REVIEW PHƯƠNG NAM CÓ CÂY CAO (CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM

  • Skip to navigation
  • Skip to main content
  • Skip to secondary content
  • Skip to footer
XÉM NHAM NHỞ REVIEW XÉM NHAM NHỞ REVIEW Tôi ở đây. Chỉ cần có duyên, nhất định sẽ gặp gỡ.
  • Home
  • RECOMMEND TRUYỆN HAY
  • BLOG REVIEW
REVIEW PHƯƠNG NAM CÓ CÂY CAO (CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM -TRUYỆN XB) – TIỂU HỒ NHU VỸ 4

September 1, 2017 by xemnhamnho2307

55 chương + 3 phiên ngoại. Hiện đại, sủng, ngược nhẹ. Quản lí quán bar (quá khứ từng là quân nhân) & Nhà nghiên cứu máy bay không người lái

Edit – Convert

13921067-couple-standing-on-the-beach-near-the-airplane-Stock-Vector
“Chẳng nhẽ em thật sự muốn cùng anh sống đến bảy tám chục tuổi hả?”
“Nếu anh nguyện ý” 

Nam Kiều, cô đơn độc. Lập tức phi hành của cô, cũng là đơn độc.

Bố mẹ cô vốn chỉ muốn sinh hai người con, “Cần” và “Tư” là hai chữ dành riêng cho chị gái và anh trai cô, không hề nghĩ đến rằng cô sẽ ra đời. Nghe mẹ nói, cái tên này của cô được đặt rất vội vàng, bố ở ngoài cửa phòng sinh nhìn thấy không ít cây cao, liền thuận miệng nói, hay gọi là Nam Kiều đi. Từ khi cô sinh ra, đã mang ấn ký “con gái của Nam Hoành Trụ”. Nam Kiều giống như một cái cây nhỏ bé yếu ớt run rẩy trưởng thành đằng sau bố và anh chị mình, tính cách lầm lì, sở thích cũng kỳ lạ, không muốn đi theo con đường bố mình đã trải sẵn. Mâu thuẫn gay gắt với bố, thời gian về nhà cũng ngày một ít hơn, trong lòng nặng nề hối lỗi với người mẹ bệnh tật, cô vẫn dằn lòng để dồn hết vốn liếng tâm sức vào công ty, coi nó như mạng sống của mình, không muốn khuất phục dù cho bao khó khăn chồng chất. Vào thời điểm khi công việc đang lâm vào bế tắc, Nam Kiều lại đối mặt với chuyện tình cảm có nguy cơ đổ vỡ. Từ trước tới nay cô vẫn là một người lãnh đạm, cho dù đối với chuyện tình yêu không quá nhiệt tình kích động, thế nhưng không có nghĩa là cô không có tâm tình phức tạp, không biết động lòng khi được săn sóc quan tâm, không biết tức giận khi bị dối lừa phản bội.

Nam Kiều sắp sống tròn hai mươi bảy năm, đêm giao thừa bắt gặp cảnh vị hôn phu sắp cưới Chu Nhiên một lần nữa thực hiện lại những chuyện lãng mạn ngọt ngào cùng người khác giống như màn tỏ tình với cô 7 năm về trước. Cũ rích, giả dối. Cô không phải là thần tiên, cũng không phải thánh mẫu, sao có thể đè nén được cơn giận khi nhìn thấy người đàn ông chỉ còn một tháng nữa sẽ kết hôn với mình cùng một người phụ nữ khác thân thiết tình tứ. Vậy nên, chia tay ! 7 năm bên nhau hóa ra cũng chỉ như câu chuyện tiếu lâm mà kẻ kể nó đến phút cuối vẫn cố lừa gạt người nghe, khăng khăng rằng đó là tiểu thuyết tình yêu với cái kết có hậu. Chịu đựng một cái tát từ người bố nghiêm khắc trọng danh dự…cô lại trở về những ngày tháng độc thân lạnh lùng, thờ ơ với mọi thứ chỉ trừ máy móc, tiếp tục vùi mình vào nghiên cứu. Thế nhưng cô không ngờ đến, thứ đàn ông bỉ ổi Chu Nhiên vậy mà yêu cầu rút vốn ở “Lập tức phi hành”, khiến cô phải đau đầu nghĩ cách đi kêu gọi nhà đầu tư. Cho đến một ngày, Nam Kiều xui xẻo gặp phải Thời Việt. Một người đàn ông cao ngạo liều lĩnh, tàn nhẫn có thừa, cho dù ngoại hình của anh có điển trai chết người đi chăng nữa thì thái độ cợt nhả, ngông nghênh “thả thính” ấy khiến cho cô mỗi lần nhìn thấy là lại chỉ muốn đấm vào mặt =))) Thời Việt chủ động tìm đến Nam Kiều, đồng ý góp vốn vào dự án “máy bay không người lái”, vẫn giọng điệu ngả ngớn trêu chọc như ngày đầu buộc cô “bán thân” còn cô vì tương lai của công ty, cắn răng quả quyết “ừ thì lấy thân gán nợ” :)))) Cũng kể từ đó trở đi, cuộc đời và sự nghiệp của Nam Kiều hết thảy đều liên quan đến cái tên Thời Việt.

