Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn - Natsudragneellls - Thư Viện 4 Phương

Loading...
  • Mục Lục
  • Thể Loại
  • Kiếm Hiệp
  • Tiên Hiệp
  • Sắc Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Tình Cảm
  • Lịch Sử
  • Đô Thị
  • Huyền Huyễn
  • Khoa Huyễn
  • Dị Giới
  • Võng Du
  • Xuyên Không
  • Đam Mỹ
  • Thiếu Nhi
  • Truyện Ma
  • Kinh Dị
  • Trinh Thám
  • Cổ Tích
  • Hồi Ký
  • Bài Viết
  • Tôn Giáo
  • Truyện Vui
  • Văn Học
  • Thơ
  • Tập Truyện
  • Sử Việt
  • Trung Hoa
Danh sách chương Chương 1: Khởi Nguyên Chương 2: Thức Tỉnh cùng Trùng Sinh Chương 3: Cửu Hà Giới Chương 4: Tên biến thái Chương 5: Đáng thương Tiên Đế Chương 6: Gặp Gỡ Thái Âm Cốc Cốc Chủ Chương 7: Tiểu Nữ Hài Kỳ Lạ Chương 8: Kẻ Tới Không Có Ý Tốt Chương 9: Quyết Đấu Chương 10: Đồ Sát Hết Thảy Chương 11: Ta Đến Mượn Đồ Chương 12: Phiền Phức Tìm Tới Cửa Chương 13: Khủng Bố Thân Thể, Võ Đạo Chương 14: Đạo Tổ Võ Đạo Chương 15: Quét Ngang Chương 16: Người Đến Chương 17: Lục Đệ Tử. Vấn Thiên Chương 18: Một Chút Chuyện Cũ Chương 19: Chư Thần Hàng Lâm Chương 20: Hoài Nghi Nhân Sinh Chương 21: Luyện Chế Đạo Thân Chương 22: Rời đi Cửu Hà Giới Chương 23: Thần Hạm Chương 24: Quân Triều Đình Chương 25: Xung Đột Chương 26: Băng Tôn Giả Chương 27: Chiến Đấu Nổ Ra Chương 28: Địa Thần Binh Uy Lực Chương 29: Y Thủ Che Thiên Chương 30: Gia Nhập Tinh Vẫn Các Chương 31: Siêu Cấp Thiên Tài : Nguyệt Nhi Chương 32: Cửu Diệu Thánh Tôn Chương 33: Bảo Vật Xuất Thế Chương 34: Đế Diễm Chương 35: Hắc Ám Sinh Linh Chương 36: Đối Chiến Hắc Ám Sinh Linh Chương 37: Thu Lấy Đế Diễm Chương 38: Nguyệt Nhi Gây Hoạ Chương 39: Ngông Cuồng Chương 40: Trắng Trợn Đồ Sát Chương 41: Tam Thần Giá Lâm Chương 42: Đồ Thần Chương 43: Người Thần Bí Nhìn Trộm Chương 44: Bắt Đầu Trùng Tu Chương 45: Đông Vực.Vạn Lý Thành Chương 46: Anh Hùng Bảng Chương 47: Đừng Phiền Ta Uống Rượu Chương 48: Phật Tổ Một Tia Ý Chí Chương 49: Nhân Quả Hố Đen Chương 50: Nguyên Thuỷ Vũ Trụ Thế Cục Chương 51: Bách Cổ Lâu Chương 52: Tuyết Ngạo Linh Tâm Tình Chương 53: Xích Hương Quả Chương 54: Nguyệt Nhi Oai Chương 55: Thanh Tiêu Thực Lực Chương 56: Bách Cổ Chân Vương Chương 57: Vạn Lý Đăng Thiên Chương 58: Nhận Sợ Hãi Chương 59: Leo Đăng Thiên Đài Chương 60: 100 Tầng, 100 Thế Giới Chương 61: Xích Ý Lan Chương 62: Chém Giết, Thiên Kiếp Chương 63: Độ Kiếp Chương 64: Hoả Diễm Quái Vật Chương 65: Giết Sạch Chương 66: Khiếp Sợ Chương 67: Vân Đồ Chương 68: Thần Nổi Giận Chương 69: Sinh Mệnh Tổ Phù Chương 70: Thần Linh?. Trong Mắt Ta Đều Là Sâu Kiến Chương 71: Trời Sập Chương 72: Một Kiếm Giết Chi Chương 73 Chương 74: Nhật nguyệt thần giáo Chương 75: Tranh đấu Chương 76: Giáo huấn Chương 77: Tứ đại chấp pháp trưởng lão Chương 78: Chiến tứ đại chấp pháp trưởng lão Chương 79: Thần giới rung chuyển Chương 80: Thiếu niên thần bí Chương 81: Chiến một trận sảng khoái Chương 82: Mở rộng chân mệnh