Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà - Văn 7 (8 Mẫu)
Có thể bạn quan tâm
Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà, vô cùng hữu ích.
Tài liệu bao gồm 9 bài văn mẫu, mời các bạn học sinh lớp 7 sẽ có thêm tài liệu để hoàn thiện cho bài viết của mình.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 1
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 2
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 3
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 4
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 5
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 6
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 7
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 8
- Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 9
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 1
Tình bạn là một đề tài khá quen thuộc. Một trong những bài thơ mà tôi ấn tượng về đề tài tình bạn phải kể đến Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến.
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa”
Ở hai câu đầu, tác giả đã giới thiệu cho người đọc biết được hoàn cảnh mà người bạn đến chơi nhà. Cụm từ “đã bấy lâu nay” nói về thời gian đã rất lâu. Tức là phải rất lâu rồi, người bạn mới đến chơi nhà. Có thể thấy cách xưng hô “bác” thể hiện mối quan hệ gần gũi, thân mật. Tuy hoàn cảnh của nhân vật trữ tình lúc này lại thật éo le khi khi trẻ thì đi vắng, không có người để sai đi mua đồ tiếp đãi bạn mà chợ lại ở quá xa xôi.
Không dừng lại ở đó, những câu thơ tiếp, Nguyễn Khuyến liệt kê ra một loạt những hình ảnh nhằm nhấn mạnh vào hoàn cảnh của nhân vật trữ tình khi người bạn đến thăm:
“Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có”
Đọc những câu thơ trên, tôi hiểu được hoàn cảnh của nhân vật trữ tình. Lúc này, trong căn nhà của nhân vật trữ tình chẳng có gì để đem ra tiếp khách được: “ao sâu - khôn chài cá”, “cải chửa ra cây, cà mới nụ”, “bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”. Ngay cả “miếng trầu” quan trọng nhất bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện” thì ở đây cũng không có. Nhưng sự thiếu thốn không làm vơi đi sự niềm nở, tình bạn giữa những người tri kỉ.
“Bác đến chơi đây ta với ta”
Câu thơ cuối như một lời khẳng định cho tình bạn tri kỉ của Nguyễn Khuyến. Đọc câu thơ này, tôi nhớ đến câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan trong bài Qua Đèo Ngang cũng đã từng sử dụng cụm từ “ta với ta”:
“Dừng chân đứng lại trời, non, nước Một mảnh tình riêng ta với ta”
Với Bà Huyện Thanh Quan, “ta với ta chỉ tác giả, đang chỉ có một mình nơi đèo Ngang hoang vu. Từ đó, câu thơ càng làm tăng thêm nỗi buồn và nỗi cô đơn, sợ hãi trước dòng thời gian trôi chảy. Trong thơ của Nguyễn Khuyến, cụm từ “ta với ta” lại mang ý nghĩa khác. Đại từ “ta” thứ nhất chính là nhân vật trữ tình, còn đại từ “ta” thứ hai chỉ người bạn. Từ “với” cho thấy mối quan hệ song hành, gắn bó. “Ta với ta” đồng nghĩa với tôi với bác, chúng ta với nhau. Cuộc sống tuy nghèo khó, thiếu thốn nhưng có bạn lại thấy vui vẻ, hạnh phúc. Tình bạn tri kỉ thật đáng ngưỡng mộ, cảm phục biết bao nhiêu. Đó là sự khác biệt về hoàn cảnh, tâm hồn của hai nhà thơ.
Với những hình ảnh giản dị, giọng thơ dí dỏm, bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến đã gửi gắm được một thông điệp ý nghĩa, giá trị về tình bạn qua bài thơ Bạn đến chơi nhà. Tôi rất yêu thích bài thơ trên.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 2
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ xuất sắc của nền văn học trung đại. Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” là một trong những bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ Nguyễn Khuyến. Tám câu thơ giản dị mộc mạc nhưng lại ẩn chứa nghĩa tình mặn mà, sâu sắc.
