Nối đứng Sự Tích Núi ông Trịnh Và Núi Thị Vải

Nối đứng sự tích núi ông Trịnh và núi Thị Vải

이 브라우저는 더 이상 지원되지 않습니다. 업데이트하여 최적의 YouTube 환경과 최신 기능을 이용하세요. 자세히 알아보기

  • Nối đứng sự tích núi ông Trịnh và núi Thị Vải
  • Nối đứng sự tích núi ông Trịnh và núi Thị Vải
  • Nối đứng sự tích núi ông Trịnh và núi Thị Vải
  • Nối đứng sự tích núi ông Trịnh và núi Thị Vải
나중에 알림

Chủ đề 1:Truyện cổ dângian tỉnh BàRịa- Vũng Tàu TIẾT 1, 2- Giới thiệu khái quát về “truyện cổ dân gian tỉnh BàRịa- Vũng Tàu”.- Đọc - nghe văn bản: Sựtích núi Ơng Trịnh và núiThị Vải A. GIỚI THIỆUTruyện kểdân gianThần thoạiTruyền thuyếtTruyện cổ tíchTruyện ngụ ngônTruyện cười * Nội dung: Giải thích về phong tục, tín ngưỡng, về nguồngốc, sự tích ra đời của một số địa danh.Phản ánh yếu tố lịch sử, văn hoá, đấu tranh xãhội, đời sống tâm tư, tình cảm của người dân địaphương.Bài học về đạo lí làm người, tính cách nghĩa khí,trọng tình của con người ở vùng đất phương Nam. B. VĂN BẢN 1: SỰ TÍCH NÚI ƠNG TRỊNH VÀ NÚI THỊ VẢII. Tìm hiểu chung1. Thể loại: Truyền thuyết được cổ tích hóa.2. Đọc văn bản: Ngày xưa, có một phú ơng rất giàu, vợ mất sớm, khơngcó con trai nối dõi tơng đường. Ơng chỉ có một người con gáitên là Thị Vải. Thị Vải tuy khơng đẹp nhưng mặn mà, có dun.Vì nhà giàu, lại khơng có con trai, nên Thị Vải được cha chotheo học võ nghệ, cử chỉ đi đứng như con trai.Khi Thị Vải đến tuổi trưởng thành, phú ông đem chuyệnchồng con, chuyện thừa tự nhắc nhủ nàng. Thị Vải trả lời:– Thưa cha, xin cha cho con được lập võ đài. Nếu chàng trai nàođánh hạ được con thì con xin làm vợ người ấy.Vì cưng chiều con nên phú ông lập võ đài kén rể.Thanh niêntrai tráng khắp vùng lũ lượt kéo đến so tài cùng Thị Vải. Nhưngsuốt một tháng trời, khơng có chàng trai nào thắng được nàng.Chờ mãi không thấy ai đến tranh tài nữa, võ đài được dẹp bỏ.Việc chồng con của Thị Vải cũng không được nhắc đến nữa.Một thời gian sau, phú ông bị bệnh qua đời.Thị Vải thay chaquản lí ruộng đất, coi sóc mọi việc trong nhà. Trong số người ở, có anh lực điền tên Trịnh giỏi giang, siêng năng,thật thà, rất được cô chủ tin dùng. Những công việc quan trọng trong nhà đềugiao cho chàng. Một hôm, nàng cùng Trịnh đi coi ruộng của tá điền để địnhlúa tơ. Trên đường đi có một con suối nhỏ chắn ngang. Bình thường qua lạikhơng khó khăn gì, nhưng hơm ấy trời mưa q lớn, lội qua không được. Phânvân một lúc cả chủ lẫn tớ chưa biết tính sao. Vì phải đi nhiều nơi, khơng thểchần chừ được nữa, Thị Vải bảo:– Hay là anh cõng tơi lội qua vậy.Trịnh cịn đang do dự, Thị Vải nói:– Ngại là tơi đây, tơi cịn khơng ngại thì anh ngại gì? Ta đi thơi kẻo trưa rồi.Thế là Trịnh cõng Thị Vải lội qua suối. Không biết có phải vì chàng mất bìnhtĩnh hay vì nước sâu chảy xiết mà chàng vấp phải đá dưới chân, ngã sấp xuốngnước. Bị nước cuốn, Thị Vải chới với, hai tay quờ chỗ để bám, đầu sắp va vàogộp đá gần đấy. Thấy chủ nguy ngập Trịnh khơng cịn e dè, nhào tới dìu ThịVải sang bờ bên kia. Đến bờ, Trịnh buông Thị