Những Bài Thơ Hay Về Thầy Cô

TOP 60 Bài thơ về thầy cô hay nhất, mang tới cho các em thêm nhiều sự lựa chọn để trang trí cho tờ báo tường 20/11 của lớp mình. Những bài thơ 20/11 chính là món quà tinh thần vô cùng giá trị, nhằm tôn vinh công lao to lớn của thầy cô.

Tổng hợp những bài thơ 20/11

Mỗi vần thơ là một bài học ý nghĩa, là một kỷ niệm đẹp về tình thầy trò. Ngoài ra, các em còn có thể gửi lời chúc 20/11, những tấm thiệp ý nghĩa tới thầy cô của mình nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Vậy mời các em cùng theo dõi 60 bài thơ Nghe thầy đọc thơ, Tri ân, Về thăm thầy tôi, Thưa thầy,...

60 bài thơ 20/11 tặng thầy cô hay nhất

  • Tổng hợp những bài thơ 20/11 hay nhất
    • 1. Nghe thầy đọc thơ
    • 2. Tri ân
    • 3. Về thăm thầy tôi
    • 4. Thưa Thầy
    • 5. Cô ơi
    • 6. Thầy và chuyến đò xưa
    • 7. Người lái đò
    • 8. Lời ru của thầy
    • 9. Xin lỗi các em
    • 10. Con với thầy
    • 11. Bụi phấn xa rồi
    • 12. Thầy
    • 13. Khi thầy về hưu
    • 14. Lời trầm thầy tôi
    • 15. Kính tặng các thầy cô
    • 16. Nhớ cô giáo trường làng cũ
    • 17. Trường cũ
    • 18. Hoa và ngày 20/11
    • 19. Nắng ấm sân trường
    • 20. Nghĩa cô thầy mãi không quên
    • 21. Trời Sao
    • 22. Suy nghĩ về ngày 20/11
    • 23. Lời trầm thầy tôi
    • 24. Bụi phấn
    • 25. Em mãi khắc ghi
    • 26. Tri thức
    • 27. Ngày tết nhà giáo
    • 28. Ước vọng 20/11
    • 29. Tặng cô
    • 30. Chúc mừng thầy cô
    • 31. Tri ân thầy cô
    • 32. Người đưa đò
    • 33. Không đề
    • 34. Còn đây hoài niệm
    • 35. Kính thầy
    • 36. Trường xưa gặp lại
    • 37. Bát nhớ trường xưa
    • 38. Bên mái trường xưa
    • 39. Lời cảm tạ
    • 40. Mãi tri ân công ơn thầy cô - Hạnh Kim
    • 41. Tấm Lòng Thầy Cô
    • 42. Nhớ công ơn thầy
    • 43. Chuyến đò tri thức
    • 44. Lời tri ân
    • 45. Đón con
    • 46. Ơn thầy cô
    • 47. Về lại trường xưa
    • 48. Hoài niệm áo trắng ngày xưa
    • 49. Cơn thầy cô
    • 50. Không đề
    • 51. Cô giáo của con
    • 52. Nhớ mãi lời cô
    • 53. Lời của thầy
    • 54. Dưới mái trường cha xưa
    • 55. Mái trường của tôi
    • 56. Mái trường xưa
    • 57. Rộn Mái Trường
    • 58. Mùa Thu Khai Trường
    • 59. Thầy cô
    • 60. Có một nghề như thế

Tổng hợp những bài thơ 20/11 hay nhất

Bài thơ 20/11

Bài thơ 20/11

Bài thơ 20/11

Bài thơ 20/11

Bài thơ 20/11

Bài thơ 20/11

1. Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưaNghe trăng thuở động tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờiThêm yêu tiếng hát mẹ cườiYêu thơ em thấy đất trời đẹp ra

2. Tri ân

Tác giả: Thái Tài

Thu tàn trời đã sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầyNgười trao khát vọng hôm nayChắp cho đôi cánh em bay vào đờiBao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao gầy tâm huyết năm dài tháng quaTừng câu từng chữ ê aBao lời dạy dỗ thiết tha nồng nànMỏi mòn khuya sớm gian nanNhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòngBao thế hệ đã sang sôngThầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngMặc cho mưa gió bão bùngVẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơHôm nay kính dệt vần thơTri ân hai tiếng vô bờ khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian khó mãi ghi ơn dầyMừng ngày nhà giáo hôm nayKính dâng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang hạnh phúc rạng ngờiGia can êm ấm trọn đời yêu thươngDẫu cho cách trở ngàn phươngLòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy

3. Về thăm thầy tôi

Tôi về thăm mái trường xưaThời gian vọng lại đong đưa tiếng thầyHàng cây đường cũ còn đâyThầy tôi tóc điểm hoa mây nữa đời

Nhớ sao lớp học chỗ ngồiChia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưaÀ ơi câu hát chiều mưaÀ ơi bài giảng sớm trưa say nồng

Cả đời đưa sáo sang sôngThầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều"Lời thầy chan chứa tin yêuLòng con nhớ mãi muôn điều thầy ơi!"