“Hèn chi cái tên họ Chu đó chia tay cô, con cọp cái như cô thì ai dám lấy chứ?”, Thời Việt tức giận mắng, lại còn thêm mắm dặm muối một câu: “Ngoại trừ tôi”.

Thời Việt: “Mẹ kiếp… tôi thả chó!”

Nam Kiều: “Có gan thì thả đi!”

Thời Việt: “Tôi gọi 110”.

Nam Kiều: “Có gan thì gọi đi!”

“Chuyện đời nhiều kì lạ lắm, rất nhiều chuyện không thể dự tính trước được. Một giây đi qua không biết giây tiếp theo sẽ như thế nào, chuyện tình cảm còn khó nói hơn. Cứ tưởng là sẽ kết hôn sinh con, ai ngờ chia tay là chia tay, cứ tưởng hai người là không thể nào, ai ngờ lại ở bên nhau, tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra”. *

Lần đầu tiên gặp mặt, cô loay hoay tìm đường vào quán bar vô tình đụng phải màn thanh toán lẫn nhau của dân “giang hồ”, ánh mắt anh lạnh lùng liếc nhìn cô trốn trong góc tối, miệng vẫn thản nhiên ra lệnh cho đàn em vây quanh tên bán trộm thuốc, đánh cho gã khóc lóc lạy lục cầu xin tha mạng… Lần thứ hai gặp lại, cô bị chuốc rượu say đến trời trăng không rõ, là một quản lí có lương tâm, dù không tình nguyện nhưng anh vẫn kiên nhẫn đưa vị tổ tông này về nhà để tránh cho cô bị kẻ khác lợi dụng. Vật vã đến nhà cô, tiền không mang theo, điện thoại hết pin sập cả nguồn, xe đi mượn cũng bị cô nôn cho biến thành một đống hỗn loạn, Thời Việt mặt mày lạnh lùng ghê người nói dối không thèm chớp mắt với bảo vệ “Tôi là chồng cô ấy, có muốn xem giấy đăng ký kết hôn không?” :). Lúc ấy anh đâu biết rằng, tương lai sau này thật sự muốn được cùng cô bên nhau trở thành những ông lão bà lão 70 tuổi, cùng thực hiện ý tưởng mà nhân loại ngoài kia cho rằng điên rồ, muốn đem những gì tốt nhất dành cho cô, yêu thương cô đến hết cuộc đời. Từ tính kế trước sau, lo được lo mất đã trở thành cố chấp không buông đối với một người. “Anh là kẻ vô sỉ, cho dù có chết cũng phải chết trong tay em”

