Review Sách "Em":Dù Là EM Hay ME, Hãy Thành Thật Với Chính Mình ...

Post Views: 2,413

Em như một chiếc gương nhìn sâu vào tận nội tâm của “Em” lúc nào cũng cứng cỏi, mạnh mẽ. Hãy cùng Liêu Hà Trinh khám phá những cảm xúc sâu thẳm nhất của một con người trong “Em”.

CHỊ Ở ĐÂY NÀY

“Hôm nay em bảo em (lại) buồn.

Chị lơ đãng lắng nghe. Không phải là nỗi buồn em không quan trọng, chị chỉ đang bận suy nghĩ ở tuổi đôi mươi sao có nhiều thứ để chúng ta buồn thế.

Chị vắt óc mãi lục trong đoạn ngoài 30 của mình, cố tìm thứ gì đó để buồn vu vơ cho thơ thơ.

Chị không có một nỗi buồn nào cho em cả.

Chị chẳn có người yêu, đường kết hôn mịt mờ, con cái lại càng không, đến chó mà chị còn chăm dở. Người yêu bỏ chị lên bờ xuống ruộng,kỷ niệm vài năm đủ làm trăm cuốn sách.

Có nên buồn không? Cũng không buồn lắm ! Nhìn vào sự thất bại trong tình trường . Chị thấy tự do. Chị thấy thêm nhiều bữa trưa cùng bố mẹ và em gái. Thêm nhiều ván Ma Sói với bạn bè . Thêm nhiều dự án được giải quyết. Thêm nhiều con số vào tài khoản. Nhiều chuyến đi cần thực hiện. Chị hết buồn.

Chị chẳng xinh. Chân chị xấu chai đến mức chị xấu hổ chẳng dám nghe bài Gót hồng của Lam Trường. Tay chị thô đến mức chẳng dám nắm tay người yêu lâu sợ người ta cười vào hai chữ búp măng…Đùi chị ấn tượng đến mức các bạn bảo chị nên làm đại sứ thương hiệu Như Lan giò thủ. Buồn quá đi chứ? Nhưng nhìn vào đó, chị thấy những ngày thức khuyu dậy sớm đứng trên đôi giày cao gót mấy tiếng đồng hồ dẫn chương trình . Bàn tay thô ráp bưng bê mấy chồng sách lăn xả từ chỗ này tới chỗ kia,ký rào rào mấy trăm quyển môt lúc, thoăn thoắt ép lá vào từng trang tặng cho em. Chị thấy thương, tự nhiên hết buồn.

Từng tuổi này rồi, chị vẫn ở nhà thuê. Mà căn hộ nhỏ xíu ngự ngay khu xe lửa,chợ búa ầm ầm. Nó khác xa với khu chung cư cao cấp có hồ bơi mà chị mê tít. Đồng nghiệp chị bảo, thu nhập mày ổn sao để dành mãi không khá lên. Chắc do hoang phí quen tay! Chị mém buồn . Nhưng nhìn lại bố mẹ được ở nhà đàng hoàng do chính tay mình gom góp như lời hứa. Nhìn lại những chuyến du lịch của cả nhà đưa các cụ nhìn ra thế giới. Chị thấy căn nhà mình mơ nó bé xíu. Chả đáng để sầu.

Thế đó em. Chị thật sự buồn ghê vì chị chẳng có nỗi buồn nào để khoe cả. Qúa buồn!

Hôm trước có cô bé còn bảo “Thơ chị đẹp nhưng em không dám đọc , vì buồn.”

Thề!

Chị có buồn đâu. Chị viết cho EM đấy chứ!

“Em xem phim Những Tháng Năm Rực Rỡ từng chiếu ngoài rạp chưa. Chị mê nhất cảnh Hiểu Phương 40 tuổi che dù cho cô bé Hiểu Phương 16 tuổi, ở cái ngày lạnh giá nhất Đà Lạt, ngày mà cô biết cuộc sống này không chỉ có tình yêu, mà nó còn tràn trề những nỗi đau và sự thất vọng ác ôn như lỗ đen vũ trụ..