4. Thưa Thầy

Thưa thầy, bài học chiều nayCon bỏ quên ngoài cửa lớpDưới gốc phượng già, nằm nghe chim hótCon hóa mình thành bướm và hoaThưa thầy bài tập hôm quaCon bỏ vào ngăn khóa kínMải lượn lờ theo từng vòng sóngCái ngã điệu đàng, sân trượt patinThưa thầy, bên ly cà phê đenCon đốt thời gian bằng khói thuốcSống cho mình và không bao giờ mơ ướcMình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nayCon vẫn thấy một vầng trăng ấm sángThầy ngồi bên bàn phẳng lặngSoạn bài trong tiếng ho khanThưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnSao con học hoài không thuộcĐể bây giờ khi con hiểu đượcBiết làm sao tạ lỗi cùng thầy

5. Cô ơi

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã...Cô không lời từ giãXa trường tự lúc nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ về...Nay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô?!

6. Thầy và chuyến đò xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiềuBay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cườiGiọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...

7. Người lái đò

Một đời người - một dòng sông...Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,"Muốn qua sông phải lụy đò"Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa...Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.Qua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.Con đò mộc - mái đầu sươngMãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đâyThầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

8. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của chaBắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!Thầy không ru đủ nghìn câuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn nămNhư ru ánh lửa trong hồnCái hoa trong lá, cái mầm trong câyThầy ru hết cả mê sayMong cho trọn ước mơ đầy của em.Mẹ ru em ngủ tròn đêmThầy ru khi mặt trời lên mỗi ngàyTrong em hạt chữ xếp dàyĐừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơmTừ trong vòm mát ngôi trườngXin lời ru được dẫn đường em đi(Con đường thầy ngỡ đôi khiTuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)Hẳn là thầy cũng già thôiHóa thân vào mỗi cuộc đời các emThì dù phấn trắng bảng đenHành trang ấy đủ thầy đem theo mình

9. Xin lỗi các em

Tôi đâu phải người làm nôngCày xong đánh giấc say nồng một hơiChuông reo tan buổi dạy rồiCòn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.Trách mình đứng trước các emDửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!Rụng dần theo bụi phấn bayƯớc mơ một thuở căng đầy tuổi xanhDẫu là lời giảng của mìnhCơn ho chợt đến vô tình cắt ngangDẫu là tiết học vừa tanBước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!Hiểu dùm tôi các em ơiGiấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờCảnh đời chộn rộn bán muaÁo cơm nào dễ chi đùa với ai.Vờ quên cuộc sống bên ngoàiNhiều điều xa lạ nói hoài riết quenDở hay, yêu ghét, trắng đenCòn bao sự thật đã nhìn thẳng đâuAi còn dằn vặt đêm sâuTrong từng sợi tóc bạc màu truân chuyênThật lòng tạ lỗi các emHiểu ra khi đã lớn lên mai này!

10. Con với thầy

Con với thầyNgười dưng nước lãCon với thầyKhác nhau thế hệĐã nhiều lần tôi tự hỏi mìnhMười mấy ngàn ngày không gặp lạiNhững thầy giáo dạy tôi ngày thơ dạiVẫn bên tôi dằng dặc hành trìnhVẫn theo tôi những lời động viênMỗi khi tôi lầm lỡVẫn theo tôi những lời nhắc nhởMỗi khi tôi tìm được vinh quang...Qua buồn vui, qua những thăng trầmCâu trả lời sáng lên lấp lánhVới tôi thầy ký thácThầy gửi tôi khát vọng người chaĐường vẫn dài và xaThầy giáo cũ đón tôi từng bước!Từng bước một tôi bướcVới kỷ niệm thầy tôi.

11. Bụi phấn xa rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phaiThương nhớ ngày xưa chất ngất hồnMột mình thơ thẩn đi tìm lạiMột thoáng hương xưa dưới mái trườngCho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng meBảng đen nằm nhớ người bạn trẻBụi phấn xa rồi... gửi chút hương!Bạn cũ bây giờ xa tôi lắmMỗi đứa một nơi cách biệt rồi!Cuộc đời cũng tựa như trang sáchThư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!Nước mắt bây giờ để nhớ ai???Buồn cho năm tháng hững hờ xaTìm đâu hình bóng còn vương lạiTôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!Như còn đâu đây tiếng giảng bàiTừng trang giáo án vẫn còn nguyênCuộc đời cho dẫu về muôn nẻoVẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!

12. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nayCon bỗng thấy tóc thầy bạc trắngCứ tự nhủ rằng đó là bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi không nguôiBao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạiMái chèo đó là những viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò cần mẫnCho chúng con định hướng tương laiThời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...

13. Khi thầy về hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:"Các con ráng năm nay hè cuối cấp"Chút nghẹn ngào bụi phấn vỡ lao xao.Ngày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức bước vào trường trung họcThương cây lúa hóa thân từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa gọi nắng lên caoVai áo bạc như màu trang vở cũCon muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

14. Lời trầm thầy tôi

Có những chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồi.Thương người bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.Muốn được cho đi, thầy phải cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.Cho không phải mất, tình muôn thuở.Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