Vải ra, hai người mặt đỏ bừng,khơng nói được với nhau nửa lời. Họ tiếp tục lên đường. Ba ngày sau khi về nhà, không hiểu sao Trịnh bỏ đi mất,Thị Vải cho người đi tìm cũng khơng thấy. Hơm sau,đích thân Thị Vải đi tìm rồi cũng khơng thấy về.Sau đó mấy ngày, người ta tìm thấy xác chàng Trịnh ởmột đỉnh núi, còn xác Thị Vải ở một đỉnh núi khác. Cóngười biết chuyện cho rằng, vì hai người có tình ý vớinhau nhưng trong nghịch cảnh giàu nghèo, không thể lấynhau được nên phải gặp nhau ở chốn suối vàng. Cũng từđó, dân trong vùng gọi núi nơi chàng trai nằm xuống lànúi Ông Trịnh, còn núi nơi người con gái qua đời là núiThị Vải. II. TÌM HIỂU VĂN BẢN:1. Chủ đềKhát vọng sống tự do, bình đẳng của conngười trong xã hội phong kiến 2. Cốttruyện Sắp xếp lại các sự việc sau theo đúng trình tự xảy ra trong truyện :a. Khơng có chàng trai nào thắng được Thị Vải, võ đài đành dẹp bỏ.b. Ngày xưa, có một phú ơng chỉ có một người con gái tên là Thị Vải.c. Ba ngày sau khi về nhà, Trịnh bỏ đi mất, Thị Vải đi tìm rồi cũngkhông thấy về.d. Sau khi phú ông mất, Thị Vải thay cha quản lí ruộng đất, coi sóc mọiviệc trong nhà.e. Sau đó mấy ngày, người ta tìm thấy xác chàng Trịnh ở một đỉnh núi,còn xác Thị Vải ở một đỉnh núi khác.g. Thị Vải được cha cho theo học võ nghệ, cử chỉ đi đứng như con trai.h. Trong số người ở, có anh lực điền tên Trịnh giỏi giang, siêng năng,thật thà, những công việc quan trọng trong nhà đều giao cho chàng.i. Từ đó, dân trong vùng gọi núi nơi chàng trai nằm xuống là núi ƠngTrịnh, cịn núi nơingười con gái qua đời là núi Thị Vải.k. Khi Thị Vải đến tuổi trưởng thành, phú ông cho lập võ đài kén rể.l. Một hôm, Thị Vải cùng Trịnh đi coi ruộng của tá điền để định lúa tơ.Trên đường đi có một con suối nhỏ chắn ngang, trời mưa quá lớn, lộiqua không được, Trịnh đành cõng nàng lội qua suối. * Nhận xét:-Các sự việc được sắp xếp theo trình tự thờigian: Sự việc xảy ra trước kể trước, sự việc xảyra sau kể sau.- Các sự việc gắn kết, liền mạch , được sắp xếphợp lí. 3. Yếu tố kì ảo:- Nhân vật chàng Trịnh, nhân vật Thị Vải.- Vai trị:+ Giải thích tên gọi: Núi ông Trịnh, núi Thị Vải+ Khắc họa số phận đáng thương, bất hạnh của conngười dưới định kiến bất công, hẹp hòi trong xãhội cũ.+ Thể hiện khát vọng sống tự do, bình đẳng, hạnhphúc của con người trong xã hội phong kiến. Em có đồng tình với cách giải quyết sốphận của hai nhân vật như lời đồnđoán ở cuối truyện hay khơng? Vìsao? Nêu thông điệp cuộc sốngmà truyện kể muốn gửi gắmđến người đọc. III. TỔNG KẾT-Câu chuyện bộc lộ niềm cảm thương đốivới hai nhân vật và ước mơ xóa bỏ nhữngđịnh kiến xã hội bất cơng, hẹp hịi.-Hướng về cuộc sống lành mạnh, côngbằng, con người được sống tự do, hạnhphúc, đạt được ước mơ. CHUẨN BỊ BÀI MỚI:Đọc và trả lời câu hỏi bài: Sự tích sơng Ray( SGK ngữ văn địa phương)

Tóm tắt

SỰ TÍCH NÚI ÔNG TRỊNH, NÚI THỊ VẢI

Ngày xưa, có một phú ông rất giàu, vợ mất sớm, không có con trai nối dõi tông đường. Ông chỉ có một đứa con gái tên là Thị Vải.

