Những Bài Thơ Về Hoa Sen Hay Nhất
Có thể bạn quan tâm
Hoa sen, một loài hoa không chỉ được mệnh danh là linh hồn của dân tộc mà còn là biểu tượng của Phật. Mộc mạc, bình dị, thanh khiết, một loài hoa dù mọc chốn tanh hôi của bùn nhưng vẫn ngát hương thơm. Hoa sen từ bao đời nay đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Cùng ThuThuatPhanMem thưởng thức các bài thơ về hoa sen hay nhất, ý nghĩa nhất dưới đây.
Mục lục nội dung
- 1. Vịnh sen Hồ Hoàn Kiếm – Tản Đà
- 2. An Nhiên – Sương Anh
- 3. Sen và em – Phan Thúc Định
- 4. Cánh sen – Phan Duy
- 5. Hoa Sen – Nguyễn Tâm
- 6. Sen trắng – Xuân Hoàng
- 7. Chào tháng sáu – Đỗ Hương
- 8. Em và Sen – Nguyễn Ngọc Sáng
- 9. Sen muộn - Khuyết Danh
- 10. Hoa Sen – Dương Thế Quang
- 11. Dáng sen – Nguyễn Thành Lợi
- 12. Ký ức về hoa sen – Nguyễn Văn Pứ
- 13. Hoa sen nở trước nhất ở đầm – Tản Đà
- 14. Sen của riêng em – Lâm Bình
- 15. Cảm tác sen – Khuyết Danh
- 16. Hoa sen trắng – Trần Bảo Kim Thư
- 17. Sen muộn – Nguyên Xuân
- 18. Ngỡ ngàng – Hoa Chu Văn
- 19. Hương sen – Chế Lan Viên
- 20. Cánh sen tương tư – Thiên Ân
- 21. Hoa sen – Khuyết Danh
- 22. Nơi sen sống – Tấn An
- 23. Sen Hồng – Trần Lực
- 24. Bông hoa của trời – Trần Đức Nghĩa
- 25. Thăm sen – Khuyết Danh
- 26. Sen nở - Nguyễn Văn Thái
- 27. Bông hoa sen
- 28. Buổi sáng hôm nay – Huy Cận
- 29. Sen trắng – Nguyên Đỗ
- 30. Bạch liên hoa – Phạm Hùng
1. Vịnh sen Hồ Hoàn Kiếm – Tản Đà
Hồ Gươm sen mới ra hoa Cả hương cả sắc ai là không chơi Sen tàn lá rách tả tơi Quanh hồ lai vãng, ai người tiếc thương Nước hồ sen đứng soi gương Còn đâu là sắc là hương với đời Tủi thân sen lại giận giời Cho chi hương sắc cho người trọng khinh.
2. An Nhiên – Sương Anh
Long lanh những giọt sương mai Màu trong tinh khiết trên đài hoa sen Nắng hiền bước tới làm quen Gió lay động nhẹ thành khoen chuỗi vòng.
Ngẩn ngơ trước cảnh mênh mông Hư hư thực thực…thấy lòng an nhiên Trời mây cảnh sắc êm hiền Hồn như thoát tục về miền hư vô.
Quên đi ngoại cảnh xô bồ Tâm linh nếm vị Cam Lồ Mẹ ban Bước kinh hành rất nhẹ nhàng Thân Tâm vút tận mây ngàn non tiên.
3. Sen và em – Phan Thúc Định
Thu đã về đậu kín những hàng cây Nhuốm vàng au lên từng chiếc lá Hạ trốn biệt sau tháng ngày hối hả Đổ mồ hôi in sóng muối lưng người!
Những đầm sen rệu rã lặng bên trời Vẫn nuối tiếc cái xuân thì chưa thỏa Bông sen cuối mùa cô đơn buồn bã Đâu biết mình đang cứu cả mùa đi!
Cô láng giềng trốn mẹ đón bình minh Mượn sương sớm che lấp mình trước nắng Tiếc sen hồng thổn thức lòng...mắt ngấn Khói mặt hồ chờm mướt má hồng tươi!