15. Kính tặng các thầy cô

Mừng ngày nhà giáo Việt NamĐường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoaTrò vui ríu rít hát caNét mặt tươi rói, ôm hoa tặng thầyThầy vui cảm súc tràn đầyNhận hoa mà để lòng thầy nở hoaTình thầy nhân ái bao laYêu trò dậy dỗ như cha mẹ hiềnMong trò học giỏi mãi lênLà người có trí làm nên cơ đồThầy luôn mong mãi ở tròHọc tài tu đức, suốt cho cuộc đờiChúng em luôn nhớ mãi lờiThầy cô dậy dỗ suốt đời không quênThầy cô khơi trí tuệ lênThổi vào hồn trẻ, dệt nên thành ngườiThầy cô nghề rất tuyệt vờiThanh cao, xã hội mọi người tôn vinhTiên học lễ, hậu học vănTôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyềnNước nhà có tiến mãi lênLà nhờ có học, mới nên nước giầuHiền tài, nguyên khí dẫn đầuQuốc gia vẫn mãi thiếu cầu, cần cungThầy cô là chốt khơi thôngTổ quốc, xã hội vẫn mong vẫn chờVăn minh khai phá từng giờThầy cô trách nhiệm cầm cờ tiên phongMong rằng đất nước thành côngSánh vai cường quốc, với cùng năm châuVinh danh với những công đầuLà thầy cô đấy, trước sau hết mìnhƠn thầy đối với học sinhLà nghĩa cử lớn,thầy giành dạy choMừng thầy, mừng cả các côChúc cho các bậc kỹ sư tâm hồnYêu nghề tâm huyết nghề hơnThành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thươngYêu trò, yêu quý mái trườngXứng danh nhà giáo, trò thương kính thầy.

16. Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ i nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

17. Trường cũ

Đã lâu rồi không về thăm trường cũNhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thươngNhớ thầy cô nhớ những buổi tan trườngNhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớThời gian ơi xin hãy quay trở lạiMang em về kỷ niệm dấu yêuNgồi nơi đây mà nhớ lại bao điềuThầy cô đã mở đường em tiếp bướcNgày hôm nay những gì em có đượcNhờ thầy cô vun đắp kiến thức emThầy trồng cây cho bóng mát sau nàyCô ươm trái cho vườn xanh tươi mãiNgày xưa ơi nhớ những ngày thơ dạiVẫn có thầy và bạn mãi bên ta.

18. Hoa và ngày 20/11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấyCòn rung rinh sắc thắm tươi20/11 ngày năm ấyThầy tôi tuổi vừa đôi mươi

Cô tôi mặc áo dài trắngTóc xanh cài một nụ hồngNgỡ mùa xuân sang quáHọc trò ngơ ngẩn chờ trông...

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...Xuân sang, thầy đã bốn mươiMái tóc chuyển màu bụi phấnNhành hoa cô có còn cài?

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...Tà áo dài trắng nơi nao,Thầy cô - những mùa quả ngọtEm bỗng thành hoa lúc nào.

19. Nắng ấm sân trường

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ.

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...

20. Nghĩa cô thầy mãi không quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcSắp qua rồi những tháng ngày thân thươngNhững ngày vui của 1 thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmCô dạy con từng nét chữ vần thơCô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờiVà duyên dáng của một người con gái.Tâm hồn con,một nỗi buồn dàiCô ôm ấp , xoa đầu khi con khócVầng trán cô những vần nhăn se sắtÂu yếm nhìn chúng conTuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”Và chúng con là những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp quaCon mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏMột tình thương bao la và vô tậnCô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con

21. Trời Sao

Bầu trời ngàn sao lấp lánhLung linh ước vọng học tròMái trường long lanh mắt sángNgời ngời ước vọng thầy cô...

Trường ơi, là dòng sông mátGiọt trong kiến thức loài ngườiCho em tắm trong sự thậtLớn dần nhân nghĩa - tinh khôi.

Trường ơi, mái nhà em đấyTuổi thơ gởi mãi nơi nàyBảng đen nở dòng chữ trắngTay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy chưa từng dang tay đánhBúp hoa còn giấu trong cànhTuổi thơ cần nhiều cá tínhCho đời đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang đôi tay rộngÔm em siết chặt vào lòngĐể đôi mắt em ngấn lệLong lanh hạt ngọc tình thương

Cô ơi ngọt ngào giọng nóiBây giờ đời thiếu tiếng ruTình thương chảy trên trang giấyVào đời rửa sạch nỗi đau

Thầy cô cùng nhau thắp sángNiềm tin trong mắt học tròNgàn sao giữa trời ước vọngSáng ngời ánh mắt nên thơ.

22. Suy nghĩ về ngày 20/11

Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam"Tôn sư trọng đạo" trò nào dám quênThầy cô như cha mẹ hiềnƯơm mầm nhân cách con em nên ngườiRưng rưng khóe mắt ai ơiThương thầy cô giáo những nơi bản làngNơi có con suối vắt ngangNúi cao, rừng rậm ai màng... viếng thămNơi mà cuộc sống khó khănMiếng ăn chưa đủ "đi thăm" bằng gìThành phố quà bánh thiếu chiHoa tươi, quà tặng, phong bì đâu loThôn quê khổ lũ học tròThương thầy cô lắm nhưng lo thế nàoPhụ huynh áy náy, nôn naoGia cảnh là vậy, quà nào được đâyThầy cô trong những ngày nàyLại đi thăm hỏi đó đây từng nhàĐộng viên, an ủi mẹ chaCho con đi học để mà lớn khônNhà giáo - kỹ sư tâm hồnNhưng sao gian khó còn hơn làm ngoàiSo bì có đúng, có saiThực tế là vậy mấy ai tỏ tườngVài lời nhân Lễ Hiến chươngTôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gaiTri ân tất cả những aiNgày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sauDằn lòng xin nói thêm câuBiết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèoXa quê, hoàn cảnh gieo neoAi ơi hãy nghĩ một điều quan tâm

