Review Phim BREAKING BAD – Vài Lời Cùng Những Nhân Vật Yêu ...

Vài lời về Breaking Bad:

Bản thân đã hoàn thành series vào khoảng đầu 2016, nhưng tôi xem trọn bộ phim chỉ trong vòng 1 tuần ngắn ngủi. Kỳ thực, biết đến tên cũng đã rất lâu nhưng chưa bao giờ có thời gian để xem (Suốt thời gian theo dõi How I Met Your Mother, Breaking Bad đều đoạt giải Emmy). Đối với một số người, bộ phim khá chậm và màu sắc u tối, nhưng bản thân tôi lại thấy nó rất xuất sắc, từ tạo hình, phát triển nhân vật cho đến lối dựng phim, dẫn dắt tình tiết đều khéo léo. Dĩ nhiên không dùng từ “hoàn hảo”, nhưng từng nút thắt mở đều rất liền mạch, không gượng gạo, cho người xem một chút nhận thức cùng một chút bất ngờ.

Cái thiên tài trong Breaking Bad là những tình tiết nhỏ nhặt xen lẫn “tiên đoán” tài tình, như những lời “cảnh báo” trước từ rất lâu. Đối với một fan Al Pacino nói chung, fan God Father/Scarface/Goodfellas… và những bộ phim Mafia vốn từ lâu đã đi vào lịch sử Hollywood, tôi cảm thấy bộ phim mang đến sự hài lòng nhất định.

Season 1 chỉ vỏn vẹn 5 tập, những phần sau từ 13 – 16 tập. Mỗi tập kéo dài 45 phút. Đối với Series không hẳn là ngắn bởi sitcom chỉ kéo dài 20′, nhưng cũng không nói là dài. Chủ yếu là bộ phim không bị dư thừa tình tiết, mỗi phút đều mang đến sự đắt giá và phải chú ý. Trong đó, xen lẫn những giây phút hồi hộp gây cấn là chút tiếng cười nho nhỏ từ các nhân vật, sự ngu ngốc của Jesse hay tài châm biếm của Saul,… Nếu có những bộ phim “đuối” khi “bơi” về bờ vào những giờ phút cuối thì Breaking Bad ngược lại, từ season 3 trở đi mọi thứ gần như được đẩy lên cao trào và rõ nét hơn. Sự phát triển cốt phim đi liền với sự thay đổi của Walter White. Twist phim khiến người xem bị cuốn vào một cách vô thức, nhưng vẫn xem đó là lý lẽ bình thường có thể hiểu được nên không bị “mệt” hay giống như biên kịch đang cố “quẳng” vào hàng tá tình tiết không đâu vào đâu.

Dĩ nhiên điểm sáng của series luôn là diễn xuất. Bryan Cranston gần như là “đo ni đóng giày” cho Walter White, giống như sự phát triển của Michael trong God Father, từ Walter White đến Heisenberg. Vince đã nói biến Walter từ Mr.Chips biến thành một Scarface. Nhưng bên trong đó, Walter có lẽ chưa có cái “gan” đủ lớn bằng Tony, nhưng cái đầu đã sớm gần biến thành “ruthless Michael Corleone” mất rồi. Trong ông ấy vẫn luôn đấu tranh giữa cái thiện, ác, giữa gia đình và lòng tự trọng, giữa sự sinh tồn và những điều đúng đắn. Các nhân vật khác như Gus, Mike, Saul, Jesse, Skyler, Hank… từ chính đến phụ đều rất tốt.

Kết thúc khá buồn, nhưng đó là cái kết có thể đoán được, và hơn hết, là cái kết tốt nhất có thể được mang đến. Dù không rõ Jesse rồi sẽ đi đâu, làm gì, mong rằng trong Better Caul Saul sẽ có đoạn Crossover của Jesse Pinkmank.