Không còn thấy cô đơn bông sen hé môi cười Gương lóng lánh soi khuôn hình thiếu nữ Môi em tươi quyện vào sen nóng hổi Nắng vén sương ảo ảnh cả khung trời.
4. Cánh sen – Phan Duy
Nắng hồng sưởi ấm đài sen Lọc từ vị chát nước phèn làm hương Đêm về quyện lấy hơi sương Sáng ra còn đọng ánh gương trong ngà. Gió vờn trêu ghẹo cánh hoa Tim sen như thể lòng ta đá vàng Ân tình biết mấy chứa chan Lánh nơi dát ngọc để càng thanh tao. Bão tan hoa vẫn dạt dào Thoáng nghe đã thấy ngạt ngào làn hương Đường đời muôn nẻo ngàn phương Nhìn hoa để nhớ cội nguồn nước non!
5. Hoa Sen – Nguyễn Tâm
Mảnh khảnh thân em ở dưới ao Khi thì áo trắng lúc hồng đào Bên trong màu yếm vàng hanh nắng Váy rộng xòe xanh gió lao xao Xuân đến bao cô khoe sắc thắm Hè về một bóng em đổi trao Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào!
6. Sen trắng – Xuân Hoàng
Không thấy người hái sen Chèo thuyền trong nắng sớm Đầy một hào sen trắng Thơm nức buổi chiều êm.
Tôi về thành phố cổ Sau nhiều ngày cách xa Gặp mùa sen trắng nở Trong hương hè hôm qua.
Phải người không hở Huế? Đất ấy và hoa này Dẫu chưa lời tâm sự Đã nghe vần thơ say.
Nhà ai bên thành nội? Muốn sang phải qua hào Băng ngang mùa sen trắng Gặp một trời thanh cao
Sen đi vào chiêm bao Trắng tinh chiều hương lạ Đất cố đô, mùa hạ Sông hoá làn nhung rêu.
7. Chào tháng sáu – Đỗ Hương
Tháng Sáu về quê Mẹ Sen bát ngát cánh đồng Hương dâng lên ngào ngạt Nhú từng bông, từng bông.
Sáo vi vút triền sông Trâu rắc trên đồng cỏ Lom khom chú mục đồng Hái sen từng nắm nhỏ.
Chúng co cẳng đuổi nhau Miệng nhai sen bem bép Mồm cười toe cười toét Rách cả vành mũ sen!
Gió đuổi dọc triền sông Lữ khách nghe mát rượi Say sưa ngắm hương đồng Bình yên lòng thầm hỏi.
Có nẻo nước non nào Bâng khuâng bằng quê mẹ Có mảnh gấm vóc nào Đượm hồn quê đến thế?
8. Em và Sen – Nguyễn Ngọc Sáng
Hồ nước trong xanh như tĩnh lặng Mạn thuyền thiếu nữ và hoa sen Áo trắng tinh khôi nhìn e ấp Môi hồng căng mộng búp sen tươi.
Quân tử nhìn em lòng say đắm Hương sen thoang thoảng như gọi mời Em và sen đẹp như tranh vẽ Làm cho xao động khách làm thơ.
9. Sen muộn - Khuyết Danh
Mùa sang bỗng gặp đóa sen Hứng mưa đón nắng lọc phèn dâng hương Trời xanh cao đẫm gió sương Kết muôn tinh túy vào gương sen ngà Thu ngỡ ngàng với mộng hoa Trái tim đỏ thắm trong ta đá vàng Nhị hòa với giọt mưa chan Tiếc màu nắng hạ thu càng thanh tao Hồ ru sóng gợn dạt dào Tỏa lan sinh khí ngạt ngào thơm hương Đóa sen nở muộn một phương Tinh khôi đọng giữa mạch nguồn nước non.
10. Hoa Sen – Dương Thế Quang
Nếu ai có hỏi loài hoa nào đẹp nhất Tôi sẽ trả lời đẹp nhất đoá hoa sen Không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ Cũng chẳng quý phái như dạ lý, hải đường.