Gặp lại bạn hiền thân thiết trong lòng vỡ ra biết bao vui sướng. Cụm từ “đã bấy lâu nay” cho thấy đã rất lâu hai người không được gặp nhau. Đó còn thể hiện sự mong nhớ thiết tha của tác giả dành cho người bạn xưa cũ. Tác giả có lẽ đã mong ngóng đã nhẩm đếm từng giờ từng khắc từng ngày để được gặp bạn. Câu thơ còn được chú ý qua cách xưng hô thú vị: “bác - tôi” - cách xưng hô của sự thân mật gần gũi. Cả câu thơ ngắn gọn vừa toát lên được hoàn cảnh diễn ra cuộc hội ngộ lại vừa cho ta thấy được tình bạn keo sơn thắm thiết của tác giả.
Một tình bạn trân quý đến như thế ắt phải tiếp đón cao sang, đặc biệt lắm đây. Thế nhưng Nguyễn Khuyến lại hóm hỉnh vô cùng. Cái chất hóm hỉnh ấy được giãi bày chân thành: “Trẻ thời đi vắng chợ thời xa”. Bạn đến nhà tôi cũng muốn mua những cao lương mĩ vị về tiếp bạn ấy thế nhưng trắc trở về không gian lại chả cho phép: nhà thì xa chợ; trẻ con sai khiến thì lại đi chơi mà tôi thì tuổi già sức yếu lại không thể đi chợ được. Không đi chợ được thì thôi ta tận dụng ngay những món ăn tại gia vậy. Và rồi Nguyễn Khuyến cũng lại lúng túng:
“Ao sâu nước cả khôn chài cá Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà Cải chửa ra cây, cà mới nụ Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”
Chợ thì không thể đi để mua đầy đủ những món ăn ngon để đãi bạn nhưng ở nhà thì cũng không khả quan hơn là mấy. Đặc biệt nhất là: “Đầu trò tiếp khách, trầu không có”. Nhân gian xưa có câu: “Miếng trầu là đầu câu chuyện”. Miếng trầu là cái mở đầu cho sự hứng khởi, là thứ tối thiểu để tiếp khách thế nhưng nhà thơ cũng chẳng thể có để mời bạn. Điệp từ “không” được nhắc lại khéo léo giữa mỗi câu thơ vừa nhấn mạnh hoàn cảnh thiếu thốn cho tình bạn lại vừa như một lời khẳng định chắc nịch cho tình bạn cao cả. Đó là tình bạn phi vật chất, tình bạn vượt lên những lợi ích tầm thường. Tình bạn ấy vượt qua những khó khăn, chông gai, vất vả để trường tồn mãi cùng với không gian và thời gian dài rộng.
Để rồi đến cuối cùng nhà thơ chốt lại bằng nỗi lòng đượm đà:
“Bác đến chơi đây ta với ta”
Từ “Bác” thêm một lần nữa được lặp lại, thể hiện một tình cảm yêu quý, kính trọng xuyên suốt câu thơ. Cảm ơn bạn đã vượt ngàn dặm xa tới thăm người bạn cũ, cảm ơn bạn đã chẳng vì thiếu thốn mà rời xa tôi. Và “ta với ta” - tôi và bạn, tôi và chúng ta. Tâm hồn nhà thơ và người bạn đến đây đã đồng điệu, tuy hai mà một, tình cảm thắm nồng. Không có mâm cao cỗ đầy, không thức ăn bình dị, không trầu cau, nhưng nhà thơ và bạn của mình vẫn vui vẻ nói chuyện tâm đầu ý hợp, suy nghĩ tương thông. Hai chữ “ta” lam sáng cả bài thơ gợi lên một ý nghĩa trọn vẹn. Đây chắc chắn chỉ có thể là một tình bạn tri âm tri kỉ, một tình bạn trân quý vô cùng.
Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú đường luật với âm, luật được niêm, đối một cách chặt chẽ. Tuy thế vẫn không làm mất đi cái dáng vẻ phóng khoáng, hóm hỉnh của hồn thơ dân tộc Nguyễn Khuyến. Kết hợp với nghệ thuật lặp từ tinh tế, nhà thơ đã khéo léo dựng lên một tình huống khó xử để thử thách tình bạn. Qua đây tác giả đã truyền tải một thông điệp ý nghĩa về tình bạn vô tư, chân chính, đích thực.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 3
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ được độc giả biết đến với những bài thơ luôn có những nét mộc mạc, lối suy nghĩ đơn giản, dễ hiểu nhưng bao hàm trong đó là những tình cảm thiết tha, hết lòng vì mọi người. ông đã có những bài thơ rất hay để nói về tình bạn của mình với những lời tâm tình, thể hiện tình bạn trong sáng, hết lòng vì nhau mà không có điều gì ngăn cách. Và trong số những bài thơ ấy, “Bạn đến chơi nhà” là minh chứng rõ nhất cho điều đó:
Mở đầu bài thơ như một lời tâm tình của tác giả, cũng như một lời nói thân mật của một người bạn dành cho tri kỉ của mình. Trong đó chúng ta cũng cảm nhận được sự thân ái, và thoải mái khi được gặp lại những người có cùng tâm tình của mình trong hoàn cảnh đã rất lâu rồi mới được gặp nhau:
“Đã bấy lâu nay bác tới nhà Trẻ thời đi vắng chợ thời xa Ao sâu, sóng cả khôn chài cá Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà Cải chửa ra cây, cà mới nụ Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa Đầu trò tiếp khách, trầu không có”
Cả sáu câu tiếp theo, tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật để liệt kê ra hàng loạt những khó khăn hiện tại của mình. Tuy cũng có những sự phóng đại ở đó, nhưng chúng ta không thể phủ nhận được rằng trong hoàn cảnh ấy, gia đình của nhà thơ thực sự không có gì “ra trò” để đãi khách.
Lúc người bạn tới chơi, trong gia đình lúc này chẳng có ai ngoài nhà thơ nghèo cả. Tất cả người trẻ đã đi ra ngoài rồi, không còn ai để nhờ mua đồ tiếp khách được nữa. Có cái chợ là nơi mua bán tất cả những đồ cần thiết thì lại quá xa, khiến cho chủ nhà không biết phải làm như thế nào hết. Ngay cả những món rau dân dã cũng không có sẵn ở trong vườn. Hàng loạt những dẫn chứng của tác giả như lời than trách “cải chửa ra cây”, “cà mới nụ”, “bầu vừa rụng rốn”, “mướp đương hoa”. Cuối cùng, ngay cả tới miếng trầu được mệnh danh là “đầu câu chuyện” cũng chẳng có để đưa cho bạn mình - những thứ vốn được coi là những thứ cơ bản nhất trong những cuộc gặp mặt.
Thế nhưng, cho dù có rất nhiều lí do đi chăng nữa thì câu thơ cuối cùng, tất cả lại như được vỡ òa trong cảm xúc và trở thành linh hồn của cả bài thơ: “ Bác đến chơi đây ta với ta”. Tất cả những thứ vật chất giờ đã không còn quan trọng nữa. Chỉ cần có tấm lòng, có sự chân thành là đủ. Đã không còn là hai con người, tác giả và cả người tri kỉ đã giống như nhau “ta với ta”. Đó cũng chính là điều đáng quý nhất trong mối quan hệ của con người và con người.
Qua bài thơ trên, ta cảm nhận được một cách sâu sắc về tình bạn của nhà thơ Nguyễn Khuyến và người bạn của mình. Đó là một tình bạn không màng vật chất mà chỉ có sự chân thành và tấm lòng đối xử với nhau. Đó làm một điều rất đáng được trân trọng và học tập trong mối quan hệ của chúng ta.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 4
Mỗi chúng ta ai cũng có những người bạn để cùng nhau tâm tình và có được những phút giây chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Có những người bạn, người tri kỉ bên cạnh chia sẻ, niềm vui sẽ được nhân lên gấp đôi, nỗi buồn cũng sẽ vơi đi một nửa. Những điều đó đã khiến cho cuộc sống của chúng ta có nhiều kỉ niệm và động lực hơn bao giờ hết. Nhưng không phải ai cũng may mắn có được những tình bạn như vậy. Và Nguyễn Khuyến nằm trong số những người may mắn đó. Ông có được một tình bạn rất đẹp và tình cảm ấy được thể hiện rất rõ trong bài thơ “Bạn đến chơi nhà” sau đây.
