Những điều Tôi Muốn Nói Với Mẹ - VnExpress Đời Sống

Gửi mẹ, người đã sinh ra tôi, người tôi tôn trọng và nâng niu nhất trên đời này.

Mẹ chưa đủ già để tôi có thể gọi là bà, thế nhưng còn khó hơn khi gọi mẹ là cô hay bác. Theo tôi nghĩ từ "bà" làm người ta liên tưởng tới "bà ngoại", "bà nội", cũng có nghĩa là những "bà mẹ".

Mẹ luôn muốn mọi điều tốt nhất cho tôi.

Mẹ luôn muốn mọi điều tốt nhất cho tôi.

Nhiều lúc tôi muốn nói rằng yêu mẹ nhiều như mẹ đã yêu tôi. Song, tôi lại cảm thấy ngại, nên tất cả những gì tôi có thể làm là thể hiện tình cảm của tôi dành cho mẹ qua những hành động và thái độ. Cho dù tôi thật sự yêu mẹ, nhưng tôi thật ngu dại mà quên đi cách trân trọng. Đến khi tôi trưởng thành được chút ít, tôi mới hiểu thế nào là trân quý. Và lúc đó, tôi nghĩ về mẹ.

Mẹ rất thương tôi và luôn muốn mọi điều tốt nhất cho tôi. Thế nên, nhiều lúc mẹ quên mình vì tôi và đứa em. Mẹ luôn hỏi thăm đến tôi, và đôi khi còn nói là yêu tôi. Tình yêu của mẹ thật sự rất đậm sâu. Mẹ là người phụ nữ gia đình.

Tình thương và sự quan tâm của mẹ dành cho tôi tựa như trái đào mọng, đẹp đẽ, thơm tho và một màu hồng ấm áp tựa mùa xuân. Tuy nhiên, mẹ từng rất nghiêm khắc với tôi. Khi tôi sai là mẹ lại đánh mắng. Nhiều trận đòn roi, đau như chết đi sống lại, khiến cho tôi thoáng có suy nghĩ là mẹ không thương mình.

Khi tôi càng lớn, mẹ càng dịu dàng hơn. Nhiều lần mẹ còn đối xử với tôi một cách khác lạ, giống như tôi đã làm gì sai, khiến mẹ bận lòng. Mẹ cũng từng vì tôi mà rơi nước mắt và mệt mỏi, buồn rầu. Đôi lúc tôi đáp lại những khoảnh khắc đó bằng một khuôn mặt thờ và im lặng. Thật ngu xuẩn. Tôi ước lúc đó chưa từng làm những điều như vậy, mà nên hành xử khôn ngoan và chân thành hơn. Dù sao tôi cũng chưa bao giờ muốn làm mẹ buồn.

Gửi mẹ, người phụ nữ thân thương của tôi.

Tôi không muốn nghĩ về mẹ như một người mẹ hiền từ, dịu dàng. Mẹ vì đứa con hư mà ngày đêm lo toàn, mệt mỏi rồi đổ bệnh. Tôi muốn, và khẳng định mẹ là một người phụ nữ hạnh phúc, vui vẻ với gia đình. Tôi muốn thấy bà cười thật thoải mái và không bao giờ thở dài. Nếu tôi có làm mẹ buồn, tôi muốn mẹ đánh mắng đến khi tôi chừa, chứ không buồn rầu mà sinh bệnh.

Tôi không muốn mẹ là một người phụ nữ vướng bận. Tôi muốn mẹ luôn lạc quan, mạnh mẽ. Tôi muốn làm mẹ vui và mãn nguyện. Tôi không chấp nhận bất cứ kẻ nào ảnh hưởng đến mẹ. Tôi không muốn lời bàn tán từ miệng của những con người dưng nước lã làm mẹ để tâm. Không một ai có quyền đụng chạm đến mẹ tôi. Tôi không chắc là mình sẽ làm gì nếu chuyện đó xảy để nữa, vì tôi sợ phạm pháp.

Tôi muốn gửi đến mẹ ình cảm cũng như một sự trấn an rằng tôi vẫn ổn, vẫn sống bình thường. Tôi vẫn thích những người mình thích và ghét kẻ khó ưa. Tôi chắc hẳn sẽ kể mẹ nghe rất nhiều chuyện, để đảm bảo mẹ không buồn và cô đơn khi ở với con. Tôi đoán là mỗi người chúng ta đều nên trân trọng và thương yêu mẹ. Thử tưởng tượng một người phụ nữ chịu đủ thiệt thòi và đau đớn chỉ để đẻ ra một sinh linh mà không yêu thương mình sẽ như thế nào? Chúng ta - bổn phận của những người con - là phải suy nghĩ về chuyện đó và đưa ra quyết định đúng đắn.

Gửi mẹ của con.

Con không bao giờ muốn làm mẹ buồn, tức giận, hay bất hạnh. Con không bao giờ muốn làm phụ lòng mẹ, hay khiến mẹ lo lắng. Nếu vì tình yêu của mẹ dành cho con là ánh mặt trời, thì tình cảm của con là cái gương, phản chiếu lại toàn bộ những tia sáng lung linh ấm áp ấy. Con cũng muốn bảo vệ mẹ, như mẹ bảo vệ con khi con còn trong bụng, như những ngày thơ bé, con còn chập chững biết đi hay lúc con mất phương hướng. Con thật may mắn khi được làm con của mẹ. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra trong một hình hài lành lặn và yêu thương con hết lòng. Con mong sau này có thể yêu con của con nhiều như mẹ yêu con.

Có lẽ đó là những điều mà tôi muốn nói với mẹ từ trước đến giờ. Tôi luôn mong mẹ cũng như ba và em trai luôn hạnh phúc, thậm chí còn có thể sẵn sàng hy sinh cả mạng sống vì họ. Nhiều khi tôi sống không phải vì tôi, mà là vì những người yêu tôi và những người tôi yêu. Và mẹ là một trong những người ấy. Tại sao tôi luôn cảm thấy một sự gắn bó với mẹ. Ngay cả những lúc mẹ không ở bên, tôi vẫn luôn nghĩ đến mẹ, và cảm nhận được từng hạt nắng tình thương của me.

Tôi muốn chúc mẹ những điều tốt đẹp nhất từng đến thế giới này. Tôi muốn chúc mẹ luôn là một người phụ nữ sung túc và bản lĩnh.Thực lòng tôi vẫn còn muốn dựa dẫm vào mẹ, được mẹ chăm sóc, nuôi nấng. Tôi từng ước mình không bao giờ lớn lên, cũng như mẹ sẽ không bao giờ già đi để thời gian của tôi cùng với mẹ còn mãi. Tuy nhiên, điều đó chỉ là viễn tưởng. Tôi của hiện tại mong muốn bản thân trưởng thành và đạt được nhiều điều lớn lao, để bảo vệ và chăm sóc mẹ.

Những gì tôi muốn nói với mẹ không chỉ vỏn vẹn trong những câu chữ này. Có thể trong tương lai, tôi sẽ lại suy nghĩ ra nhiều điều nữa. Mẹ đối với tôi là một người phụ nữ tuyệt vời, đáng trân trọng. Thế nên, những luồng xúc cảm của tôi dành cho bà sẽ không bao giờ kết thúc trên những trang giấy.

Một lần nữa, tôi xin cảm ơn mẹ - người phụ nữ vĩ đại. Nghìn lời thương gửi đến mẹ.

Nguyễn Trần Xuân Thủy

Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viết về chính mình nếu bạn có một câu chuyện truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài. Gửi bài dự thi tại đây.

Từ khóa » điều Muốn Nói Với Bố Mẹ