23. Lời trầm thầy tôi

Có những chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồi.Thương người bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

Muốn được cho đi, thầy phải cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.Cho không phải mất, tình muôn thuở.Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

24. Bụi phấn

Tác giả: Hoài Thương

Thầy con giờ đã già rồiMắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuPhấn rơi bạc cả mái đầuĐưa con qua những bể dâu cuộc đờiMỗi khi bụi phấn rơi rơiThầy gieo mầm hạt những lời yêu thươngCho con vững bước nẻo đườngHành trang kiến thức, tình thương của thầyBiết bao vất vả, đắng cayGạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đờiNhưng tâm thầy mãi sáng ngờiDựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!Trọn đời con mãi tự hàoCúi đầu cung kính thương sao dáng thầyDẫu đời xuôi, ngược đó đâyTim con ghi khắc lời thầy khi xưaKhuya rồi thầy đã ngủ chưa?Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầyCho con cuộc sống hôm nayMừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!

25. Em mãi khắc ghi

Tác giả: Trần Văn Nghệ

Thời gian dù mãi dần trôiCon thuyền tri thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở sang trangĐong đầy ký ức muôn vàn niềm yêuNhớ thầy cô những sớm chiềuTận tâm chỉ dạy những điều sáng soiCho em vững bước vào đờiTương lai trí tuệ rạng ngời mai sauTóc thầy giờ đã bạc màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơMong đàn em dựng cơ đồNước non Đất Việt trong mơ trường tồnNay giờ em đã lớn khônChúc thầy cô mãi giữ hồn non sôngViệt Nam sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy

26. Tri thức

Tri thức ngày xưa trở lại đây,Ân tình sâu nặng của cô thầy!Người mang ánh sáng soi đời trẻ;Lái chuyến đò chiều sang bến đây?Đò đến vinh quang nơi đất lạ;Cám ơn người đã lái đò hay!Ơn này trò mãi ghi trong dạ…Người đã giúp con vượt đắng cay!

27. Ngày tết nhà giáo

Nguồn: Sưu tầm

Ngày vui xin chúc các Cô ThầyMạnh khỏe, bình an, giọng hát hayHọp mặt cùng nhau vui tiệc nhỏHoa tươi, chúc tụng thật đong đầyBao ngày vất vã bên trường lớpDạy dỗ đàn em nhiệt huyết sayĐóng góp cho đời thêm sắc thắmVinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày …

28. Ước vọng 20/11

Nguồn: Sưu tầm

Bầu trời ngàn sao lấp lánhLung linh ước vọng học tròMái trường long lanh mắt sángNgời ngời ước vọng thầy cô…

29. Tặng cô

Nguồn: Sưu tầm

Tặng cô bao đóa hoa hồngTặng cô với cả hương nồng sắc xuânTháng ngày dạy dỗ ân cầnCho bao thế hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng nhớ mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

30. Chúc mừng thầy cô

Tác giả: Đặng Ngọc Đào

Mừng ngày Giáo Dục đẹp hồng tươiTết của Thầy Cô rạng sắc ngờiNắng sớm long lanh trong cả nướcNhân dân ngưỡng mộ chúc đều trờiYêu nghề dạy dỗ nhiều tâm đứcMến nghiệp cùng xây quá tuyệt vờiVững chắc niềm tin kiến thức chuẩnĐưa thuyền đất nước mạnh muôn đời...

31. Tri ân thầy cô

Tác giả: Quang Minh Vũ

Kính chúc thầy cô ...,Sức khỏe tràn!Nhân ngày lễ đến, rộn ca vang .Tri ân nghĩa cử, tâm trong sáng .Dậy dỗ trò ngoan ... Học vững vàng!Đất nuớc mong chờ ... Người xứng đáng!Công thành toại nguyện, mãi vinh danh .Ơn người chỉ dẫn, bao tri thức .Cảm khái cho đời ... Trí tuệ khai!

32. Người đưa đò

Tác giả: Khuyết Danh

Những mùa thi qua điLại những mùa thi tớiGiữa dòng đời chìm nổiLặng lẽ một con đò

Đưa bao lớp học tròQua dòng sông tri thứcLửa thương yêu đỏ rựcHừng hực cháy trong tim

Lặng lẽ và bình yênĐưa con đò tri thứcNào quản chi khổ cựcĐưa đón những chuyến đò

Đã ai nhớ? Bao giờNgười đưa đò ngày ấyCon sóng đời đưa đẩyĐến những bến bờ xa…

33. Không đề

"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.Có những lúc thầm lặng con ngắm,Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.Đã qua rồi một thời và con đã lớn.Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.Lời giải đáp cho con không còn là ẩn sốMà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.Ở nơi xa theo hương bay của gió,Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu"

34. Còn đây hoài niệm

Ngoài trời có lá thu rơiCó cơn gió mát thổi vào hồn tôiMang về ký ức xa xôiThuở còn cắp sách đến trường ê, a

Yêu sao cô giáo thướt thaĐón em vào lớp - cô là cô tiênDạy em, cô giống mẹ hiềnNắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đời

Dạy cho em biết nên ngườiKính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ chaGiờ là cô bé cấp baNhững lời cô dạy mãi còn trong tim

Biết bao hoài niệm về côGửi vào ký ức lòng em nghẹn ngàoThương cô biết đến nhường nào!Những chiều đến lớp, trải dài cơn mưa

Ôi!Trang giáo án ngày xưaHành trang kiến thức cho em vào đờiƠn cô cao tựa biển trờiSáng soi từng bước đường đời em đi.

