Nữ điệp Viên Tài Sắc Vẹn Toàn (Phần 2) - An Ninh Thủ đô

Nữ điệp viên tài sắc vẹn toàn (Phần 2)

(ANTĐ) - Sau khi giành được giải Sư tử Vàng ở Liên hoan phim Venezia lần thứ 64, bộ phim “Sắc giới” của Trung Quốc dựa trên tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Trương ái Linh do Lý An làm đạo diễn đã thu hút được sự chú ý cao độ trong dư luận.

Nữ điệp viên tài sắc vẹn toàn

Cảnh trong phim “Sắc - giới”
Cảnh trong phim “Sắc - giới”

Hy sinh

Ngày 21-12-1939, Đinh Mặc Thôn có hẹn đến một bữa tiệc của bạn bè, đã điện cho Trịnh Bình Như cùng đi. “Trung thống” lập tức lên kế hoạch giết chết Mặc Thôn. Sau bữa tiệc, Bình Như đòi đi mua quần áo, Mặc Thôn đã lấy chiếc xe hơi của mình đưa bà đến cửa hàng đồ da Siberia. Tuy vậy, dù đang đứng cạnh người đẹp, tên Hán gian cáo già vẫn không quên quan sát khắp nơi, nhờ vậy đã trông thấy mấy người khả nghi bên ngoài đang tiến đến gần mình. Biết có chuyện chẳng lành, Đinh Mặc Thôn nhanh chóng bỏ mặc Bình Như, phóng vụt ra khỏi cửa hàng, chui vào chiếc xe chống đạn.

Lần đó không khử được Mặc Thôn, lại khiến Bình Như lộ diện, đáng lẽ nên tránh xa thì Bình Như lại không làm như vậy, thêm vào đó là tên Hán gian vẫn tỏ ra lưu luyến nên bà tiếp tục quanh quẩn bên hắn, tìm cơ hội khác. Một lần, bà đi theo một đội trưởng hiến binh Nhật, lọt vào hang ổ của Mặc Thôn định ám sát hắn, không ngờ bị bắt. Sau này, chính phủ bù nhìn được Nhật lập nên ở Trung Quốc đề nghị ông Trịnh Nhạc ra làm quan để đổi lại mạng sống của Bình Như, nhưng ông kiên quyết từ chối dù rất thương con. Tháng 2-1940, Trịnh Bình Như bị xử tử hình bí mật tại một vùng núi hẻo lánh, khi đó mới 23 tuổi. Theo ghi chép, khi bị xử tử Trịnh Bình Như không hề sợ hãi, khuôn mặt tuyệt đẹp vẫn bình thản, khiến cái chết của bà trở nên “oanh liệt hơn hy sinh ở chiến trường”.

Gia đình trung liệt

Nhắc tới Trịnh Bình Như, không thể không nhắc tới gia đình bà. Bố bà, ông Trịnh Nhạc là một quan chức thanh liêm chính trực, sau khi Thượng Hải bị tạm chiếm, người Nhật từng nhiều lần mời ông ra làm Bộ trưởng Tư pháp, nhưng ông luôn lấy cớ bị bệnh để từ chối. Sau khi Trịnh Bình Như hy sinh, ông ngã bệnh thật, đầu năm 1941 thì qua đời trong đau khổ.

Sau “Sự biến 7-7”, em trai Trịnh Bình Như là Trịnh Hải Trừng đang học phi công bên Nhật cũng về nước, tham gia không quân kháng Nhật, tới năm 1944 hy sinh khi chiến đấu bảo vệ Trùng Khánh. Vương Hán Huân, chồng chưa cưới của Trịnh Bình Như cũng là bạn chiến đấu của Trịnh Hải Trừng, từng hẹn Trịnh Bình Như đi Thượng Hải kết hôn 2 lần, nhưng vì quốc nạn nên Trịnh Bình Như luôn trì hoãn, hẹn đến ngày thắng lợi. Tháng 8-1944, Vương Hán Huân hy sinh ở Hoành Sơn. Đến nay, tên của Trịnh Hải Trừng và Vương Hán Huân vẫn được khắc trên bia liệt sỹ không quân ở Nam Kinh.

“Sắc - giới” làm sai lịch sử

Khi Trịnh Bình Như ám sát Đinh Mặc Thôn, Trương ái Linh đang học ở Hồng Kông. Nữ nhà văn biết chuyện này vì báo chí Thượng Hải đã đều đăng lên trang nhất. Sau này khi qua lại với Thứ trưởng Bộ Tuyên truyền của chính phủ bù nhìn Hồ Lan Thành, Trương ái Linh lại được biết thêm chi tiết qua lời kể của ông ta. Tuy vậy, trong tiểu thuyết “Sắc - giới” của mình, Trương ái Linh đã che giấu lịch sử, thậm chí cố tình uốn cong, biến hành động ám sát Hán gian thành việc Trịnh Bình Như định dùng sắc đẹp quyến rũ Đinh Mặc Thôn, nhưng sau đó lại động lòng thật. “Sắc - giới” đã khiến việc dùng thân báo quốc của Trịnh Bình Như trong một thời gian dài không được ai biết tới, thậm chí nhiều người còn vì hiểu lầm mà chỉ trích bà là “tình nhân của Hán gian”.

Điều đáng nói là tiểu thuyết và phim ảnh thì có thể tha thứ vì đó là tác phẩm nghệ thuật, để thu hút được sự quan tâm của công chúng thì cần tưởng tượng rất nhiều, vượt xa thực tế, nhưng sau “Sắc - giới”, nhiều tờ báo cũng đăng những bài viết, cố ý nhấn mạnh năm ấy khi đã bị bắt, Trịnh Bình Như vẫn làm nhiều kẻ trong chính giới xiêu lòng và đề nghị cùng nhau bỏ trốn… Tất cả những điều này về sau đã bị em gái Trịnh Bình Như, bà Trịnh Tĩnh Chi phủ nhận, và cho rằng như vậy là “bôi nhọ danh dự người hy sinh cho đất nước”.

Bảo Trâm

Theo Tân Hoa xã

Theo Theo Tân Hoa xã

Từ khóa » Trịnh Bình Như