[Review][ĐM] Trọng Sinh Chi Nịch Sát | Smol Seaweed

ây dạo này các group trên fb đều bàn về việc có nhà repost chuyện này. quả thật đọc xong thì mình vừa buồn lại vừa nản, buồn là đây là truyện mình cực cực kỳ yêu thích (đọc phải trên dưới 6, 7 lần rồi). Mỗi lần đọc sẽ mò vào wpress để nhấn từng chương cho hồi hộp; xong giờ té ra bây lâu nay mình vào nhầm nhà. Nản là cái sự repost này có ở nhiều nơi quá, editor thì cáu mà reader thì hoang mang. Ôi ữa là mình còn nhờ người ta edit phiên ngoại nữa chứ =))) Nghĩ lại xấu hổ ghê ;A;

Mình đã edit lại link dẫn nhé, dẫn đến nhà Xà Viện. Mọi người vào đây đọc ủng hộ hàng chính hãng nha ;A;

original Trọng sinh chi nịch sát 

Tác giả: Mijia Thể loại: Bất luân chi luyến, trọng sinh,thanh mai trúc mã, Giới giải trí, huynh đệ, phúc hắc công – (giả) ngây ngô thụ, 1X1, HE

Tình trạng : Hoàn

Edit by : Hạ Nguyệt – Hạ Nhật Nhi

Beta by : Ngạo

Văn án:

Yêu quá nhiều, cũng sẽ đem người nhấn chìm

Hận một người, vậy sủng hắn, sủng hắn đến vô pháp vô thiên, như vậy, bạn liền có thể sạch sẽ mà đứng ở một bên, cười nhìn hắn tự mình hủy diệt.

Yêu một người, vậy sủng hắn, dùng sủng ái bẻ gẫy đôi cánh của hắn, khiến hắn vô pháp rời khỏi bạn để giương cánh bay cao.

—— Đây là một câu chuyện về một cậu em trai ngốc nghếch bôi cụ (xui xẻo) được trọng sinh.

—— Cả đời trước, cậu bị anh trai mình dùng sủng ái giết chết, bị hủy cả đời .Cả đời này, cậu không ngừng cố gắng anh dũng chống lại, cuối cùng lần thứ hai bị anh hai của mình dùng sủng ái trói chặt, trói buộc cả đời

Truyện kể về một cậu em trai kiếp trước là nhị thế tổ ăn chơi đàn đúm, kiếp sau quyết tâm bán manh mà sống, giữ thái độ ngây ngốc để đối đãi với anh trai. Người anh trai, kiếp trước dùng sự sủng nịch mà dưỡng đứa em không có đường quay về chính nghĩa, kiếp sau lại sủng để rằng buôc em.

Cốt truyện rất hay, tình tiết không dễ đoán trước và khá thực tế. Người đọc sẽ được thấy quá trình hai anh em Tưởng gia từng bước từng bước lớn lên ra sao và việc số phận của họ quấn quít rằng buộc thế nào. Từ văn án và tên chắc hẳn ai cũng thấy chữ SỦNG rồi nhỉ. Nhưng với mình đây không phải là sủng văn, ngọt ngào thì có nhưng bong bóng thì không đâu. Đại thiếu gia lúc nào cũng đóng vai anh trai dịu dàng, nhị thiếu gia cái hiểu cái không giả ngốc để sống qua ngày. Mỗi người đều có một cái mặt nạ của riêng mình, thế nên không khí chung của truyện tuy có hài có sủng, nhưng mình đọc vẫn có cảm giác hơi .. khó thở (?) Sống mà luôn phải tính kế nhau, bí bách chứ.

