Naked Weapon – Phim Dở Vì… Tham - So Awkward, Rose

Đã bao giờ bạn xem một bộ phim từ nhỏ và đem lòng yêu thích nó, cho đến sau này trong một lần tình cờ xem lại bộ phim năm xưa ấy nhưng với tư duy của một người trưởng thành thì bạn chợt nhận ra rằng nó lại dở chưa? Naked Weapon chính là một bộ phim kiểu thế đối với Rose.

Khi thành lập ra chuyên mục review phim trên So awkward, Rose thì mình đã nghĩ rằng sẽ chỉ review phim hay, giàu cảm hứng và lắng đọng nhiều cảm xúc đáng quý, bởi đôi lúc phim ảnh cũng gắn liền với những bài học cuộc sống, những triết lý nhân văn, những giá trị gần gũi được gửi gắm qua từng bối cảnh, câu thoại lẫn hình tượng nhân vật được xây dựng. Naked Weapon không nằm trong bất kỳ một hạng mục nào mà Rose liệt kê ở trên. Nhưng Rose vẫn muốn review phim này bởi vì Maggie Q (Lý Mỹ Kỳ) là một nữ diễn viên mà mình thích (cũng là lý do mình tìm xem lại phim) và một vài quan kiến chủ quan được rút ra cho chính mình.

Naked Weapon là một bộ phim được sản xuất tại Hồng Kông và ra mắt vào năm 2002. Bộ phim này là một bước tiến lớn trong sự nghiệp của nữ diễn viên tài sắc gốc Việt – Maggie Q khi cô được đảm nhiệm vai nữ chính. Maggie lúc này chỉ mới 23 tuổi, nhuận sắc, quyến rũ và đầy nội lực về diễn xuất. Thực chất thì phim dở nhưng trong vai trò là nữ diễn viên chính thì Mag có phần thể hiện không tệ, khi suy xét rằng đây là một nữ diễn viên trẻ chỉ từng được xuất hiện với các vai quần chúng hay vai phụ mờ nhạt trong vài tác phẩm điện ảnh trước đó.

Maggie Q đẹp khó cưỡng trong Naked Weapon.

Trước khi đi vào cái dở thì Rose sẽ nói về cái hay của phim trước, và đối với Naked Weapon thì Rose sẽ phải tiết lộ tình tiết của bộ phim, bởi làm vậy thì mới chỉ ra được cái dở của nó như thế nào.

Việc lựa chọn dàn diễn viên chính gồm Maggie Q (Lý Mỹ Kỳ), Anya Wu, Daniel Wu (Ngô Ngạn Tổ) là một quyết định chính xác. Kịch bản với lời thoại và diễn biến khá sến sẩm đã phần nào được cứu vớt lại bởi ngoại hình quá sáng của dàn diễn viên trẻ. Cả 3 nhân vật Charlene, Katt và Jack đều đảm nhiệm tròn vai diễn được giao, với lối diễn xuất tự nhiên, biểu cảm cảm xúc rành mạch. Ngoài ra cũng có nữ diễn viên Jewel Lee đảm nhận vai diễn Jing cũng diễn tròn vai.

Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Anya Wu đảm nhiệm vai Katt
Ngô Ngạn Tổ trong phim Naked Weapon
Daniel Wu điển trai trong vai Jack.
Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Jewel Lee đảm nhiệm vai Jing
Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Almen Wong trong vai Madame M

Một điểm cộng khác của phim là được đầu tư kỹ lưỡng. Dù cho bối cảnh thay đổi liên tục trong mạch phim nhưng từng chi tiết nhỏ luôn được chú trọng. Hình ảnh của một Hồng Kông với nền văn hóa bản địa đặc sắc được đưa vào phim như lễ hội chèo thuyền truyền thống, chốn tôn giáo trang nghiêm, sự phát triển kinh tế thịnh vượng với rất nhiều những tòa nhà cao ốc, phố xá đông đúc, và cả phương tiện giao thông công cộng.

Các góc máy quay toàn cảnh, cận cảnh, chuyển cảnh từ các góc độ khác nhau một cách nhịp nhàng, có điều tiết giúp người xem cảm nhận được bối cảnh trọn vẹn, tiết tấu phim nhanh, nhất là các cảnh giao chiến của các nhân vật. Có những góc quay chính diện được lặp đi lặp lại nhiều lần để tập trung khai thác biểu cảm, hành động của nhân vật rất sinh động. Dàn diễn viên hẳn cũng đã phải thực hiện cảnh quay nhiều lần, với cường độ cao để có thể cho ra được phản xạ tự nhiên, không khiên cưỡng trước ống kính.