Chương 83: Dậy sóng Chương 84: Tử Nghiên Xuất Quan Chương 85: Kiếm cớ gây sự Chương 86: Làm áp lực Chương 87: Đồ một cũng là đồ, đồ ngàn vạn cũng là đồ Chương 88: Toàn bộ đánh giết Chương 89: Đại thái thượng trưởng lão Chương 90: Nhật nguyệt thần giáo bí mật Chương 91: Chân chính đòn sát thủ Chương 92: Bại trốn Chương 93: Mồi câu Chương 94: Chuẩn bị thu lưới Chương 95: Khủng bố hàng lâm Chương 96: Lại Thấy Hắc Ám Sinh Linh Chương 97: Chiến Băng Thiên Chương 98: Trấn áp Chương 99: Thập niên thành thần Chương 100: Đạp môn Chương 101: Ma La Vô Thiên Chương 102: Tội ác khởi nguyên Chương 103: Hai thành Chương 104: Đây Mới Là Thần Giới Chương 105: Bày bán Chương 106: Tấm da rắn kia Chương 107: Vừa tới liền muốn giết người Chương 108: Dạ Minh Tâm Chương 109: Đại đạo pháp tắc Chương 110: Đến cửa gây sự Chương 111: Hạ tràng Chương 112: Doanh Thiên Đạo Chương 113: Đánh nhỏ thì lớn ra Chương 114: Lấy kẻ địch mạnh nhất thủ đoạn trả cho kẻ địch Chương 115: Bị nhắm đến Chương 116: Ba Vị Thánh Quân Chương 117: Chiến Ba Vị Thánh Quân Chương 118: Thiên Đạo Phân Thân Chương 119: Thiên tôn hình bóng Chương 120: Thu Hoạch Chương 121: Truyền thuyết thần lôi Chương 122: Dị Huyền Tông Đến Chương 123: Ba chiêu ước hẹn Chương 124: Ba chiêu Chương 125: Nữ tử thần bí Chương 126: Thần thú phần Chương 127: Tiến nhập Chương 128: Một con cá Chương 129: Thanh lộc yêu tộc Chương 130: Đào mộ lên, chôn lại Chương 131: Giao dịch Chương 132: Thần cốt đạo văn Chương 133: Một khối xương đầu Chương 134: Tai phúc song tinh Chương 135: Giao người, các ngươi có thể sống rời đi Chương 136: Chiến Yêu Hoàng Chương 137: Dạ thương bằng đế Chương 138: Chiến tiếp yêu đế Chương 139: Tha các ngươi một mạng Chương 140: Tung Hoành Gia Chương 141: Truyền thụ tung hoành Chương 142: Chủ Nhân Thần Thú Phần Chương 143: Cược ta, chỉ lời không lỗ Chương 144: Kỳ kèo mặc cả Chương 145: Bệ thiên chi hoàng? tiểu cẩu Chương 146: Muốn tiến vào Chương 147: Không cút, vậy liền để mạng ở đây đi Chương 148: Thú chiến Chương 149: Có duyên sẽ gặp Chương 150: Trái ý Chương 151: Trở Về Thần Lôi Sơn Chương 152: Lại đến Chương 153: Mục đích Chương 154: Đồ Tông Chương 155: Tấm màn đen Chương 156: Chiến Chấp Pháp Giả Chương 157: Vì sinh mệnh mà chiến Chương 158: Thiên Sứ Chi Thần vs Thiên Xà Sâm Lâm Chi Quốc Độ Chương 159: Một miếng ăn sạch Chương 160: Khiêu Chiến Thần Hoàng Chương 161: Đáng thương Đan Hoàng Chương 162: Đánh Giết Thần Hoàng Chương 163: Độ Chương 164: Phật Cố Thổ, Kim Thiền Tử Chương 165: Cấm kỵ truyền thuyết Chương 166: Người không đầu Chương 167: Lấy nhiều hiếp ít Chương 168: Một mẻ cá lớn Chương 169: Ma khí trùng thiên Chương 170: Chiến Thiên Ma Chương 171: Ma Môn Chương 172: Từ quá khứ mà tới Chương 173: Cảnh cáo Chương 174: Doanh Chính Chương 175: Thần Lôi Sơn Nguy Cấp Chương 176: Đại Quân Áp Cảnh Chương 177: Hỏa Ngục Tận Pháo Chương 178: Toàn diện khai chiến Chương 