Review Bẫy Ngọt Ngào: Spotlight Này Là Dành Cho Minh Hằng

Thưởng thức một bộ phim đầu tay từ một đạo diễn chuyên làm MV ca nhạc, với chủ đề xoay quanh những ngôi sao làng giải trí, bạn sẽ mong chờ điều gì? Không có drama đấu đá trong giới hay những chiêu trò chơi khăm nhằm hạ bệ danh tiếng, đè lên nhau để toả sáng. Bẫy Ngọt Ngào kể cho chúng ta về góc khuất của những cuộc hôn nhân tưởng màu hồng nhưng bên trong đó, người phụ nữ trở thành đối tượng của những vụ tác động vật lý, thao túng từ tâm lý cho tới thân thể.

Theo dõi Đinh Hà Uyên Thư đã lâu, tôi biết cô ấy là một đạo diễn MV có cá tính nghề nghiệp riêng. Đây có thể được coi là một lợi thế bởi cô có một lăng kính đặc biệt khi soi xét vào câu chuyện của giới thượng lưu, làng giải trí hào nhoáng. Nhưng tôi cảm thấy vẫn còn chút lăn tăn khi xem xong bộ phim này, dường như Đinh Hà Uyên Thư chưa thực sự “xả vai” để hoá thân thành một đạo diễn phim điện ảnh thực thụ.

Những góc máy đậm chất MV ca nhạc, lời thoại cũng hạn chế (bởi trong MV thì đâu cần mấy thoại), nội tâm nhân vật đôi lúc bị bỏ rơi, họ gần như không có một khoảng lặng cần thiết để khán giả có thể đồng cảm với họ. Dường như thiếu đi âm nhạc, nữ đạo diễn trở nên loay hoay trong hệ thống nhân vật (khá ít) của mình. Nên đôi lúc tôi đã nghĩ, giờ bộ phim này mua thêm khoảng chục ca khúc nữa, thì có phải chúng ta sẽ có chiếc MV dài 1 tiếng 30 phút không.

Nói vậy thôi chứ tôi thấy đạo diễn Đinh Hà Uyên Thư vẫn có nhiều điểm đáng khen đấy nhé. Đầu tiên là về tính cách của 5 nhân vật chính rất rõ ràng, không lẫn vào đâu. Mặc dù rằng Bảo Anh là ca sĩ lần đầu đóng phim điện ảnh mà lại vai chính, nhưng sự hướng dẫn của Thư dành cho cô ấy là thấy rõ, để tạo nên một Camy mong manh, có phần yếu thế trong cuộc hôn nhân này. Trái ngược trong phim, Bảo Anh ở ngoài đời rất mạnh mẽ, chủ động nên khi tôi xem phim, tôi thấy ngay sự hoá thân của cô ấy, chứ không phải kiểu “đời sao phim vậy” như nhiều diễn viên tay ngang.

Đinh Hà Uyên Thư làm chủ từng góc máy, có thể phần dựng phim đôi chỗ rời rạc, kịch bản kha khá sạn nhưng không vì thế mà cảnh phim bớt đẹp, màu sắc bớt lung linh. Chưa kể, phim này không nhấn mạnh PR yếu tố thượng lưu hay thời trang showbiz gì, nhưng trang phục, bối cảnh rồi thậm chí là xe cộ cũng rất đẹp mắt, thể hiện được đẳng cấp của các nhân vật. Đó chính là những điểm cộng lớn dành cho Bẫy Ngọt Ngào.

Câu chuyện của Bẫy Ngọt Ngào đối với tôi là quá dễ đoán, kịch bản cực kỳ đơn giản. Chính điều này làm tôi có cảm giác đôi lúc bộ phim có phần hơi hời hợt, tôi chỉ biết bật cười nhạt nhoà. Nhân vật khiến tôi cảm thấy khó chịu nhất có lẽ là Ken (Thuận Nguyễn). Ngoài câu nói mở đầu phim của Quỳnh Lam (Minh Hằng) với Ken: “Anh mà là trai thẳng thì em măm măm anh rồi” thì anh chàng này có biểu hiện giống như đã thầm thương trộm nhớ Camy (Bảo Anh) từ lâu. Đạo diễn như muốn bắt khán giả phải xem Chiến Dịch Chống Ế để hiểu được nhân vật này. Chưa kể, phần thoại của Ken giống như được viết cách đây 10 năm, nó cũ kỹ và lắm đạo lý. Tôi không hiểu cố tình hay vô ý nhỉ, vì có đôi lúc các nhân vật nữ khác cũng “phê bình” Ken nói chuyện nhàm chán quá, họ cứ như thay lời muốn nói của tôi.

Ngoài ra, Diệu Nhi vẫn giữ được nét hài duyên dáng như mọi khi, chưa có sự bứt phá thực sự. Cô được đặt vào như thêm chút gia vị cho Hội Ế. Tôi xem mà cứ tiếc, vì Diệu Nhi chẳng khác gì với vai trong Gái Già Lắm Chiêu cách đây 6 năm khi đóng cùng Diễm My 9x, hay trong Vu Quy Đại Náo 3 năm lúc diễn với Ngọc Trinh. Tôi sợ Diệu Nhi sẽ một màu hoài, nếu như không có đạo diễn chắc tay thay đổi tâm lý nhân vật của cô ấy.