Chị giá mà lúc chị đôi mươi , thuở bầm giập với những vết thương mà ai cũng cho là nhỏ xíu… Gía mà lúc đó có ai đến , che dù và nói:

“Chị đây!”

Em có bao giờ tự hỏi nếu em nếu em ở tương lai quay ngược về quá khứ , sẽ nói với mình điều gì?

Chị thì sẽ ngồi cạnh mình ở tuổi 20 . Lặng im quan sát .

Khi cô bé nông nổi khờ dại của chị cạn hết nước mắt.

Chị sẽ ôm cô vào lòng và nói:

“Chị ở đây

Tin chị…

Sống tốt vào!”

.

Hôm nay em buồn nhiều

Như cách chị đã từng suốt quãng thanh xuân . nếu em inbox cho chị hỏi em phải làm sao. Đừng giận chị nhé nếu chị chỉ vỏn vẹn reply :”Nên vậy…”

.

Em đau thì cứ đau nghe

Nhưng em tin chị nghe !

Và quan trọng em phải tin em nữa nghe!

Đây là điều cần thiết cho quá trình trưởng thành.

Khóc đi.

Rồi nín đi.

Chị ở đây…”

Nỗi buồn của những cô gái 20 tuổi khác xa so với những cô gái 30 tuổi. Khi 20 tuổi ta mặc định nỗi buồn đó là lớn nhất, nỗi đau đó là sâu sắc nhất và thế giới xung quanh như sụp đổ. Nhưng khi ta 30, ta lại nhận ra thứ đó lại chẳng đáng là bao, như một cơn cảm cúm xoàng rồi lại khỏi. Bởi vì khi ta 30 đã đủ trưởng thành, đủ chín chắn và đủ những lo toan, công việc xoay quanh để ta không còn buồn vì những thứ không đáng. Ta quan tâm đến công việc, phụng dưỡng cha mẹ và nuông chiều cảm xúc của bản thân nhiều hơn vì ta đã biết thứ gì đối với ta là quan trọng còn thứ gì chỉ là gió thoảng mây bay.

Vì vậy, “buồn thì cứ khóc đi”nhưng khi đứng dậy , hãy vui vẻ và yêu đời, tin rằng nỗi buồn sẽ qua và bầu trời ngày mai lại xanh.

Những nỗi buồn tuổi 20 sẽ qua nhanh và một ngày nào đó khi ta 30 tuổi, đủ bầm dập, đủ trưởng thành ta sẽ cảm ơn những nỗi buồn đó làm bạn trong những năm tháng đó đã giúp ta trải đời hơn, dạn dĩ hơn.

THƯ MÙA COVID

“Chào bạn đời!

Anh đang làm gì vậy?

Mấy ngày nay em không có thời gian nhắn viết cho anh được nhiều vì em bận choáng ngợp và bối rối trước tình trạng chung của thế giới nói chung, Hà Lan và Việt Nam nói riêng.

Thành thật mà nói, em không muốn đối diện với những con số chi chít.

Anh biết là em ghét những con số mà. Đặc biệt những con số gắn liền với cái chết, sự chia lìa , tổn thất và hư hao… Những con số mang hình thù xa cách , hung bạo, bất lực và chông chênh. Mỗi con số là một cái tát sảng hồn vào từng gương mặt một đang thở đang sống trên hành tinh này.

Một mặt khác, chúng cho ta ý thức. Ý thức về điềm gở , đương nhiên nhiều hơn những điềm lành.Ý thức được mọi thứ đều có biến mất sau một đêm dễ như cái búng tay của Thanos.

Một thực thể nằm bên lề sự soosngnhuw loài Virus nhỏ bé kia , ấy vậy mà lại có thể chiếm đoạt giấc mơ về tương lai ấm cúng mà mình đã từng mơ.

Anh đã thấy nỗi sợ hãi rõ ràng và hữu hình, tư cuộc sống bấp bênh của xg nhân viên mà mình gánh trên vai, đến những thành phố ảm đạm nơi mà không ai dám ra đường vì lệnh giới nghiêm;hoặc vì sợ đường đột bắt tay một người lạ , rồi rinh về nhà mầm bệnh chết người.