“Đã bấy lâu nay bác tới nhà Trẻ thời đi vắng chợ thời xa”
Hai câu thơ đầu tiên đã cho chúng ta thấy hoàn cảnh khi hai người bạn gặp nhau. Lúc ấy, người bạn của nhà thơ tới chơi sau một khoảng thời gian khá lâu mà hai người mới gặp nhau. Thế nhưng, tình trạng lúc ấy, chỉ có một mình nhà thơ ở nhà, những người trẻ tuổi trong nhà đều đã đi vắng hết, ngay cả nơi để cho mọi người mua bán cũng lại không gần nhà. Những lí do hết sức khách quan ấy khiến cho nhà thơ không thể tìm được những đồ tốt để mời người bạn của mình.
“Ao sâu nước cả, khôn chài cá Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà”
Không đi được ra chợ, nhà thơ lại nhìn vào nhà mình xem có những đồ gì ngon để thiết đãi khách hay không. Từ cá ở dưới ao cho tới những chú gà được nuôi ở ngoài vườn. Thế nhưng, mọi thứ dường như đều không thể thực hiện được. Nước ao rất to, không thể nào mà bắt cá được, còn gà lại không ở trong chuồng mà lại thả ngoài. Đều là những thứ ngon, tác giả rất muốn mang tới cho người bạn của mình, thế nhưng mọi ý định của ông đều không thể trở thành sự thực. Những thứ muốn mua bắt đầu đơn giản dần.
“Cải chửa ra cây, cà mới nụ Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”
Không có thịt, mà ngay cả những loại cây cà mướp cũng không có. Những thứ gần gũi với bữa ăn gia đình nhưng lại không có được loại cây nào có thể dùng để tiếp khách, nấu cho người bạn của mình một bữa ngon. Tất cả khiến cho nhà thơ có vẻ cảm thấy buồn, cũng bất lực trước những mong muốn của mình. Thế nhưng, biết làm như thế nào được. Hoàn cảnh của ông lúc bấy giờ thực sự là không thể thực hiện được một điều nào.
“Đầu trò tiếp khách, trầu không có Bác đến chơi đây, ta với ta”
Theo tập tục của người Việt Nam chúng ta, miếng trầu là đầu câu chuyện. Thế nhưng, trong căn nhà của tác giả, thậm chí ngay cả một miếng trầu cũng không có mời khách. Thế nhưng, chính trong những hoàn cảnh như vậy, câu thơ cuối về tình bạn của ông mới được tỏa sáng. Đâu cần những vật chất bên ngoài, tình cảm bạn bè chẳng cần gì cả, chỉ cần có sự hòa hợp về chí hướng mà thôi. Với ông, người bạn, người tri kỉ đã không còn là người khác nữa mà là bản thân của ông. Hai người chính là một.
Tuy chỉ là một bài thơ ngắn, thế nhưng bài thơ đã khiến cho chúng ta xúc động trước tình bạn của những người tri kỉ cùng nhau. Đối với họ, không hề có vật chất xem vào mà chỉ có tình bạn luôn được tỏa sáng, là sự đồng điệu của hai tâm hồn mà thôi. Đó mới chính là giá trị lớn nhất của tình bạn.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 5
Nguyễn Khuyến không chỉ là một nhà thơ của làng cảnh Việt Nam mà còn là một nhà thơ trọng tình nghĩa làng xóm bạn bè. Trong những tác phẩm mà ông để lại không biết có bao nhiêu tác phẩm nói về tình cảm đơn sơ giản dị thế nhưng tiêu biểu nhất có thể nói đến “Bạn đến chơi nhà”. Bài thơ như cái cười nhẹ nhàng thấm thía của nhà thơ về cảnh nghèo túng của gia đình khi bạn đến chơi nhà. Đồng thời nói lên tình cảm bạn bè trong sáng đơn sơ mà không cần đến những thứ vật chất kia. Dù trong khó khăn thì tình bạn vẫn luôn tỏa sáng.
