Nhạc 1 | SÓNG ĐỜI

SÔNG QUÊ Nhạc & lời : Đinh Trầm Ca / Ca sĩ : Cẩm Ly – Quốc Đại

Hò…. ơ… sông quê nước chảy đôi bờ Để anh chín dại mười khờ thương em…

Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ Làng em bến lở, làng anh ở bến bồi Mỗi ngày em qua bên này sông đi học Dưới bến con đò chờ trong bóng mù u

Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẩn Anh bao chiều tàn thơ thẩn qua sông Em tan trường về con đò lên bến lở Áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều

Ôi, con sông quê, bao năm đã lở đã bồi Đời bể dâu nên anh cũng dạt quê người Chiều nay bỗng nhớ cây mù u Dòng sông in bóng em chiều thu Về đây mới biết Bên sông không còn mái nhà ngày xưa

Sóng đời cuốn trôi lở rồi sông bên đó Nhà em đã bỏ làng đi mãi không về Mỗi ngày bên sông không còn em đi học Ngọn gió reo buồn, buồn trong nhánh mù u

Nhánh mù u, con bướm vàng không đậu Câu ca từ thời thơ dại ru sang Sông quê, trường làng con đò trên cát lở Cũng vì em xa mà thành điệu nhớ nao lòng!

ĐI TÌM CÂU HÁT LÝ THƯƠNG NHAU Nhạc : Vĩnh An / Ca sĩ : Anh Thơ

Thương nhau tình thắm ối a nghĩa nồng. Nghe câu hát anh đi tìm, đi tìm người hát câu hát lý thương nhau. Anh ra vườn đào em đã sang đồng mía. Anh lên rừng quế em lại đến nương dâu. Anh đi tìm em. Em ở nơi nào? Anh ra vườn dừa, dừa xum xuê trái. Đưa tay anh hái, nhưng mãi đợi chờ ai… Anh xuống đồng sâu em lại lên ruộng cạn. Anh đi tìm bạn, bạn còn đi xa… Như ong tìm hoa, hoa nở phương nào? Để lòng anh mong để lòng anh nhớ Anh thương em như thế hỡi cô gái Nghĩa Bình. Bốn mùa trồng cây, bốn mùa em hái quả. Dầu bao vất vả mà em vẫn hát câu hát lý thương nhau. Mà em vẫn hát, câu hát lý thương nhau… Tiếng hát quê hương, tiếng hát ân tình, Tiếng hát Nghĩa Bình ơi biết mấy yêu thương.

EM YÊU ANH NHƯ YÊU CÂU VÍ DẶM Nhạc & lời : Vũ Ngọc Quang / Ca sĩ : NSƯT Minh Phương

tình yêu em như sóng biển chiều hôm đã trao anh dạt dào bao kỷ niệm như vầng trăng sáng tỏ giữa khơi xa như hàng dương gió reo suốt bốn mùa em yêu anh như yêu bờ cát trắng lòng lo âu khi mùa bão qua đây em yêu anh như yêu câu ví dặm giận thì giận mà thương cũng thật nhiều ngoài khơi xa đang có gì đợi anh lúc phong ba biển động sóng gầm gào em chờ anh thức trọn suốt canh thâu như dòng sông lúc vơi rồi lại đầy anh yêu ơi thương anh nhiều lắm đó đừng đi xa như loài cá lang thang em yêu anh em thương anh vất vả giận thì giận mà thương cũng thật nhiều giận thì giận mà thương lại càng thương

NGƯỜI QUẢNG DÁNG NÂU Nhạc & lời : Phan Văn Minh / Ca sĩ : Ngọc Lê

Mẹ sinh anh ra giữa mùa mặt trời, Một mặt trời hanh hao, phơi nâu mặt người. Mẹ sinh em ra giữa ngày lụt lội, Điệu hò khoan câu lý cũng chơi vơi. Tuổi thơ long đong, gánh gồng mùa màng, Bài học đầu ngây ngô trên sân trường làng. Nghĩa mẹ ơn cha, gia tài để lại, Giữ gìn chung trong câu nói, dáng nâu. Trẻ dáng nâu lớn lên với nương dâu ruộng mạ, Hò hượi cùng sông trăng, lan man theo sóng Trường Giang. Ngọn tháp nâu gió hú, gọi phố nâu sông Hoài, Uống nước Thu Bồn mà nằm nghe thác réo khe Ngàn gọi, Dậy đi xem nước non mình dài mấy núi sông. Trẻ dáng nâu bước qua tấm lưng trâu vào đời, Gùi lụa bàn chân thô, ra đi nam bắc ngược xuôi. Lại nhớ sông nhớ bến, lại nhớ trăng quê nhà, Khi bước chân chồn rồi, từng đêm mơ khói hương nguồn cội, Một hôm men lối quê lại về với dáng nâu. Hờ hơ…hơ hờ. Hờ hớ …hơ hờ. Hưm hưm…hưm, hơ hơ …hờ