Dịch bệnh ảnh hưởng đến hành tinh này một cách đa tầng, phức tạp lên mọi người, mọi thứ. Không phủ nhận xg mặt tích cực mà nó đã gây ra như môi trường có cơ hội xanh hơn, người ta ở nhà nhiều hơn để tĩnh lặng để kết nối với những thói quen bổ ích tưởng chừng đã bỏ quên từ lâu, ai cũng tranh thủ dành nhiều thời gian cho gia đình. Những người thân xa lạ bỗng dưng thành ngời lạ thân quen từ việc bắt buộc ở gần nhau ngày ngày như thế.

10 9 8 7 6 5 4 3 2 1

HAPPY NEW YEAR!!!

Chúng em,10.000 người đã cùng nhau hò reo và cùng nhảy, không một khoảng trống, không cả khẩu trang và Gel sát khuẩn. Khoảnh khắc đó thật cảm động trong em lúc này. Thật tâm,10.000 người trên đại lộ, và cả em nữa đã hết mực tin tưởng chúng ta sẽ có một năm tuyệt vời!

Ừ một năm hạnh phúc xuất sắc và vui vẻ củ chúng ta đã đến rồi đó,nhưng theo một cách mà mình không ngờ được.Một năm mà chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác ngoài mạnh mẽ hơn gấp trăm ngàn lần năm trước, thập kỷ trước. Một năm chúng ta không có cơ hội yếu lòng .một năm chúng ta phải soi xét lại hiện tại của mình để nắm vững tương lai. Qúa nhiều khẩu hiệu, quá nhiều răn đe, hằn học và quá nhiều chiến lược đến từ khắp các vùng lãnh thổ.

Nhưng giờ anh nhận ra rồi đó: Cai thứ bình an chán ngắt mà em nhắc đến chán miệng mỗi ngày nó quý hơn châu báu. Đôi khi thứ ta mong cầu nhất chỉ là sức khỏe được bình thường. Không cần chi nhiều…Mọi thứ bình thường là tốt nhất rồi phải không anh?

Hãy ở yên trong nhà trong vòng 14 ngày nữa vì em, vì Mẹ. Hãy nghĩ xa hơn cho sức khỏe. Hảy nghỉ ngơi , làm việc tại nhà và tích cực lên. Đó là tất cả những gì chúng ta có thể dành cho nhau trong thời gian này. Hãy tin nha. Thử thách nào anh cũng đã qua rồi và lần này cũng vậy, mình cùng chờ nhau ở đích đến nhé. Cố gắng lên!

Bạn đời của anh,

Trinh.”

COVID đã lấy đi của chúng ta quá nhiều thứ, mất mát quá nhiều không kể xiết. những gương mặt lo sợ, thất thần, những nền kinh tế trì trệ, những con người tài năng… Nhưng đó cũng là dịp để ta nhìn lại mình đã đối tốt với gia đình chưa, thời gian để chăm sóc gia đình cũng như nhìn lại chính mình.

Hi vọng chúng ta sẽ được bước sang năm mới trong tư thế chiến thắng cuộc chiến dài này với không khoảng cách, khẩu trang và yên bình bên nhau.

Một hi vọng chính đáng và tôi tin chúng ta sẽ làm được.

hay là đến ở với em

“Thú thật với anh em sợ sống một mình

Em sợ căn bếp vốn lặng thinh

Tủ lạnh chỉ toàn đồ ăn vội

Gối chăn cũng chỉ một chiếc gối xinh

Hay là anh đến ở với em?

Ngắm hoa tháng Chín rụng bên thềm

Nghe mưa ôm gió mà say ngủ

Như thế biết đâu mộng sẽ em…”

Cô gái sợ sự cô đơn, sợ ở một mình. Cô đã mơ về một gia đình nhỏ có hai người, có nhau, làm những việc lãng mạn cùng nhau như ngắm hoa Tháng Chín. Khi yêu chỉ cần bình yên thế thôi nhưng là quá đủ , quá trọn vẹn với cô, cuộc sống bình dị, sớm tối bên nhau làm những điều nhỏ nhặt mà thiêng liêng.

đừng thương người đó nữa

“Đừng thương người đó nữa

Người ta có thương mình?