179: Thần Quân Chương 180: La Võng Chương 181: Thần giới tai họa ngầm Chương 182 Chương 183: Nhập Thể Chương 184: Thần Tổ Chương 185: Đạo Bảo Chương 186: Dốc lòng truyền thụ Chương 187: Tịch mịch Chương 188: Như mộng nhân sinh Chương 189: Tiểu hùng trở về Chương 190: Đi Cửu Thiên Chương 191: Thiên Đạo Lo Lắng Chương 192: Khô Mộc Long Ngâm Chương 193: Cửu Khúc Chương 194: Một khối ngọc giản Chương 195: Vong Khư Đại Chiến Chương 196: Tay cầm bạch ngọc tiêu Chương 197: Tiên Dung Chương 198: Cao Thủ Ra Hết (1) Chương 199: Cao thủ ra hết (2) Chương 200: Song phương khai chiến Chương 201: Kim Qua Thiết Mã Chương 202: Thiên Tôn Chi Uy Chương 203: Một người chi danh trấn thiên địa Chương 204: Khoe hàng Chương 205: Nhục nhã Chương 206: Sát khí Chương 207: Thần thần bí bí Chương 208: Thông lộ siêu thoát Chương 209: Ngũ Trảm Chương 210: Cổ Thần Tiêu Môn Chương 211: Thiên Tài Yến Tiệc Chương 212: Ta sư tôn vô địch thiên hạ, có thể một tay đập ngã các ngươi Chương 213: Khiêu chiến 3000 thiên tài Chương 214: Quét ngang Chương 215: Tổ Đội Biến Thái Chương 216 Chương 217: Đấu Giá Hội Bắt Đầu Chương 218: Thần lộ không hoàn chỉnh Chương 219: Vạn Thế Long Cốt Chương 220: Kẻ thù Chương 221: Chân Huyết Chương 222: Huyết Tỳ Chương 223 Chương 224: Đấu Giá Cuối Cùng Đồ Vật Chương 225: Đây Chính Là Tiên Bảo Chương 226: Đồng quan bên trong Chương 227: Đánh Xuyên Mà Tới Chương 228: Bị tập kích Chương 229: Nguyệt thiên tôn chuyện cũ Chương 230: Đi nơi nguy hiểm Chương 231: Lọt vào vây công Chương 232: Đại Chiến Chương 233: Khổ Chiến Chương 234: Mượn đao trảm đạo Chương 235: Trảm Đạo Chương 236: Rơi xuống bùn lầy Chương 237: Vân Mộng Trạch Chương 238: Hợp Đạo, Đế Đạo Chương 239: Bắt gian tại trận Chương 240: Nàng là thê tử của ta Chương 241: Lộng Ngọc Gặp Nguy Chương 242: Vân mộng trạch ngũ đại bá chủ Chương 243: Độc vật công sơn Chương 244: Chí Tôn tới Chương 245: Ngũ Độc Cổ Sư Chương 246: Ngũ Độc Giáo Chương 247: Lộng Ngọc nổi giận Chương 248: Đối thoại Chương 249: Tiên Hồn Thảo Chương 250: Bị mù Chương 251: Một khúc túy hồng nhan Chương 252: Tiên Ngư Thang Dược Chương 253: Ta Muốn Long Thang Chương 254: Thiên địa thất sắc lại hiện Chương 255: Chân Long Đình Chương 256: Truyền thuyết khởi nguyên Chương 257: Chân tướng năm xưa (1) Chương 258: Chân tướng năm xưa (2) Chương 259: Cổ Hư Chân Văn Tung Tích Chương 260: Phá Phong Chương 261: Dị biến Chương 262: Yêu Cơ Chương 263: Thiên Địa Đại Luân Hồi Chương 264: Thiên tôn cái chết Chương 265: Đòi lại đế diễm Chương 266: Một nữ tử thần bí, một thánh tử, một thánh nữ Chương 267: Như phong tự bế Chương 268: Quang Giới Quân Đoàn Chương 269: Khởi nguyên tổ địa Chương 270: Thiên giác thần tộc lôi kéo Chương 271: Hung hăng nhào nặn Chương 272: Quang Minh Cổ Thành Chương 273: Nói nhiều liền giết Chương 274: Ta chính là công đạo Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Natsudragneellls