Lý Mỹ Kỳ - Maggie Q và Ngô Ngạn Tổ trong Naked Weapon
Charlene (Lý Mỹ Kỳ) và Jack.(Ngô Ngạn Tổ)

Võ thuật và các màn giao đấu trong phim cũng được khai triển khá đẹp mắt, chỉn chu. Vốn dĩ đạo diễn Tony Ching là một đạo diễn kiêm vũ sư chỉ dẫn môn võ thuật. Ông đã từng đồng thời học chuyên ngành đạo diễn tại Eastern Drama Academy và mất 7 năm rèn luyện bộ môn Kungfu. Ông cũng đồng thời có rất nhiều tác phẩm điện ảnh thuộc thể loại võ thuật như thế này được sản xuất trước đó, và đây là một thế mạnh lớn của Tony Ching khi được lựa chọn làm đạo diễn cho Naked Weapon.

Giờ sẽ là cái dở của phim.

Cũng là việc lựa chọn diễn viên, nhưng dàn diễn viên phụ họa trong phim quá nghiệp dư. Có thể vì đây là một bộ phim của Hồng Kông sản xuất nên họ có giới hạn nhất định về khâu tuyển lựa những diễn viên có khả năng nói tiếng Anh tốt, nhất là khi bộ phim được sản xuất vào đầu năm 2000. Nhưng cách đọc thoại ngô nghê, cảm xúc hời hợt, khả năng diễn xuất quá cách biệt so với dàn diễn viên chính đã cấu thành nên một điểm trừ rất lớn cho bộ phim. Dàn diễn viên phụ mà Rose muốn nói tới là những cô gái chiến binh bị nuôi nhốt ở trong trại tập trung, đám tay sai thuộc hạ, và thậm chí là Madame M và Ryuichi – tên trùm cuối cùng của bộ phim. Đối với Madame M thì biểu cảm như một, đọc thoại không cảm xúc, điệu bộ sai trái, còn đối với Ryuichi thì lại không phù hợp lắm với vai diễn phản diện.

Andrew Lin không thật sự phù hợp với vai diễn Ryuichi.

Nhiều cảnh hành động rất mãn nhãn vì suy cho cùng đây là một bộ phim mang đề tài võ thuật, chỉ có điều lắm lúc việc lạm dụng dây cáp treo mình trong các cảnh diễn xuất hành động quá lộ liễu và thành ra phản tác dụng. Nhiều động tác, dáng điệu kiểu cách trong giao chiến của phim như được lấy cảm hứng từ những bộ phim kiếm hiệp dài tập của Trung Quốc, dĩ nhiên cũng phản tác dụng đối với Rose. Những chi tiết đó là thừa thải, không đem đến cảm xúc, chả giúp chứng tỏ rằng võ nghệ của nhân vật là cao cường, thay vào đó có thể xem như một bài tập luyện thể lực để rèn sức bền và chịu đựng của diễn viên thì hợp lý.

Nhiều lời thoại quá sến sẩm cũng là một điểm trừ trong phim. Việc xây dựng mối quan hệ vượt mức thân tình giữa hai nữ chính là Katt và Charlene cũng khiến Rose cảm thấy quá lố là bởi chính lời thoại của nhân vật. Nếu như mối quan hệ của hai người được thể hiện có chừng mực và tiết chế hơn trong lời thoại thì sẽ khiến cho đây là một thứ tình cảm đẹp đẽ được phát sinh từ sự đồng cảm, cảm xúc chân thành, thấu hiểu và quan tâm lẫn nhau thuận theo tự nhiên. Dĩ nhiên, sự sến sẩm đó cũng chẳng buông tha cho nhân vật Charlene và chàng nhân viên CIA Jack.

Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Mối quan hệ nảy sinh giữa Katt và Charlene sẽ rất đẹp…
Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
… nếu thoại không quá sến.