35. Kính thầy

Hôm nay ngồi viết trang thưThành tâm con gửi tâm tư kính thầyCon nay tóc đã bạc màuThầy ra thiên cổ yên mồ khói hương

Năm xưa trên ghế nhà trườngGiờ văn thầy giảng thân thương từng lờiXương xương cái dáng gầy gầyTóc thầy đã điểm ra màu phong sương

Chấm thi thầy khó nhất trườngBài văn viết ẩu điểm thời hạ ngayCó lần con cũng giận thầyBài văn con đạt sao mà điểm trung

Gọi lên thầy rất ôn tồnChỉ ra cặn kẽ từng nơi sai vần"Bài thơ ý đạt nhưng mà!Câu từ, chính tả con đừng xem khinh"

Thầy ơi con mãi khắc ghi !Công thầy chỉ dạy con đi vào đờiCon nay tóc đã bạc rồiLời thầy thủa trước vẫn còn bên tai

Lệ rơi con viết vài dòngBao nhiêu kính trọng lồng vào trang thưLòng thành con thắp nén nhangKhói hương bay tỏa dâng thư kính thầy.!

36. Trường xưa gặp lại

Trở về trường cũ người ơi!Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòngNhớ thời thơ ấu tuổi bồngSay sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.

Hòa chung tiếng hát câu cườiNgây thơ vui giữa dòng đời nổi trôiGiờ đây sao thấy bồi hồiSang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.

Tình xưa nào đã nhạt nhòaTóc xanh năm tháng nay đà phôi phaiPhượng giờ còn đợi chờ ai?Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.

Có còn chi nữa ngại ngầnHoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiềuSân Trường nhạt nắng cô liêuLàm sao tìm lại những điều ước mong.

Nhớ thương, thương nhớ trong lòngXác xơ cánh phượng,bão giông tìm vềGặp nhau tim thấy tái têThoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!

Bây giờ Phượng đã về rồiCầm tay nhau nhé giữa đời tình thânMai sau còn gặp mấy lần?Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?

37. Bát nhớ trường xưa

Hơn năm thập kỷ xa rồi,Bạn bè thương mến bồi hồi hỏi thăm.Nhớ ngôi trường cũ lâu năm,Thời gian thay đổi về thăm chẳng còn.

Cô thầy vĩnh biệt chúng con,Ra đi lần lượt biết còn có aiDáng hình vẫn nhớ tháng ngày,Công lao to lớn ơn dày ghi sâu.

Tiếc thương thành kính nguyện cầu,Cuối đời yên nghỉ dài lâu suối vàng .Học trò mài miệt thời gian,Tuổi càng chồng chất mọi đàng xa xôi.

Khó mà gom lại một nơi,Tâm tình cho hết một thời tuổi xanh .Mỗi lần họp mặt hằng năm,Kẻ thường đến dự, người không lần nào.

Cũng vì hoàn cảnh biết sao,Người còn người mất niềm đau bạn bè !Cho dù xa xứ vẫn nghe,Điệu hồn dân tộc tái tê tuổi già.

Thôi thì bạn cũ gần xa.Âm thầm nỗi nhớ tình đà khó phai

38. Bên mái trường xưa

Trường xưa lớp học còn đâyBảng đen phấn trắng bên thầy thân yêuVòng tay bè bạn sớm chiềuCon đò tri thức cùng điều gửi trao

Bạn xưa giờ ở nơi nàoNay tôi trở lại xuyến xao nhớ thầmThầy tôi tóc bạc hoa râmLời thầy giảng toán tiếng trầm bên tai

Tim tôi ghi khắc tháng ngàyBao lời thầy giảng hôm nay nên ngườiBông hoa đỏ thắm điểm mườiNhớ ơn thầy đã một đời gian lao

Công thầy ơn tựa núi caoCho con mơ ước bay vào tương lai.

39. Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngảĐể một lần nhớ lại mái trường xưaLời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưaCó bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắngTrưởng thành này có bóng dáng hôm quaNhớ được điêu gì được dạy những ngày xaÁp dụng - chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hòa nỗi đau đen đỏBậc thềm nào dìu dắt những bước điBài học đời đã học được những gìCó nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủĐể cây đời có tán lá xum xuêBóng mát dừng chân là một chốn quêNơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợtCảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

40. Mãi tri ân công ơn thầy cô - Hạnh Kim

Đã hơn 30 năm quaSao em cứ ngỡ như là mới đâyÂm vang lời dạy Cô ThầyVẫn còn đọng mãi đến ngày hôm nay

Nhớ hồi còn bé thơ ngâyĐến khi rời ghế chia tay lớp, trườngKỉ niệm sao mãi vấn vươngThầy Cô giảng dạy tận tường, tận tâm

Khắc sâu trong dạ bao nămCông ơn trời biển ươm nhân cho đờiThầy Cô khổ nhọc mãi thôiCố công bồi đắp mầm chồi tương lai

Mỗi năm qua bấy nhân tàiCon đường kiến thức nối dài về sauƠn Thầy Cô trả làm sao?Tri ân mãi mãi ơn sâu cả đời

Hôm nay viết vội vần thơBao năm tình nghĩa bấy lời yêu thươngChúc Thầy Cô ngày Hiến ChươngTrường tồn cao quý giảng đường giáo viên

Kính Thầy Cô mãi an nhiênSống vui, dạy tốt, vạn niềm hân hoanKính Cô Thầy khoẻ, bình anNghề nghiệp thăng tiến ngập tràn niềm vui...