Trong khi đó, nhân vật cameo của Vũ Hà hay vai phụ của Lê Khánh mới khiến tôi phải bật cười nắc nẻ, bởi họ thực sự duyên dáng, tung miếng hài đủ dùng, không bị quá lố lăng. Mỗi lần xuất hiện, Lê Khánh làm cho cả phòng cười lăn, dĩ nhiên mảng miếng cuả chị cũng không quá mới, vẫn là cái thời “bấy bì à” trong phim Cô Dâu Đại Chiến do Victor Vũ cầm trịch trong gần thập kỷ trước. Nhưng ít ra, chị cũng vẫn là điểm sáng trong một màu mình siêu “dark” như Bẫy Ngọt Ngào.

Mặc dù Quốc Trường cũng đã rất cố gắng nhưng vai phản diện Đăng Minh của anh cứ na ná người chồng trong Đôi Mắt Âm Dương vậy. Hễ bị dồn vào chân tường, anh liền diễn bộ mặt trợn ngược con mắt, răng nghiến chặt, gào thét. Người ta khen Quốc Trường là kiểu “trai hư anh không phải diễn”, nhưng tôi lại cho đó là… một màu. Ủa thì từ xưa đến nay, mấy vai ấn tượng của Quốc Trường trong Về Nhà Đi Con hay Đôi Mắt Âm Dương cũng toàn thế, nên xem phim Bẫy Ngọt Ngào thì cũng chả ngạc nhiên gì lắm đâu.

Điểm sáng duy nhất của bộ phim này đối với tôi có lẽ là màn thể hiện sáng giá của Minh Hằng. Trái ngược với nhân vật Camy - thụ động, yếu ớt, bạc nhược thì Quỳnh Lam lại độc lập, tự tin, kiêu hãnh và làm chủ mọi cuộc chơi. Đã hơn một lần trong lúc xem phim, tôi thầm nghĩ không biết có phải phim này do Minh Hằng “rót tiền” vào hay không mà sao nhân vật của cô xây dựng hay quá. Hoặc do Minh Hằng quá thực lực cho nên cô ấy nắm toàn bộ diễn viên đơn giản như… đang giỡn nhỉ?

>>> Xem thêm: Chuyện Ma Gần Nhà: Xem xong không dám uống nước mía, ghé chung cư cũ

Tôi đặc biệt thích cách Quỳnh Lam làm chủ từ trên giường cho đến trên đường đời của mình. Mọi người có để ý, trong khi các cô gái khác và ngay cả Camy luôn bị Đăng Minh “mặn nồng” từ phía sau, còn Quỳnh Lam là người duy nhất “cầm cương” trong vị thế cowgirl. Ngay cả khi bị phản diện đưa vào tròng, cô cũng chủ động thoát ra, tìm cách “chơi dơ” với những kẻ vốn chẳng sạch sẽ gì để đưa con mồi vào bẫy. Cách Quỳnh Lam xử mọi thứ gọn ghẽ, mạnh mẽ đối diện với vấn đề có lẽ đã cứu lại toàn bộ phim.

Bên cạnh sự thú vị của nhân vật thì tôi cũng muốn dành lời tán dương cho Minh Hằng. Trước giờ, hiếm khi nào tôi thấy cô bộc lộ được vẻ đẹp quyến rũ, độc lập một cách kiêu hãnh như thế của bản thân. “Độ chín” của người phụ nữ ấy biến cô trở thành kẻ săn mồi huyền bí, quyền lực. Điều đó chứng tỏ, không phải diễn viên dở mà là do họ chưa tìm được một cây bút phù hợp mà thôi.

>>> Xem thêm: Trần Phong: Với Rừng Thế Mạng, tôi không còn là Dũng “Mắt Biếc”

Bẫy Ngọt Ngào xứng đáng được điểm 7,5 của tôi. Tôi nghĩ, nếu đạo diễn đừng đặt phim này trên nền một sitcom có tiếng nhưng bẵng đi quá lâu rồi, chả ai nhớ nổi câu chuyện và tuyến nhân vật của nó, thì sẽ ổn hơn. Nhìn đi, 1990 cũng là kiểu 3 cô gái như vậy, nhưng hoàn toàn dễ hiểu đó thôi, chỉ là kịch bản 1990 không đủ hay và diễn xuất của 3 nữ chính bị một màu, không thì cũng ăn khách. Còn về Bẫy Ngọt Ngào, tôi chưa kịp định hình 3 cô nàng Hội Ế này thân với nhau ra sao ngoại trừ mấy câu thoại, một cuộc đi chơi ở biển chóng vánh thì biến cố đã ập đến, khiến tôi chả thể tin được rằng, họ có thể vì nhau làm tất cả mọi thứ, nhất là bảo vệ bạn mình.

Chưa kể, đoạn kết phim quá kỳ cục nếu không muốn nói là làm quá lên. Lẽ ra phim có thể kết thúc “happy ending”, đơn giản vui vẻ để làm phần 2 chẳng hạn, nhưng đằng này gượng gạo cho một nhân vật phải “hết vai”, rồi cả cuộc lên gân ở 5 phút cuối, không gây bất ngờ gì mà chỉ khiến tôi thấy mệt giùm ekip làm phim lẫn diễn viên.

Nói tóm lại, từ Bẫy Ngọt Ngào tôi rút ra được 2 điều: Thứ nhất, Minh Hằng đã chuyển mình và có thể diễn tốt; thứ 2, Đinh Hà Uyên Thư là một đạo diễn có tài, có tiềm năng. Nên hy vọng trong tương lai, nữ đạo diễn sẽ giữ được cái tâm với nghề và hoàn thiện được một thứ mà chưa phim Việt nào làm được - kịch bản.

Bài viết được Hoa Le gửi về cho DienAnh.net

Theo dõi DienAnh.net để cập nhật tin tức phim ảnh mới và chính xác nhất.

Từ khóa » Phim Bẫy Ngọt Ngào Hay Không