Mơ Lại Giấc Mơ Thời Niên Thiếu... - Apec Group
Có thể bạn quan tâm
Mơ lại giấc mơ thời niên thiếu...
Chia sẻKhi còn nhỏ, thế giới chỉ nhỏ bé xung quanh góc sân, khoảng trời, cánh đồng cùng lũ trẻ con hàng xóm, lúc đó tôi vẫn như 1 con ngựa non thiện chiến, chưa 1 lần được đua, vì vậy, mơ ước của tôi cũng khác hẳn so với bây giờ. Rồi dần dần ước mơ này chìm vào dĩ vãng, bởi vì tôi dần trưởng thành hơn, thực tế cuộc sống qua nhiều lần va vấp hiện lên rõ ràng hơn, sự sợ hãi trong con người cũng lớn hơn
Khi vào Apec, điều làm tôi ấn tượng khi sếp Tổng thường hay hỏi: “Ước mơ thời niên thiếu của các bạn là gì? Sách bạn hay đọc là gì?” – đây là điều mà từ hồi đi làm đến giờ sẽ chẳng ai hỏi tôi cả vì mọi người thường nghĩ là nó quá mộng mơ và đây là đi làm chứ có phải là giờ học văn đâu. Ở các công ty khác tôi từng làm, các sếp thường sẽ hỏi: “Làm đến đâu rồi? Xong deadline chưa? Có biết hôm nay ngày bao nhiêu không? Cô định để khách hàng lên đây tế sống cả cô lẫn tôi à? Cô làm thế này liệu hồn có ngày tôi bị tước bằng vì cô…” Đúng không các bạn? Thực tế vào cuộc sống khi có quá nhiều áp lực, bạn cũng như tôi, sẽ dần quên đi cái ước mơ một thủa ngây thơ và tràn đầy nhiệt huyết. Chúng ta sống thực dụng hơn, cũng sẽ có nhiều bon chen và toan tính hơn.
Khi sếp Tổng hỏi về ước mơ thời niên thiếu, tôi bỗng ngồi ngơ ngẩn. Ôi! Ước mơ thời bé của mình là gì nhỉ? À, đúng rồi, khi còn là một thanh niên choai choai, như Dế mèn của Tô Hoài, tôi cũng muốn mình nổi danh thiên hạ lắm chứ. Tôi mơ trở thành Kỹ sư tự động hóa, hồi đó tôi nằng nặc xin mẹ để thi vào khoa Tự động hóa của Bách Khoa. Lúc đó tôi đã từng tháo tung cả quạt, cả đồng hồ, rồi những thứ thiết bị hỏng trong nhà để xem. Một là sửa, hai là tạo thành một thứ gì đó có thể chạy được. Cũng có những lần thành công nhưng vô số lần thất bại, thậm chí bị điện giật cho tí nữa về chầu tiên tổ :D… nhưng mà vẫn ham…. Thậm chí ước mơ của tôi còn làm được công viên Không trọng lượng, như là được bay lên không trung, trong các tàu vũ trụ, ước mơ chế tạo máy phát điện vĩnh cửu khi tỉnh tôi bị mất điện luân phiên, rồi mơ ước được tham gia Robocon dự thi như mấy anh giai Bách Khoa thi thố được giải, được cầm cúp thật là oách… Điểm thi Vật lý của tôi lúc nào cũng đứng đầu trong 3 môn tự nhiên, trong đầu lúc nào cũng bay lượn những thứ như nhiệt hạch, phân rã, bước sóng, quang phổ vạch…Nghĩ đi nghĩ lại, lúc đó quả thật là những ngày tháng tuyệt vời, tôi đã sống hết mình vì những gì tôi thích.
Quay trở lại thực tại, tôi tự hỏi: “Tại sao sếp Tổng lại hỏi 1 câu như thế?” Có lẽ sếp muốn khơi dậy nhiệt huyết của tuổi trẻ, xua tan đi sự sợ hãi trong mỗi bản thân chúng ta. Bởi vì con người khi có niềm đam mê, sẽ phát huy hết khả năng sáng tạo của mình, vì trong trái tim có tình yêu với công việc. Đây có lẽ là điều tuyệt vời nhất mà tôi có được từ Apec.
Nhưng… lại là chữ "nhưng", với tuổi trẻ bồng bột, tôi cũng không vượt qua được sự sợ hãi của bản thân để theo đuổi điều mình thích… Các bạn có thấy tụt cảm hứng không? Rõ ràng bên trên tôi đang viết về tình yêu, đam mê như thế nào, phía dưới tôi lại chạy theo 1 hướng đi khác. Có thể nói tôi đã chọn con đường an toàn, vì theo như lời mẹ tôi: “Nghề kế toán sau này dễ xin việc, có thể nuôi sống bản thân, chứ làm kỹ sư cả năm bong đít chổng mông vào máy với móc, chồng con cũng khó mà tiền nong cũng ít…”. Thế là tôi học kế toán, mặc dù tôi cũng chẳng có gì gọi là thích thú, chuẩn mực, thông tư ốp chặt, muốn ngọ nguậy cũng khó. Ra trường đi làm, tôi vẫn theo nghề, vẫn làm những thứ theo đúng thông tư, chuẩn mực… trong suốt 7 năm trời với suy nghĩ vừa thích, vừa không thích. Thích vì sự logic tuyệt vời của các bác viết luật, không thích vì nó khô khan, thiếu sáng tạo.