Hoa sen sống đơn giản giữa đời thường Trong ao nước bên đường làng êm ả Mặc dòng đời luôn quay cuồng hối hả Chốn bùn lầy hiên ngang dáng đứng một loài hoa.
Nếu ai hỏi hoa gì tinh khiết thanh cao Tôi sẽ trả lời không loài nào sánh với hồng sen Từ chốn bùn đen dân giả thấp hèn Vươn mình tươi thắm đoá hồng toả hương.
Toà sen Phật ngự chốn thiền đường Trụ ngôi Tam bảo ngàn đời bất ly Hoa sen hoa của trí huệ từ bi Vị chúng sinh hoạn nạn độ đời trầm mê.
Nếu ai hỏi hoa nào đáng yêu nhất trên đời Tôi sẽ trả lời yêu nhất đoá ngọc sen Tên Mẹ hiền là tên loài sen ấy Nên tôi yêu hoa ấy suốt cuộc đời này.
Thấy hoa lòng bồi hồi đầy thương nhớ Còn vẳng bên tai lời người dạy thuở còn thơ Nghèo mà sạch tâm hồn không được nhuốc nhơ Như hoa sen giữa bùn luôn hương thơm toả ngát.
11. Dáng sen – Nguyễn Thành Lợi
Dáng sen một búp mịn màng, Dáng em, thanh tú, nhẹ nhàng rất duyên Sắc sen hồng thắm, khôi nguyên, Sắc em hồng mát, thuyền quyên mặn mà Hương sen thơm ngát đậm đà, Hương em thương nhớ như là hương cau Dù cho năm tháng qua mau, Sen hồng vẫn thắm, xa nhau vẫn về.
12. Ký ức về hoa sen – Nguyễn Văn Pứ
Em làm chi đó cạnh đầm sen Nếu muốn ra xa đã có thuyền? Cầu gỗ gập ghềnh em ngã đấy Thương người, áo trắng dính bùn đen.
Nõn nà bông trắng tựa tay em Ấp ủ bên trong phấn nhụy mềm Vàng rực lung linh hơn cả nắng Hừng soi má thắm, mắt mơ huyền.
Ở giữa bùn đen vẫn ngát hương Mặc cho mưa nắng đến khôn lường Khuôn đài trinh trắng như em vậy Một nét yêu kiều, dễ vấn vương.
Đò anh, em xuống, hóa thuyền rồng Một khoảng trời xanh điểm sắc hồng Xao xuyến lòng anh con sóng dậy Như thuyền thấy bến giữa mênh mông.
Tối ấy găp nhau ở bến sông Em hôn nhè nhẹ đóa sen hồng Khẻ đặt tay anh rồi…chẳng nói… Anh hiểu dấu yêu tận đáy lòng!
Hôn bàn tay nhỏ với bông sen Tối ấy trời quê lấp ló đèn Năm tháng đi xa còn đọng lại Ánh đèn, hoa thắm với tay em…!
13. Hoa sen nở trước nhất ở đầm – Tản Đà
Trong đầm gì lại đẹp hơn sen Một đoá kìa kìa nở trước tiên Mặt nước, chân giời, thân gái lạ Đài xanh, cánh trắng, nhị vàng chen Xôn xao bay rồi đàn con bướm Đủng đỉnh bơi xa một chiếc thuyền Đã trót hở hang khôn khép lại Lại còn e nỗi chị em ghen.
14. Sen của riêng em – Lâm Bình
Sen hồng riêng một đóa thơm Nồng nàn hương sắc trăm năm với người Dẫu cho mưa bão đường đời Hương hoa sắc ngọt vẫn ngời long lanh.
Sen hồng ngày cuối bên nhau Trong thinh lặng và nồng nàn say đắm Có những phút diệu kỳ lặng ngắm Tỏa hương lòng ngào ngạt cuối mùa sen.
Em về rồi, sen vẫn quyến luyến theo em Trong giấc ngủ em mơ về đầm sen bát ngát Hà Nội của anh mùa này sen đang khát Cơn mưa rào tưới đẫm cánh sen rơi.
