đời, bonus thêm đống phiên ngoại phun máu mũi cùng phun nước mũi vì cái gia đình loạn cào cào của hai người^^

Hôn nhân tạm được

Hồn đồn than    Q1       Q2

Hồng bì hài

Hủy tâm chú (si tình ngạo kiều thụ x băng lãnh công, huyền huyễn)

Hứa vị trọng sinh ký

Hữu thủy vong xuyên

Huề thủ thiên nhai

Kì định kim sinh

Kim tiền bang 

Kim bài đả thủ (hắc bang, hiện thực hướng, tổng công x công): lại một cơn mưa rào tưới xuống trái tim khô cằn sỏi đá bé nhọ của mình, truyện thật sự thật sự thật sự xn rất hay (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ truyện lấy bổi cảnh giới xã hội đen những năm 90 ở đại lục, về một thời huy hoàng nào đó giờ chỉ còn lưu truyền qua những lời kể đầy hoài niệm của những người từng là một phần của nó, tràn ngập bạo lực, máu tanh, thù hận nhưng đồng thời cũng đầy ắp nhiệt huyết, tình nghĩa, anh em. Công thụ đều là đàn ông trong đàn ông, là cường cường đúng nghĩa, cái cường nó thể hiện qua lời nói, qua hành động, là cái “cường” đến từ cốt tủy từ linh hồn của một nam nhân chứ không cần bất cứ lý do nào cả. Quá trình bẻ thẳng thành “công” cũng không dễ dàng, rối rắm, hiểu lầm, thử thách… rồi lại rối rắm, hiểu lầm, thử thách, biến cố xảy ra liên tục khiến mình có nguy cơ mắc bệnh tim mạch vì cảm xúc giữa tim hường và mề xám thay đổi quá nhanh =^=

Khất cái hoàng đế

Khiêu lương tiểu sửu hỗn ký : cặp đôi không thể xác định chủng loại, người ma yêu thú kim cương biến hình loạn cào cào, đọc đến Q8 mới thấy tình cảm có chuyển biển chút chút, bonus thêm cái vô sỉ của anh công, thế quái nào anh có thể đường đường chính chính gào lên kiểu, ngươi không chịu lớn mau cho ta ăn ta liền cưỡng ngươi tại chỗ, gào tới mức em thụ cũng tưởng mình mới là người sai, tặng anh và chị Dịch một lạy.

Khiếu kiếm chỉ giang sơn

Khí phách thành chủ sỏa đại phu

Khi cà chớn gặp cà chua

Khi lãnh khốc gặp lạnh lùng

Khố hạ chi thần

Ký hiệu (CT)

Lãng đãng giang hồ chi ám tương tư

Lãng đãng giang hồ chi thiết kiếm xuân thu

Lão cha: nhiều cp, cả cái gia đình bát nháo muốn chết, lại còn từ trên xuống dưới đều đâm đầu cào con đường namxnam, tuyệt hậu chắc rồi =)))))

Lõa sắc sinh hương

Lộ nhân: vì bộ này mà một thời điên cuồng đi kiếm thị vệ thụ,

Lưu niên tự thủy (tinh anh si tình công x bình phàm cố chấp thụ)

Lưu lạc quân tâm

Lưỡng mang mang

Manh quân

Mộ hàn trọng (mỹ công anh tuấn thụ, công xuyên, chủ công, ôn nhu phúc hắc x trung khuyển, công sủng thụ)

