Những Tình Khúc Bất Hủ Của Nhạc Sĩ Lam Phương - NhacCuaTui

Còn những tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút hương yêu xin đưa vào giữa âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thất quên cứ sao lòng vẫn chờ Từ lúc em đi trong giữa cây men nồng Màu trắng khăn tan quanh căn phòng cô đơn Nào tố chiến miếng ngày em về nhà đó Buồn hắn buồn hiu ngõ đêm sầu cô liu Bốt chiều trên đồi em làm thơ, có biết tương tư vàng ua mong dệt theo đàn bên người mơ mới biết mình yêu bao giờ hỏi cố nhân ơi chuyện thân tiến xa vời Tình đã như vui, mong chỉ còn chúng đôi. Cứ cúi mặt đi, để nghe đời lầm nở. Đừng níu thời gian, cho thêm sầu vương mang. Một chiều trên đồi em làm thơ Em làm thơ có biết tương tư vàng u ớ Mộng dệt theo đàn đến người mơ mới biết mình yêu bao giờ Hỡi cố nhân ơi, chuyện thân tiên xa vời Tình đã như vui, mong chỉ còn chung đôi Cứ cuối mặt đi, để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian, cho thêm sầu Dương la... Mùa hóa nào làm lòng em sao xuyên Mùa hóa nào còn đẹp mãi trong tim, Tụi thân tiên nhiều mơ ước êm đềm. Không u hoài, đẹp như nắng ban mai, Chiều tan trường đường về ta chung lối. Rồi mùa chia tay lại về Hoa phượng buồn tan trên lối biệt ly Khi qua hết mùa thi anh đi làm lính chiến Âm thầm em khóc tơ duyên mình Dù đời là bể dấu, em đâu quên hẹn ước Anh đâu có biết em mọi mòn trở màu Từ biết nhau khổ đau em đi lấy chồng Chiều thu buồn người về thêm tan nát Tìm con đường ngọt ngào kỷ niệm xưa Đưa gió sang mùa Đến bao giờ cùng chung ánh trăng mơ Rồi mùa chia tay lại về, hoa phượng buồn tàn trên lối biệt ly lối biệt ly khi qua hết mùa thi khi qua hết mùa thi anh đi làm linh chiến âm thầm em khóc tơ duyên mình Dù đời là bể dấu, em đâu quên hẹn ước, anh đâu có biết em mọi mòn chờ mong Từ biệt nhau khổ đau, em đi lấy trường Bùa người về thêm tan nát, tìm con đường ngọt ngào kỷ niệm xưa Đường nằm đây chờ đưa gió sang mùa, đến bao giờ cùng chúng anh trăng mơ Anh chẳng mơ Đường nằm đây chờ đưa gió sang mùa Đến bao giờ cùng chúng Anh chẳng mơ Chỉ còn gần anh một giây phút thôi, một giây nữa thôi là xa nhau rồi Giây nữa thôi là xa nhau rồi Người theo khánh chim về nơi vui trời Để lại thương nhớ trong kí ếp đơn cuối Núi đồi lồng lồng chiều mưa nhớ ai mưa nhớ ai để trong giấc mơ hôn anh thân thường em mới bao giờ mới được gần nhau thưa chi một đêm thưa chi một đêm rồi xa nhau nghìn châu lệ này cho anh tâm hãi lệ này cho em khi mộng ước không thành không thành Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc Đêm cuối cùng bên nhau biết em sẽ buồn vì thuyền anh chưa rời bên biết em sẽ buồn có ngày mai Nếu ngày nào tình ta đã phai là hôm tiên anh về nơi cuối trời lệ này cho em hay lệ này cho em khi mộng ước không thành Nếu ngày nào tình ta đã phai Là hôm tiên anh về nơi cuối trời Là hôm tiên anh về nơi cuối trời Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi cuối trời bao giờ Nhớ thương... Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã có chim tim ta Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng bói bên ta Lời nào dịu êm người đưa ta vào những giấc mơ xa Lòng thầm bao nhau dừng duyên ta gặp gỡ trong khiếp nào Một lần hẹn trước có phải là mộng ước bê sót Cách xa mất nhau chỉ làm ngày tháng thư ao Tối xuân là bão trong đời thời gian vụt tới Rồi mọi đây chăng ta xoay bóng ngó quên lại lại còn ai tình đẹp tình mơ là tình khi gặp gỡ lúc ban sơ tình là vấn thơ mà đôi khi mình ngỡ vẫn bơ mơ tình còn chờ ai để con tim dạn vỡ suốt đêm mây Anh vỡ suốt đêm nay Hỡi tình đừng nhạt vai Tình ơi xin tình chết em u hoài Tình yêu từ đâu mà tình yêu đã tới Chỉ một lần mà