[Review] Cây Lớn Ở Phương Nam – Tiểu Hồ Nhu Vĩ - Bạch Bách Bon

🌳Ngoài những tác giả mà mình cảm thấy các tác phẩm của họ luôn có bút lực ổn định và chất lượng như: Twentine, Triệu Hi Chi, Vĩ Ngư… thì Tiểu Hồ Nhu Vĩ cũng chính là một tác giả như thế. Bộ Cây Lớn Ở Phương Nam này mình đã theo từ bản dịch mạng với cái tên Phương Nam Có Cây Cao (và thực sự là mình thích cái tên này hơn). Do vướng vấn đề bản quyền nên bạn dịch giả Khánh Yên không dịch nữa, và mình đã phải bỏ ngang bộ này suốt gần 1 năm qua, hồi đó bỏ ngang mà bứt rứt khó chịu kinh khủng, tính mò convert về đọc cho đã nghiền nhưng do cái tính thích ăn sẵn, không muốn đọc convert nên quyết định cố chờ, vì thế bộ này đã nằm trong list những bộ hay chờ hoàn của mình suốt 1 năm trời. Dạo gần đây nhớ đến nó thì mình tìm đọc lại, thật may là đã có bản type ở trên mạng, và quan trọng là nó đã hoàn từ tháng trước. Thế là quyết định quay lại đọc lại từ đầu.

🌳Bộ truyện mở đầu bằng cảnh nữ chính Nam Kiều phải chứng kiến vị hôn phu của mình lén lút bồ bịch với một người con gái khác, đã vậy lại còn công khai tỏ tình với nhau trước bàn dân thiên hạ. Nữ chính Nam Kiều đáng lẽ ra sẽ phải nổi giận, sẽ phải la hét chửi bới. Nhưng cô không làm vậy, cô chỉ bình thản nói ra lời chia tay, mặc cho tên hôn phu thối tha kia hết van xin lại đe nẹt cô. Nhưng cô vẫn thoải mái rũ bỏ, cô dễ dàng rũ bỏ người đàn ông đã bên cô suốt 7 năm trời, vứt bỏ hết mọi thứ của hắn, giống như một món đồ đã hỏng, vứt đi mà không hề vướng bận gì. Tên hôn phu đã đe doạ nếu cô bỏ hắn thì hắn sẽ rút hết 30% cổ phần mà hắn đã góp vào công ty cô, mà nếu làm vậy, công ty non trẻ mới thành lập được 3 năm của cô sẽ rơi vào tình trạng lao đao. Thực sự mình chưa thấy tên nam phụ nào thối tha như tên này, dù hắn là kẻ lén bồ bịch, vậy mà khi bị phát hiện hắn lại làm như mình oan ức lắm, gào mồm lên chỉ trích vì Nam Kiều dám bỏ hắn. Cũng may là tên nam phụ này chỉ là nam phụ #2, xuất hiện rất ít nên cũng khiến cho mình đỡ ngứa mắt 😂 À phải nói là nam phụ #1 của bộ này – Thường Kiếm Hùng – cũng là một nam phụ xứng danh với vị trí #1. Tức là đáng ghét số 1 ấy ạ 😂 Vừa đáng ghét vừa tiểu nhân lại còn vừa không biết người biết ta. Cũng may là đến cuối truyện hắn cũng có tí tẹo cái gọi là hổ thẹn lương tâm trỗi dậy, nên cũng khiến mình đỡ ghét hơn phần nào. Bình thường mình hay thương nam phụ vì không có được tình yêu của nữ chính. Nhưng riêng bộ này thì cả nam phụ #1 và #2 đều đáng bị đá xuống biển bơi với cá mập. Không xứng đáng chút nào luôn.

🌳Nam Kiều là một người con gái đặc biệt ngay từ khi mới xuất hiện trên cuộc đời. Chị gái của cô bị một căn bệnh mà chỉ có máu cuống rốn của em ruột mới cứu được, và Nam Kiều – cô út của nhà họ Nam đã được sinh ra vì lý do ấy. Tuổi thơ của cô là sự cô độc, khi ba mẹ chỉ luôn lo lắng chăm sóc cho người chị cả ốm đau, khi người anh trai đang ở tuổi nghịch phá chẳng quan tâm gì đến ai khác, làm bạn với cô chỉ có những video mô hình, những quyển sách công nghệ mà người cha làm lính của cô mang về. Những thứ ấy đã ăn sâu vào máu cô, lớn lên cùng cô, trở thành tiêu chí của cuộc đời cô, đồng thời cũng khiến tính cách của cô trở nên lạnh nhạt, khô khan như chính những thứ máy móc vô tri kia. Khi trưởng thành, cô đã trở thành một kỹ sư chế tạo máy, với mong ước một ngày nào đó sẽ chế tạo được những chiếc máy bay không người lái phục vụ cho tất cả nhu cầu của mọi người trên thế giới. Ý tưởng đó của cô bị tất cả mọi người cho là viển vông, là điên khùng. Đáng lẽ ra cô cứ phải mãi điên một mình như thế, cho đến khi cô gặp được một người nguyện ý điên cùng cô, nguyện ý ủng hộ cô cho đến khi bảy, tám mươi tuổi. Người đó còn ai khác ngoài Thời Việt – nam chính của chúng ta.