Sau khi ngâm đi ngâm lại truyện trên dưới chục lần, mỗi lần đọc đến anh công mình lại thấy hơi gai người. Anh công, nguy hiểm quá. Anh rất thông minh, tầm nhìn rất rộng, là một thợ săn kiễn nhẫn hoàn hảo. Mình không sợ thể loại công bá đạo, vì dựa vào tay chân với miệng to gào thét thì không thể nào nguy hiểm bằng kẻ săn mồi cứ đứng trong bóng tối tính kế được. Phúc hắc công a phúc hắc công, anh hắc đến mức đọc xong phiên ngoại em chỉ muốn quên hết cuộc đời đi…

Anh công từ nhỏ đã xuất xắc nên việc gì cũng trong tầm kiểm soát, chỉ duy có đứa em trai ngốc ngốc là khiến anh không khống chế được. Tuy thái độ của anh với em trai dần thay đổi, nhưng là vì em đã từng giọt từng giọt công phá phòng thủ của anh. Không biết với em là phúc hay họa nữa, mất đi sự khách sáo anh công lộ rõ sự phúc hắc luôn.

Mình cũng rất thích em thụ. Mình vốn thích những bạn thụ hiểu chuyển. Chết một lần khiến em học được rất nhiều. Em sống lại cũng không bàn tay vàng vênh váo, chỉ là sống thông minh. Thông minh không có nghĩa là ngạo kiều bức nhân rồi ánh sáng chân lý đâu, chỉ là em biết tỏ thái độ đúng nơi đúng lúc, không hỏi cái không  nên biết, cái gì biết cũng giữ trong lòng.  Em lơ mơ lúc cần lơ ngơ, khi cần tỉnh táo thì em lại rõ ràng hơn ai hết. Vào làm diễn viên liền chọn ngay ảnh đế tương lai để bám đùi, dù chỉ là hưởng vài tia sáng từ vầng hào quang của người nọ cũng không thấy vấn đề gì. Em kiên quyết rời xa thương trường, giao toàn bộ cho anh trai; em đặt cược vào tình cảm anh em, cũng như đặt cho sự khó hiểu đời trước của chính mình.

Rốt cuộc anh là thương em thật lòng, hay là sủng em để giết em?

Mỗi lần em dùng cái logic vẹo vẹo của mình để đả kích anh là mình lại vừa thở phào (vì cuối cùng anh cũng mất bình tĩnh, không đeo mặt nạ nữa) vừa thở dài (vì thương em, anh công bị kích động xong dục vọng chiếm giữ lại càng nhiều..) (╥ω╥`)

Cả truyện anh u u ám ám, nhưng lúc nào cũng là vì em và do em. Anh từng bước từng bước lừa em vào cái lưới nhện của mình, giãy không ra, thoát không được.

Sau khi quay đầu chui ra cửa xe, cậu nhẹ nhàng thở phào, cảm thấy được giải thoát mà chạy nhảy về phía cầu thang kí túc, cũng không hề chú ý rằng ở phía sau, Tưởng Trạch Hàm nhìn bóng lưng của cậu bằng đôi mắt u ám.

—— Tưởng Trạch Hàm không thỏa mãn với hiện tại, anh vẫn toan tính muốn cả tương lai của Tưởng Trạch Thần. Em trai anh ở trong giới giải trí, nơi nhân ngôn là đáng sợ nhất. Tưởng Trạch Hàm có hơn một ngàn một vạn cách hủy diệt cậu, khiến cậu chỉ có thể đứng ở bên cạnh mình, chỉ tiếc anh không hề muốn dùng dù là cách nào đi nữa, cho nên… Đừng muốn rời khỏi, không nên ép buộc anh làm như vậy!

81 chương truyện, đi suốt từ ngày em thụ 6 tuổi đến năm em hai mươi mấy, lúc nào hai anh em cũng ở bên nhau. Truyện hiện đã qua tay tới ba nhà, nhưng nhà mình dẫn link là nơi duy nhất còn mở cửa (›´ω`‹ ) Thực sự cám ơn nhà nhiều lắm, truyền này mình Đề Cử!! . .

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Trọng Sinh Chi Nịch Sát