Thời Việt, một gã đàn ông đẹp trai hơn 30 tuổi, quá khứ phức tạp, từ khi còn trẻ đã cung cúc đi theo làm việc cho đàn chị có tiếng suốt một thời gian dài, vài năm qua việc kinh doanh làm ăn nhờ sự chở che từ người đàn bà này nên mới có thể một đường an nhàn gây dựng cơ ngơi như ngày hôm nay. Đấy là những gì thiên hạ vẫn thường đồn đại về anh. Họ không biết đến một Thời Việt trung thành, trách nhiệm và nghĩa khí, trái tim anh nơi ấy sạch sẽ, năm 17 tuổi hay năm 30 tuổi vẫn luôn như vậy. Bố lúc còn sống bị lừa gạt, thiếu một khoản tiền vay nặng lãi lớn, anh phải trả, ngày ngày lang thang lưu lạc, ngủ quên trong gió lạnh. Anh chỉ học hết phổ thông và chín năm đi học bắt buộc, sau đó bước vào học viện quân sự hàng không phương Bắc. Thiếu niên 17 18 tuổi tới từ vùng quê nông thôn, gương mặt vẫn còn chút gì đó non nớt chưa trưởng thành đã vượt qua biết bao thử thách để đường hoàng gia nhập vào quân ngũ, từng bước từng bước chứng tỏ bản lĩnh của mình. Thế nhưng biến cố đau lòng liên tiếp ập đến, cha qua đời không kịp gặp mặt lần cuối, luận văn tự tay chép đột nhiên biến mất, ngay trong đêm Thời Việt bị khai trừ ra khỏi đại đội và học viện. Bao nhiêu dự định trong tương lai, tất cả lí tưởng và danh dự trong một đêm hoàn toàn bị đánh nát. Mang theo tội danh kia, anh hoang mang mười năm, bàng hoàng mười năm, hoảng hốt mười năm. Sự sỉ nhục này như giá chữ thập, in thật sâu lên lưng anh, đốt trụi toàn bộ vinh dự quân nhân thuộc về anh, nặng nề hơn còn phải khom lưng tiến về trước, gập người xuống mà đi. Đời người, đau khổ nhất chính là phải trơ mắt nhìn bản thân mình bị phá hoại mà bản thân lại bất lực không thể làm gì. Khi ấy đã có bao nhiêu người chửi mắng anh ti tiện? Anh không còn nhớ rõ nữa. Sau này anh cũng chẳng mấy quan tâm. Trớ trêu thay, vận mệnh để anh gặp Nam Kiều, để cho anh trong lúc tình yêu đương nảy mầm lại vô tình tìm thấy luận văn mất tích ngày nào ngay tại phòng làm việc của cô. Cô cất giữ rất cẩn thận, cô tôn sùng nâng niu tài liệu trên tay anh mà không hay biết đó chính là nguồn cơn khiến anh chịu đựng oan khuất suốt bao nhiêu năm trời. Từ đâu mà cô có nó ? Anh trưng ra khuôn mặt vô hại mờ mịt của một kẻ ngoài ngành lẳng lặng nhìn cô không chút phòng bị mỉm cười kiên nhẫn giải thích. Nam Kiều nào hay trong lòng Thời Việt khi ấy tựa như có muôn vàn sóng ngầm đang thi nhau gào thét. Số mệnh vẫn không buông tha cho anh.

Quyết định nào cũng có sự khổ sở của nó

Anh chưa bao giờ bối rối. Anh chỉ muốn tìm ra chân tướng để trái tim được thanh thản, lấy lại sự trong sạch của một người quân nhân dù chẳng ai chứng kiến hay công nhận, vậy mà bước vào một bước đã trầm sâu trong tình yêu của cô. Thời Việt… Thời Việt…Cả đời này sẽ không có người phụ nữ nào gọi tên anh hay như cô, từng tiếng rồi từng tiếng, dần tiến vào lòng anh. Anh muốn trở thành cái cây đứng bên cạnh cô, cho dù cô một mình ở nơi đó đã rất nhiều năm trước khi anh biết tới, lâu đến mức hóa thành cổ thụ không còn nở ra được những đóa hoa đẹp đẽ, dù rằng cô kiên cường đến mức có thể chống đỡ trước mọi mưa gió phong ba, anh vẫn muốn ở bên cạnh cô rủ bóng râm suốt bốn mùa như vậy, bầu bạn đến hết đời. Thế nhưng anh do dự hết lần này lượt khác, anh tham lam giữ cô bên mình rồi lại tuyệt tình đẩy cô ra xa chỉ vì nghĩ rằng có như thế cô mới được yên ổn. Anh muốn bảo vệ cô nhưng lại sắm cho mình vai của kẻ ác. Người đàn ông này không lâu trước đó còn vui vẻ vào bếp nấu cho cô những bữa cơm nhưng khi Nam Kiều đắm chìm trong mộng ảo tình yêu rồi thì anh một thân kiêu ngạo hờ hững tuyên bố đã đánh cắp dữ liệu mà cô hao tổn bao tâm huyết mới hoàn thành. Anh tiếc hận quá khứ tàn nhẫn, trốn tránh tình cảm cùng lời chất vấn của cô… nhưng nhớ nhung cứ thế kéo đến giày vò, xa nhau rồi Thời Việt mới phát hiện bản thân đã yêu tha thiết người con gái này từ bao giờ. Anh ích kỉ rồi lại hèn nhát, chơi trò mất tích không dấu vết để rồi sau đó kích động trở về lén lút ngắm nhìn gương mặt của cô hòa lẫn giữa đám đông. Anh mâu thuẫn là thế, những ngày né tránh hiện thực thậm chí đã đua xe đến bỏ quên tính mạng, quay trở về căn nhà ở quê của mẹ để tìm đến sự an ổn trong lòng, lại không nghĩ bản thân suýt nữa rơi nước mắt khi nhìn thấy ảnh cô trong máy mẹ chụp lại. Người đó lặn lội đường xá xa xôi, tìm đến ngôi nhà thời niên thiếu anh đã cùng mẹ chống đỡ khó khăn cực khổ, một thân sạch sẽ bước vào thế giới u ám của anh, lúc anh không thể mang đến cho cô được sự an toàn tuyệt đối, khi mà chính anh cũng không rõ nay mai sẽ trắng tay hay làm nên nghiệp lớn. Nam Kiều, cô tốt như vậy, một khi đã biết quá khứ của anh, có còn yêu anh nữa hay không ? Người phụ nữ có gia thế xuất sắc này, khi biết anh xuất thân hèn mọn, rốt cuộc sẽ nhìn anh như thế nào. Không yêu cô ư ? Không để tâm mặc kệ cô ở với ai ư? Thời Việt điên cuồng lao vào màn mưa trắng xóa “Nam Kiều, những lời anh nói đều là giả! Thời Việt anh là một tên lừa đảo! Tên lửa đảo! Không có câu nào là thật!”