Vài dòng về Nhân vật:

  1. Walter White:

Phải,  càng lúc càng không thể thông cảm hơn cho Walter, vì ông đã có thể quay đầu nhưng ông không làm vậy. Tuy nhiên, tôi luôn cảm thấy một chút tội nghiệp cho Walter.

Từ những tập đầu, có thể thấy Walter là một người chịu nhiều sự đè nén: học trò khinh bỉ, sếp không ra gì, vợ cũng chèn ép, con cái không tin tưởng, đã nghèo còn mắc cái eo, lương giáo viên còn phải chịu bệnh ung thư. Trong khi đó, người yêu cũ cùng bạn thân kết hôn, phát triển công ty mình đã cùng tạo dựng thành một công ty bạc triệu.

Điều quan trọng là, ông ấy đâu phải kẻ bất tài, ông là một thiên tài, một người vô cùng giỏi, cái tôi lại rất cao, mà phải chịu những cảnh này. Như Walter đã nói, phải, dù có xuất phát với mục tiêu như thế nào đi nữa, nhưng thực sự ông biết rằng ông làm vì bản thân, vì ông giỏi ở việc đó. Một người lúc nào cũng chịu sự xem thường trong khi biết năng lực của mình không phải ở đó, thì ở một thế giới khác, một thế giới tội phạm, đối với những kẻ máu mặt, ông là một Heisenberg lẫy lừng, một tên trùm mà giới cảnh sát phải truy tìm gắt gao, một người đã hạ được Gus Fring với đế chế hùng mạnh.

Những điều Walter làm, khiến ông cảm thấy mình được sống lại. Từ một người lương 44 ngàn đô/1 năm, có thể kiếm được số tiền mà người khác có nằm mơ cũng không thấy được. Số tiền có thể chu cấp đầy đủ cho gia đình, có thể chăm lo đầy đủ cho các con. Dù thế nào, với mình Walter vẫn là một người có tình nghĩa, một người hết mực vì gia đình, đến cuối cùng vẫn muốn bảo vệ cho Hank, đến cuối cùng sau tất cả vẫn cứu thoát Jesse ra khỏi chỗ Jack. Dù cho có biến chất, có trở thành một người xấu, nhưng Walter không hoàn toàn là xấu. Từng Season có thể thấy nhân vật của Walter phát triển vô cùng rõ nét, từ một người thầy nhẫn nhục cho đến một tên trùm không ngại ra tay với bất kì một ai cản đường mình, cho dù đến cuối cùng là Jesse.

Vince Gilligan đã từng nói rằng “Walter White is a brilliant man and an accomplished liar who lies best to himself”, Walter White lúc nào cũng lấy gia đình ra làm giá đỡ cho lương tâm của mình, lấy hai chữ gia đình ra để làm mục tiêu cho bản thân. Nhưng so với số tiền ban đầu dự tính (700k~$) thì cho đến khi đủ ông vẫn không có ý định dừng lại. Từ một người đấu tranh tâm lý đến cùng để giết một tên chỉ điểm ở đầu phim, cho đến một người không ngần ngại hạ sát bất kì ai. Walter được xây dựng bằng những chi tiết rất nhỏ nhặt, từng ánh mắt, hành động, cử chỉ, những sự phát triển trong tâm lý tạo nên một “revolution of Walter White”, từ Fredo cho đến Vito. Điểm quan trọng nhất của Walter chính là, cái tôi của ông. Ông có một cái tôi cao ngất ngưỡng bị đè bẹp bởi số phận. Vì vậy nên khi có thể vực đậy đứng đầu, ông không dại gì để người khác đi trước.

Giống như trong Tam Quốc Chí, “những kẻ có chí anh hùng không bao giờ làm tôi cho kẻ khác”, cũng như Vito Corleone, Walter là người có cái đầu không thể bị bất kì ai có thể quản lý. Vì thế nên ông không thể dừng lại được. Walter, ông ấy không phải bị lòng tham làm mờ mắt mà chính là bị chính cái tôi của mình thay đổi con người. Thà vinh quang một khắc còn hơn le lói suốt trăm năm, Walter White ông ấy là như thế đó.