Xuyên Không , Tiên Hiệp , Huyền Huyễn

274 Chương

Đang cập nhật

526 Lượt Xem

12-Oct-2019

Based on 1 reviews.

Chương 1: Khởi Nguyên

Nguyên Thuỷ Đại Vũ Trụ lúc này, tronng mênh mông tinh không khắp nơi đều là đại chiến. Mỗi giây phút qua đi, đều có thể trông thấy từng khoả tinh thần rơi rụng, liệt nhật bạo tạc mà ra. Những nơi đại chiến thảm liệt nhất liền từng toà từng toà thiên hà cũng vì đó mà tan vỡ. Hàng tỉ khoả tinh thần cứ như vậy trong đại chiến mà nổ tung thành cát bụi.Một tiếng gào lớn vang vọng vũ trụ, một cái khổng lồ hàng tỉ dặm thần long bị một đao chém rụng đầu. Thân thể nặng trĩu kia rơi xuống đè nát mấy khoả tinh thần. Bên kia một cái phụng hoàng lớn không kém thần long bị vô số xích sắt ghim vào người không cách nào thoát ra. Cuối cùng bị xích sắt kéo toạc thân thể mà chết đi.Cảnh tượng này trong vũ trụ lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Mỗi giây mỗi phút qua đi đều có những thân ảnh ngã xuống. Mỗi cái trên thân khí tức đều cực kì khủng bố, thế nhưng là đều không thoát khỏi cái chết. Bên trong một toà đại điện nguy nga, trên điện ghi 3 chữ Thiên Tôn Điện, lúc này bên trong điện có một lão giả áo trắng. Lão giả này ánh mắt có chút ngưng nhìn về phía trước mặt hắn. Trước mặt lão giả này là một cái cây lớn khoảng 10 trượng, cây này tản mát quang mang màu xanh lục tươi mát vô cùng. Trên cây cũng toả ra bàng bạc vô tận sinh cơ. Tại trên thân cây khảm nạm lấy một khối thuỷ tinh khoảng 1 trượng. Bên dưới cây chất lấy vô số thánh dược quý hiếm và thánh thạch. Thêm vào đó là một cái trận pháp cực kỳ thâm ảo. Trên khối thuỷ tinh này lưu động lấy vô số huyền ảo mà cổ lão phù văn.Nếu nhìn kĩ vào bên trong khối thuỷ tinh này liền có thể nhìn thấy một đứa bé đang nằm trong đó. Mà những tinh hoa của thánh dược, thánh thạch và vô tận sinh cơ từ cái cây này phát ra đang bị đứa bé này hấp thu lấy. Cuối cùng trên mặt đất những thánh thạch, thánh dược kia bị hấp thu hoàn toàn, hoá thành bụi phấn. Mà khối thuy tinh kia cũng bị nứt ra.Nge được âm thanh vỡ nát. Lão giả kia vội vàng tiến tới, sau đó hắn vội vàng đỡ lấy đứa bé kia. Chỉ thấy cái cây lớn kia cũng ngay lập tức rút nhỏ lại sau đó tiến vào lưng đứa bé này. Cuối cùng hoàn toàn biết mất vào trong cơ thể nó.Sau lưng đưa bé hiện ra một cái đồ án hình cái cây. Lao giả gật đầu nói thầm:”tốt tốt, rốt cuộc ta thành công, ta đã thành công rồi”.Đứa bé chậm rãi mở mắt ra, sau đó nó nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi trên thân lão giả sợ hãi nói:”Đây là nơi nào, ngươi là ai”.Lão giả nhẹ nhàng cười nói:”Hài tử, đừng sợ, ta..... ta chính là cha ngươi”.“Ngươi là cha ta?” Đứa bé ngơ ngẩn.“Phải, ta chính là cha ngươi, lại đây, thời gian đã không nhiều rồi”. Lão giả nói.Chỉ thấy lão giả kia một tay vạch lên trán đứa bé một cái, trên trán đứa bé liền xuất hiện một cái ấn ký. Sau đó lấy ra một tấm lụa mỏng. Nếu nhìn kỹ liền thấy đó thực chất cũng không phải lụa. Mà chính là một vầng ánh sáng, nó giống như thực chất. Lại giống như nước. Nhẹ nhàng uốn lượn trên tay lão giả. “Đây là Nguyên Thuỷ Chi Quang, nó chính là ánh sáng đầu tiên trong vũ trụ” Nói đoạn đưa nó cho đứa bé. Cuối cùng nói tiếp một câu:”Ta sẽ đem ngươi phong ấn xuống, một kiếp này qua đi, ngươi sẽ thức dậy, tiêu hoá những