Người Mới Trong Tiệc Welcome Dinner (tt) - Tuổi Trẻ Online

4SQiakug.jpgPhóng to

Một người đàn ông trẻ dáng vẻ doanh nhân mặc áo veste đen, kính trắng, làn da bánh mật của người có nguồn gốc Bắc Ấn Độ. Anh trông thật hấp dẫn với vóc người cao ráo, vững chãi và ánh nhìn tự tin.

Mai mỉm cười chào, tim đập mạnh. Cô nhận được cái gật đầu chào xã giao xa cách. Họ cùng im lặng đi suốt hành lang dài để đến thang máy nhưng Mai không thể không liếc anh kín đáo. Hương nước hoa đàn ông sang trọng kín đáo toát ra từ người anh có sức quyến rũ kỳ lạ. Trong thang máy, ngón tay trỏ của cả hai gần như cùng đụng nhau khi bấm vào một chỗ.

- Cô cũng xuống tầng một? - Người đàn ông trẻ cười làm quen - Tôi có một buổi tiệc Welcome Dinner ở đó!

- Anh làm trong công ty L’Aurore? - Mai bối rối hỏi lại - Tôi là Mai, đến từ Việt Nam, tôi là Product Manager nhãn hàng cho giới trẻ Fleuroral.

- Thật vui được quen cô. Tôi là Daniel Ng, đến từ Singapore.

- Sao? - Mai ngạc nhiên - Anh mới vô phải không? Anh thế cho Philippe Ledoux làm giám đốc vùng châu Á? Anh trẻ quá!

Daniel cười xòa. Mai lúng túng, cô muốn đính chính anh trẻ để đảm nhiệm công việc quản lý cấp cao như thế. Anh là sếp vùng châu Á, chịu trách nhiệm cả chục nước trong một khu vực năng động. Mai muốn trò chuyện thêm nhưng thang máy đã mở ra, họ đụng ngay những tốp người của L’Aurore. Daniel nhanh chóng hòa vào đám đông. Hội nghị lần này có các sếp bên Tập đoàn ở Pháp sang và đặc biệt là vị Phó Chủ tịch. Số người tham dự lên đến bốn mươi cho một chủ đề rất tự mãn “We are the leader!” và mục tiêu là làm sao đưa những mặt hàng chưa nằm trong top của thị trường phải lên hạng.

Gian phòng cho tiệc Welcome Dinner khá sang trọng và ấm cúng với những chùm đèn pha lê tỏa ánh vàng, những bức tranh tĩnh vật, những nghệ sĩ kéo đàn violon và các giai điệu Mozart. Mai gặp lại các đồng nghiệp từ nước khác đến. Những gương mặt trẻ cùng một độ tuổi với cô, cùng được tuyển chọn trong các đợt tìm các quản trị viên tập sự của Tập đoàn và cả những gương mặt lạ khác mới được “săn” về.

Mỗi năm gặp nhau ít nhất hai lần nên mọi người cũng chẳng vồn vã gì mấy. Môi trường công ty không phải là nơi kết bạn thâm giao, chỉ là những nụ cười giả tạo, những cái bắt tay hờ hững, những cái hôn má giả vờ. Lần nào dự tiệc thế này Mai cũng tiếc sao mình không trốn đi, phố xá ngoài kia nhộn nhịp và hứa hẹn nhiều trò hấp dẫn hơn. Nhưng cô cũng biết ớn bà sếp từ Tập đoàn sang, người “được” mệnh danh “Evil wears rag”. Bà điểm mặt mà vắng thì rắc rối lớn. Thật chẳng nên đùa với quỷ, nhất là quỷ mà female nữa lại càng kinh.

- Hello! - Evil tiến đến - Khỏe hả Mai? Báo cáo tháng này cô lại phải đợi thư ký tôi nhắc. Lần chót nhé!

- Yes! Oh yes! - Mai cố không để hàm răng mình va vào nhau - Bà cũng khỏe hả Céline, bà mặc bộ đồ này thật độc đáo! Bà thật xứng danh là một quí bà Parisienne!