Đừng dại khờ thế nữa

Chờ một lần nhắn tin…

Dù em có thổ lộ

Người ấy có hiểu đâu

Mà dẫu người cố hiểu

Thì vui được bao lâu?

Người muốn em hạnh phúc

Đã bên cạnh lâu rồi

Người muốn em ở đó

Đã nói rồi đấy thôi

Nhưng chỉ là im lặng

Người ta có thương mình?

Mỗi ngày lòng thêm nặng

Em vẫn còn chưa tin?”

Điều bất hạnh nhất trong tình yêu có lẽ là yêu đơn phương, thương người ta thật nhiều nhưng người ta chẳng hề đáp lại rồi tự mình đau, tự mình tổn thương. Nhưng không hiểu sao con người ngu ngốc đó vẫn cứ thương thật nhiều rồi lại nhận được một mớ tổn thương, vết thương cứ rỉ máu hoài, tối ngày âm ỉ.

Dù ai nói gì cũng chả tin, chỉ nghe theo con tim mù quáng, chỉ tin những gì mình muốn tin. Vậy thôi, cứ đau mãi rồi khác phải buông thôi.

“Ăn những gì mình thích

Ngủ cạnh người mình yêu

Quên những điều mình ghét

Cuộc đời vậy mới chill”

Cứ thoải mái ăn món mình thích, yêu người mình yêu, quên nhanh những thứ không đáng để ý , cuộc đời sống được mấy mà , “chill đi”.

“Tôi không muốn mẹ tôi cả đời cơ cực

Không biết ăn ngon, quần áo đẹp là gì

Tôi không muốn cuộc đời bà chỉ quần quật cho đi

Rồi hờn tủi hiếm khi nhận lại

Mua một bó hoa cũng có khi ngần ngại

Không phải tiếc tiền , bởi “dành dụm cho con”

Tôi cố gắng như thế này, để bà được cười giòn

Chỉ tay mỏi vì ẵm bồng con cháu

Dẫu tiền của tôi, là mồ hôi và máu

Chẳng sao đâu, Mẹ hãy tựa vào con.

Còn mấy năm đâu, để chữ Hiếu được tròn…”

Bài thơ là đôi lời tâm sự của người con gái hiểu thảo gửi cho mẹ mình Cô mong mẹ có thể sống sung sướng hơn, không phải đắn do khi muốn mua thứ gì đó. Cô cố gắng hôm nay để mẹ có thể dựa vào khi tuổi già, sức yếu. Cô chỉ mong đắp đền cho mẹ những tháng năm mẹ đã nuôi mình khôn lớn, làm tròn chữ Hiếu đối với người mẹ tần ator, giàu đức hi sinh của mình.

Với những câu chuyện ý nghĩa, những bài thơ cảm xúc lay động lòng người. Câu chữ như khoét vào tận sâu trong nỗi buồn, nỗi đau mà bất cứ gười con gái nào cũng phải trải qua cùng những mong muốn của họ. Cuốn sách dành tặng EM nhưng cũng là tâm sự của ME nãy sẽ là món quà đối với những cô gái để đi qua những chênh vênh cuộc đời.

>> Đặt mua sách tại đây : https://shorten.asia/PgjZtdmQ

Liên hệ công việc qua

Facebook Nga Nguyễn

Hoặc Fanpage: https://www.facebook.com/reviewsachvamarketingonline

Xem nhiều bài viết review sách hay tại : Blog review sách hay – review sách hay và kiến thức Marketing online miễn phí

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Review sách “Thao túng tâm lý” :Những kẻ thao túng tâm lí có đặc điểm, nguy hiểm đến mức nào và cách chữa lành tổn thương tiềm ẩn.

Review sách ” Tâm lý học tội phạm”: Tiết lộ nguyên nhân hình thành tâm lý tội phạm có thể bạn chưa biết

Review sách “Đừng Để Mất Bò”: 7 chiến lược thông minh giúp hệ thống bán lẻ vận hành trơn tru, tránh thất thoát trong kinh doanh

Review sách “Khởi Nghiệp Du Kích”: “Đập tan” nỗi sợ khởi nghiệp khi kinh nghiệm và nguồn vốn hạn hẹp

Từ khóa » Em Liêu Hà Trinh Review