Thị Vải tuy không đẹp, nhưng nhan sắc mặn mà mà dễ coi. Vì là con nhà giàu, hơn nữa nhà không có con trai, nên Thị Vải cũng theo học võ nghệ, cử chỉ đi đứng như con trai.

Khi phú ông về già, Thị Vải cũng đến tuổi lấy chồng. Phú ông đem việc chồng con, việc thừa tự nói với nàng.

Thị Vải trả lời:

- Nếu chàng trai nào đánh hạ được con thì con xin làm vợ người ấy.

Vì cưng con nên phú ông cũng chiều theo và cho lập võ đài để tỷ thí.

Thanh niên trai trẻ khắp vùng lân cận lăm le muốn làm chủ tư gia điền sản đồ sộ của phú ông, nên đã ráo riết luyện tập để so tài cùng Thị Vải. Nhưng suốt một tháng trời thi đấu, không có chàng trai nào võ nghệ hơn nàng.

Chờ mãi không thấy ai đến tranh tài nữa, võ đài cũng dẹp đi, việc chồng con của Thị Vải, phú ông cũng không nhắc nữa. Một thời gian sau, phú ông bị bịnh rồi mất.

Nàng phải đứng ra thay cha quản lý ruộng đất, coi sóc việc trong nhà. Trong số người ở có anh lực điền tên Trịnh, giỏi giang, siêng năng, rất được chủ tin dùng. Những công việc quan trọng trong nhà đều giao cho Trịnh.

Một hôm, nàng cùng Trịnh đi coi ruộng của tá điền để định lúa tô. Trên đường đi có một dòng suối nhỏ chắng ngang, bình thường đi qua lại không có gì khó khăn lắm, nhưng bữa nay, vì chiều hôm trước, mưa quá ton nên nước dâng tràn lên bờ, chảy rất xiết. Lội qua thì không được, đi vòng lên phía thượng nguồn thì mất thì giờ. Phân vân một lúc cả chủ và tớ cùng chưa biết tính sao.

Vì phải đi nhiều nơi, không thể chần chờ được nên Thị Vải bảo:

- Hay là anh cõng tôi rồi lội qua vậy.

Trịnh còn đang do dự, thì Thị Vải nói:

- Ngại là tôi đây, tôi còn không ngại mà anh lo cái nỗi gì, ta đi kẻo trưa rồi.

Thế là Trịnh phải kề vai cõng thị Vải lội qua suối. Không biết có phải vì nàng mất bình tĩnh hay vì nước sâu lại chảy xiết, nên chàng vấp phải đá dưới chân, ngã sấp dưới nước. Bị nước cuốn mạnh, Thị Vải sắp va đầu vào gộp đá gần đấy, hay tay quơ tìm chỗ để bám. Thấy chủ nguy ngập, Trịnh không còn đến dè gì nữa nhào phăn tới ôm lấy Thị Vải. Đang chới với được Trịnh tới cứu nên Thị Vải bám chặt lấy chàng. Cứ như thế Trịnh ôm Thị Vải sang bờ phía bên kai.

Đến bờ, Trịnh buông Thị Vải ra, hai người mặt đỏ bừng, không nói với nhau lời nào, rồi tiếp tục lên đường.

Ba ngày sau khi về nhà, không hiểu Trịnh suy nghĩ nhưng gì mà chàng bỏ nhà đi mất, Thị Vải cho người đi tìm cũng không thấy. Sau cùng đích thân nàng đi tìm, rồi cũng không thấy nàng trở về.

Sau đó ít lâu, người ta tìm thấy xác của Trịnh ở một đỉnh núi, còn xác Thị Vải ở một đỉnh núi khác. Có người biết chuyện cho rằng vì hai người có tình ý với nhau nhưng trong nghịch cảnh giàu nghèo không thể lấy nhau được, nên đành phải gặp nhau ở suối vàng. Và cũng từ đó, dân trong vùng gọi núi này là núi Ông Trịnh, núi kia là núi Thị Vải.

SỰ TÍCH NÚI ÔNG TRỊNH, NÚI THỊ VẢI

Ngày xưa, có một phú ông rất giàu, vợ mất sớm, không có con trai nối dõi tông đường. Ông chỉ có một đứa con gái tên là Thị Vải.

Thị Vải tuy không đẹp, nhưng nhan sắc mặn mà mà dễ coi. Vì là con nhà giàu, hơn nữa nhà không có con trai, nên Thị Vải cũng theo học võ nghệ, cử chỉ đi đứng như con trai.