41. Tấm Lòng Thầy Cô

Lòng thầy nhân hậu thanh caoBảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tìnhThương tà áo trắng xinh xinhHọc trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngâyCho dù vất vả đắng cayĐứng trên bục giảng vẫn say với nghềĐâu cần hứa hẹn tuyên thềTrái tim son đỏ đêm về trở trănQuyết tâm vượt mọi khó khănCho thuyền cập bến an toàn ai ơiCác em đi bốn phương trờiDõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương

42. Nhớ công ơn thầy

Làm sao quên được ơn thầyCông người dạy dỗ có ngày hôm nayNét đầu thầy phải cầm tayRèn con chữ viết mới ngay thẳng hàngNhớ thầy nhớ chiếc đò ngangTay thầy chèo chống đưa sang bao ngườiNhọc nhằn gian khổ vẫn vuiVì đàn em nhỏ vì đời mai sauTừng đoàn nối tiếp kề nhauDựng xây đất nước sớm mai bằng ngườiNon sông hùng vĩ đẹp tươiCó công thầy đã tô bồi ngày qua

43. Chuyến đò tri thức

Tôi về thăm mái trường xưaBao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâyPha sương mái tóc cô thầyBảng đen phấn trắng... còn đây căn phòngCon đò neo đậu bến sôngĐưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thươngBằng lăng tím rụng cuối đườngPhượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hèRíu ran chim hót cành meCánh diều mơ ước ta về tuổi thơBên trang giáo án từng giờLặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sôngNgoài sân vương sợi nắng hồngChuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.

44. Lời tri ân

Người thầy áo bạc sờn vaiVẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàngTình thầy con mãi nặng mangDù xa cách vẫn nồng nàn trong timDù bao dâu bể nổi chìmThầy gò vai gánh chữ thêm cho đờiĐêm trường giấc ngủ chơi vơiNgày xiêu bóng nắng bời bời gió bayTrường xưa in đậm dấu giàyCỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôiTừng trò từng lớp xa xôiRừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèoĐôi dòng ngăn cách trông theoCòn đây chút phận bọt bèo nổi trôiChiều rơi nắng đã tắt rồiBên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung

45. Đón con

Chiều chiều đến lớp đón conBây giờ bố mẹ chẳng còn ngây ngôÙa về kí ức học tròBồi hồi khôn xiết đợi chờ trống vang

Nhớ Thu lá đỏ cành bàngNhớ mùi hoa sữa, cúc vàng ngát hươngNhớ nhiều những dịp hiến chươngNhớ người dạy dỗ, yêu thương học trò

Quên sao những buổi hẹn hòBài tập chưa hết sách cô ra bàiQuên sao những buổi ham chơiBị đi học trễ phải ngồi ngoài hiên

Đến khi mình đã lớn lênMới thấy lầm lỗi tuổi teen một thờiBây giờ đi đón con rồiKí ức vẫn đậm như hồi trẻ trung

Hằng năm đến ngày hiến chươngĐứng trước cổng trường lòng lại nhớ nhungĐón con, cha mẹ tương phùngƠn người dạy dỗ tận cùng đáy tim.

46. Ơn thầy cô

Nhân ngày Nhà giáo Việt NamThành tâm ghi nhớ em làm vần thơKính chúc các thầy các côLuôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình anLòng thầy bát ngát đại ngànTình cô yêu dấu chứa chan biển trờiDạy con cách sống làm ngườiHành trang kiến thức vào đời tự tinLời ăn tiếng nói giữ gìnKính trên nhường dưới biết xin, biết chàoHôm nay con rất tự hàoLòng luôn ghi nhớ công lao của thầyMười năm công sức trồng câyTrăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chămThầy cô vất vả thân tằmNhả tơ rút ruột quanh năm vì tròQua sông là những chuyến đòThầy cô cầm lái cho con vào đờiGhi sâu công đức thầy ơiTim con luôn khắc những lời thầy côLàm theo lời dạy Bác HồChăm ngoan học giỏi thầy cô vui lòng.

47. Về lại trường xưa

Con về thăm lại trường xưaCác em áo trắng ngây thơ nói cườiTừ đâu hàng lệ tuôn rơiCon nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờCon xa xa tiếng thầy cô giảng bàiGiờ về thăm lại trường ơiTóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầuGiờ đây cô cũng mái đầu pha sươngCô thầy là những tấm gươngHướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

48. Hoài niệm áo trắng ngày xưa

Thả trôi cánh phượng ngày hèTrên cành khản giọng con ve kêu buồnNgày xưa mơ ước chuồn chuồnTiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay

Thòm thèm những túi ô maiHọc trò đùa cợt tương lai mong chờÁo trắng tung một trời thơBao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng

Sân trường còn mãi nắng vàngThầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhungTìm về ký ức bâng khuângBạn bè nhắc nhớ những lần chia tay

Màu mực lưu bút dần phaiVọng về bạn cũ trường đây kiếm tìmVỉa hè thánh thót tiếng chimKhát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.