đêm đêm hình bóng anh ngõ bên em Dà dù em, anh đã đưa em vào những giấc mơ Hả? Em bảo thần, chúng ta cũng gặp gỡ trong kiến lược Một lần hẹn trước có phải là mộng ước về sau Cách xa mặt nhau chỉ làm ngày tháng hư hào Tui xuân là bão trong đời thời gian vụt tới Rồi mọi đây chăng tờ xoay bóng ngó quên lại Ai còn ai? Tình đẹp tình mơ là tình khi gặp gỡ lúc ban sớm Tình là vần thơ mà đôi khi mình ngỡ vẫn bơ vơ Tình còn chờ ai để con tim dạn vỡ suốt đêm nay Tình đừng nhạt phai, tình ơi xin tình chớ thêm u hoài. Thôi là hết anh đi ngường anh Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi Con mong gì hình bóng xa xôi nhắc làm gì chuyện năm xưa cho tim thêm ngợt ngơ Thôi là hết em đi đường em, từ nay sầu rẫm nát tim côi Vì sao trời đành bắt duyên em lỡ làm cùng người em thương, lỡ làm cùng người em yêu Từ đây em xin người yêu đừng ngoan trách hay giận hờn gì em Nếu trước chúng ta đừng biết thì thương nhớ không về trong đêm nay Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết Sao tim em cảm thấy như cô đơn Tại em không nói hay tại anh không biết Để tình ta tan vỡ theo thời gian thôi là hết chia ly từ đây Người phương trời kẻ sống cô đơn Nhiều đêm buồn về chiếm tâm tư Nghe hồn mình còn thương ai Nghe lòng mình còn yêu ai Thôi là hết anh đi gường anh, tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi Còn mong gì hình bóng xa xôi nhắc làm gì chuyện năm xưa cho tim thêm ngợt ngơ Thôi là hết em đi đường em Từ nay sầu rẫm đã tim côi Vì sao trời đành bắt duyên em lỡ làng cùng người em thương Lỡ làng cùng người em yêu Từ đây em xin người yêu Đừng ngoan trách hay giận hơn gì em Nếu trước chúng ta đừng biến, thì thương nhớ không về trong đêm nay. Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết, sao tim em cảm thấy như cô đơn. Tại em không nói hay tại anh không biết Để tình ta tan vỡ theo thời gian thôi là hết chia ly từ đây Người phương trời kẻ sống cô đơn Nhiều đêm buồn về chiếm tâm tư Nghe hồn mình còn ước ai, nghe lòng mình còn yêu ai Nhiều đến buồn về chiếm tâm tư, nghe hồn mình còn thương ai, nghe lòng mình còn yêu ai Nhiều đến buồn về chiếm tâm tư, nghe hồn mình còn thương ai, nghe lòng mình còn yêu ai Phiêu đê! ai ân Lạt đường vào nghi thở lần lần Mùa xuân đang đi trong lời hiu mới Có hoa vàng phủ đường môn gót chân mềm Lạt vào vương xuân tình ngất ngây Thả hồn vào cơn gió mệt say Cành hoa tươi trốn sau cành xa vô Để nguồn đời mình còn được yêu nhé anh Đừng nghe chim ru tay tìm hư áo Không tình nào dây đắp hơn em đâu Chờ một ngày pháo hồng dẻo vui Là đường về âm bóng đơn côi Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát Bức gông xinh là mình tính chuyện trăm năm Chuyện trăm năm Đừng đau vào chân đàn ai ân Lạc đường vắng thở lần lần Mùa xuân đang đi trong lời yêu mới Có hoa văn phủ đươn môn gót trên mềm Lạc vào vùng xuân tình ngất ngây Thả hồn vào cơn gió mẽ say Cành hoa tươi trốn sau cành xa vút Để muôn đời mình còn được yêu nhé anh Yêu mới biết quên thời gian, khi biết yêu hoa sẽ mãi không phai tàn Đừng nghe chim ru tay tìm hứa áo, không tình nào say đắm hơn em đâu Chờ một ngày pháo hồng dẻo vui, là đường về ấm bóng đơn côi Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát, bức gông xin làm mình tính chuyên trăm năm Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát, bức gông xin làm mình tính chuyên trăm năm Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát, bức gông xin làm mình tính chuyên trăm năm Hãy đăng ký kênh để nhận thêm những video mới nhất. Dù bước êm đềm xa xưa nay đã đi vào quên lặng Trời vào thu Việt Nam buồn lắm em ơi Mây tim đang dâng cao vời mà tình thương