My lord, my god II (nhốt rape, chủ tớ, thế chiến): bộ đam mỹ đánh dấu một bước tiến nhận thức của len, đến tận khi đọc bộ này xá gia mới biết bản thân có máu S nghiêm trọng =_= Trong thế chiến Đức và Xô-viết, em thụ là tù binh Nga gặp anh ở trại tập trung, không biết làm sao ngay từ lần gặp đầu tiên anh vốn mang tiếng khiết phích vô cảm lại nhắm trúng em, thế là cưỡng chế đem em về, nhốt em làm của riêng, sau đó là những ngày thuần phục dạy dỗ em. Em thụ trong này tuổi còn nhỏ nên khá ngang bướng, tùy hứng lại thích gây rắc rối, anh lúc bình thường thì khá chiều chuộng em, chỉ cần em ngoan ngoãn thì thích gì cũng được, còn sẵn sàng vì em mà hy sinh bản thân nữa, nhưng lúc trừng phạt thì ôi zời….lần nào cũng cứ gọi là máu chảy lênh láng, liệt giường mấy tháng. Bản thân len là một đứa sủng thụ cũng không xem được các truyện ngược thân điều giáo, nhưng các cảnh hành động trong truyện này không hề thô tục, mình thậm chí còn thích anh công hơn cả em thụ ấy chứ (mấy lần ủng hộ hành động thú tính của anh nữa) . Và làm thế nào để một tù binh yêu thương chính người đã giam giữ mình thì hãy đọc truyện đi nhé.

Nặc tàng (CT, mỹ giáo chủ công X si tình anh tuấn thụ, niên hạ, HE)

Nam nhân dã hội lưu lệ           Thượng      Trung(đóng cửa)         Hạ

Này những phong hoa tuyết nguyệt

Nghiệt đồ (niên hạ, tu chân, sư đồ, HE): em đệ tử làm nũng anh sư phụ bằng một cách rất truyền thống, khóc, và hiệu quả là 100%=))))))

Nhật kí quan sát

Phượng tướng quân truyền (CT, mỹ công anh tuấn thụ, HE)

Phượng phi ly

Quân vương (ngụy phụ tử, niên thượng, mỹ công x anh tuấn thụ): ngắn quá, ngắn quá, sao nó không dài thêm cỡ chục chương nữa chứ T^T

Quân tri hiểu (đóng cửa)

Quyển dưỡng (trọng sinh, chủ công, niên hạ bá đạo ôn nhu công x hiền lành thụ, HĐ):

Sa lạp-Sa lậu (mỹ công sửu thụ tiêu biểu)

S.C.I mê án tập   1            2              3

Sống sót (dưỡng phụ tử, niên hạ, trọng sinh, chủ công, HĐ): một trong số ít những bộ phụ tử mình thích, thích vì sự giãy giụa giữa luân lý đạo đức và tình yêu của các nhân vật trong truyện. Thụ từ kiếp trước đã yêu công, nhưng không dám thổ lộ vì sợ hại đời công, ai dè không đợi anh hại nó đã lăn đùng ra chết vì bị xe hun, thế là bao đau lòng tiếc nuối đều dồn cả vào tình yêu kiếp này, nên là đừng hỏi độ độc chiếm của thụ với công đáng sợ đến mức nào. Công thì sau khi chết nhìn thấy sự đau khổ của thụ mới nhận ra tình cảm của người ta, nhưng dù vậy sau khi trọng sinh anh vẫn cho rằng tình cảm đó trái với đạo đức luân thường, anh nghĩ mình sẽ chăm sóc và đền đáp thụ, nhưng đó là vì tình nghĩa chứ không phải tình yêu. Lăn qua lăn lại, lăn tới lăn lui, công đối diện với sự hy sinh không ngừng và tình cảm mãnh liệt của thụ thì dần dần cảm động, rồi yêu lúc nào không hay. Tình cảm diễn biến chậm nhưng hợp lý, H (cực) ít nhưng chất, đề cử.