Có thể là tư duy làm phim hiện đại với kỹ thuật và kịch bản được xây dựng theo kiểu Tây phương, đã chung đụng với mong muốn dung hòa được chút âm hưởng trong văn hóa của phim Trung Hoa thông qua lời thoại và yếu tố võ thuật đã không thật sự hiệu quả. Điều này có thể lí giải là là vì đội ngũ sản xuất e dè rằng thể loại phim hành động với kịch bản Tây phương với chủ đề khác lạ, khai thác nhiều yếu tố không tương thích với cảm quan và nhận thức của người Trung lúc bấy giờ sẽ ảnh hưởng nặng tới doanh thu của phim. Thực tế là ngay cả khi làm như vậy thì doanh thu của phim tại thị trường Hồng Kông lúc ra mắt cũng không quá ấn tượng, với 72,828 đô Hồng Kông tiền doanh thu trong tuần đầu tiên ra mắt và nhanh chóng tụt thê thảm sau đó là một sự xác thực rõ nhất.

Nhưng cái dở lớn nhất của phim đó chính là kịch bản. Gói gọn trong 90 phút đồng hồ là cả một sự tham vọng rất lớn của đạo diễn Tony Ching và biên kịch Wong Jing. Lúc nhỏ xem phim thì Rose bị nhớ mãi vẻ đẹp của Maggie Q, Anya Wu và những cảnh giao chiến kịch tính, 1 đối 1 rồi 1 đối 2 đối 3 trong lồng sắt. Nhưng lúc này khi xem lại thì Rose mới nhận ra rằng kịch bản với quá nhiều tình tiết có thể sản xuất thay vì là một series phim truyền hình hấp dẫn, lại được gom lại thành một bộ phim điện ảnh. Có thể nói Naked Weapon nếu được sản xuất thành một series truyền hình thì sẽ rất hay, còn đối với một tác phẩm điện ảnh thì lại thành dở bởi mạch phim càng về sau càng trở nên thiếu thuyết phục. Các tình tiết của phim bị giải quyết quá nhanh gọn, gây đến sự ức chế vô cùng lớn. Điều này làm tiêu biến đi hoàn toàn sự hấp dẫn và kịch tính mà 1/3 phần đầu đã xây dựng được, giống như là đầu voi đuôi chuột vậy.

1/3 phần sau của phim vô cùng gấp rút, với kết thúc không thỏa đáng.

Katt chết dưới tay của Ryuichi là một sự hụt hẫng vô cùng lớn. Chi tiết Ryuichi tiêm thuốc kích dục vào người của Charlene rồi để cô nàng chạy thoát cũng là một điều khiên cưỡng. Tình huống tiếp theo đó là Charlene làm tình với Jack trên bãi biển cũng là một tình huống quá nóng vội của kịch bản. Thậm chí cảnh Jack ngủ quên trên bãi biển sau cuộc hân hoan (với quần áo được mặc trở lại và sóng đánh rất mạnh) và Charlene bỏ đi cũng là một tình tiết vừa sến, vừa quá thiếu logic. Ryuichi giết Madame M cũng không rõ đầu đuôi thế nào, và sự thù hận của hắn ta đối với Charlene và Katt cũng chẳng được diễn giải hợp tình. Rồi tại vì sao Jing lại đi truy sát mẹ của Charlene? Rồi tại sao Jing – kẻ dường như mạnh nhất trong số những người còn sống sót ở trại tập huấn của Madame M lại dễ dàng bị đánh gục bởi Charlene như vậy?

Cái chết tức tưởi của Katt gây hụt hẫng vô cùng.

Chưa kể cái chi tiết buồn cười nhất là Charlene, Katt, Jing sau khi được Madame M tha mạng lại cùng nhau mặc những chiếc đầm trắng lụa tương đồng khi cùng nhau đi dự tiệc tối cùng Madame M và TƯƠI CƯỜI với nhau như thể rằng Jing đã gần như sắp lấy mạng của cả hai và việc hạ sát toàn bộ những người còn lại trong trại tập trung, những người cùng trưởng thành và rèn luyện tới tận 6 năm trời cùng 3 người đã không là một cú sang chấn tinh thần lớn đối với họ. Mặc cho dù họ biết mục đích của mình là được huấn luyện để trở thành sát thủ, nhưng chỉ có những kẻ tâm thần mới giết nhiều người đồng thời và vẫn hành xử như vậy. Chưa kể, việc để binh lính hãm hiếp 3 cô trinh nữ và ĐỔI VỊ TRÍ cho nhau như một cuộc truy hoan tập thể ngay sau cuộc hạ sát bao nhiêu người, trong khi Madame M ngồi uống rượu ngay tại đó cũng là một tình huống được xây dựng thái quá.