🌳Thời Việt là một người đàn ông với bề ngoài đẹp trai nam tính, anh là một quản lý quán bar, vừa lịch thiệp lại vừa ngông cuồng, và đồng thời cũng là một người đàn ông nguy hiểm như báo săn. Anh và cô gặp nhau trong tình cảnh cô đang lao đao đi tìm kiếm nhà đầu tư sau khi công ty lâm vào tình trạng khủng hoảng tài chính, vì đã phải dồn hết tiền bạc để thanh toán 30% cổ phần cho tên hôn phu khốn kiếp kia và những trò tiểu nhân đâm sau lưng của hắn. Nam Kiều có một bệnh đó là rất khó để nhớ tên những người lạ. Gặp anh lần đầu, cô chẳng thể nhớ được tên anh, gặp anh lần 2, lần 3.. cô cũng vẫn cứ quên tên anh như cũ. Mãi cho đến khi nghe anh nói: [“Nam tiểu thư, cô không cảm thấy, hai chúng ta chính là trời sinh một đôi sao? Ngay cả tên cũng xứng như thế”. Kiều, là cây cao; Việt, là bóng râm. … Cô bỗng nhiên ghi nhớ được tên của anh.]

🌳Tình yêu của hai người đến rất nhanh, ngay từ lần đầu tiên gặp nhau họ đã bị thu hút lẫn nhau. Giống như cái cây đã tìm thấy bóng râm của mình. Anh không phải là người đầu tiên cô yêu – nhưng lại là người đầu tiên đem đến cho cô sự bùng cháy, sự khát khao và nồng nhiệt trong tình yêu. Cô là người đầu tiên anh yêu – nhưng lại không phải là người phụ nữ đầu tiên anh chạm đến. Nam chính của Tiểu Hồ Nhu Vĩ không ai “sạch” thân, nhưng họ đều “sạch” tâm. Chính là kiểu “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.”

🌳Nhìn một Thời Việt ngạo nghễ của ngày hôm nay, khó mà có thể tưởng tượng được quá khứ đau đớn mà anh đã phải trải qua. Một quá khứ của chàng thanh niên năm ấy mới 20 tuổi nhưng đã phải cùng lúc đón nhận biết bao nhiêu cú sốc của cuộc đời, bị đổ oan, bị chà đạp, phải tủi nhục làm trai bao phục vụ một lũ đàn bà. Nhưng chàng trai nhiệt huyết với bao nhiêu hoài bão và ước mơ ấy, cho dù bị giày xéo đến tận cùng vẫn không bao giờ quên được niềm kiêu hãnh của người lính, niềm kiêu hãnh của chính bản thân mình. Để cuối cùng anh trở thành một Thời Việt cứng cỏi của hiện tại. Mình thực sự vô cùng thích cách sống của Thời Việt. Tuy những bất công và oan khuất mười mấy năm trời chẳng bao giờ có thể đòi lại được. Nhưng anh vẫn sống, vẫn hiên ngang và tiến về phía trước.

🌳Mình rất thích tình yêu của Thời Việt và Nam Kiều. Đây là một tình yêu giữa hai con người tương đồng về tâm hồn, về lý tưởng. Là tình yêu của hai con người mạnh mẽ, dám nghĩ dám làm, dám bình tĩnh tự tin vượt qua mọi nghịch cảnh. Giống như một cây đại thụ cứ luôn đứng đó, vững chãi, mặc kệ gió mưa vẫn luôn vươn mình về ánh nắng mặt trời.!~

🌳Cho đến khi viết ra những dòng cảm nhận này, mình vẫn không hiểu tại sao bộ truyện này lại có sức hấp dẫn với mình như thế. Đây là bộ truyện nam nữ cường điển hình, không có gì mới lạ, nhưng có lẽ chính bằng giọng văn xúc tích, gãy gọn của Tiểu Hồ Nhu Vĩ đã thổi hồn vào tác phẩm này. Biến nó trở thành một bộ ngôn tình tiêu chuẩn nhưng không hề tầm thường, ngược lại chứa đầy sức hút. Hơn thế nữa tác giả còn viết một cái kết khiến độc giả hoàn toàn thoả mãn, HE một cách triệt để, hài lòng một cách triệt để. Tự chấm điểm 4,5/5.

🌳Mình nghĩ các bạn nên đọc bộ truyện ở 2 link: 22 chương ngắn đầu tiên nên đọc ở nhà bạn Khánh Yên, bạn ý dịch vô cùng mượt, mình cảm thấy bản dịch của bạn ấy còn hay hơn bản dịch trong sách xuất bản nhiều. Tiếc là buộc phải ngưng giữa chừng. Link nhà bạn ấy: Phương Nam Có Cây Cao – Tiểu Hồ Nhu Vĩ Từ chương 23 ngắn trở đi (là từ giữa chương 6 dài trong sách xuất bản) được type trên diendanlequydon: [XB] Cây Lớn Ở Phương Nam – Tiểu Hồ Nhu Vĩ Mình khuyên mọi người đọc kiểu vầy vì thực sự những chương đầu bên lequydon type quá tệ, sai chính tả tùm lùm mà không hề được beta. Đọc ức chế kinh khủng, những chương sau thì ổn hơn rồi. 😅

Chúc mọi người đọc dzui 🎉🎉🎉

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » đọc Xuân Phong Vô Chừng