Sơ luyến anh thì (ngoài dịu dàng trong lãnh cảm công x si tình ngạo kiều thụ, thương chiến, oan gia)

Sửu hoàng (link wattpad nha)

Nhất cá thế kỉ đích ôn nhu

Ta cùng Đát kỷ đoạt nam nhân

Tái thế vi xà

Tiên đạo yêu ma lục

Tiệt hồ (cường cường, thanh thủy, hiện đại):  Truyện nhẹ nhàng, diễn biến tình cảm tự nhiên, ban đầu vốn chỉ là bạn, sau đó càng hiểu rõ mới càng thấy thu hút vì tính cách của nhau rồi thì yêu nhau lúc nào không hay, không khí truyện rất ấm áp và dịu dàng, dù có khó khăn, có ngăn trở nhưng cũng chỉ làm tình cảm của hai người thêm bền chắc. Công thụ trong này đều là những người mạnh mẽ, độc lập, họ có sự nghiệp riêng có suy nghĩ riêng, dù yêu nhau nhưng không có nghĩa là phụ thuộc cả cuộc sống của mình vào người kia, đúng như những gì mình đã nghĩ về tình yêu giữa hai người đàn ông. Mà thật ra, đây là kiểu tình yêu mà mình cảm thấy thích nhất đấy :”>

Tiếu ngạo online du : Thích lắm hình tượng Đông Phương mỹ nhân được xây dựng trong này, đủ cường, đủ ngạo nhưng cũng đủ mỹ, đủ tình khiến một Nam Kha bản tính lãnh đạm cũng dần bị thu hút và đến khi nhìn lại đã hiểu rằng cả đời này chắc chắn hắn không thể ly khai con người một thân hồng y tuyệt diễm đến chói mắt kia. Truyện thuộc thể loại ngụy võng du thì đúng hơn…aizzz nhắc đến lại nhớ tới mỹ nhân*chảy nước miếng*đẹp a ~~~~~~~

Tiếu xuân phong

Tiểu oan gia

Tú tài dục thượng binh

Tương quân phối

Tương tư thành cuồng

Thái tử

Thanh bình kết lục

Thanh sơn lục thủy hệ liệt (CT giang hồ hệ liệt)