Mở đầu bài thơ nhà thơ nói về hoàn cảnh người bạn đến chơi nhà. Đó chính là một người bạn xa đã lâu không gặp thế nhưng vẫn nhớ đến nhau và đến thăm nhà thơ. Có thể nói ta thấy được ở đây sự yêu quý trân trọng nhau của một tình bạn già:
“Đã bấy lâu nay bác tới nhà. Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa ”
Cụm từ “đã bấy lâu” cho thấy được khoảng thời gian đã quá lâu quá xa rồi người bạn kia mới có thời gian đến chơi với nhà thơ. Dù cuộc sống còn khó khăn thế nhưng người bạn kia vẫn thu xếp được công việc đến thăm Nguyễn Khuyến điều đó cho thấy một tình bạn trong sáng thân thiết trân trọng nhau giữa nhà thơ và bạn mình. Thế nhưng cứ tưởng với một người khách quý như thế phải có mâm cao cỗ đầy hay ít nhất cũng phải vài ba thứ gì đó có thể để cho hai người tâm sự thế nhưng lại không hề có. Bác đến nhà nhưng những người trẻ trong nhà thì đã đi vắng hết, chợ thì xa nhà quá.
Trong khi nhà thơ tuổi đã già không thế nào đi được. Nhà thơ như thể hiện lời xin lỗi của bản thân về hoàn cảnh ấy không thể nào làm được một bữa cơm có thể không nhiều đồ ăn nhưng cũng là thể hiện tấm lòng với người bạn từ xa đến.
Thế rồi nhà thơ nói đến một loạt những thứ có sẵn trong gia đình nhưng khổ nỗi không có một thứ nào có thể ăn được:
“Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”
Nhà thì có ao nhưng khổ nỗi ao sâu nước cả không thể nào mà kéo cá được. Vườn cũng có nhưng lại rào thưa không thể đuổi mà bắt gà được. Trong khu vườn ấy cũng có những cây cải, cây cà nhưng lại vẫn ở trạng thái phát triển chưa thể ăn được. Bầu thì vừa mới rụng rốn, mướp hãy còn đương hoa. Tóm lại mọi thứ có trong nhà Nguyễn Khuyến để đang ở trong dạng tiềm tàng không thể ăn được. Mà dẫu có ăn được thì lại tuổi già sức yếu không thể nào làm gì được. Hay nói như vậy nhà thơ cũng có ý nói đến cảnh nghèo của bản thân mình. Dù hiểu thế nào thì khi bạn đến nhà Nguyễn Khuyến đã không có gì để tiếp bạn và những câu nói trên như một lời nói hoàn cảnh để cho người bạn kia thông cảm với mình. Ngay cả khi miếng trầu là đầu câu chuyện thì ở đây cũng không có:
“Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây ta với ta”
Miếng trầu là cái để người ta có thể nhâm nhi nói chuyện, qua câu thơ của Nguyễn Khuyến chúng ta hình dung ra những cảnh người già ngồi nói chuyện ăn trầu mà cười tít hiền lành. Thế nhưng ở đây cũng không có. Vậy là khi bạn đến chơi nhà không có một thứ gì để đãi bạn mà chỉ có mỗi hai người ngồi với nhau mà thôi. “Ta” vừa là nhà thơ lại vừa là người bạn kia. Vậy là trong vô vàn những thứ kể ra thì chỉ có mỗi hai chữ ta ấy mà thôi.
Bài thơ như những lời nói khéo của nhà thơ về hoàn cảnh. Bạn đến chơi nhà quả là quá quý nhưng tuổi cao sức yếu và cảnh nghèo khó ở quê cho nên đành có lỗi với người bạn ấy chỉ có thể đem tấm lòng của mình ra đối đãi mà thôi. Dù nghèo khó như thế nhưng ta vẫn thấy ở đây một tình cảm đầy quý mến đó chính là tình bạn nhất là khi về già.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 6
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học trung đại Việt Nam. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là bài thơ “Bạn đến chơi nhà”.