chưa lên ngôi Cây bình yêu anh đâu hay tình ta gian dối Để bước phong chân tha hương em khóc cho đời viện xư Về làm chi rồi em lặng lẽ ra đi Gom góp yêu thương quê nhà, dâng hết châu người tình xa Anh đâu ngờ, có ngày đàn đến giây tơ Một phút tim anh ơ hờ, trọn kiếp anh vương sầu nhớ Nói đi em, cả đời mình đã đi tìm, Cả đời mình xây ước mơ, Cho ngày mộng được nến thơ, Cuối cùng là tình mơ vơ, Cho anh xin một đêm trăng trôi. Tìm đóng cho ta năm xưa, dâng hết cho lần yêu cuối Rồi từng đêm, từng đêm nhịp bước cô đơn Em khóc cho duyên hứng hờ, anh chết cho mộng ngày thơ Đàn đất dây thơ, một bút tim anh ơ hơ Chọn kiếp anh vương sầu nhớ Nói đi em, cả đời mình đã đi tìm Cả đời mình xây ước mơ Cho ngày mộng được nên thơ Cuối cùng là tình ước Cho anh xin một đêm trăn trôi Tìm đống cho ta năm xưa Dâng hết cho lần yêu cuối Rồi từng đêm, từng đêm nhịp bước cô đơn Em khóc cho duyên hứng hừ Trong mộng ngày thương Đường đê tối thăm ngập ngừng dừng bên mai tranh nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi Đêm đêm tiếng hát ngân nga ôi lời mẹ hiền du thiếp tha Không gian tim ngắt bao la như thương đường về quá xa Mưa ơi có thớt cho ta lòng lạnh lùng giữa đêm trường Đời gì chẳng tình thương không yêu thương Thương cho kiếp sống thát hương thân đầy gò gửi cho gió sương Đôi khi muốn nói yêu ai nhưng ngại ngùng đành lãng phai Đêm nay giấy trắng tâm tư gửi về người trốn mịt mùng Đời yêu lòng nào *** mơ tình trường Trời càng có thâu Cuối xin người ban phước cho đời con Một mãi tranh yêu Một khối tình trung thủy không hề phai Và một ngày mai Mơ không nghe tiếng khóc trong đêm dài Đầy cả nỗi niềm, biết ngày nào ai thấu trâu lòng ai Lường về đêm nay băng thanh Giạt sao hát mưa rất nhanh Lạnh lùng mưa xuyên áo thơi mưa chẳng yêu kiếp sống mong manh Lầy lội qua muôn lối quanh, ngập gánh đường để tối tăm Ngập ngừng rừng bên mai tranh nghe trẻ đơ thức giấc bụi ngùi Em em tiếng hát ngân nga ôi lời mẹ hiền du thiết tha Không gian tim ngắt bao la như thương đường về quá xa Mưa ơi có thấu cho ta lòng lạnh lùng giữa đêm trường Đời gì chẳng tình thương không yêu đương Thương cho kiếp sống thạt thương thần gầy gò gửi cho gió xương Đôi khi muốn nói yêu ai nhưng ngại ngùng đạch lãng phai Đêm nay giấy trắng tâm tư gửi về người trốn mịt mùa Đời nghèo lòng nào *** mơ tình chừng Trời càng bó thâu Cũi xin người bàn phương cho đời con Một mãi tranh yêu Một khối tình trung thuyền không hề phai Và một ngày mai, mưa không nghe tiếng khóc trong đêm dài, đầy cả lối niềm, việc ngày nào ai khóc cho lòng ai. Ngày nào ai thấu cho lòng ai Và một ngày mai Mưa không nghe tiếng khóc trong đêm dài Đầy cả nỗi niềm TÌN EM ĐI RỒI ANH VỀ GÁC LẠNH ĐIỂU YÊU Ngoài trời trăng to mà sao ướt đôi tay mềm Bóng đêm ngỡ lạ người em yêu Khép đôi mi lại càng thương nhiều Trời ơi thương nhớ bao đêm mạn nòng bây giờ lìa nhau Anh thương em từ nay cách biệt nụ cười Gió lạnh mưa nhiều, và đời anh đang cay trầm chiều Bao ngầm rồi, một ngày chưa sống xa nhau Ngọt bùi chia sớt cho nhau Và giờ này sao lắm thương đau Mấy đêm qua rồi nghe từng lá rụng ngoài sân Từng hồi chuông đổ càng thêm tai tê trong lòng trong lòng văng em cô phòng càng quánh hiu nhớ em nhớ từng lan hơi thở giờ đây mới biết sao em sẽ làm trên cả đời anh Anh thương em từ nay cách biệt nụ cười, Đường xa gió lạnh mưa nhiều, Và đời anh đăng cay trăm chiều. Bao năm rồi, một ngày chưa sống xa nhau, Ngọt bùi chia sớt cho nhau, Mà giờ này sao lắm thương đau Mấy đêm qua rồi nghe từng lá rụng ngoài sân Từng hồi chuông đổ càng thêm tai tê trong lòng Văn em cô phòng càng quánh hiu, nhớ em nhớ tưng lan hơi thở. Giờ đây mới biết, sao em sẽ làm trên cả đời anh. Giờ đây mới biết, sao em sẽ làm trên cả đời anh. ... Thành phố nào nhớ không em, nơi chúng mình tìm phút êm đềm. Thành phố nào vừa đi đã mỏi, đường quanh có quyên gốc thông già. Chiều đàn tay nghe nắng chan hoà, Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em, Mắt em buồn trong sương chiều anh thấy đẹp hơn. Một sáng nào nhớ không em, Ngày chô nhật ngày bước riêng mình. Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa, Người lứa thưa chim dưới sương ngủ. Quỳ bên em bên góc giao đường, Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương. Chúa thương tình sẽ cho mình mãi mãi gần nhau Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa Rồi từ đó trốn phong ba, em làm dấu nhà người. Ông ông anh tiếc thương đời, đau buồn em khóc chia phôi. Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui Thành phố buồn lắm thơ vương Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn Và con đường ngày xưa lá đổ, Giờ không em soi đáu buồn, Giờ không em hoang vắng phố phường. Câu phường tiếng chuông chiều chậm chậm thế lương Tiến đưa người quên núi đồi quên cá tình yêu. Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa. Người từ đó trốn phong ba em làm dấu nhà người Ấm Ấm anh tiếc thương đời Đau buồn em khóc chia phôi Anh về gom góp kỷ niệm, tìm vui. Thành phố buồn lắm tơ vương, Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn. Và con đường ngày xưa lá đổ, Giờ không em soi đáu buồn, Giờ không em hoang vắng phố phường. Tiếng trung chiều chậm chậm thê nương Tiến nửa người quên nuôi đôi Quên cả tình yêu Cho em quên cơn mộng áo xa xôi thơ ngày ngày nào Em quên được phút trong tay mưa bay giạt rào Bên muôn đời sau em không còn nhớ yêu thương bên nhau lần đầu Cho em trao một lời cuối ăn ăn quê hương thổi tinh Em xin được khóc khô đơn ôi thân phận mình Thế gian còn nãy em xin tự giã thơ ngây xui theo dòng đời Hỡi mên lòng, cũng chẳng buồn say Khím cho đầy, giấc mộng chua cay Có nhớ, phút say lầm lỡ Uống chưa thật say, uống quên ngày mai Đôi tay, quanh ta có ai Đời còn chi trong tay, mai đây Khi hoa tàn núa xanh xao phong ba giờ vui Em xin nằm xuống mang theo con tim ngập nuôi Mơ nhỏ nhói đưa em vào gõi thiên thu yêu thương đời đời. Hỡi men hồng, không chẳng đồng say Hìm trót đầy, giấc mộng chú cay Có nhớ, phút say lầm lỡ, uống chiều thật say Muốn quên ngày mai, thế gian đổi thay Anh ta, có ai Đời còn chỉ trong tay, mai đây Khi hoa tàn núa xanh rau, phong ba giọt vui Xin nằm xuống mang theo con tim ngập ngùi Giấc mơ nhỏ nhói Đưa em vào cõi thiên thu Yêu thương Đời đời Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng mãi bên ta Lời nào dịu êm người đưa ta vào những giấc mơ xa Lòng thầm bào nhau rằng duyên ta gặp gỡ trong kiếp nào Một lần hẹn trước có phải là mộng ước về sau Cách xa mặt nhau chỉ làm ngày tháng hư hào Tối xuân là bao chẳng đợi thời gian buồn tới Rồi mai đây chăng ta sợ vỡ ngó quanh lại còn ai Tình đẹp tình mơ là tình khi gặp gỡ lúc ban sớm Tình là vận thơ mà đôi khi mình ngỡ vẫn bơ giỡn Tình còn chờ ai để con tim vàng võ suốt đêm nay Tình đừng nhạt vai, tình ơi xin tình chất thêm u hoài Một lần hẹn trước có vẻ là mộng ước về sau Cánh xa mặt nhau Chỉ làm ngày tháng hư hào Tối xuân là bao, chẳng đợi thời gian vụt tới Rồi mai đây chăng ta soi bóng ngó quanh vãi Còn ai... Tình đẹp tình mơ là tình khi gặp gỡ lúc ban sơ Tình là vần thơ mà đôi khi mình ngỡ vẫn bơ vơ Tình còn chờ ai để con tim vàng vọng suốt đêm nay Tình đừng nhạt vai tình ới xin tình chớ thêm ưu ai Tình đừng nhạt vai tình ơi xin tình chớ thêm buồn hoài.

Xem toàn bộ Thu gọn

Từ khóa » Nhạc Vui Lam Phương