Điểm tuyệt vời nhất không thể chê được một chút nào chính là diễn xuất của Bryan Cranston, ông khắc họa nhân vật vô cùng sắc sảo, chỉ một ánh mắt thôi thì cũng biết được ai là Heisenberg ai là Walter White (với tôi diễn xuất bằng ánh mắt là tuyệt đỉnh). Đúng, đến cuối cùng cái chết của Walter White là hợp lý, nhưng mình vẫn có rất nhiều thương cảm, là vì số phận đã đẩy người ta vào ngã rẽ như thế này, như Jesse đã nói “Some straight like you, giant stick up his ass at like what, sixty, he is just gonna break bad?”. Có lẽ được lựa chọn lại, Walter vẫn sẽ làm những điều ông đã làm. Vì đó là điều duy nhất làm ông cảm thấy được sự sống trong khi đang chết. Làm mình nhớ một chút trong American Beauty, có lẽ người ta đang chết nhưng vẫn cảm thấy mình đang sống, hoặc có lẽ người ta đang sống, với mọi thứ, thì vẫn cảm thấy thiếu thốn một thứ gì đó, cứ như mình đang chết đi vậy. Walter White cũng như Lester, chịu một cuộc sống đè nén như tột cùng. Dù thế nào vẫn thấy có chút đáng thương.

  1. Mike Ehrmantraut

Shut the fuck up and let me die in peace.

Sự  xuất hiện của Mike làm mình thấy rất ấn tượng. Mike không có một ngoại hình dữ tợn hay đầu gấu, nhưng ông có cái thần thái làm người khác phải cảm thấy sợ. Mike là một người rất mực trung thành, ông làm việc không thắc mắc gì cả (no question asked). Mike làm việc một cách chuyên nghiệp, thầm lặng, không phán xét.

Khi xem, cảm giác như ông đã có một quá khứ buồn, như một người đã mất mát quá nhiều, mục đích sống duy nhất chỉ còn lại là đứa cháu nhỏ mà ông rất mực thương yêu.(Thật sự là như vậy, bởi trong Better Call Saul điều này đã được làm sáng tỏ). Đôi khi Mike nói chuyện đầy tính châm biếm, nhưng những lời ông ấy nói, không mang tính dư thừa, đó đều là những thứ mang tính nghiêm túc và cần được cân nhắc.

Mike làm việc không dựa vào cảm xúc, giết người cũng không gớm tay, chỉ làm những gì cần làm và những gì tốt nhất để bảo vệ cho boss của mình (Gus Fring). Điểm mình thích nhất là mối quan hệ giữa ông và Jesse. Ban đầu có lẽ là mang tính chất công việc, hoặc có vẻ là thói quen hay tính phán đoán của ông, nhưng sang season sau mình cảm thấy thực sự giữa hai người có một mối liên quan. Đặc biệt là sau khi Gus Fring chết, Mike nghe lời nói của Jesse. Có lẽ trong mắt ông, Jesse có một chút gì đó giống mình?. Có lẽ ông nhận thấy được sự trung thành của Jesse và cảm thấy anh cần được dạy dỗ.

Kết  thúc cái chết của Mike là một điều đáng buồn, cũng là một bước ngoặt trong tính cách của Walter. Đây cũng là một trong những cảnh tôi nhớ nhất của phim. Walter White, chỉ trong 1 giây phút nóng giận, trở thành Heisenberg, bắn Mike, rồi giây sau lại trở nên hối hận vì quyết định đó. Nhân vật Mike không được khai thác sâu do là một tuyến nhân vật phụ. Thế nhưng cũng rất vui mừng bởi trong Better Call Saul ông có được nhiều đất diễn hơn.