cái kia kiến thức của ta liền để ngươi hiểu rõ thiên địa, ngươi không phải sinh linh vũ trụ này, vì thế thiên đạo không quản được ngươi, tương lai ngươi đi con đường sẽ vô cùng gian nan, thế nhưng thành tựu của ngươi sẽ vượt qua tất cả, hài tử của ta. Còn nữa, tên ngươi là Doanh Thiên”Cuối cùng lão giả hoa tay một cái, đứa bé lần nữa bị một khối thuỷ tinh bao phủ lấy. Sau đó trong đại điện xuất hiện ra một cái đại môn, lão giả đem khối thuỷ tinh kia đưa vào đại môn, đai môn đóng chặt lại. Đại môn đóng về sau lão giả mới nhẹ nhàng thở dài một hơi. Trên miệng hắn nở một nụ cườii mãn nguyện.Đúng lúc này, nge được Oanh Oanh, âm thanh cực lớn vang lên. Kèm theo đó là một cái mãnh liệt rung động đem cả đại điện đều lắc lư muốn sụp đổ.Lão giả thở dài một hơi thầm nói:”cái gì nên đến, cuối cùng vẫn phải đến”. Nói đoạn bước ra ngoài đại điện.Bên ngoài đại điện lúc này bầu không khí cực kì ngưng trọng. Tại đây tụ tập lấy 2 phe nhân mã. Một bên gồm các loại thần thú, tiên thú thân hình khổng lồ, thêm vào đó là từng cái thân ảnh vĩ ngạn. Trên thân bọn hắn mặc lấy từng bộ thánh giáp, trên đầu treo lấy từng cái chiến binh phát ra mạnh mẽ quang mang. Trên thân bọn hắn cũng toả ra hào quang thần thánh. Mỗi một cái đêu vô cùng cường đại mạnh mẽ.mỗi một cái đều có được huỷ diệt thiên hà thực lực.Bên kia đối diện cũng không kém phần hung mãnh. Bên này từng tôn từng tôn hung thần ác ma. Từng cái khổng lồ quái vật răng vuốt đầy máu me gào thét. Bọn hắn bao phủ lấy từng tầng khí tức hắc ám.2 phe này khí tức đối chọi gay gắt, thiên địa cũng vì vậy mà như chia thành 2 vậy, khắp không gian tràn ngập lực lượng huỷ diệt như muốn áp sập chư thiên.Tại thời khắc này, bên phe hắc ám, một cái thân ảnh bước đi ra ngoài. Hắn là một cái nam tử trung niên, trên trán hắn có một con mắt đỏ như máu. Tóc hắn giống như một làn nước màu đen tuyền dài tới tận đầu gối. Khi hắn xuất hiện. Cả thiên địa như mất đi ánh sáng. Một cỗ u ám lập tức bao phủ lấy thiên địa. Hắn bước ra mỗi bước, thiên địa cũng vì đó mà rung chuyển. Tại dưới bước chân của hắn, không biết bao nhiêu khoả tinh thần vì đó mà vỡ nát.Trên tay hắn cầm lấy một chiếc lưỡi hái lớn. Có thể nhìn thấy trên lưỡi hái này có từng cái oan hồn bám lấy. Trên lưỡi hái phát ra từng tiếng gào rít thê lương. Có thể thấy rằng có không biết bao nhiêu sinh linh đã trở thành oan hồn dưới lưỡi hái này.Nam tử trung niên này bước ra sau đó nhìn về phía đại điện.Giờ khắc này, lão giả trong điện cũng bước ra tới. Hắn lúc này trông có chút già nua tiều tuỵ.Trông thấy lão giả này, nam tử trung niên nhíu mày, sau đó cất lời:” Ngươi đem sinh mệnh của mình thiêu đốt?”.Lão giả cười nói:” Không thể nói là thiêu đốt, mà là cho đi”.Nghe vậy trung niên nam tử vội hỏi:”Ngươi đã làm cái gì”.“Chỉ là giữ lấy một chút hi vọng cho vũ trụ này thôi” lão giả nhẹ nói.