REVIEW SÁCH NGƯỜI ĂN CHAY - Han Kang - Waka

REVIEW SÁCH NGƯỜI ĂN CHAY - Han Kang (Tác phẩm văn học Hàn Quốc)

Phải nói rằng, Người Ăn Chay của Han Kang là tác phẩm văn học Hàn Quốc đầu tiên mà tôi từng đọc, mà lần đó cũng cách đây 5,6 năm rồi. Lần thứ hai đọc lại, tôi phát hiện ra mình đã quên sạch nội dung cốt truyện, chỉ mang máng nhớ những cảm xúc mơ hồ còn đọng lại. Tôi nhớ tôi đã rất thích quyển này.

TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU BÌNH THƯỜNG, CHO TỚI KHI SỰ BẤT THƯỜNG XUẤT HIỆN.

Câu mở đầu truyện khá ấn tượng với lời kể của người chồng: "Trước khi vợ bắt đầu ăn chay, tôi chưa từng nghĩ cô ấy là người đặc biệt." Nếu bạn vốn có thói quen hiểu từ "đặc biệt" với ý nghĩa tích cực giống như tôi, thì thật đáng tiếc vì phải nói rằng, chúng ta sẽ sớm nhận ra đó là bất hạnh.

Cả quyển gồm 3 truyện ngắn độc lập, nhưng lại liên kết với nhau rất chặt chẽ về mặt nội dung. Chúng ta có: Người ăn chay, Vết chàm Mongolia và Cây Pháo Hoa. 3 câu chuyện với 4 giọng kể khác nhau vừa có thể tách riêng, vừa có thể hòa chung vào làm một sẽ đem đến cho chúng ta những góc nhìn khác nhau về một vấn đề, một vấn đề bất thường.

Bi kịch bắt đầu vào một ngày Yeong Hye - một người vợ bình thường đột nhiên thức giấc sau một giấc mơ, và...không bao giờ muốn ăn thịt nữa. Cô trở nên ghê tởm tất cả các loại thịt, và thậm chí không còn muốn gần gũi người chồng-vẫn-ăn-thịt của mình. Không ai đủ kiên nhẫn tìm hiểu xem cô đã mơ thấy gì, và lý do tại sao Yeong Hye lại càng ngày càng suy sụp.

Chìm đắm trong cơn ác mộng và nỗi tuyệt vọng khi không thể ngủ, Yeong Hye dường như không còn là chính cô nữa, không còn "bình thường" nữa. Thế rồi, nỗi tuyệt vọng ấy dần dần lan ra như đốm lửa. Nếu ví bi kịch trong đây như một đám cháy, thì nó là loại đám cháy mà người ta chỉ có thể bất lực đứng nhìn, với hi vọng mong manh rằng biết đâu khi ngọn lửa hung tàn đã thỏa mãn cơn thèm khát, mọi thứ sẽ yên bình trở lại.

Thế nhưng, tất cả mọi người đều là người bình thường, cho tới khi sự khác thường xuất hiện. Bắt đầu từ Yeong Hye rồi tới những người xung quanh cô, mỗi người đều có những vấn đề riêng tư khởi nguồn từ rất sâu trong quá khứ, chỉ chực chờ bộc phát. Cuộc sống vốn u sầu vậy đấy, và con người có ai là không có nỗi niềm riêng?

Han Kang đã khá thành công trong việc dẫn dắt người đọc lang thang trong cảm xúc và suy nghĩ của từng nhân vật, từ giọng điệu ích kỷ và vô cảm của người chồng tới nỗi bất lực và hoang mang của người vợ trước những cơn ác mộng khó hiểu tựa hồ kéo dài vô tận, từ ám ảnh về một tác phẩm nghệ thuật kỳ lạ giống như mảnh ghép cuối cùng còn thiếu trong tâm hồn người anh rể, tới sự trống rỗng và mệt mỏi đằng sau vẻ ngoài "chuẩn mực" của người chị gái. Họ có mối quan hệ thân thuộc, nhưng chẳng ai thực sự muốn hiểu vấn đề của nhau. Phải chăng là vì họ đã quá bão hòa với những bất ổn bị chôn sâu trong lòng nên chẳng còn hơi sức đâu để mà thông cảm? Vốn dĩ hiểu một người đã khó, can đảm để hiểu còn khó hơn. Và thế là, giống như một ngày nọ, họ tình cờ tìm được chìa khóa để mở chiếc hộp Pandora của bản thân mình, và rồi không bao giờ có thể "bình thường" được nữa.

Thực lòng mà nói, cá nhân tôi vốn dễ bực bội với những câu chuyện có kết thúc buồn thảm, như Cô đơn trên mạng hay Romeo và Julliet chẳng hạn, nhưng với Người Ăn Chay, tôi nhận ra mình khá là bình thản. Không hiểu là do giờ đây tôi đã trầm tĩnh và thản nhiên hơn nhiều, hay bởi vì cái kết của Người Ăn Chay thực sự không khiến tôi dậy nổi bất kỳ một cảm xúc nào. Nó giống như là, khi đã ở đáy sâu của tuyệt vọng, người ta sẵn sàng chấp nhận bất kỳ một sự thay đổi dù là quái dị nhất. Bất kỳ một điều gì xảy tới cũng tốt hơn hiện tại. . Cuối cùng, tuy không quá thích thú và hài lòng với sự chuyển đổi giọng văn của tác giả vì cá nhân tôi vẫn đọc Người Ăn Chay như đọc 1 câu chuyện xuyên suốt, nhưng tôi vẫn phải thừa nhận rằng, đây là một tác phẩm cực kỳ đáng đọc. Người Ăn Chay cũng chính là tác phẩm mang lại cho Han Kang giải Man Booker năm 2016 vừa qua.

Từ khóa » Người ăn Chay Han Kang