KHÚC HÁT SÔNG QUÊ Thơ : Lê Huy Mậu / Nhạc : Nguyễn Trọng Tạo / Ca sĩ : Anh Thơ

Qua nửa đời phiêu dạt Con lại về úp mặt vào sông quê Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn Từng hạt phù sa tháng ba tháng bảy Từng vị heo may trên má em hồng

Ơi con sông quê con sông quê Ơi con sông quê con sông quê

Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ Vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng

Ơi con sông quê con sông quê Ơi con sông quê con sông quê

Con cá dưới sông cây trồng trên bãi Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm Cùng một bến sông con trâu đằm sóng dưới Bầy trẻ thơ tắm mát phía thượng nguồn Một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng

THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU Thơ : Xuân Quỳnh / Nhạc : Phan Huỳnh Điểu / Ca sĩ : Bảo Yến

Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá

Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mông Mùa thu vàng hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chỉ còn anh và em

Tình ta như hàng cây Đã yên mùa bão gió Tình ta như dòng sông Đã yên mùa nước lũ Thời gian như ngọn gió Cùng theo mùa tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại

Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại

CHUYẾN ĐÒ QUÊ HƯƠNG Nhạc & lời : Vy Nhật Tảo / Ca sĩ : Anh Thơ – Quang Hào

Anh còn nhớ con đò xưa Nhớ dòng sông mênh mông thuở ấy Mùi hương, cây trái chín trong vườn Anh còn nhớ lũy tre làng Hàng dừa nghiêng mình đong đưa Đường vào nhà em vàng tia nắng thưa Anh còn nhớ mái đình xưa Ngôi trường xưa ê a giọng hát Gọi ve, bắt bướm những trưa hè Chim đủ cánh, chim xa đàn Chiều nào anh chợt sang sông Về nơi phố đông Lòng em ngẩn ngơ ngàn nỗi nhớ Nỗi nhớ mong cùng anh tay trong tay Ghé bến sông xưa gọi chung con đò Chuyến đò quê hương Sẽ đưa ta vào những khu vườn xinh Chuyến đò quê hương Sẽ đưa ta về chốn yên bình

Ở HAI ĐẦU NỖI NHỚ Thơ : Trần Hoài Thu / Nhạc : Phan Huỳnh Điểu / Ca sĩ : Tân Nhàn

Có một không gian nào đo Chiều dài nỗi nhớ Có khoảng mênh mông nào Sâu thẳm hơn tình thương Ở đầu này nỗi nhớ anh mơ về bên em Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau hơn

Đêm nghe tiếng mưa rơi Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ Ở hai đầu nỗi nhớ Yêu và thương sâu hơn Ở hai đầu nỗi nhớ Nghĩa tình đằm thắm hơn

Có một không gian nào đo Chiều dài nỗi nhớ Có khoảng mênh mông nào Sâu thẳm hơn tình thương Ở đầu này nỗi nhớ anh mơ về bên em Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau hơn

GIẾNG QUÊ Thơ : Hoài nhân / Nhạc : Thuận Yến / Ca sĩ : Bích Hồng

Một bờ đất đơn sơ Chiếc gàu tre nhỏ bé Nghiêng nghiêng một cành khế Ôi giếng nước quê hương Ôi giếng nước thân thương Nước gương trong xanh mát Bao năm rồi xa cách Đọng mãi tâm hồn tôi Bao người đã đi xa Bao người còn ở lại Giếng vẫn trong xanh mãi Như tình quê người ơi

Chiều nay giếng bên tôi Thầm thì bao kỷ niệm Cành khế đầy hoa tím Trong một chiều hoàng hôn Bao người đã lớn khôn Bao người còn thơ dại Giếng quê mình xanh mãi Tắm mát cả đời tôi Như dòng sông êm trôi Ôi một thời thơ trẻ Nửa đời về quê mẹ Còn anh, anh về đâu?

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » Trái Mù U Con Bướm Vàng Không đậu