“Vô ích, vũ trụ này đã đến lúc tàn rồi, ta sẽ đem nó ăn sạch, khặc khặc, ngươi không thể bảo vệ nó đâu” Nam tử trung niên dữ tợn cười nói.:”Khi ta rời đi nơi này, ta đã tìm thấy thế giới khác, không chỉ một mà là nhiều cái, ta đem chúng ăn hết, bây giờ ta đã mạnh hơn ngươi rất nhiều, ngươi đã không thể ngăn cản ta”.Lão giả nge vậy có chút buồn rầu đáp lại.:”Ngươi tại sao lại trở nên như vậy chứ. Hãy nhìn xem, nơi này chúng ta đã từng cùng nhau kiến tạo nó. Một cái vũ trụ từng tươi đẹp hiện tại ra sao, ngày đó ngươi đem nửa vũ trụ tế sống khiến cho vũ trụ vỡ nát một nửa, ngươi không thấy mình quá tàn nhẫn sao, dù sao đây là nơi ngươi sinh ra, đây cũng là nơi ngươi góp sức xây dựng lên”.Nam tử trung niên cười nhạt nói:”Thái Nhất a Thái Nhất, ngươi quá mềm lòng rồi, ngươi muốn mãi mãi ở trong chiếc lồng này, nhưng ta khác ngươi, ta không có như vậy an phận, chỉ cần ngươi giao ra Nguyên Thuỷ Chi Quang, ta sẽ rời đi”.Lão giả nge vậy lắc đầu:”Nguyên Thuỷ Chi Quang đã không còn trong tay ta, dù còn ta cũng không có khả năng đem cho ngươi”.“Gian ngoan mất linh, nếu vậy ta sẽ đem vũ trụ này diệt sạch, để xem ngươi như thế nào bảo vệ nó”. Trung niên nhân có chút không kiên nhẫn.“Ngươi đã mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng ngươi lại quên mất một điều, tại thời khắc ngươi tế nửa vũ trụ này sau đó rời đi. Tên của ngươi trên Thiên Địa Bảng cũng đã bị xoá đi. Từ giờ phút đó, thiên địa này cũng đã bài xích ngươi, ngươi cũng không còn là sinh linh thiên địa này”. Lão giả vừa nói vừa nâng lên bàn tay của mình. Chỉ thấy bên trên hư không kia, không gian mãnh liệt rung chuyển, từng cái phù văn thần bí từ khắp nơi trong thiên địa dần dần hội tụ lại, cuối cùng một cái vô cùng to lớn bảng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.Tại trên bảng có lấy vô số cái danh tự. Lớn nhất chính là Thái Nhất tên, bên cạnh cũng có một cái mờ mịt danh tự, thế nhưng nó giống như là bị xoá đi. Chỉ có thể nhìn thấy một chút dấu vết mờ mờ.Lão giả nói tiếp:”Tại trong Thiên Địa này ngươi sẽ bị áp chế”.Trung niên nhân nhíu mày, hắn thật không nghĩ tới tên của hắn trên Thiên Địa Bảng thật bị xoá đi. Cái này đồng nghĩa hắn bị thiên địa bài xích, sẽ không cách nào phát huy toàn bộ lực lượng.Chỉ thấy lúc này. Một cái chuông lớn hiện lên phía sau lưng Lão giả kia. Cái chuông này to lớn đến không thể tưởng tượng nổi, mỗi một cái tinh thần đều như hạt bụi nếu so sánh với nó. Nge được cooong......coooooong, tiếng chuông tại vang lên, một cỗ lực lượng kì bí từ khắp nơi trong thiên địa đổ dồn về nơi này, đem áp lên người phe hắc ám nhân mã. Kẻ yếu một chút thì trực tiếp bị lực lượng đè chết. Những kẻ mạnh hơn thì tại đau khổ chống đỡ.Trung niên nhân lúc này cũng chịu lấy cực lớn áp lực, hắn gằn giọng:”Huyền Hoàng Chung”.Lão giả nói ra:”Đối mặt với toàn bộ lực lượng Thiên Địa, không dễ phải không”.“Thái nhất, ngươi thật cho rằng ngươi áp chế được ta”. Trung niên nhân gào lớn, sau đó phô thiên cái địa hắc ám từ thân hắn tuôn trào ra ngoài. Một cỗ uy áp đáng sợ từ trên người hắn bộc phát đi ra. Cỗ uy áp này trong nháy mắt quét ngang chư thiên thập địa, không biết bao nhiêu tinh thần vì đó mà vỡ nát, không gian cũng vì đó mà kịch liệt chập trùng, khắp nơi đều có thể thấy vết nứt không gian hoặc không gian sụp đổ. Vậy mà thật có thể chống lại lực lượng áp chế.Thấy vậy, lão giả quay lại nói với những cái sinh linh kia.:”Nguyên thuỷ kỷ nguyên đã tàn, cố gắng kéo dài cũng vô ích. Các ngươi mau rời đi nơi này, đem mình phong ấn xuống, chờ thiên địa lần nữa trọng diễn. Kỷ nguyên mới tái sinh hãy phá phong mà ra”.Nge vậy, đằng sau sinh linh cũng liền lục tục rời đi, bọn hắn biết lão giả định làm gì, cũng không có ngăn cản. Bởi vì bọn hắn biết thật sự kỷ nguyên này đã tàn. Không có cách nào kéo dài.Cuối cùng, lão giả lấy ra một viên tinh trụ màu tím. Tinh trụ này nhìn qua liền vô cùng bình thường, thế nhưng lai lịch của nó lại lớn đến doạ người. Thấy được viên tinh trụ này, trung niên nhân hét lớn:”Thái Nhất, ngươi định làm gì”.