Tình yêu của cô đáng quý hết tất cả những gì anh đã đánh mất

Cô hữu tình, nhưng cũng tuyệt đối không đạt đến chữ “si”. Cô yêu anh nhưng cũng có thể quay lưng buông lời từ biệt khi nỗi thất vọng đã quá sâu “Từ nay về sau, núi cao sông dài, không cần gặp lại”. Cô không quan tâm đến thân phận địa vị hay quá khứ anh đã từng bị người khác coi thường nhưng khi tức giận có thể tát cho anh tỉnh ngộ, vì anh nhu nhược không dám đối diện tình cảm của cô, không dám nói thật tâm can của mình. Nam Kiều dù có cạn kiệt cũng không muốn nợ nần tiền bạc với một kẻ vô liêm sỉ như Chu Nhiên, dẫu lỡ dở tuổi xuân cũng không muốn nhắm mắt chọn bừa một người cô không có tình cảm là Thạch Lịch để cha mẹ từ bỏ ý định vun vén, càng không muốn cúi đầu vì tình yêu mình đã lựa chọn. Cô có tự tôn chấp niệm riêng của bản thân, tuyệt đối không phải là người phụ nữ im lặng chấp nhận nhìn người yêu đánh đổi tự do, danh dự đặt vào tay kẻ khác để dọn đường êm ả cho cô đi. Tình yêu của Nam Kiều dành cho Thời Việt vừa ngọt ngào lại vừa chua xót, đơn giản mà chậm rãi khắc sâu. Cô từ nhỏ đã khó nhớ được tên người khác, cả cuộc đời chỉ đam mê nghiên cứu những kim loại lạ lùng và mô hình máy bay không tưởng, tính cách cũng vì thế mà thiếu đi sự mềm mại, thành thục. Cô sống không biết nịnh nọt vòi vĩnh hay yêu chiều lấy lòng bất cứ ai, thế nhưng đối mặt với người bố nghiêm khắc nóng nảy Nam Kiều vẫn kiên quyết không rời bỏ Thời Việt, đứng trước hàng triệu người đang xem trực tuyến dẫu khó khăn để diễn tả nhưng vẫn kiên trì dùng một câu tiếng Trung thổ lộ tâm tư của mình “Thời Việt, về nhà đi”. Cô sẽ không biết, câu nói này đối với anh có ý nghĩa đến nhường nào, giây phút ấy trái tim phiêu bạt mười hai năm không nơi chốn này cuối cùng cũng đã “quy y”.

Lúc ban đầu Thời Việt nhìn thấy Nam Kiều, chính là loại phụ nữ dễ dàng theo đuổi nhất. Chỉ có một chữ khái quát thôi, đó là “ngu xuẩn”. Chủ yếu là gặp dịp thì chơi mà thôi, dễ động tính, nhưng lại chẳng hề động tình.