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà”
Câu thơ mở đầu như một tiếng reo vui, nó là khởi nguồn cho tất cả tình huống, cảm xúc trong bài. Gặp lại một người bạn cũ thật khôn xiết biết bao, đặc biệt là khi lại gặp nhau nơi chân quê. Tình nghĩa đó thật đáng trân quý biết bao nhiêu. Tuy sau bao vinh hoa chốn kinh thành nhưng vẫn nhớ về nhau, vẫn tìm thăm trò chuyện. Tuy mặn mà những tình cảm nồng hậu nhưng trong bài vẫn có những tình tiết vui vẻ.
“Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa Ao sâu nước cả, khôn chài cá Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà Cải chửa ra cây, cà mới nụ Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”
Hôm nay bác tới chơi nhà thật quý và hơn nữa là sau bao năm xa cách. Nhưng ngặt nỗi hoàn cảnh điều kiện và đó là một tình huống khó xử đối với tác giả: trẻ thì đi vắng, chợ thị xa, ao sâu khó chài cá … một loạt tình huống được liệt kê. Thật trớ trêu và cũng đầy hài hước. Lời thơ tự nhiên, vui vẻ, trong sáng tạo nên thanh điệu hoạt bát, toát lên được sự hiếu khách của chủ nhà trước một vị khách quý. Tuy tất cả đều thiếu vắng, ngay đến cả cái tối thiểu để tiếp khách như miếng trầu cũng không có thì câu cuối cùng lại là sự bất ngờ, đầy lý thú và cũng chất chứa những cảm xúc dạt dào, khó tả. Tình bạn ấy vượt lên trên cả những lễ nghi tầm thường.
Ba từ: “ta với ta” là tâm điểm, trọng tâm của bài:
“Đầu trò tiếp khách, trầu không có Bác đến chơi đây, ta với ta”
Âm điệu bỗng dưng thay đổi, trở nên thân mật và ngọt ngào. “Ta với ta” thể hiện tình cảm bạn bè chân thành và nồng thắm.
Như vậy, bài thơ “Bác đến chơi nhà” là một lời bày tỏ chân tình của tác giả. Qua bài thơ người đọc thấy được rằng tình bạn thật là cao cả, đáng quý.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 7
Tình bạn là một đề tài quen thuộc trong thơ ca. Một trong những tác phẩm hay viết về đề tài trên là bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến:
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây ta với ta!”
Lời thơ mở đầu giới thiệu về việc người bạn của tác giả đến chơi nhà. Cụm từ “đã bấy lâu nay” chỉ thời gian, mang nghĩa là rất lâu rồi bạn mới ghé thăm. Việc sử dụng cách xưng hô “bác” cho thấy thái độ đầy thân mật và gắn bó giữa những người bạn. Giọng điệu cởi mở, thân thiết giúp người đọc thấy được sự hiếu khách của tác giả.
Nhưng nhà thơ lại xây dựng một hoàn cảnh thật éo le khi người bạn đến chơi nhà. Đó là “trẻ thời đi vắng” - không có ai để sai đi mua đồ tiếp đãi bạn. Và “chợ thời xa” nghĩa là chợ ở cách đây rất xa. Việc đi chợ rất mất thời gian cũng như không có người ở nhà tiếp bạn. Tưởng rằng như vậy là chưa đủ, nhà thơ còn liệt kê một loạt các sự vật như “ao sâu - khôn chài cá”, “cải chửa ra cây, cà mới nụ, bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”. Thậm chí miếng trầu - ngay cả thứ quan trọng nhất bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện” thì ở đây cũng không có. Chúng ta có thể thấy được rõ ràng đây là sự thiếu thốn về vật chất.