“Làm điều ta nên làm” Lão giả cười nói.Chỉ thấy trên thân lão giả phát ra một cỗ hơi thở cực kỳ khủng khiếp. So sánh tuyệt đối không kém trung niên nhân kia. Vô số quang minh từ trên thân lão giả này sáng chói chiếu rọi mọi ngóc ngách vũ trụ. Ngay lập tức. Từ trong hư không. Vô cùng vô tận phù văn từ khắp nơi đổ về hội tụ, những phù văn kia ẩn chứa vô cùng huyền ảo đại đạo áo nghĩa. Cuối cùng, một thanh to lớn bảo kiếm xuất hiện giữa những phù văn kia. Bảo kiếm này xuất hiện, nguyên bản không gian đang chập chùng vỡ nát cũng liền yên ổn lại.Trung niên nhân nhìn thấy thanh kiếm này gằn giọng nói:”Thiên Đạo, Thái Nhất, ngươi muốn dùng Thiên Đạo tới đối phó ta”.Ngay lập tức, từng cái phù văn hoá thành vô số xiếng xích lao tới quấn trên thân trung niên nhân. Những xiềng xích này đều ẩn chứa lực lượng thiên địa. Không chỉ trung niên nhân mà cả những cái sinh linh tà ác kia đều tại chịu xiềng xích trói buộc. Ngay sau đó, trên đầu bọn hắn xuất hiện từng cái thanh kiếm. Nếu nhìn lại thì giống hệt với thanh kiếm lớn kia. Cuối cùng, kiếm chém xuống. Vô số tiếng hét thảm vang lên, từng cái đầu lâu bị chém rụng. Từng bộ thân thể rơi rụng trong tinh không.Chỉ còn lại trung niên nhân. Hắn lúc này đang chịu rất nhiều xiềng xích ghim vào trên thân, giống như muốn đem hắn xé rách.Hắn gầm lên:”Thiên đạo cũng như vậy cản không được ta”. Chỉ thấy hắn vùng vẫy, không trách được hắn quá mức khủng bố. Thiên đạo xiềng xích đều bị hắn sinh sinh giật đứt. Đáng nói là cho dù bị đứt nhưng như cũ có vô cùng vô tận xiềng xích nhắm hắn lao tới. Cái này đứt cái khác lên thay.“Thiên Đạo, ngươi muốn chết” trung niên nhân bộc phát, đem toàn bộ xiềng xích đều cho đứt, ngay một khắc hắn thoát ra này, trong tay hắn lưỡi hái sáng rực lên huyết quang, chỉ thấy hắn chém ra một chém về phía Thiên Đạo, một chém này là hắn toàn lực một kích, chỉ thấy tại nơi va chạm, một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, dư âm bộc phát đem không gian nơi này hoàn toàn cho sụp đổ. Hàng ngàn toà Tinh Vực tại trong dư âm đều sụp đổ ( Tinh vực chính là một dải Thiên Hà, giống như chúng ta ngoài đời này dải Ngân Hà). Không biết bao nhiêu tỉ viên tinh thần tại dưới dư âm một kích này mà huỷ đi. Chỉ thấy Thiên Đạo thanh kiếm kia bị sinh sinh gãy đôi. Nhưng cho dù gãy đôi, vẫn như cũ có lấy xiềng xích hướng trung niên nhân kéo tới.Tại lão giả lúc này. Hắn đã thấy được những cái kia sinh linh đều tại phong ấn xuống dưới. Sau đó hắn đưa lên tinh trụ. Cuối cùng đem nó bóp vỡ. Trung niên nhân chịu xiềng xích kéo lấy nhìn thấy cảnh này, 2 mắt đỏ lên gào thét.:”Thái Nhất, ngươi điên rồi, vậy mà đem Kỷ Nguyên Chi Tâm huỷ đi, ngươi muốn chôn vùi kỷ nguyên này sao”.“Đúng thế, kỷ nguyên này sẽ huỷ đi, nhường chỗ chi kỷ nguyên mới trọng sinh” Lão giả cười nói.“Ngươi sẽ chết” Trung niên nhân lạnh giọng.