Lúc ban đầu anh nghĩ người phụ nữ này thật ngốc, nhưng bây giờ, anh lại thấy cô ngốc đến mức đáng yêu, ngốc đến mức luôn nghĩ về anh, ngốc đến mức đau lòng vì anh.

Thời Việt không sợ người trong thiên hạ này hận anh, chỉ sợ một Nam Kiều yêu anh.

Nam Kiều…Thời Việt anh là một tên lừa đảo

“Anh muốn cùng em sống đến bảy tám mươi tuổi, vẫn chưa đủ, anh muốn có một đứa con trai, gọi là Tiểu Thụ, rồi một đứa con gái, gọi là Tiểu Diệp Tử…”

2547348539249372178.jpg “Tuyệt vọng không phải là không đạt được cái mà bạn yêu. Tuyệt vọng là không dám thừa nhận cái mà bạn yêu. Chúng ta không thật lòng với bản thân. Chúng ta sẽ trắng tay”**

***********************************************************************************

https://www.youtube.com/watch?v=gEIBxyI-HCI

Phương nam có cây cao là câu chuyện được đặt trong bối cảnh về ngành kỹ thuật máy bay không người lái. Đề tài tìm đến lĩnh vực mới mẻ, một thế giới máy móc linh kiện lạ lẫm mà rộng lớn chỉ có thể theo dõi trên internet đã kích thích được sự tò mò nơi độc giả, ở một mức độ nào đó tiếp cận với dòng chảy tri thức cao cấp mà không khiến cho câu chuyện trở nên phức tạp, cứng nhắc. Hình tượng nhân vật được xây dựng gắn liền với thực tế, truyền tải được tinh thần ủng hộ ngợi ca đối với những cá nhân tập thể các nhà khoa học đã và đang tạo nên bước đột phá cho nền công nghệ thế giới. Nửa đầu truyện mang không khí hài hước pha lẫn kịch tính, nam nữ chính có hoàn cảnh gặp mặt đầy ấn tượng, họ đều mang vẻ bề ngoài xuất chúng, khí chất hơn người, tuy vậy tác giả miêu tả sự ưu tú ấy rất có chừng mực, đa phần tập trung vào khai thác bối cảnh gia đình và công việc nhân vật đảm nhiệm để từ đó hé lộ phần nào tính cách của nam nữ chính. Nam chính trong truyện có một quá khứ phức tạp và nhiều rối rắm, trải qua những biến cố thăng trầm dần trở nên khép kín tâm tư, anh thành thạo giấu kín suy nghĩ tính toán trong lòng, tính cách thật cũng không dễ dàng thể hiện với người ngoài. Trái ngược hoàn toàn với anh, nữ chính sinh ra đã có một cuộc sống đáng ao ước, cô có nền tảng gia đình danh giá, học vấn hơn người, tương lai sau này nhờ uy danh của cha mà định sẵn xuôi chèo mát mái. Hai người họ tựa như hai đường thẳng không giao điểm, duy chỉ có sự cố chấp đối với sự nghiệp mà cô theo đuổi, đam mê thoát khỏi khuôn khổ cha mẹ đã an bài chính là bước ngoặt đầu tiên gián tiếp có liên quan đến anh đồng thời cũng mở đầu cho những thay đổi lớn lao trong cuộc đời cô sau này. Nam nữ chính đều là những người sống có lí trí với một cái đầu lạnh, khí khái cứng cỏi gan dạ thấm sâu vào xương tủy nhờ thời gian trải qua huấn luyện trong quân ngũ. Đối với tình cảm nam nữ thường tình, một người dùng sự lâu dài của tháng năm quen biết và chung sống để làm tiền đề còn một người vốn dĩ từ lâu đã lựa chọn sự tự do làm chủ mọi thứ. Cô không hiểu thế nào mới là cảm giác ấm áp của tình yêu đích thực, anh hờ hững “gặp dịp thì chơi” chẳng buồn trao một tia hi vọng cho bất kì người phụ nữ nào có ý. Nam Kiều xinh đẹp tài giỏi là vậy nhưng trong mắt vị hôn phu trông cô chỉ như một khúc gỗ trơ lì vô vị, là sinh vật vô tính chẳng thể nào hấp dẫn nổi đàn ông nếu như không có danh tiếng của cha mẹ làm điểm dựa. Thời Việt anh khuôn mặt khắc rõ bốn chữ “gieo rắc đào hoa”, thân là quản lí của một quán bar nổi tiếng, anh giỏi nhất là làm vừa lòng khách hàng ăn chơi hoang phí còn mình ung dung thu tiền vào túi, nghiễm nhiên trở thành người đàn ông độc thân trong tay chẳng thiếu thứ gì. Cuộc gặp gỡ của họ là sự va chạm giữa hai cá tính khác biệt, hai thân phận trái ngược từ tìm hiểu dè chừng cho đến thu hút lẫn nhau, và rồi bắt đầu một chuyện tình định sẵn đầy sóng gió được bén rễ từ những bi thương và dằn vặt ngỡ rằng đã ngủ yên mười năm về trước.