  1. Gustavo Fring

Có lẽ sau Walter thì Gus là người tạo ấn tượng sâu sắc nhất. Gus là người có hình tượng gần với “God Father” nhất. Người bình tĩnh, yên lặng, không để cho người khác biết suy nghĩ của bản thân, không lộ ra điểm yếu. Gus là một người đủ lạnh lùng để hoàn thành công việc. Đằng sau nụ cười là những suy nghĩ đáng sợ mà không ai có thể đoán biết được.

Đoạn mình hay nhất là khi Gus giết Victor. Ánh nhìn, hành động lạnh cả sống lưng. Tiếc cho Giancarlo vì ông không được Emmy nào cho nhân vật này vì diễn xuất tuyệt hảo của ông khắc họa nhân vật Gustavo cực kì sắc nét. Nếu theo cách của Tom Hagen nói thì, “yes, he does have balls”. Gus có thể làm bất kì việc gì để đảm bảo không ai có thể làm ảnh hưởng đến công việc của mình. Gus cũng là người có cái tôi cao. Một cái tôi quá cao, lòng hận thù quá lớn. Đến nỗi giữ kẻ thù để được giày vò ông ta, để có thể tự tay mình giết ông ta. Có lẽ đó là điều làm cho Gus phải chết. Nhưng không thể chối cãi được, Gus là một kẻ mạnh, một trong những kẻ mạnh nhất. Một người có cái đầu suy tính kỹ lưỡng đến từng chi tiết, một người có thể rất tàn bạo, rất máu lạnh. Cái chết của Gus cũng là một trong những cái chết ám ảnh nhất trong cả 5 season. Có lẽ về một mặt nào đó, cả Gus và Walter đều bị ảnh hưởng về nhau, dù cả hai không công nhận. Và có lẽ Gus cũng không thích Walter vì vậy. Ông một mặt thấy một chút của bản thân trong Walter, cũng một chút bị đe dọa bởi Walter, vì vậy nên muốn giết Walter đến cuối cùng. (Lại giống Tam Quốc Chí, một kẻ anh hùng không thể sống cùng thời với một kẻ anh hùng khác).

  1. Jesse Pinkman

Trong  những nhân vật của phim, thì Jesse là một trong những nhân tố trẻ hiếm hoi. Vì vậy nên một trong những điều Jesse có rất nổi bật. Tính cách trẻ trâu đúng nghĩa, bộp chộp, động đâu hỏng đó. Jesse cũng không hẳn là ngu, đôi khi cũng nhanh trí hay nói cách khác là khôn lỏi (Street-smart), gợi ý hay cho Walter, cũng có thể điều chế Meth 96%, cũng có suy nghĩ của bản thân.

Nhưng vấn đề là Jesse đúng nghĩa manh động, đúng nghĩa “trẻ trâu”. Suy nghĩ lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Nhưng vẫn phải nhận là Jesse có một trái tim ấm áp, anh có một cái đầu biết nghĩ cho người khác. Không hiểu lý do vì sao Jesse lại có vấn đề với gia đình, trong khi có vẻ gia đình cũng yêu thương Jesse hết mực. Nhưng điều tôi thấy khác biệt nhất ở Jesse so với những người còn lại là anh không hề có mục đích nào cho riêng mình cả; làm nhiều tiền chẳng có mục đích dùng, có bị lấy thì cũng không quan tâm. Cho đến khi Jane hỏi muốn dùng tiền đi đâu cũng chỉ đơn giản bảo muốn ở nơi người ta quay The Lord of the Ring, Jane chết thì dường như cuộc đời ngày càng đi vào bế tắc. Rồi gặp Andrea, cuộc sống của Jesse mới dường như có điểm tựa, có mục đích, có sự yêu thương. Đây là điều mình cảm thấy quan trọng, có lẽ ai cũng vậy, luôn phải có một người, một ai đó để mình cố gắng, có mục đích để mình làm việc, cho dù là vì bản thân hay vì cái tôi cá nhân, thì cũng luôn phải có một ai đó bên cạnh để mình chở che, yêu thương và sống vì ngừơi đó.