+ Nhị thiếu

+ Đào hoa nhãn

+ Thanh sơn lục thủy

Thần y dữ ngự y

Thâm độ bạch bào dụ hoặc

Thất miên bệnh

Thất gia (Bách Việt xuất bản): Priest là một trong những tác giả khiến mình thật sự bội phục những nhân vật mà ngòi bút của chị đã tạo ra. Không cần phải dùng quá nhiều từ ngữ hoa mỹ để miêu tả, không cần phải buff nhân vật lên một tầm cao “thần thánh” nào đó, thông qua hành động và suy nghĩ của các nhân vật, tự bản thân người đọc đã có thể cảm nhận được về tài năng và trí tuệ của họ tuyệt đến mức nào. Nội dung xuyên suốt của Thất gia là quá trình tranh quyền đoạt vị thường gặp trong hoàng thất, những âm mưu tầng tầng lớp lớp, những bí mật dơ bẩn tanh nồng chốn hoàng cung, sự thâm sâu khó dò của lòng người… qua từng chương truyện sẽ dần dần được khắc họa rất sống động, và rất logic, nó khiến mình cảm nhận một cách chân thực về sự tàn khốc của những con người bước chân vào vũng lầy chính trị ấy. Trong trận chiến Tây Bắc, Hách Liên Chiêu hoàn toàn có thể lựa chọn lui về, thân là đại hoàng tử, là một trong hai người còn lại có khả năng bước lên ngôi báu kia, hắn có thể lựa chọn bảo toàn tính mạng cho mình rồi sau đó mới tiếp tục chỉnh đốn binh ngũ mà trừ giặc, nhưng khi ấy hắn vẫn lựa chọn tiến lên cũng chỉ vì hắn là đại hoàng tử của Đại Khánh. Đứng trước sự dày xéo của ngoại xâm lên gia quốc, hắn không thể nhẫn nhịn, vào giờ khắc quyết định ấy, hắn đặt chính tính mạng và tương lai của mình trước hàng vạn mũi giáo của địch để vực dậy tinh thần cho toàn bộ binh sĩ. Hách Liên Chiêu không phải người tốt gì, mà thật ra trong chốn ấy có ai dám nhận mình là tốt, tàn hại trung lương, ám hại người lành, hai tay ai cũng nhuộm đầu máu tanh, nhưng dù thế nào hắn vẫn khiến người khác khâm phục vì sự dũng mãnh trên chiến trường hôm ấy, đó là vì hắn thực sự rất yêu mến quốc gia của mình, mang trong mình dòng máu hoàng tộc, hắn đã lựa chọn, dù chết cũng phải bảo vệ được giang sơn. Hay như Chu Tử Thư và Cảnh Thất, hai người họ cũng có rất nhiều lựa chọn, Tử Thư có thể cùng sư đệ của mình phiêu bạt giang hồ tự do tự tại, Cảnh Thất có thể làm một vương gia nhàn tản dùng ký ức của mình thoát ly đến nơi nào đó không màng thế sự, bọn họ hoàn toàn không cần phải nhấn mình vào vũng bùn không đáy kia. Nhưng bọn họ không thể mặc kệ tương lai của đất nước, chọn cho mình một minh quân, tin tưởng người kia có thể chăm lo cho bách tính và đất nước, và vì thế dù là việc có nhơ bẩn đến thế nào bọn họ cũng không thể chối từ, cái gọi là hy sinh cái nhỏ vì lợi ích lớn, bọn họ đều làm đến thành thục. Nên là cảm giác có thể hiểu được vì sao Tử Thư và Cảnh Thất lại yêu mến sư đệ và Ô Khê của mình như vậy. Ừ lại nói đến khía cạnh đam mỹ, cách nhìn nhận trong này có chút giống với một bộ mà mình cực thích (là Lộ nhân ấy =)))) Cảnh Thất đã từng yêu Hách Liên Dực, mà Hách Liên Dực cũng yêu Cảnh Thất, tình cảm của bọn họ là từ bao nhiêu năm trưởng thành và dựa dẫm vào nhau giữa chốn cung đinh như ổ lang sói, không phải chỉ là tình yêu, mà còn là tin tưởng, tín nhiệm, trung thành… thứ tình cảm như vậy lẽ ra đã rất đẹp, rất đẹp. Nhưng Hách Liên Dực đã phạm phải sai lầm, trong tâm hắn đã nảy mầm hiềm nghi với Cảnh Thất, tình cảm ấy mất đi nền móng ban đầu, không sớm thì muộn rồi cũng sẽ sụp đổ, sự nhầm lẫn của Câu Hồn Sử có lẽ cũng chỉ là cho hắn một lý do để hành động mà thôi. Hạt giống hiềm nghi đó đã có sẵn trong lòng hắn, dù qua bao nhiêu lần mình nghĩ vẫn có ngày nó sẽ nảy mầm. Huống chi, giữa hai người bọn họ lúc này đã có thêm 300 năm chờ đợi kia, lại đã có thêm một Ô Khê thẳng thắng đến cố chấp bên cạnh Cảnh Thất. Hách Liên Dực có rất nhiều cơ hội để bày tỏ lòng mình, để tìm lại một Bắc Uyên trong lòng hắn, nhưng hắn có quá nhiều thứ để do dự, nhưng hắn vẫn không lựa chọn Cảnh Thất, thành ra mới có chỗ cho Ô Khê chen vào. Lại nói, có thể Cảnh Thất đã từng yêu Hách Liên Dực, nhưng như một câu nói của công tử, “Tình cảm dù thế nào cũng đều có một giới hạn. Chỉ một người ôm ấp, liệu có thể sưởi ấm được bao lâu?” nên tình cảm đó đã chết rồi, chết đến triệt để, chết với rất nhiều tổn thương và đau đớn, vì vậy mà khi đối diện với tình cảm đơn thuần mãnh liệt của Ô Khê mới khiến y càng thêm trân trọng, càng thêm quyến luyến. Kết lại thì đây là một truyện rất đáng đọc, đừng vì mấy dòng lảm nhảm không ra gì này của mình mà bỏ qua nó, thế thì tiếc lắm, thật đấy!!!!!!!!!!