Hoa khiêm nhường tuôn nhựa sống sinh sôi Màu tinh khiết tỏa hương nồng rạo rực Quyến luyến bên sen là những ngày lặng lẽ, Từng giọt mồ hôi cùng vắt kiệt.
Đọng mặn trong lòng người con gái phương Nam Cô gái miền Nam ra hái sen miền Bắc Hái trọn nhọc nhằn men ngọt cuối mùa sen Dẫu biết Sen cuối mùa không kiêu sa lộng lẫy.
Em vẫn hái về ôm trọn một mùa say, Chờ người với tịnh đế hương Mùi sen quyến luyến dạ vương tình đầy.
15. Cảm tác sen – Khuyết Danh
Hoa Sen ngự dáng trong đầm Lá xanh bông trắng tĩnh tâm dịu dàng Đêm đêm dõi ánh trăng vàng Ngày ngày thả dáng bên hàng tre xanh.
Long lanh đáy nước in hình Vàng tươi cánh nhuỵ non xinh mượt mà Đất trời quyện gió sương sa Bóng hồng thấp thoáng vươn ra giữa đầm.
Bâng khuâng nỗi nhớ âm thầm Đưa ta về với tình thâm nghĩa nồng. Cảm tác thơ kỷ niệm xuân Đinh Dậu.
16. Hoa sen trắng – Trần Bảo Kim Thư
Bốn mùa dẫu sống chốn bùn nhơ Khí chất thanh cao vẫn chẳng mờ Cánh trắng tinh khôi màu bạch tuyết Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ Giác tâm phổ độ bên chân Phật Ngộ tính thăng hoa giữa điện thờ Phẩm hạnh bồ đề chân thiện mỹ Cõi đời thoát tục vạn người mơ.
17. Sen muộn – Nguyên Xuân
Mùa sang bỗng gặp đóa sen Hứng mưa đón nắng lọc phèn dâng hương Trời xanh cao đẫm gió sương Kết muôn tinh túy vào gương sen ngà Thu ngỡ ngàng với mộng hoa Trái tim đỏ thắm trong ta đá vàng Nhị hòa với giọt mưa chan Tiếc màu nắng hạ thu càng thanh tao Hồ ru sóng gợn dạt dào Tỏa lan sinh khí ngạt ngào thơm hương Đóa sen nở muộn một phương Tinh khôi đọng giữa mạch nguồn nước non.
18. Ngỡ ngàng – Hoa Chu Văn
Ngỡ ngàng nét đẹp hồn nhiên Em ngồi tạo dáng nhìn hiền yêu sao Môi hồng da trắng thanh cao Bên hoa sen với má đào xinh tươi.
Ngắm làm môi chúm chím cười Mơ màng ánh mắt dáng người thướt tha Nụ hồng khoe vạn sắc hoa Yếm đào ôm gọn ngọc ngà tấm thân.
Em như tiên nữ giáng trần Không gian khoảng cách gọi xuân đợi chờ Viết thành khúc nhạc lời thơ Tặng em giữ lấy bến bờ yêu thương.
Bên hồ sen tỏa ngát hương Cho anh nỗi nhớ vấn vương trong lòng Ước gì em nhớ anh mong Duyên trời se kết tình nồng đôi ta.
19. Hương sen – Chế Lan Viên
Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn? Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen? Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.
20. Cánh sen tương tư – Thiên Ân
Sen có tự bao giờ nhiêu tuổi? Thỉnh thoảng tương tư về gối đầu Hương bay thấp thoáng miền rong ruổi Rồi có một ngày ta yêu nhau.
Sen ra nõn búp tình kết nụ Cặp đôi hoàn hảo anh với em Vì sao em chìm trong lưỡng lự, Chẳng thốt một lời cứ lặng im?
Sen ru hồn gió muôn tê dại Bùn lầy còn vương gót chân ai? Em vẫn là em thời con gái Luống cuống ngày xanh mê tóc dài.