Nhưng điều đó chỉ càng làm cho tình bạn đáng trân trọng hơn. Điều đó thể hiện trong câu thơ cuối cùng: “Bác đến chơi đây ta với ta”. Tôi đã từng bắt gặp cách nói quen thuộc - “ta với ta” trong bài thơ “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan:
“Dừng chân đứng lại trời, non, nước Một mảnh tình riêng, ta với ta"
Nhưng chúng ta có thể thấy, cách dùng “ta với ta” của hai tác giả là hoàn toàn khác nhau. Trong thơ Bà Huyện Thanh Quan, “ta với ta” chỉ nói đến nhà thơ với sự cô đơn nơi đèo Ngang hoang vắng. Nhưng trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta với ta” đồng nghĩa với tôi với bác, chúng ta với nhau. “Ta với ta” là cách nói biểu hiện một tình bạn chân thành, tri kỉ, thắm thiết. Họ lấy sự hiểu nhau, cảm thông với nhau làm điều quý giá nhất, hơn tất cả mọi phẩm vật trên đời. Tuy cuộc sống đạm bạc, thiếu thốn về vật chất đến ngay cả miếng trầu tiếp khách cũng không có. Nhưng việc người bạn vẫn trân trọng tình cảm, vậy là đã rất đáng quý rồi. Nhà thơ ở đây không hề buồn thương, cô độc mà rất vui vẻ, ấm áp bởi tình bạn tri kỷ. Đọc câu thơ lên, chúng ta như cảm nhận được một sự lạc quan, hào hứng trong giọng điệu của nhà thơ.
Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến đã cho thấy một tình bạn tri kỉ giữa hai con người. Đọc bài thơ, chúng ta càng thêm yêu mến những trang thơ của nhà thơ Nguyễn Khuyến.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 8
Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến đã đem đến cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc về tình bạn tri kỉ của nhà thơ.
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà"
Bài thơ được mở đầu bằng cụm từ “đã bấy lâu nay” chỉ thời gian, cho thấy rằng phải rất lâu rồi bác mới đến chơi nhà. Câu thơ mang giọng điệu cởi mở và chân thành, thể hiện thái độ hiếu khách của nhà thơ.
Những câu thơ tiếp theo, nhà thơ đã khắc họa hoàn cảnh sống thiếu thốn về vật chất của bản thân:
"Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây ta với ta!”
Việc đi chợ rất mất thời gian cũng như không có người ở nhà tiếp bạn. Trong nhà cũng không gì để tiếp đãi bạn nữa là của ngon vật lạ: “ Ao sâu nước cả, khôn chài cá/Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà”. Ngay cả miếng trầu - thứ quan trọng nhất bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện” thì ở đây cũng không có. Cuộc sống thiếu thốn về vật chất, ấy vậy mà không thể làm nhà thơ cảm thấy buồn bã. Giọng điệu hài hước, lạc quan khiến cho sự thiếu thốn về vật chất trở thành một điều bình thường. Tình bạn tri kỉ chẳng cần câu nệ vật chất, chỉ cần “bác đến chơi” là đã cảm thấy hạnh phúc.
Câu thơ cuối cùng càng giúp chúng ta hiểu được rõ hơn điều đó: “Bác đến chơi đây ta với ta”. Cụm từ “ta với ta” từng xuất hiện trong bài thơ “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan:
“Dừng chân đứng lại trời, non, nước Một mảnh tình riêng, ta với ta"
Đại từ “ta” trong cụm từ “ta với ta” đều chỉ nhà thơ. Lúc này Bà Huyện Thanh Quan chỉ có một mình nơi đèo Ngang. Bà nhớ về quê hương, đất nước mà cảm thấy đau xót, buồn bã. Sự cô đơn ấy dường như chẳng thể có ai cùng chia sẻ.
Còn trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” là chỉ tác giả và người bạn tâm giao. Từ “với” thể hiện mối quan hệ song hành, gắn bó dường như không còn khoảng cách. Có thể thấy rằng trong hoàn cảnh thiếu thốn chẳng có lấy một thứ gì quý giá để tiếp đãi bạn bè nhưng nhà thơ và người bạn tâm giao vẫn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.
Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” đã giúp người đọc cảm nhận được tình bạn tri kỉ đáng trân trọng, ngưỡng mộ của nhà thơ. Đồng thời, chúng ta cũng hiểu hơn về phong cách sáng tác của Nguyễn Khuyến.
Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà - Mẫu 9
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam. Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của ông đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây ta với ta!”