Thị quân thủ  (đế vương công x tướng quân trung khuyển thụ, cảnh báo bom mìn phiên ngoại có hỗ )

Thị vệ sinh bánh bao (phúc hắc bá đạo công x ám vệ thụ): truyện sinh tử đầu tiên mình dám đọc, và phát hiện ra nếu bạn không thích sinh tử thì cứ lướt qua khúc mấy anh sinh con là được còn lại thì nó cũng bình thường thôi hà. Truyện vốn hài cộng thêm lời edit rất mượt nên đảm bảo phục hồi cho mấy tâm hồn đã quằn quại vì ngược. Anh công trong này lúc đầu muốn giữ em bên cạnh vì tò mò việc nam nhân mang thai, rồi sau khi biết cái thai là của mình thì cứ gọi là sủng em tận giời, cơ mà có máu phúc hắc lại ỷ em không dám cãi mình nên lâu lâu lại nổi máu trêu chọc em trong đêm. Em thụ thì cực dễ thương, mang thai mà cứ xông pha quýnh nhau ầm ầm làm anh mấy lần tức điên lên chạy đi xách em về, em với người trong nhà thì cực hiền nhé, chứ người ngoài dám nói gì liên qua tới chồng em dùng võ ám vệ dập tới bến. Hai anh đúng là trời sinh dành cho nhau.

Thịnh thế thanh phong   1(Drop)        2(bạn ấy dứt áo ra đi luôn rồi, report con khỉ)

Thiên nhai khách (cổ trang giang hồ, 1×1, HE): đọc được bộ này cứ như nắng hạn gặp mưa rào sau bao tháng ngày đói truyện giang hồ cổ trang>///< cách dẫn truyện ngắn gọn hấp dẫn, ân oán tình thù giải quyết logic (khúc cuối hơi nhanh), đặc biệt là tính cách nhân vật xây dựng quá tuyệt vời, chính phụ, nam nữ, thiện ác gì cũng làm người đọc không thể quên bất cứ ai, cp chính là hai tên tưng tửng thiếu đập, cp phụ ngôn tình chính-tà ngốc ngốc đáng yêu, đặc biệt là sư tăng Diệp Bạch Y bề ngoài đạo mạo thoát tục, thật ra vừa là một thùng cơm cỡ bự vừa là tên độc mồm hễ mở miệng là khiến người ta trào máu họng=))))) Cả truyện này tiếc cho Bạch Y, đau cho Bạch Y, tình cảm thầm kín cả đời không cách nào mở miệng, dù cuối cùng y đã có thể buông xuống mọi thứ, hưởng thụ khoái hoạt quãng đời ít ỏi còn lại.

Thiếu niên du (cường cường, si tình mỹ công x ôn nhu bình phàm thụ, cổ trang)

Thuần linh thời đại (HĐ, niên hạ): suppppppppppppppeerrrrrrrr cường thụ nah, từ tính tình tới vóc dàng, ngoại hình rõ ràng là một công tiêu chuẩn của tiêu chuẩn, vậy mà lại là thụ, thú tính chưa.

Thực nhân hoa

Thương hành thiên hạ

Thượng sàng bất thuyết ái

Tôi chỉ cần có em (trọng sinh,1×1,HE)

Tuyền thiên biến (băng sơn thần tiên mỹ công x si tình lang yêu thụ): cảm động trước tình cảm của lang yêu, yêu hận rõ ràng, nếu hận đánh nhau tới chết, nếu yêu một đời không đổi, chính sự mãnh liệt đó đã làm vị tinh quân ngàn năm lãnh đạm cũng phải động tâm, chấp nhận nhập ma để có thể ở bên lang yêu của mình, thích nhất hình ảnh hai người bên nhau sẵn sàng đối mặt với ngàn vạn thiên quân, sống chết không quan trọng, chỉ cần bên nhau. Cả hai đều vì người mình yêu mà bất chấp tất cả.