Thế rồi tôi bước chân vào Apec. Lần đầu tiên tôi được dạy, thế nào là trách nhiệm với công việc mình làm. Tôi nhận ra rằng: Với những người tính phiêu du bay bổng như tôi, cũng cần phải có sự cân bằng, tôi bắt đầu sống dung hòa giữa 2 thái cực của bản thân. Các bạn thấy kỳ không? Một người sống không có nguyên tắc, lại làm việc theo đúng nguyên tắc. Thực tế đã chỉ ra không phải chỉ mỗi Apec, tổ chức nào cũng cần tính kỷ luật, nguyên tắc. Vì sao ư? Vì như một bộ máy, nếu rối loạn thì sẽ chẳng có sự phân công công việc rạch ròi, từng khâu từng bước không bao giờ có sự kết hợp tốt và cuối cùng chẳng đi đến đâu cả. Tôi nhận ra, nguyên tắc và kỷ luật không phải là cản trở sự sáng tạo mà là nền tảng để phát triển sự sáng tạo. Bạn không thể đưa ra một sản phẩm mà nó không khả thi, không đưa vào trong thực tiễn được hoặc bạn nghĩ kỷ luật là cái gì đó đáng sợ như gông cùm. Không! Hãy nhớ lại hồi nhỏ mỗi lần mắc lỗi, bị bố mẹ phạt, bản thân nhận ra lỗi sai, thì bạn có thay đổi không? Và nếu là từ thực tâm thấy cái sai, chắc chắn sẽ thay đổi và kỷ luật là nhằm vào mục đích đó. “Tính kỷ luật dẫn dắt con người đến một bước tiếp theo, đó là vượt qua được cái gọi là tình thương mến thương hay là sự nể nang” - Theo cách nói của sếp Tổng. Xưa kia có câu nói: “Nhân từ với kẻ địch là tàn bạo với chính mình” (hình như Tào Tháo nói, tôi cũng không nhớ rõ lắm). Ý là phải cứng rắn trong chính suy nghĩ và hành vi của bản thân. Thời đó là chiến tranh thời trung cổ, tàn bạo dã man còn thời nay, chỉ có con người với con người trong xã hội càng ngày càng văn minh. Lúc này tính kỷ luật là phải từ hành động, suy nghĩ của cả bản thân mình đến nguyên tắc làm việc mình yêu cầu người khác cũng phải chuẩn mực để hướng tới một xã hội và môi trường làm việc càng lúc càng chuyên nghiệp, tôi cho rằng như vậy.

Và khi con người càng ngày càng chuyên nghiệp thì sự sáng tạo sẽ tỏa sáng.
Vậy thì chúng ta nên theo đuổi nghề hay theo đuổi đam mê? Tôi nghĩ rằng: Dù bạn theo đuổi nghề hay theo đuổi đam mê hãy luôn làm việc hết mình và sống trách nhiệm với lựa chọn của bản thân vì đó là cuộc sống, là tương lai của bạn.
Viết đến đây mặc dù bài viết xóa tên, không biết mọi người có đoán ra tôi là ai không? Chắc cũng đoán ra nhỉ? Hi vọng mọi người bình chọn cho tôi với những suy nghĩ rất thật nhé :D
Cảm ơn mọi người!
****************************
Các bạn thân mến! Bạn chọn theo đuổi nghề hay theo đuổi đam mê? Đôi khi cuộc sống đổi thay chỉ cách nhau 1 giây từ thời điểm bạn đưa ra quyết định. Chúng ta không đoán định được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, nhưng chúng ta có quyền lựa chọn số phận của mình: hạnh phúc hay bất hạnh. Bởi vì cái nhìn về cuộc sống nằm trong trái tim của bạn. Vậy hãy luôn trân trọng và sống trách nhiệm với cuộc sống của chính mình bạn nhé! |
Hãy chia sẻ những câu chuyện, những cảm nhận và tâm sự của bạn tới
Cuộc thi "TÔI LÀ NGƯỜI APEC"
Email: [email protected]
Liên hệ trực tiếp: Ms. Tươi - Ban Đào tạo, Ms. Lệ - P.Marketing
Hãy Like và share bài viết để ủng hộ cho các tác giả
Fanpage: Tuyển dụng Apec
Website: apecgroup.net
Tags: Tôi là người Apec Apec Group Công ty Hạnh phúcTừ khóa » Mơ Thiêu
-
Mơ Thấy Người Bị Thiêu Sống đánh Con Gì? Điềm Báo Nào Sau Chiêm ...
-
Giải Mã Giấc Mơ Thấy Người Bị Thiêu Sống? Đánh Con Gì Khi Mơ ...
-
Mơ Thấy Người Bị Thiêu Sống đánh Con Gì? Có điềm Báo Gì?
-
Giấc Mơ Những Người Khác Bị Thiêu Sống đến Chết - Dreambook
-
Chiêm Bao, Mơ Thấy Bị Thiêu Sống đánh Lô đề Con Số Gì ? - Lode88
-
Mơ Thấy Giấc Mơ Thấy Lò Thiêu Hoả Táng Có ý Nghĩa Gì?
-
Mơ Thấy Bị Hỏa Táng Là điềm Báo Gì?
-
Nằm Mơ Thấy Hỏa Táng điềm Báo Là Gì - BYTUONG
-
Cơn Mơ Ngọt Ngào - Thiều Bảo Trâm - Zing MP3
-
Trường Đại Học Mở Hà Nội