Nỗi Lòng Người Con Xa Xứ - Kho Tàng Vọng Cổ Việt Nam

NỖI LÒNG NGƯỜI CON XA XỨ

Thơ: Tô Hồng Thuý

Vọng cổ: Nguyễn Minh

NÓI THƠ

Con đã xa rồi ba ơi!

Xa tất cả ân tình xứ sở

Trưa một mình nghe ai hát bài ca Vọng cổ

Con nghe lòng trĩu nặng nỗi niềm riêng.

LÝ CON SÁO

Nghe bên tai, có tiếng gió lùa qua hiên

Ngồi một mình mông lung

Nghe ai hát giữa trưa hè

Bài vọng cổ quê nghèo

Chợt thấy lòng dâng bao nhớ thương

Tuổi ấu thơ với bao hồn nhiên

Ở quê nhà mẹ cha nhớ mong

Thương con trẻ ở phương trời xa.

VỌNG CỔ

1 - Ngày đó ra đi nắm chặt tay con ba khẽ nói: Dù nhà mình nghèo bữa rau bữa cháo, hãy cố gắng con ơi cực khổ đến đâu ba cũng không... màng…

Ba mong con chăm chỉ học hành.

Đừng đua đòi theo chúng bạn,

Quên mất phận mình nghèo giữa chốn phồn hoa.

Hãy nhớ quê nhà ba đang mong đợi thiết tha,

Ngày về của con mang công thành danh toại.

Ơi! Lời dạy này ba đã cho con,

Mới đây thôi sao giờ xa vắng.

NÓI THƠ

Con đã xa rồi tình má thiêng liêng

Xa bàn tay, xa cái nhìn trìu mến

Ngồi một mình bên chén cơm dưa muối

Con lại thèm cơm má nấu ngày xưa.

2 - Ngồi một mình nơi phồn hoa đô hội, lòng dâng lên niềm rung cảm lạ lùng…

Hình ảnh xưa xa vắng mịt mờ.

Nhớ làm sao chén cơm mộc mạc,

Ba mẹ bao ngày tần tảo lo toan.

Chiếc áo bạc màu hai buổi nắng mưa,

Mẹ vá cho ba bao lần đông đến.

Rồi con biết đâu tóc ba thêm sợi bạc,

Bởi lo nhiều nên thấy mẹ già hơn.

LỐI

Con đã xa rồi xa một chiều mưa

Cùng các em lội đồng bắt ốc

Giờ một mình trưa buồn trong tiếng khóc

Nhớ em con mỗi đứa một phương trời…

VỌNG CỔ

5 - Có hạnh phúc nào hơn khi được về với quê hương nơi có dòng sữa mẹ. Nơi đã sinh ra với bao ngày hạnh phúc, bên máy nhà xưa sớm tối sum... vầy…

Ơi! Nhớ làm sao đồng lúa xanh ngần.

Con cùng các em dầm mưa bắt ốc,

Bị mẹ đánh đòn vẫn tinh nghịch nhiều hơn.

Buổi cơm chiều với cháo cua đồng thơm ngát,

Hương vị quê nhà đã nâng bước chân con.

Yêu quê hương và lời ru của mẹ,

Là hành trang con đi suốt cuộc đời.

6 - Đã xa rồi cảnh xưa êm ấm, con biết làm gì khi hạnh phúc dần xa.

Cánh đồng đây rồi lúa đã trổ bông,

Các em nhỏ nơi đâu không còn đùa giỡn nữa.

Bỗng nghe đâu đây tiếng ếch kêu ngoài ruộng,

Con cúm núm kêu chiều làm quặn thắt lòng đau.

Con nhớ lúc quê hương còn gian khó,

Có mẹ và ba với bao em nhỏ vui đùa!.

Lệ tuôn rơi trang sách viết nên lời,

Khi tất cả chỉ còn là kỷ niệm.

Nhớ xưa ơi những điều tôi yêu mến,

Vẫn mãi khóc thầm với chút lòng gửi gấm cùng thơ.

Bạc Liêu, ngày 1 tháng 6 năm 2007

DMCA.com Protection Status Tác phẩm này được bảo vệ bản quyền nội dung trên internet bởi DMCA, chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của chúng tôi.

Từ khóa » Ca Cổ Nỗi Lòng Xa Quê