Tuyệt kiếm lộng phong (cổ trang, cốc chủ công x trung khuyển thị vệ thụ)

Túy nhan hồng (đóng cửa)

Tư phàm

Tư quân nhập mộng (cổ trang, chủng điền văn)

Trì ái (niên hạ công x hoa hoa đại thúc thụ ): chú Lee già của Len, biệt nữu thụ iu quái quý của Len, trích lời một bạn thì thế này chú là người nghĩ một đằng, nói một nẻo, làm lại là một đường, thiệt nhiều khi chú làm ra mấy loại hành động làm người ta thấy ghét mà, vậy chứ có ai ghét được chú đâu…ôi~ nhắc tới chú là lại nhớ tới mấy hành động biến thái của chú ôi~yêu chết được

Trọng sinh chi cưu triền

Trọng sinh chi nịch ái

Trọng sinh chi phát tiểu

Trọng sinh chi Tô thần địch sinh hoạt

Trọng sinh chi trầm vân đoạt nhật

Trương dương đích ái tình (HĐ, băng sơn công x hotboy thụ): quá trình của truyện là thế này pặc pặc pặc~ gặp rồi thích~ păc pặc pặc~ thích thì tỏ tình~ pặc pặc pặc~ tỏ tình rồi thì triển~ pặc pặc pặc~ triển rồi thì quẩy~ pặc pặc pặc~ hạnh phúc cả làng =))) đùa chứ truyện này thì khá đơn giản, là một câu chuyện tình cảm học đường đáng yêu giữa hai nam thần của học viện y và luật, đọc một lần rồi quên không đau não.

Vi thần

Vô tình 

Vong xuyên : TMD thằng công trong truyện này, thật chứ nhiều khi đọc tra công thấy vẫn không đáng chém bằng thằng này. Em với nó là tiên, lúc đầu chính nó theo em thụ, dính em như cục thịt dư nơi mông khỉ, rồi trong một lần tinh trùng sặc não nó đè em nơi lùm hoa công cộng, thế là bị bắt gặp, bà mie nó nó bảo là do em dụ dỗ nó. Em thương nó nên chịu tội thay nó (oa oa T_T em ơi, nó không đáng) bị đày nhập luân hồi chịu tội chín kiếp. Vì lý do bí ẩn em mất trí nhớ, thay đổi cả dung mạo vậy mà em vẫn yêu nó, nó thì không nhận ra đã vậy còn yêu cầu em đổi mạng để cứu lấy người mà nó nghĩ là em. Con bà nó kết thúc HE, thằng đó đem ra làm bia đại bác 7749 ngày may ra mới là HE ấy, cái kết ta hận nhất từ khi đọc danmei T__T

Vương gia tha mạng      Q1       Q2 (ờ ghi vậy thôi chứ mình cũng đang mòn mỏi chờ bạn ấy edit đây)

Xuân thu mộ vân (thâm tàng bất lộ công x sửu thụ, xuyên không) : đọc đi đọc đi để thấy sự bá đạo dễ thương cực kỳ của anh công, nói thế này nhá, chỉ cần em muốn trả thù, anh có thể khiến một quốc gia biến mất không chừa lại chút tàn tích, thế nhá, thấy anh dễ sợ chưa, vậy mà ở cạnh em thì như con nít ấy, thích ăn ngọt, thích cướp đồ ăn của em… truyện này ngọt muốn chết, ngọt sợt à.

Xuyên việt chi quy đồ

Yes, quân đoàn trưởng ( phúc hắc công x phục tùng mệnh lệnh thụ, tuy nhiên em thụ trọng bụng thì phun tào muốn chết)

Đánh giá:

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » Sinh Tử Văn ám Vệ Thụ