Sen nở, sen tàn rồi sen nở Nhánh mi còn đọng chút dư âm Lồng ngực vẫn dạt dào hơi thở Mơ ước một ngày ta trao thân.
Sen vẫn đưa hương say giấc điệp Mơn man xao xuyến cõi vô thường Bài thơ tình yêu anh viết tiếp Gieo vần ngồn ngộn một bờ thương.
21. Hoa sen – Khuyết Danh
Vãng cảnh đầm sen cảm mến hoa Hương thơm tỏa ngát khắp gần xa Lá xanh gợi nhớ hương mùa cốm Nhụy thắm thầm mong bạn cuộc trà.
Giữa chốn hồng trần không vướng bụi Vượt mùa nắng hạ vẫn kiêu sa Ngất ngây như lạc vườn tiên giới Chợt khiến lòng ta rộn khúc ca.
22. Nơi sen sống – Tấn An
Nhơ nhuốc bùn lầy nơi sen sống Thân gầy nhỏ bé đứng kiên trung Giữa đời tròn lá dang cánh rộng Mưa lùa gió tạt dạ vẹn nguyên.
Âm thầm ao nhỏ sen nhô lên Vẫn xanh màu lá hồng màu sen Vươn cao cánh mỏng trời xanh ngất Nắng rạng bình minh gió khẻ lai.
Nhơ nhuốc bùn lầy sen lớn lên Nụ hoa tươi tắng dâng tặng đời Nhị vàng trong gió hương thơm ngọt Trên cánh sen hồng giọt sương giăng.
23. Sen Hồng – Trần Lực
Liên trì vẫn gọi ấy là sen Chẳng ngại đầm sâu, sợ nước phèn Sáng đỏ bông ngời đâu phải lấn Đêm vàng nhụy thắm há cần chen Thơm đài thoát tục do đời bạc Ngát nhị xa trần bởi kiếp đen Giữa áng mây hồng tâm tịnh độ Liên trì vẫn gọi ấy là sen.
24. Bông hoa của trời – Trần Đức Nghĩa
Những cánh tay cầm ngọc đứng giữa trời Hồ xanh khảm ngụ nơi bùn đen tối Cành hoa thắm gió ru từng cơn thổi Lắc lư chao sen vội thả hương tình.
Nắng Thu vờn hôn nhẹ đóa hoa trinh Lung linh múa bình minh say điệu nhạc Đi thơ thẩn lang thang hồn ngơ ngác Dọc hồ Sen như lạc cõi tiên bồng.
Hoa của trời mộng mị trốn hư không Chàng lãng tử bềnh bồng say đứng lại Muốn sở hữu chiếm nàng nên định hái Nàng tiên sen khóc mãi rũ thân mình.
Chợt thấy buồn nên ta đứng lặng thinh Muốn im lặng hòa mình bên sen mãi Rũ bùn đất sen vội vàng quay lại Chợt giật mình tê tái giấc mơ hoang.
25. Thăm sen – Khuyết Danh
Các em thăm thú đầm sen Hiểu rằng nếu nhiễm nước phèn giảm hương. Hè về đẫm nắng, mát sương Lá xanh bông trắng soi gương trăng ngà. Dập dìu, thấp thoáng ngàn hoa Đua nhau dâng tặng đời ta nhị vàng. Niềm vui, ánh mắt chứa chan Đã tranh sau trước lại càng mày tao. "Ô hay, gì thế, ồi dào …" Tiếng người phụ trách ngọt ngào thơm hương. Sen hồng bình dị mọi phương Đồng bằng cho đến ngọn nguồn núi non.
26. Sen nở - Nguyễn Văn Thái
Nghe từ lời mẹ ru anh Mênh mang hồ lộng, sen xanh bốn mùa.
Gót thơ hồ nắng nhặt thưa Dấu son thơm mãi … đến ngơ ngẩn chiều Hương sen ấp ủ bao điều Thảm xanh mướt dải lụa thêu mơ mòng.
Trăng lên mờ tỏ đêm nồng Tơ hồng níu buộc tơ lòng bên hiên Trăng thề sương ngậm vầng đêm Ngát hương sen toả êm đềm thiết tha.