Đề tài của truyện mới lạ phần nào đã giúp cho tác giả thỏa sức sáng tạo ở lĩnh vực vẫn đang còn nhiều khoảng trống, số lượng từ ngữ chuyên ngành về hàng không vũ trụ và thiết kế lắp ráp công nghệ cao được đưa vào trong truyện như mở ra một cánh cửa tri thức khơi gợi những khám phá, tìm tòi của người đọc. Hơn hết sự sáng tạo ra cái độc đáo ở truyện không đi quá xa mà vẫn nằm trong giới hạn đón nhận của độc giả, đem lại sự lôi cuốn lâu dài. Cách đặt tên chương ấn tượng bắt đầu bằng cụm từ “người đàn ông” “người phụ nữ”, vừa thú vị vừa là “chìa khóa” hé lộ nội dung chính của chương truyện đó. Cốt truyện được triển khai tương đối chặt chẽ, hấp dẫn bạn đọc bằng những chi tiết xung đột gay cấn. Tác giả sử dụng ngôn từ đời thường, thậm chí hơi bựa trong những phân đoạn đối thoại giữa các nv, đặc biệt giữa nam chính và nữ chính. Mạch truyện nối liền, có sự logic, phân đoạn quá khứ và hiện tại đan xen được lí giải cụ thể, ngắn gọn, làm rõ những khúc mắc xoay quanh Thời Việt – Nam Kiều – Thường Kiếm Hùng – An Ninh – Nam Cần… Mối quan hệ giữa các nhân vật dây mơ rễ má từ quá khứ kéo đến hiện tại, tuyến nhân vật phụ có ảnh hưởng rất lớn đến quá trình tạo ra những biến cố bất ngờ, tác động đến số phận của nam nữ chính mà trong đó người đóng vai trò then chốt chính là nhân vật Thường Kiếm Hùng. 10 năm trước anh ta phạm phải sai lầm nhưng may mắn che giấu được, sai lầm ấy giúp cho một người tìm thấy lí tưởng trong đời cần theo đuổi nhưng cũng khiến số mệnh một người khác rơi vào khốn cùng tăm tối. Nếu Thường Kiếm Hùng không hẹn gặp mặt Nam Kiều ngày đó thì cô sẽ không thể chứng kiến cảnh Chu Nhiên ngoại tình rồi nói lời chia tay; Nếu như anh ta không tìm đến quán bar trút giận cho Nam Kiều thì Thời Việt cũng không có cơ hội chủ động tiếp cận cô để làm rõ khuất tất năm nào. Có một Thường Kiếm Hùng thời tuổi trẻ đã vô tình gieo hạt độc lên mảnh đất màu mỡ của người anh em kề vai sát cánh cùng mình, khiến cho nó trong phút chốc trở nên cằn cỗi cỏ cây héo tàn, cứ như vậy bị bỏ mặc, bị lãng quên. Thời gian khắc nghiệt trôi qua để lại cây lớn sống sót kiên cường trên mảnh đất ấy, cho đến một ngày người gieo hạt độc năm nào đối diện bóng râm mà cây tỏa xuống, ngỡ ngàng đón nhận lấy “quả thứ tha” thì trong lòng anh ta cũng đã tự gieo cho mình thứ hạt “hối hận”. Phương nam có cây cao không chỉ tô đậm câu chuyện về sức mạnh tình yêu có thể nâng đỡ niềm tin, ý chí của con người, mà bên cạnh đó còn đề cập đến tình nghĩa đồng đội, tình chiến hữu sẵn sàng buông xuống những nuối tiếc về một thời lầm lỡ, để nặng nề ấy đánh thức sự hối lỗi trong sâu thẳm lương tâm.