Sếp đổi ngay thái độ, cười phô hàm răng khít rịt, đưa tay vuốt bộ đồ kỳ cục trên người. Chiếc áo đen nhung bó sát, cổ được khoét sâu lộ ra làn da đầy tàn nhang nhàu nhò, mảnh jupe màu tím than phùng xòe trên gối, vòng cổ to như ống lòi tói dài tận bụng, cặp chân được mang bas ren loang lổ, đôi giày đế gồ cao vật vã, cặp kính cách điệu màu trắng lumineuse chễm chệ trên mũi.

Cửa phòng tiệc lại mở, Phó Chủ tịch Tập đoàn, một very-very big boss xuất hiện. Mọi người quay phắt lại cùng đồng loạt vỗ tay. Đi ngay sau ông, một người khác cũng được “ăn theo” sự chào đón nồng nhiệt của mọi người. Anh này mặc bộ veste đen cách điệu, áo chemise hồng tươi trẻ không cài nút cổ, một chiếc dây chuyền nhung đen có mặt hình thánh giá xinh xắn lộ ra hấp dẫn. Cô đồng nghiệp Junaramy người Thái hích tay Mai: “Ca sĩ đến hát hả? Hấp dẫn ghê!”. Vị phó chủ tịch nhận ra có kẻ nào đó đứng sau lưng nhưng lại được hưởng ké ánh hào quang của mình bèn quay lại, ông nhíu mày, đôi mắt xám đục ánh lên vẻ lạnh lùng, chất giọng Đức nói tiếng Anh không cảm xúc vang lên:

- Tôi là Christian Hans, Phó Chủ tịch Tập đoàn, hân hạnh được biết anh. Anh là?

- Tôi là… - chàng “ca sĩ” sau phút lúng túng đã lấy lại vẻ tự tin rất nhanh - Tôi là Louis De Lechamps, Industry Manager phụ trách nhãn hàng cao cấp Langôma, tôi mới gia nhập tập đoàn L’Aurore được… một tuần. Hân hạnh được biết ông, ngài phó chủ tịch, và hân hạnh được biết tất cả mọi người ở đây!

- Hân hạnh được biết anh.

Phó Chủ tịch nhắc lại, giọng lạnh như tiền rồi tiến đến sân khấu bắt đầu opening speech chào mừng hội thảo. Có những tiếng cười gượng gạo cố phụ họa vào bài phát biểu và những tràng pháo tay lốp bốp dè chừng. Mai không thể lắng nghe ông nói gì, cô chới với sau khi Louis tự giới thiệu chức danh. “Trời ơi! Cái anh chàng búp bê con trai trẻ măng và nhà quê này mà làm đến chức Industry Manager?”.

- Xin chào - Louis nhẹ nhàng tiến đến với hai ly champagne trong tay - Cô xinh quá! Chúng ta cụng ly nào!

- Vâng! - Mai lúng túng - Cụng ly vì L’Aurore…

- Thôi! - Louis nháy mắt duyên dáng - Quên công ty đi! Cụng ly vì nhan sắc của cô…

- Vì vẻ đẹp trai của anh! - Mai nối theo - Vì hai chúng ta!

Cả hai bật cười khúc khích. Hai ly champagne được uống cạn. Mai thấy sức nóng bắt đầu bốc lên mặt dù cô biết champagne rất nhẹ. Chưa bao giờ cô dám “ghẹo trai” thẳng thừng như vậy. Louis có vẻ rất thích được khen. Anh chàng bắt đầu làm dáng, cười tủm tỉm “có kiểm soát” và liên tục nhìn Mai nháy mắt như hai kẻ có nhiều bí mật chung thú vị.

Một vài đồng nghiệp khác tới nói vài câu vô thưởng vô phạt rồi vô tình tách dần Louis và Mai ra xa. Vào cuối buổi tiệc, khi Mai “xớ rớ” trong nhóm người trò chuyện chung với Daniel Ng và đang nhìn chàng sếp trẻ đầy ngưỡng mộ, Louis lách mình sát bên rồi ghé vào tai cô thì thầm: “Mình ra ngoài cùng uống một ly không?”. Trước khi lý trí kịp làm chủ, Mai nghe mình mở miệng đồng ý: “OK, my prince Charming!”.