Bài thơ được mở đầu bằng một cụm từ chỉ thời gian “đã bấy lâu nay” - có nghĩa là rất lâu rồi người bạn của Nguyễn Khuyến mới đến chơi. Chính điều đó khiến cho nhà thơ cảm thấy vô cùng vui mừng, hạnh phúc. Việc sử dụng từ “bác” cho thấy mối quan hệ gắn bó và thân thiết, từ đó càng giúp người đọc hiểu rõ hơn được tâm trạng của Nguyễn Khuyến lúc này.
Bạn đến chơi, nhưng trong nhà lại chẳng có gì để tiếp đãi bạn. Trẻ em thì đi vắng rồi, không có người để sai đi mua đồ tiếp đãi bạn được vì chợ ở quá xa. Thậm chí miếng trầu - ngay cả thứ quan trọng nhất thì ở đây cũng không có. Nhưng không vì vậy mà khiến cho thi sĩ buồn khổ mà còn đầy lạc quan, yêu đời. Chúng ta có thể cảm nhận được sự lạc quan, hóm hỉnh của nhà thơ.
Đời sống vật chất thiếu thốn là vậy, nhưng tình cảm bạn bè mới là thứ đáng quý nhất. Câu thơ cuối như một lời khẳng định cho tình bạn tri kỉ của Nguyễn Khuyến: “Bác đến chơi đây ta với ta”.
Trong thơ của Bà Huyện Thanh Quan cũng đã từng sử dụng cụm từ “ta với ta”:
“Dừng chân đứng lại trời, non, nước Một mảnh tình riêng ta với ta”
(Qua Đèo Ngang)
Ở đây, đại từ “ta” chỉ cùng một người, chỉ chủ thể trữ tình hay chính là tác giả. Bà Huyện Thanh Quan đang chỉ có một mình nơi đèo Ngang hoang vu. Thời gian chiều tà gợi buồn và nỗi cô đơn trước dòng thời gian trôi chảy. Không gian tuy rộng lớn nhưng chỉ toàn những vật vô tri, vô giác. Con người lẻ loi trước vũ trụ mênh mông. Tác giả đã nhớ về quê hương, thương xót cho hoàn cảnh của đất nước, trước thiên nhiên rộng lớn chỉ có mình cô độc.
Còn trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” thứ nhất chính là nhà thơ, còn đại từ “ta” thứ hai chỉ người bạn. Từ “với” cho thấy mối quan hệ song hành, gắn bó. Cụm từ “ta với ta” thể hiện sự thống nhất, đồng điệu của hai tâm hồn tri kỉ. Cuộc sống tuy nghèo khó, thiếu thốn nhưng có bạn lại thấy vui vẻ, hạnh phúc. Nhà thơ không hề cảm thấy cô đơn, buồn bã mà lại vô cùng vui vẻ, hạnh phúc.
Như vậy, bài thơ “Bạn đến chơi nhà” đã cho thấy một tình bạn đáng trân trọng. Từ đó, độc giả cũng hiểu hơn về phong cách sáng tác của Nguyễn Khuyến.
Từ khóa » Cảm Nghĩ Bạn đến Chơi Nhà Lớp 7
-
Top 8 Bài Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà
-
Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà Của Nguyễn Khuyến
-
Cảm Nghĩ Về Tác Phẩm Bạn đến Chơi Nhà
-
Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà - Ôn Thi HSG
-
Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà (Văn 7) - Daful Bright Teachers
-
Cảm Nhận Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà Của Nguyễn Khuyến.
-
Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà ( CÓ MẪU )
-
Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà Của Nguyễn Khuyến
-
3 Bài Văn Nêu Cảm Nhận Về Bài Bạn đến Chơi Nhà Của Nguyễn Khuyến
-
Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Bạn đến Chơi Nhà
-
Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Bạn đến Chơi Nhà – Văn Hay Lớp 7
-
Văn Mẫu Lớp 7 Tập 1: Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi ...
-
Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà Ngữ Văn Lớp 7 - Bài Viết Hay
-
Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Bạn đến Chơi Nhà (Văn Lớp 7)