Cá nhân mình thích nửa đầu của truyện hơn nửa cuối. Mặc dù càng về cuối diễn biến truyện càng được đẩy nhanh, những tình tiết bất ngờ diễn ra đầy kịch tính giúp cho tính cách của nhân vật cũng được bộc lộ rõ nét nhất, nhưng lối dẫn dắt dường như lại hạn chế đi sự tập trung của mình vào truyện như ban đầu. Có một chi tiết vô cùng đắt giá mà mình cho rằng điểm sáng này thậm chí còn nổi bật hơn cả chính tác phẩm, đó là cảnh Thời Việt dùng GP camera quay lại lúc anh thách thức chính mình chạy đua với tàu điện ngầm. 11h đêm tại trạm xe lửa số 1 cửa Kiến Quốc, có một người đàn ông lao nhanh vun vút như con báo săn mồi, dũng mãnh và sắc bén điên cuồng đuổi theo chuyến tàu chở Nam Kiều đến tận điểm cuối. Một người, một cái máy bay, một thiếu niên cưỡi xe đạp đuổi theo phía sau, như ẩn như hiện trên đường phố Trường An, vô cùng đẹp đẽ khiến trái tim trong lồng ngực phấn khích cực độ tưởng chừng có thể bùng cháy. Giây phút tàu tiến vào ga, anh nắm tay cô bước xuống trước con mắt kinh ngạc của bao nhiêu hành khách tựa như hai người nổi tiếng, hình ảnh đó trở nên kinh điển và có một sự lãng mạn nồng nhiệt không nói nên lời.

Điểm trừ dành cho truyện là những cảnh H tác giả thêm vào với mục đích đẩy cảm xúc của đôi nhân vật chính lên cao trào, tuy nhiên mình lại không đánh giá cao tác dụng của những chi tiết này. Nhìn chung, quá trình biến đổi tâm lí của nhân vật còn thiếu đi sự đặc tả, hình tượng nhân vật vẫn được đặt trong phạm vi an toàn, tuy cá tính nhưng không quá đặc biệt, có độc đáo nhưng vẫn là khuôn mẫu quen thuộc trong ngôn tình. Xét theo quan điểm cá nhân thì Cây lớn ở phương Nam chỉ tạm dừng ở mức khá, chưa có sự bứt phá để đưa tác phẩm chạm đến ngưỡng cao hơn về khả năng phản ánh dung lượng đời sống hiện thực trong nội dung cũng như khía cạnh giá trị nghệ thuật. Mặc dù sự hòa quyện không tách rời giữa đề tài công nghệ cao và tình yêu đôi lứa được nhắc tới xuyên suốt toàn bộ câu chuyện nhưng những chi tiết đề cập đến điều này lưu giữ trong trí nhớ của người đọc có thể sẽ không cao, đây là hạn chế khi tiếp cận lý thuyết và thực tiễn khoa học của một người ngoài ngành thường gặp phải. Có lẽ bởi vì Phương nam có cây cao là tác phẩm đầu tiên của Tiểu Hồ Nhu Vỹ mà mình đọc cho nên chưa có nhiều ấn tượng về phong cách cá nhân của tác giả này cho lắm 🙂 Hiện tại #Quảng_Văn đã mua lại bản quyền và xuất bản cuốn truyện này rồi, hóng chờ ngày phim chuyển thể lên sóng, mình thấy vai nam chính chọn diễn viên chuẩn hết ý ^^.

* :  lời thoại của nv Jodie (Trần Pháp Lai) trong “Tiềm hành truy kích”

**: lời thoại của nv Hương Quảng Nam (Huỳnh Tử Hoa) trong “My thịnh lady”

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Category: BLOG REVIEW, Uncategorized | Tags: cây lớn ở phương nam, Nam Kiều, nam phương hữu kiều mộc review, phương nam có cây cao, Quảng văn xuất bản, Thời Việt, Tiểu Hồ Nhu Vỹ

MỘT CÔ GÁI LÀM CHỦ CUỘC ĐỜI » « TẤT CẢ ĐỀU LÀ SỰ SẮP XẾP TỐT NHẤT (NÀNG LỌ LEM – VIA FB CHỊ VINH CHI)

4 thoughts on “REVIEW PHƯƠNG NAM CÓ CÂY CAO (CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM -TRUYỆN XB) – TIỂU HỒ NHU VỸ

  1. Quảng Văn says: October 9, 2017 at 1:27 pm

    Chào bạn, không biết Quảng Văn có thể trích lại review của bạn post trên page (có ghi nguồn đầy đủ) được không ạ? Quảng Văn cảm ơn bạn nhiều ❤