Email của Mai gởi một đồng nghiệp nữ tên Lan

Subject: Trai đẹp, he he…

Hi chị Lan,

Em đang trong phòng ở khách sạn, viết email cho chị bằng laptop nè. Em buồn ngủ lắm vì hai giờ khuya rồi, nhưng có chuyện này muốn share với chị. Hôm nay em gặp hai anh chàng, đều là “trai đẹp” hết, hê hê… Một người là sếp vùng, sếp mới đó chị. Lạy Chúa! Còn trẻ lắm, mà đẹp trai “rùng rợn” luôn. Anh chàng người Singapore, cao ráo, rất manly ! Em ở sát phòng luôn, hê hê… Phải chi có cách nào khoan tường nhìn sang xem khi ngủ chàng thế nào? Bề ngoài đạo mạo lắm, lúc đi dự tiệc Welcome Dinner mặc vest đen. Nhưng lúc ngủ biết đâu lại “uổng trờ”? Hặc hặc…

Còn chàng kia người Pháp, điệu bà cố luôn. Chàng “chơi” toàn đồ nổi, nhìn tưởng Alain Delon (lúc còn trẻ nhé), há há. Nói chơi thôi chứ anh này nhìn còn “ngon cơm” hơn. Khi chàng cười, trời ơi, nhìn muốn cắn dễ sợ, ha ha… Chàng tuy vậy có khuôn mặt baby, mắt to, miệng nhỏ, giống búp bê con trai bồ của Barbie đó, dễ thương lắm!

À, em cũng gặp lại bà sếp Céline, bà này chưa chịu nghỉ nhường ghế cho người khác. Nhìn bả là rùng mình. Đúng y như biệt danh “quỉ cái mặc giẻ rách”. Ha ha…

Email của Louis De Lechamps gởi em trai

Subject: Hong Kong tuyệt lắm

Chào bánh mì croissant,

Hôm nay anh đã đến hòn đảo kỳ thú Hong Kong. Nhiều chuyện thú vị lắm. Trước hết là người dân ở đây ngộ ngộ. Họ vừa hiện đại vừa quê mùa, không hoàn toàn Âu hóa như người Nhật hay Singapore. Con gái ngoài đường nhìn cũng “mát” lắm, hơi lùn một chút nhưng tươi cười. Đám đồng nghiệp nữ trong công ty cũng xinh, nhất là mấy cô đến từ những nước châu Á, đã lắm! Anh chưa có bạn gái nào người Á đông trong bộ sưu tập tình yêu. Chắc lần này phải tận dụng cơ hội thôi.

Có một cô người Việt Nam nhìn lạ lạ. Nàng có vẻ xinh theo con mắt của người châu Á, tức là da trắng, mắt hai mí, mũi cao. Nhưng với tụi mình thì nàng không đặc biệt lắm. Tuy vậy, ngay cái nhìn đầu tiên, anh “ngửi” thấy nàng có một vẻ quyến rũ kỳ lạ. Hà hà, anh đi chợ trời với nàng, tối còn đi uống nước riêng. Nàng kiêu ngạo bậc thầy. Chắc ở Việt Nam cũng hút con trai. Với anh thì, bình thường thôi. (mình cũng phải kiêu chứ!). Ngủ ngon nhé gấu! Hôn con bé gấu cái của em dùm anh.

Bánh mì baguette

Email của Daniel Ng gởi bạn gái

Subject: Nhớ em

Chào cưng,

Em khỏe không? Anh vừa tắm xong, tiệc Welcome Dinner vui lắm. Anh gặp mấy người ở các nước trong vùng, ai cũng ngạc nhiên nói anh trẻ quá. Hồi nào đến giờ sếp vùng châu Á - Thái Bình Dương toàn là mấy ông lớn tuổi. Tập đoàn này toàn người điệu, chắc vì đặc thù công ty sản xuất mỹ phẩm. Mấy cô gái ai cũng đẹp (đừng ghen, không ai đẹp bằng cưng hết).

Có một cô người Việt Nam, hình như mê anh rồi, ha ha… Cô ta trẻ lắm, như sinh viên. Cô nhìn anh ngưỡng mộ và… hơn thế nữa. Lúc nào anh cũng bị cô nhìn trộm. Cô ở phòng sát anh. Đừng lo! Anh lúc nào cũng đàng hoàng. Làm sếp mà, lạng quạng là bay chức đó! Hôn em.

Daniel

Từ khóa » Tiệc Welcome