Phân cảnh thái quá của bộ phim.

Có những chi tiết nhỏ khác mà Rose bắt lỗi được là: số lượng người còn sót lại trước khi cuộc chiến sống còn trong lồng sắt diễn ra là nhiều hơn so với số người đếm được trước đó. Chưa kể có những gương mặt vô cùng lạ lẫm (đâu ra có cả một cô gái với mái tóc tổ quạ, mái che mắt và nhuộm highlight hồng) trộn lẫn trong số người còn sót lại. Vai trò của họ là gì đến giờ Rose cũng không rõ, chỉ biết rằng sau khi họ xuất hiện ở đó thì họ cũng không được đưa vào trong lồng sắt để chiến đấu luôn. Và mã tấu cắt đôi được ống sắt cũng là một chi tiết phi logic đến đáng buồn cười.

Bên cạnh đó, lúc mẹ của Charlene đang khấn vái trong chùa, khi vừa đối thoại với người trông coi điện thờ thì từ đâu Jack tiến vào và tra khảo bà như thể đây đã là lần thứ hai thứ ba anh ta làm thế. Nhân vật mẹ của Charlene cũng hoảng hốt một cách vô cùng thái quá và dễ dàng tin lời người lạ rằng đứa con gái bị mất tích từ 6 năm trước của mình vẫn còn sống, và giờ còn là tội phạm. Chưa hết, nhân vật mẹ của Charlene cũng suốt ngày khấn vái thần linh phù hộ cho con gái mình, cứ đến cảnh của mẹ Charlene là thấy bà cúng bà vái đến phát mệt. Việc đưa hình tượng nhân vật người mẹ có tín ngưỡng và đời sống tâm linh giống với phần lớn phụ nữ trung niên tại Trung Quốc là khá gượng ép.

Faye Ching – mẹ của Charlene thì suốt ngày… cúng.

Tựu chung, một vài quan điểm chủ quan mà Rose rút ra được sau khi xem lại phim này tuy là dở, nhưng là bởi vì tham. Sự sáng tạo về câu chuyện chủ đề là nguyên liệu tốt để phát triển thành một series truyền hình dài tập, với từng tình tiết được chia nhỏ và giải đáp cặn kẽ, logic qua từng tập phim ngắn. Có như vậy thì Naked Weapon mới thực sự thành công. Trong cuộc sống cũng vậy thôi, tham lam sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp; hay là khi làm công việc sáng tạo thì việc biết tiết chế chi tiết và nguyên liệu sáng tác để có được thành phẩm tròn vẹn cũng là một trong những nguyên tắc quan trọng.

Một điều khác nữa là những sai lầm trong quá khứ không định hình hay triệt hạ sự phát triển của bạn trong tương lai, nếu bạn biết nhìn nhận và học hỏi từ sai lầm đó. Điển hình Maggie Q, đã có một sự nghiệp thành công với số lượng tác phẩm phim ảnh đồ sộ. Bản thân Maggie Q cũng không hề tệ trong Naked Weapon, và rất may là rất nhiều cơ hội đã mở ra cho cô kể từ sau dự án điện ảnh này. Hay đạo diễn Tony Ching cũng đã có cơ hội thử sức với những dự án phim lớn hơn, cả nam diễn viên Daniel Wu (Ngô Ngạn Tổ) cũng thế. Đôi khi những vấp phạm trong quá khứ là điều không thể tránh khỏi, nhưng nó lại là tiền đề giúp định hình và mở mang sự nghiệp sau này của mỗi người trong tương lai.

Naked Weapon cũng đồng thời giúp Rose nhận ra rằng một sự ngây ngô và chưa trải đời của tuổi trẻ sẽ khiến ta dễ dàng thụ hưởng niềm vui, tích cực và tận hưởng cuộc sống nhiều hơn. Còn một khi đã chững chạc, trải đời và khôn ngoan hơn thì mọi thứ dường như chỉ là những sắc thái đơn điệu, và niềm vui ngày càng trở nên khó nhận diện hơn.

Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Nhưng vẫn nên coi Naked Weapon nếu bạn là fan của Maggie Q như Rose nhé!
Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Naked Weapon – phim dở vì… tham - So awkward, Rose
Maggie Q không hổ danh là niềm tự hào của Việt Nam tại Hollywood.

Chia sẻ:

  • Email
Thích Đang tải…

Từ khóa » Diễn Viên Anya Wu