49. Cơn thầy cô

Tác giả: Trương Văn Thi

Kinh mài, chữ giũa, mực nghiênDạy trò con chữ đẹp duyên học đườngMỗi ngày cắp sách đến trườngƯơm mầm tri thức làm gương bao ngườiLúc thầy mới tuổi ba mươiHay thương giúp trẻ, hay cười vị thaKhông màn nhung gấm lụa làChỉ chăm con chữ để đà dạy rănMong trò học giỏi siêng năngKhơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đờiGiáo viên nét đẹp rạng ngờiBiết bao thế hệ muôn đời tôn vinhƠn cô nghĩa thắm đậm tìnhTỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơNhân ngày Nhà giáo làm thơChúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!

50. Không đề

Cầm bút lên định viết một bài thơChợt nhớ ra nay là ngày nhà giáoChợt xấu hổ cho những lần cao ngạoThì ra con cũng giống bấy nhiêu người.Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩĐâu là cha, là mẹ, là thầy…Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…Biết bao giờ con lớn được,Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…Những con chữ đều đều xếp thẳngSao lại quặn lên những giả dối đến gai người.Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiuChuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánhCửa sổ xe ù ù gió mạnhCon đường trôi về phía chẳng là nhà…Mơ màng nghe tiếng cũ ê aThầy gần lại thành bóng hình rất thựcCó những điều vô cùng giản dịSao mãi giờ con mới nhận ra.

51. Cô giáo của con

Tác giả: Khuyết Danh

Mỗi khi vào lớpCô cười thật tươiSay sưa giảng bàiGiọng cô ấm áp

Bạn nào hay nghịchCô chẳng thích đâuBạn nào chăm ngoanCô yêu lắm đấy

Cần như hạt muốiĐẹp như hoa rừngCô giáo của conAi mà chẳng quý.

52. Nhớ mãi lời cô

Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân

Xa mái trường thân yêuĐã bao lâu rồi nhỉNhững lời cô thủ thỉEm nhớ đến bây giờ

Ngày ấy tuổi mộng mơHay thẫn thờ thổn thứcTrái tim non rạo rựcMùa phượng thắm sân trường.

Những bài giảng thân thươngThấm vương đầy bụi phấnCô như vầng trăng sángDẫn lối đường em đi

Nghe tiếng gió thầm thìMà lòng xao xuyến mãiSuốt đường đời bươn chảiLuôn khắc nhớ ân tình....!

53. Lời của thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớnSẽ bay xa đến tận cùng trờiCó bao giờ nhớ lại các em ơiMái trường xưa một thời em đã sốngNơi đã đưa em lên tầm cao ước vọngVị ngọt đầu đời bóng mát ca daoThủa học về cái nắng xôn xaoLòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tớiThầy trò mình cũng có lúc chia xaSao lòng thầy canh cánh nỗi thiết thaMuốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủCác em mang theo mỗi bước hành trìnhCác em lúc nào cũng nhớ đừng quên:Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngãChim tung trời bay bỗng cánh thanh niênỞ nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miềnỞ nơi đâu có thầy luôn thương nhớ

54. Dưới mái trường cha xưa

Chầm chậmChầm chậmTheo nhịp tim con đến đây tìmBóng dáng cha xưaMái trường cha dạyCon ngửa mặt lên trờiCúi tìm trên mặt đấtNgọn cỏ mềmSương mai óng suốtSương long lanh hay giọt lệ cha vềCó thể chăng...Dưới khung trời xanh thẳm con ngheVòm Bồ đề lao xao lá vẫyCây mưa nắng trần mình hơn thế kỷHiểu bước thăng trầm, nỗi thầm kín cha mongCha hao gầysau bóng lá vàng hanhSau hoàng hônnhững chiều thu tím vắngNỗi u hoài tháng năm trĩu nặngMong xa bay - chim vỗ nắng ngang trờiMong một ngày sông núi sáng tươiMong đường con giọt mưa rơi thánh thótCon tìm chaTìm cha vui buồn mỗi bướcXa xót cha không ngày trở lạiNơi kinh thành bè bạn trìu mongNơi Huế thương, hoa thắm nụ môi hồngNơi sinh trở bao hồn thi sĩ

Giá cha biết được bây giờ, ngày ấyCon sẽ chẳng là đứa trẻ mồ côiĐường con đi bom đạn một thờiTrở lại tìm chaCon đã gặp những mái đầu xanh biếcCon đã gặp mắt cười trong mắtTay trong tay xiết chặt...Xin cha đừng lo nghĩ về con

55. Mái trường của tôi

Ngày nào tôi bước ngẩn ngơCổng trường rộn thắm sắc cờ mùa thu.Tiếng cười bạn cũ vô tưNgập ngừng nhìn thấy lá thư ngăn bàn.

Dường như trống ngực vội vàngMở thư đọc thấy đôi hàng chữ nghiêngLời chào anh chị lớp trênRằng ra trường sẽ chẳng quên trường mình.

Tự nhiên ngơ ngẩn cái nhìnTrời xanh mắt nắng đang tìm vòm câyTôi sum họp với bạn bầyMà anh chị phải xa thày, xa cô...