Khi phú ông về già, Thị Vải cũng đến tuổi lấy chồng. Phú ông đem việc chồng con, việc thừa tự nói với nàng.

Thị Vải trả lời:

- Nếu chàng trai nào đánh hạ được con thì con xin làm vợ người ấy.

Vì cưng con nên phú ông cũng chiều theo và cho lập võ đài để tỷ thí.

Thanh niên trai trẻ khắp vùng lân cận lăm le muốn làm chủ tư gia điền sản đồ sộ của phú ông, nên đã ráo riết luyện tập để so tài cùng Thị Vải. Nhưng suốt một tháng trời thi đấu, không có chàng trai nào võ nghệ hơn nàng.

Chờ mãi không thấy ai đến tranh tài nữa, võ đài cũng dẹp đi, việc chồng con của Thị Vải, phú ông cũng không nhắc nữa. Một thời gian sau, phú ông bị bịnh rồi mất.

Nàng phải đứng ra thay cha quản lý ruộng đất, coi sóc việc trong nhà. Trong số người ở có anh lực điền tên Trịnh, giỏi giang, siêng năng, rất được chủ tin dùng. Những công việc quan trọng trong nhà đều giao cho Trịnh.

Một hôm, nàng cùng Trịnh đi coi ruộng của tá điền để định lúa tô. Trên đường đi có một dòng suối nhỏ chắng ngang, bình thường đi qua lại không có gì khó khăn lắm, nhưng bữa nay, vì chiều hôm trước, mưa quá ton nên nước dâng tràn lên bờ, chảy rất xiết. Lội qua thì không được, đi vòng lên phía thượng nguồn thì mất thì giờ. Phân vân một lúc cả chủ và tớ cùng chưa biết tính sao.

Vì phải đi nhiều nơi, không thể chần chờ được nên Thị Vải bảo:

- Hay là anh cõng tôi rồi lội qua vậy.

Trịnh còn đang do dự, thì Thị Vải nói:

- Ngại là tôi đây, tôi còn không ngại mà anh lo cái nỗi gì, ta đi kẻo trưa rồi.

Thế là Trịnh phải kề vai cõng thị Vải lội qua suối. Không biết có phải vì nàng mất bình tĩnh hay vì nước sâu lại chảy xiết, nên chàng vấp phải đá dưới chân, ngã sấp dưới nước. Bị nước cuốn mạnh, Thị Vải sắp va đầu vào gộp đá gần đấy, hay tay quơ tìm chỗ để bám. Thấy chủ nguy ngập, Trịnh không còn đến dè gì nữa nhào phăn tới ôm lấy Thị Vải. Đang chới với được Trịnh tới cứu nên Thị Vải bám chặt lấy chàng. Cứ như thế Trịnh ôm Thị Vải sang bờ phía bên kai.

Đến bờ, Trịnh buông Thị Vải ra, hai người mặt đỏ bừng, không nói với nhau lời nào, rồi tiếp tục lên đường.

Ba ngày sau khi về nhà, không hiểu Trịnh suy nghĩ nhưng gì mà chàng bỏ nhà đi mất, Thị Vải cho người đi tìm cũng không thấy. Sau cùng đích thân nàng đi tìm, rồi cũng không thấy nàng trở về.

Sau đó ít lâu, người ta tìm thấy xác của Trịnh ở một đỉnh núi, còn xác Thị Vải ở một đỉnh núi khác. Có người biết chuyện cho rằng vì hai người có tình ý với nhau nhưng trong nghịch cảnh giàu nghèo không thể lấy nhau được, nên đành phải gặp nhau ở suối vàng. Và cũng từ đó, dân trong vùng gọi núi này là núi Ông Trịnh, núi kia là núi Thị Vải.

1.Nhân vật chàng Trịnh và Thị Vải được giới thiệu như thế nào ?

2.Em hãy nhận xét tính cách của nhân vật Thị Vải qua đoạn từ "Ngày xưa,có một phú ông..."đến "đấu thắng được nàng".

3.Em có suy nghĩ gì về cách giải quyết số phận của hai nhân vật như lời đồn đoán ở cuối truyện ?

4.Em có cách giải thích nào khác về nguyên nhân cái chết của hai nhân vật trong truyện ?

5.Câu truyện trên có ý nghĩa như thế nào đối với chúng ta ngày nay ?

Giúp mình nha các bạn !!

Từ khóa » Truyện Núi ông Trịnh Và Núi Thị Vải