“Ta đã sẵn sàng để chết” lão giả bình thản đáp.Chỉ thấy từng cái mảnh vỡ tinh trụ hoá thành vố số điểm sáng nhỏ hoà tan vào không gian.Ngay lập tức, thiên địa phát sinh dị biến. Một cỗ khí tức huỷ diệt mọi thứ buông xuống. “Ngươi huỷ đi Kỷ Nguyên Chi Tâm, Nguyên Thuỷ vũ trụ sẽ cắn trả, tịch diệt kiếp sẽ buông xuống”.Ngay tại lúc này, thiên địa tại mãnh liệt rung chuyển, thiên địa nơi nơi đều tràn ngập khí vụ màu đỏ. Hơn nữa đang nhanh chóng lan rộng, bên trong khí vụ màu đỏ có thể nhìn thấy từng đạo lôi kiếp như rắn bò, thêm vào đó là từng vệt ánh sáng chiếu khắp nơi trong vũ trụ, từng đạo âm thanh chói tai vang vọng thiên địa.Đây là tịch diệt kiếp 4 loại lực lượng. Tịch Diệt Kiếp Vân chính là màu đỏ vân vụ, Tịch Diệt Kiếp Lôi, Tịch Diệt Kiếp Quang, Tịch Diệt Kiếp Âm.4 loại lực lượng này xuất hiện trong thiên địa, mỗi nơi chúng đi qua, hết thảy đều bị huỷ diệt, cũng lúc này, kiếp lôi, kiếp âm và kiếp quang đều tại tập trung lên thân mình trung niên nhân.Hàng ức tỉ đạo kiếp lôi cứ như vậy oanh trên thân hắn, kiếp quang cũng như vậy chiếu lên thận hắn, đem hắc ám trên thân hắn thiêu đốt không ngừng. Cảnh tượng này giống như hắn phải đối mặt với toàn bộ lực lượng của thiên địa này.Cảnh tượng này kéo dài tới hơn 1 vạn năm về sau. Lúc này trong vũ trụ đã tràn ngập tịch diệt kiếp. Vũ trụ lúc này đã tử vong. Không có bất kỳ cái gì sinh linh sống sót. Không có bất kỳ cái gì sinh mệnh khí tức. Khắp nơi chỉ có tịch diệt tử vong.Tại địa phương kia. Trung niên nhân lúc này cũng đã suy yếu, hắn không có cách nào thoát ra thiên đạo xiềng xích. Chịu hơn 1 vạn năm dưới vô cùng vô tận tịch diệt kiếp. Hắn đã suy yêu vô cùng. Thế nhưng hắn vẫn chống đỡ được đến giờ phút này.Về phần Lão giả kia. Giờ này hắn cũng tiều tuỵ vô cùng. Bởi vì cho đi sinh mệnh của mình.hắn cũng gắng gương mới đến được giờ phút này.Trung niên nhân khó nhọc cười gằn:”Khăc khặc, Thái Nhất, ngươi trụ không qua nổi ta, chỉ cần ngươi chết đi, không có ngươi duy trì, những thứ này cản không được ta”.“Ân, có lẽ ta thật không trụ được nữa”. Lão giả một bộ bất lực nói.:”xem ra là giết không nổi ngươi, nếu vậy chỉ có thể đổi cách khác”.Cuối cùng, lão giả vẫy tay, lưỡi kiếm gãy từ Thiên Đạo bay tới, sau đó sinh sinh đem trung niên nhân chém thành hơn trăm mảnh. Mỗi mảnh đứt ra đều bị vô tận xiếng xích cuốn chặt lấy. Mặc dù bị chém thành trăm mảnh, thế nhưng trung niên nhân giọng nói vẫn vang vọng,:” Ngươi định làm gì”.“Để ngươi ngủ say không cách nào tỉnh lại”. Lão giả nói xong thân thể liền phiêu tán thành vô số điểm sáng. Những điểm sáng này tụ họp với nhau thành hơn trăm cái phù ấn. Mỗi cái phù ấn đều dán lên một mảnh thân thể của trung niên nhân. Sau đó phá vỡ không gian mà tiến vào hư vô.“Ngươi không giết được ta, nhất định có mộtngày ta sẽ trở lại, nuốt chừng vũ trụ này” Tiếng nói của trung niên nhân quanh quẩn sau đó im bặt.Cuối cùng nơi này không còn ai, tịch diệt kiếp vẫn như cũ bao phủ vũ trụ. Trải qua hơn 5 ngàn vạn năm về sau. Tịch diệt kiếp tiêu tán đi. Trả lại một vũ trụ tinh không. Một cái sinh linh mới được uẩn dưỡng, thiên địa lần nữa khôi phục. Từng cái phong ấn phá không mà ra. Một cái kỷ nguyên mới bắt đầu.

Login

(Lost Password?) Close Login

Create a new account

Close Register

Style Switcher

Predefined Colors

Layout Style

Wide Boxed

Background Image

  • Reset Background

Từ khóa » Tịch Diệt Thiên Tôn Review