Mái trường như lớp sóng xôBao năm gối bước học trò sang ngang

56. Mái trường xưa

Biết tuổi thơ có trở lại hai lầnMà tiếng trống chiều nay nghe bỡ ngỡTa như chiếc lá bàng sau gió bãoĐợi âm thầm hình bóng tuổi thương yêu.

Ta nhớ từng viên ngói phủ mờ rêuLũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổNhững hàm số ngổn ngang trên trang vởBài viết nào xộc xệch những câu văn.

Quả bàng xanh ấp ủ những tháng nămTa đợi hoài ước mơ chưa chín nổiCái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vộiTrốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.

Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươiMưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấyCái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấyCòn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không?

Đâu bài thơ ta viết mãi chưa xongThời gian lấp kín dần bao trang vởHoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏNgày xa trường ánh mắt cứ rưng rưng.

Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luônĐể mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõTiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũThơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu

57. Rộn Mái Trường

Xa vắng bao năm trở lại trườngNơi đầy kỷ niệm với niềm thươngThầy cô trông đợi mừng hoan hỉBè bạn mong chờ những vấn vương.Nhớ lắm vườn hồng hoa vẫn thắmNào quên bục giảng phấn còn vươngChia tay ngày ấy bao lưu luyếnTrĩu nặng lòng ai mỗi dặm đường.

Trĩu nặng lòng ai mỗi dặm đườngNghĩa tình bè bạn sáng như gươngBài văn rèn luyện hòa mưa gióPhép toán trau dồi đượm khói sương.Mỗi độ hè về trao kỷ niệmTừng trang nhật ký tỏa mười phươngNay ngày trở lại hồng mơ ướcRíu rít bầy chim - rộn mái trường.

58. Mùa Thu Khai Trường

Nắng hanh vừa nhạt bớtLá nhuộm màu râm ranCổng trường đang hé mởThế là mùa thu sang

Khắp sân trường áo trắngRộn ràng muôn bướm bayNắng vàng chen trời biếcThu mới về hôm nay

Đâu đây mùi vở mớiLách cách tiếng khoá đồngCó tiếng chào êm nhẹĐọng mùa thu xanh trong

Bạn bè vào lớp mớiKìa ai ngoài cổng trườngÔn những mùa thu cũNghe trọn niềm nhớ thương

59. Thầy cô

Thầy chính là những vì sao thắp sángLà đèn đường soi rạng lối em điCòn Cô là người mẹ hiền phú quýMà trời dành để dậy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lầnHai mươi, mười một, ngày dành Thầy - CôHọc trò bao nét điểm tôKhăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừngĐứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinhTung tăng biểu lộ ân tìnhBao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manhChúng em họp lại, kính Cô, kính ThầyNgày vui nhà giáo sum vầyMong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau

60. Có một nghề như thế

Đinh Văn Nhã – Hà nội 6/1/2017

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tayNgười ta bảo đó là nghề trong sạch nhấtCó một nghề không trồng cây vào đấtMà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

Có một nghề rèn luyện cả đời ngườiĐể mang lại sự tốt tươi cho thiên hạCó một nghề thật đớn đau nghiệt ngãĐể mang tặng cho Đời những Tài tử Giai nhânLặn lội cả đời nhả kén tơ ươmCho loài Người được khoác lụa vàng óng ả!

Có một nghề vượt bao khó khăn cao cảĐể rèn luyện cho Đời những nguồn lực vô biênCó một nghề luôn đào tạo những “Tài, Hiền”Cho đất nước được bình yên thịnh vượng!

Có một nghề luôn tạo niềm vui sướngCho bao người đạt sự nghiệp thăng hoaCó một nghề từ sáng đến chiều tàDạy dỗ học trò miệt mài không ngơi nghỉ

Có một nghề ngay từ trong suy nghĩNhận trách nhiệm với Đời,Làm Thầy của cả những bâc Vĩ nhân!Có một nghề cũng có lúc quên thânMang con chữ gieo vần nơi heo hútCó một nghề bỏ tiền lương mua giấy bútDạy các em thơ xứ Mèo Vạc vùng caoXua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vàoThổi mát rượi những ngày Hè oi bức!Có một nghề cứ mỗi khi thức giấcĐã nghĩ nặng tình về thế hệ mai sau.

Nguyên khí Quốc Gia sẽ lắng đọng về đâu?Khi Hiền Tài không được nuôi trồng chăm bón!Ôi Trời Đất giao cho ngành ta trọng trách lớnNghiệp mênh mang mà chức sắc lại cỏn con!

Ta luôn ước mơ cho Đất nước được vuông trònThoát địch họa và tai ương rình dậpPhải gắng xây một lâu đài vững chắcCho Tổ Quốc được yên vui, Đất nước được thái bình.Cho Quê hương trong đó có mìnhĐược hưởng trọn quang vinh ấm no hạnh phúc!Nghề Nhà Giáo được vinh danh tiến bướcCùng mọi nghề xây mực thước cho đờiCho Thiên hạ mãi mãi xanh tươiCho cuộc sống được đổi đời oanh liệtCho thế gian ai ai cũng nhận biết

Nghề Giáo là Thầy giúp đất nước được thăng hoa!

Từ khóa » Câu Thơ Ngày 20 Tháng 11