List Đoản Văn - ĐỒ BÍCH - Thập Tứ Khuyết - Wattpad

Tác giả: Thập Tứ KhuyếtDịch: Tuế NguyệtDịch và đăng với sự cho phép của tác giả.

https://daudausama.wordpress.com/2011/04/23/d%E1%BB%93-bich/

1.

Ta ở tại mảnh vườn dây leo cỏ dại giăng kín khắp nơi trong phủ viện này suốt mười lăm năm đầu, đêm trừ tịch năm thứ mười sáu, tuyết phủ trắng xóa, lửa đỏ hừng hực, một trận hỏa hoạn lớn đã thiêu cháy tất cả.

Cùng hóa tro tàn trong biển lửa còn có vương triều Đồ Bích mới dựng lên được mười lăm năm.

Ta nhìn thấy hoàng đế Chư Anh run rẩy lùi người nép vào ghế rồng, bị người đàn ông tên Đô Yến giết chết, sau đó hắn khoác long bào lên người. Ta nhìn thấy ngọc tỷ khắc bốn chữ "Thiên Hữu Đồ Bích" rơi trên đất, vỡ thành từng mảnh. Ta nhìn thấy vô số phi tử khóc lóc thảm thiết khi bị đuổi ra khỏi cung... cứ như vậy, thản nhiên nhìn, thản nhiên thấy, lệ chợt dâng lên...

Trường Thừa ơi Trường Thừa, ngươi xem...

Giang sơn mà ngươi đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, thậm chí không tiếc lợi dụng ta, phản bội ta để có được, kết quả cũng chỉ như thế.

Nếu ngươi biết, ngươi có hối hận không?

Lời nguyền ngày đó ta phát ra ở bên bờ Bích Liên Trì, nay đã thành hiện thực, thế nhưng ta lại không hề vui sướng, chỉ cảm thấy đau xót, một loại đau xót xâm nhập vào tận xương tủy.

Ta vốn là thiên chi kiêu nữ vô cùng phong quang, được phụ hoàng thương yêu như ngọc quý, mà nay chỉ là một u hồn chưa dứt chấp niệm với nhân gian, chết không nhắm mắt.

Thân thể hoang tàn này, biết ngày nào tan biến?

Chính trong lúc bi thương, bỗng nghe một giọng nói trẻ con từ đằng sau truyền đến: "Ta nhìn thấy cô."

Ngoảnh đầu lại, chỉ thấy một cẩm y thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi đang đứng tựa vào gốc cây, nhìn ta cười cười.

Trong sát na(1) đó, như bị sét đánh trúng.

...Trường Thừa. 

Cho dù dung mạo ngũ quan hoàn toàn không giống, thế nhưng, ngay ánh mắt đầu tiên nhìn thấy hắn, ta đã nhận ra... đây là Trường Thừa!

Khó trách ta đi đến bên cầu Nại Hà tìm kiếm vô số lần vẫn không thấy bóng dáng của ngươi, thì ra ngươi đã đầu thai vào nhân thế.

Thiếu niên nheo nheo mắt, dáng vẻ uể oải, nhưng lại có loại điềm tĩnh vượt qua khỏi độ tuổi. Nhìn ta, khóe môi khẽ giương lên, "Có phải chỉ có mình ta nhìn thấy được cô hay không?"

Ta không biết phải trả lời như thế nào.

Nhìn bộ dáng của hắn rõ ràng là công tử nhà giàu sang, người trần mắt thịt, vì sao lại có thể nhìn thấy ta? Chẳng lẽ, nghiệt duyên giữa ta và Trường Thừa thực sự chưa dứt nên mới kéo sang kiếp này?

"Điện hạ, điện hạ..." Tiếng gọi từ xa đến gần, hai thị tỳ vội vàng tìm đến, trông thấy hắn, vẻ mặt lo lắng: "Điện hạ, cuối cùng đã tìm được người! Sao lại chạy tới nơi này?"

Từ khóa » đồ Bích Wattpad