Ước ngày em đến tặng hoa Gót sen so bước ngân nga vườn tình Nhụy hương thơm mái tóc tuyền Nhành xuân vương vít, mắt huyền mộng mơ.
27. Bông hoa sen
Hồ rộng mênh mông sóng dạt dào Một mình riêng chiếm thú tiêu dao Hồng bay muôn dặm hương thơm ngát Sóng vỗ nghìn trùng tiết vẫn cao Giời đã chiều riêng tây chính trực Bùn nào nhơ được vẻ thanh tao Hỏi ai chìm đắm trong hồ biếc Rẽ nước tung hoa phỏng kiếp nào?
28. Buổi sáng hôm nay – Huy Cận
Anh tặng em buổi sáng hôm nay Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng Tặng em trời mát như sông Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh.
Anh tặng em buổi sáng lòng anh Có mây có nước có cành có hoa Có mình và lại có ta Trong hương sen ngát nở xoà lòng sen.
Anh tặng em cả những ưu phiền Trong câu hát cũ nghe bên chợ cầu Còn hằn trong chữ trong câu Nỗi đau ngày trước cày sâu mặt người.
Anh tặng em buổi sáng mai đời Bước chân quen thuộc, tiếng người lại qua Mây phồng buồm bạc xa xa Ngày lên gió mới, lòng ta tặng mình.
29. Sen trắng – Nguyên Đỗ
Nụ sen trinh trắng đoan trang Như còn e thẹn nắng vàng bình minh Nụ sen tình của đôi mình Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời.
Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ Anh về dệt những mộng mơ Em về đan ước thêu tơ tình hồng.
Nụ hoa sen trắng trinh trong Tình em bền thắm cõi lòng thanh thanh Lòng vàng ngọc, mộng mơ xanh Một mai nắng tỏa mộng lành đơm hoa.
Mùa sen nở rộ ngàn hoa Hồn thơ nắng mộng chan hòa dáng thơ Vâng em chín cả mùa mơ Hồn anh chan chứa đường tơ sen tình.
30. Bạch liên hoa – Phạm Hùng
Ngập trong bùn chẳng vấy hôi tanh Ưu tư cởi dâng nhành hoa trắng Thân dù cong, tâm vẫn phẳng Sương gió dầm mình mãi lặng lẽ vươn.
Trên đây là những bài thơ về hoa sen hay nhất, ý nghĩa nhất mà ThuThuatPhanMem muốn gửi gắm đến bạn. Hy vọng bạn cảm nhận được vẻ đẹp, vẻ tinh túy và thêm yêu mến loài hoa thanh tao này.
Từ khóa » Bài Thơ Về Sen Tàn
-
Tìm Bài Thơ Với Lời "Sen Tàn" (kiếm được 41 Bài)
-
Đến Với Bài Thơ Hay: Sen Tàn | Báo Giáo Dục Và Thời đại Online
-
SEN TÀN - Thơ Ngọc Châu Mời Thi Hữu Hoạ
-
Bài Thơ: "Những Cánh Sen Tàn" Và Lời Bình Của Giáo Sư Tạ Đức Hiền
-
Chùm Thơ Rất Hay Về Hoa Sen Với Những Ý Thơ Và Ngôn Từ ...
-
Thơ Về Hoa Sen ❤️️ 1001 Bài Thơ Hay Về Bông Sen - SCR.VN
-
Tuyển Tập Thơ Về Hoa Sen - Biểu Tượng Của Nét đẹp Việt Nam - VOH
-
Bài Thơ: Sen Tàn (Nguyễn Ngọc Oánh) - Thi Viện
-
Đến Với Bài Thơ Hay: Sen Tàn - Báo Giáo Dục & Thời Đại - Báo Mới
-
Sen Tàn Cúc Lại Nở Hoa
-
Thơ Về Hoa Sen, Câu Nói Về Hoa Sen Hay Và ý Nghĩa
-
SEN TÀN - Cao Linh Tử