Nguyễn Bính: Bắt Gặp Mùa Thu - Hội Nhà Văn Hải Phòng

Nguyễn Bính (1918-1966) tên thật là Nguyễn Trọng Bính, sinh tại làng Thiện Vinh, huyện Vụ Bảng, tỉnh Nam Định. Ông mồ côi mẹ từ nhỏ, tự học ở nhà, bắt đầu làm thơ từ năm 13 tuổi, được giải khuyến khích thơ của nhóm Tự lực văn đoàn năm 1937 với tập thơ Tâm hồn tôi.

Nguyễn Bính (1918-1966) tên thật là Nguyễn Trọng Bính, sinh tại làng Thiện Vinh, huyện Vụ Bảng, tỉnh Nam Định. Ông mồ côi mẹ từ nhỏ, tự học ở nhà, bắt đầu làm thơ từ năm 13 tuổi, được giải khuyến khích thơ của nhóm Tự lực văn đoàn năm 1937 với tập thơ Tâm hồn tôi. Ông tham gia kháng chiến chống Pháp tại Nam Bộ, tập kết ra Bắc năm 1954, làm việc tại Hội văn nghệ Việt Nam, Ty văn hoá thông tin Nam Hà. Năm 1958, Nguyễn Bính làm chủ bút báo Trăm hoa. Nhiều tài liệu ghi ông mất ngày 20 tháng 1 năm 1966 (tức ngày 29 Tết – không có ngày 30) tại Hà Nội. Tuy nhiên nhà văn Vũ Bão cho biết ông qua đời tại nhà riêng của một người bạn tên là Đỗ Văn Hứa, hiệu Tân Thanh, tại thôn Mạc Hạ, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Thơ Nguyễn Bính “chân quê”, giản dị, mộc mạc, nhẹ nhàng, trong sáng, và hồn nhiên như ca dao trữ tình. Ông viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình và gần gũi. Giáo sư Lê Đình Kỵ có nhận xét về thơ Nguyễn Bính: “Nổi bật lên ở Nguyễn Bính là ca dao, ở cảm xúc lẫn tư duy, ở cả ý, tình, và điệu,…” Tác phẩm tiêu biểu: – Lỡ bước sang ngang (1940) – Tâm hồn tôi (1940) – Hương cố nhân (1941) – Mây Tần (1942) – Người con gái ở lầu hoa (1942) – Bóng giai nhân (1942) – Tỳ bà truyện (1944) – Tình nghĩa đôi ta (1960)

 

Nguyễn Bính

Bắt gặp mùa thu

Xơ xác hồ sen đã nhạt hương Bên song hoa lựu cũng phai hường Sớm mai lá úa rơi từng trận Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường

Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng

Thu về sông núi bỗng tiêu sơ Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ

Sương phủ lưng đồi rặng núi xa Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?

Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ Xe ngựa người về tung cát bụi Con mình không một lá thư đưa

Nghìn lạy cha già lượng thứ cho Trót thân con vướng nợ giang hồ Lòng son bán rẻ vào sương gió Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!

Một chút công danh rất hão huyền Và dang dở nữa cuộc tình duyên Thu sang, quán lẻ con đăm đắm Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.

Nguồn: Nguyễn Bính – thơ, Hoàng Hồng tuyển chọn, NXB Văn Học, 2010, tr. 144

Download Premium WordPress Themes FreeFree Download WordPress ThemesDownload Nulled WordPress ThemesDownload WordPress Themesfree download udemy course

Từ khóa » Xơ Xác Hồ Sen đã Nhạt Hương