Trong đây, mối liên hệ tôi để tâm nhiều nhất là Jesse và Walter. Hai người như tồn tại một love-hate relationship, từ partner rồi thù hận, từ một người thầy đến một người cha, Jesse gần như là đứa con mà Walter mong muốn có được. Họ bảo vệ nhau, rồi đánh chửi nhau. Sự thương xót của ông ấy giống như một con “ruồi” cứ đeo đuổi từ ngày này qua tháng khác. Cuối cùng, cứu Jesse ra khỏi “vũng bùn” đó, không ai khác chính là Walter, người anh muốn giết đến tận xương tủy.

Một điều nữa ở Jesse, phải, có lẽ người khác anh đôi khi “ngu” và không hiểu chuyện, nhưng Walter thấy ở Jesse sự trung thành, điều mà Walter đã nói Jesse luôn làm những gì ông bảo, và giữa hai người luôn có một mối liên hệ, một mối quan hệ phức tạp nhưng gắn bó, cho dù đến cuối cùng có sự rạn vỡ, nhưng trong xuyên suốt hai người luôn có sự tin tưởng lẫn nhau. Jesse như một người con mà Heisenberg muốn có. Jesse có street-smart, khôn lỏi, có thể nhanh trí thoát được những điều nguy hiểm, cho dù suốt 2 năm của mọi chuyện, Jesse dường như chỉ toàn bị đánh, bị lợi dụng. Nhớ mãi lúc bị đuổi ra khỏi nhà, phải trốn vào chính RV của mình để ngủ. Cuộc đời như không thể nào xuống cấp hơn được nữa. Nhưng tôi thực sự nghĩ rằng anh không thích hợp trong cuộc sống đó. Trái tim Jesse là một trái tim nóng. Không như những người khác giết người không gớm tay, không có chút hối hận và mọi thứ đều là toan tính, Jesse có quá nhiều suy nghĩ riêng tư và ám ảnh về người khác. Đó là điểm làm Jesse dễ bị chi phối hơn bao giờ. Cho dù Jesse làm nhiều điều tồi tệ, nhưng tôi vẫn không nghĩ anh là người xấu. Thực sự cảm thấy rằng, “Jesse needs a damn hug”.

  1. Saul Goodman

Saul là một người làm việc quá tốt. Thực sự mà nói là người hợp với công việc mình đang làm và biết mình nên làm, phải làm gì. Saul đúng nghĩa, “not a criminal lawyer, he is a CRIMINAL lawyer”. Lúc nào cũng có vẻ không nghiêm túc, nhưng làm việc hết sức nghiêm túc. Lời nói có vẻ nhưng bông đùa, nhưng luôn có sự thật, sự khuyên nhủ. Saul làm việc uy tín, có tâm. Dĩ nhiên cũng đều là vì tiền, nhưng Saul không tham tiền khách hàng, không đụng chạm đến công việc của người khác. Thực sự cho đến cuối cùng mình cảm thấy tiếc cho ông, vì trong suốt bộ phim Saul là nhân vật phụ đúng nghĩa, không được khai thác sâu, nhưng may mắn là còn một Spin-off Better Call Saul, vì mình thực sự muốn được xem nhiều hơn về nhân vật này.

Còn những nhân vật khác cũng được khai thác rất tốt như  Hank, Skyler,… Thực sự về Skyler mà nói thì không ai thích bà ta cả, nhưng đúng về lý, về thực tế mà suy nghĩ thì những điều Skyler làm không phải là vô lý. Hoàn toàn hợp lý và đúng suy nghĩ của người bình thường là đằng khác.

Hank thì là một đặc vụ đúng nghĩa, tâm huyết, dù joke chán thật, nhưng là một người tốt, không chịu khiêm nhường, khuất phục.

Nói chung về phía phát triển nhân vật Breaking Bad đầu tư kỹ càng, xứng đáng được xếp thành hàng “huyền thoại”.

Facebook: https://www.facebook.com/AnotherUniverseLanguage/

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Nhân Vật Breaking Bad