    LikeLike

    Reply
    • xemnhamnho2307 says: October 9, 2017 at 7:44 pm

      Xin chào ạ 🙂 rất vui vì review của mình được Quảng văn quan tâm, bên bạn có thể tự nhiên trích dẫn nhé. Mong rằng cuốn sách Cây lớn ở phương Nam sẽ ngày càng được nhiều độc giả đón nhận và yêu thích ❤

      LikeLike

      Reply
  2. poohtran57 says: December 15, 2017 at 1:02 pm

    Review sâu sắc quá, mình luôn thấy ngưỡng mộ những ai có tài năng văn chương, câu văn hấp dẫn lại sở hữu chiều sâu về nội dung như bạn vậy.

    LikeLiked by 2 people

    Reply
    • xemnhamnho2307 says: December 15, 2017 at 7:24 pm

      mình cảm ơn bạn nhé 🙂

      LikeLike

      Reply

Leave a comment Cancel reply

Δ

XÉM REVIEW

XÉM REVIEW
Follow XÉM NHAM NHỞ REVIEW on WordPress.com

Hi vọng bạn <3

"Trước khi quá muộn, hãy sống theo cách mà bạn muốn, sống vui vẻ, làm những gì chưa làm, nói những gì chưa nói, quan tâm một chút đến ba mẹ, nói lời yêu thương với người thân, trân trọng từng người từng người bên cạnh, thực hiện cả những ước mơ còn dang dở, đi đến những con đường bạn muốn đi. Nhưng cũng đừng quên rằng, hãy vui có ý nghĩa, bạn sống cho chính mình, nhưng bạn cũng còn trách nhiệm, trách nhiệm khiến bản thân trở thành một người đáng tự hào, 1 người có 1 cuộc đời đáng sống" - 焦波《俺爹俺娘》- Cha mẹ tôi

Recent Posts

  • ĐÔI ĐIỀU VỀ ĐỢI KHI TÔI CÓ TỘI – ĐINH MẶC
  • REVIEW LONG CỐT ĐỐT RƯƠNG – VĨ NGƯ
  • REVIEW VÌ THẾ CHÚNG TA Ở BÊN NHAU – TÂY TÂY ĐẶC
  • REVIEW TRƯỜNG PHONG CÓ THƯ – ÔN CỪU
  • THỜI GIAN NHƯ HẸN – TIỂU LỘ

Search

Recent Comments

xemnhamnho2307 on REVIEW NAM SƠN HẢI BẮC –…
alika on REVIEW NAM SƠN HẢI BẮC –…
xemnhamnho2307 on REVIEW KẾ HOẠCH CHINH PHỤC QUÂ…
Sen Đá on REVIEW KẾ HOẠCH CHINH PHỤC QUÂ…
[EDIT] Kế Hoạch Chin… on REVIEW KẾ HOẠCH CHINH PHỤC QUÂ…

Archives

  • June 2023 (1)
  • August 2019 (1)
  • May 2019 (1)
  • April 2019 (1)
  • October 2018 (2)
  • August 2018 (1)
  • June 2018 (1)
  • April 2018 (1)
  • January 2018 (1)
  • December 2017 (1)
  • November 2017 (5)
  • October 2017 (5)
  • September 2017 (6)
  • August 2017 (6)
  • July 2017 (6)
  • June 2017 (1)
  • May 2017 (1)
  • April 2017 (2)
  • March 2017 (2)
  • December 2016 (1)
  • September 2016 (1)

Chúng mình gặp nhau

  • 375,686 lần
Start a Blog at WordPress.com. Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. To find out more, including how to control cookies, see here: Cookie Policy
  • Comment
  • Reblog
  • Subscribe Subscribed
    • XÉM NHAM NHỞ REVIEW
    • Join 169 other subscribers Sign me up
    • Already have a WordPress.com account? Log in now.
    • XÉM NHAM NHỞ REVIEW
    • Customize
    • Subscribe Subscribed
    • Sign up
    • Log in
    • Copy shortlink
    • Report this content
    • View post in Reader
    • Manage subscriptions
    • Collapse this bar
Loading Comments... Write a Comment... Email (Required) Name (Required) Website %d Design a site like this with WordPress.comGet started

Từ khóa » Cây Lớn ở Phương Nam Ngoại Truyện