Review : Si Tình Nhàm Chán Nhất - Nhimkishu2198
Có thể bạn quan tâm
SI TÌNH NHÀM CHÁN NHẤT
Tác giả : Đỉnh Nhi
Thể loại : Hiện đại, ngược, SE/BE
Biên tập: Christine
Đọc+Sửa lỗi: Mèo Xù, MP, Riririn
Review : Nhím ( Có spoil khá nhiều, nếu bạn ngại biết trước nội dung thì nên quay lại sau khi đã đọc nha)
Có một sự thật mà hầu hết ai cũng như mình, ngại đọc SE/BE. Cuộc sống này quá nhiều điều để buồn rồi, nếu đến đọc truyện như thú vui hàng ngày mà cũng vớ phải bộ buồn thảm chắc chết mất. Nhưng mà, nếu là SE hay, SE đáng, thì mình vẫn đọc. Và đây là một bộ như thế, nó đến với mình đúng lúc, mình hiểu và thật sự mình không muốn, cũng không thể dùng kiểu review dở hơi hàng ngày để review nó. Nhưng chắc chắn, nếu trong suốt quá trình trưởng thành của bạn, đã có những lúc bạn ít nhất một lần có suy nghĩ muốn tự sát, hoặc nhẹ hơn là đang không còn bận tâm đến chính sự an toàn, toàn vẹn cơ thể của mình, hãy đọc nó nhé.
Mở đầu câu chuyện, là cảnh bạn thụ tự sát. Cậu ấy chọn cho mình cái chết đau đớn nhất, cũng để lại ám ảnh nhất cho những người ở lại – nằm trên đường ray tàu. Cái chết đau đớn trong tích tắc, chỉ một giây trôi qua, một cơ thể trước đó còn nguyên vẹn, khỏe mạnh, bỗng chốc trở thành máu thịt rời rạc. Một con người sống bao nhiêu năm như vậy, trong phút chốc trở thành những mảnh thịt bị người ta rửa trôi đi bằng nước, một số ít vướng lại trên bánh xe tàu. Cái chết kinh khủng như vậy qua lời kể của tác giả, dưới góc nhìn của thụ, lại nhẹ bẫng, đúng nghĩa – đó là sự giải thoát.
Ngay chương đầu tiên đọc đã gặp cảnh này, mà truyện có tới 70 chương, mình ngại thực sự. Nghĩ đi nghĩ lại nên đọc không, nhưng rồi vẫn cố đọc thử vì quá tò mò, rốt cuộc phải đau đớn thế nào, tác giả mới lựa chọn cho con đẻ của mình một cái chết đau đớn như thế, chân thực như thế. Câu chuyện đan xen như hiện tại và quá khứ, là hiện tại của những người ở lại sau cái chết của cậu ấy, là quá khứ nhớ lại về một cuộc đời như đóa hướng dương, chưa kịp vươn mình hướng về ánh mắt trời đã bị người ta tàn nhẫn dẫm nát.
Sau cái chết của thụ, những người bạn bè tốt của cậu ấy trở về, mua cho cậu ấy một nấm mộ thật đẹp, quyết tâm mở ra một buổi lễ tưởng niệm và thật “sung sướng” thông báo cho công biết, cậu ấy chết rồi. Rõ ràng người chết rồi là thụ, mình cũng không biết có khúc mắc gì giữa công và thụ, nhưng đọc đến khúc này, tự nhiên mình cũng sung sướng, cứ như mình cũng là một người bạn đứng trong lễ tưởng niệm ấy. Những chương còn lại là sự đấu tranh của công từ lúc đầu không tin thụ đã chết, cho đến khi tìm hiểu ra những khúc mắc năm xưa, cùng với đó là hé lộ về cuộc đời trong quá khứ của cậu ấy.
Cậu ấy, một thanh niên bình thường, vui vẻ và từng có một gia đình hạnh phúc như bất kì trong chúng ta. Cả cuộc đời cậu ấy, chỉ có 3 điều để bận tâm, gia đình, công và chú chó từng nuôi. Ấy vậy mà từng thứ, từng thứ cứ từ từ biến mất không dấu vết. Gia đình mà cậu từng tự hào và yêu thương nhất lại bị chính người thầy cậu kính trọng phá hoại. Người cha cưng chiều cậu nhất lại vì chạy theo thứ gọi là tình yêu đích thực của nghệ thuật gia mà ruồng bỏ gia đình, hại chết vợ mình. Chú chó mà cậu nuôi nấng chăm bẵm lại bị chính người mẹ điên cuồng giết chết vì trả thù kẻ bạc tình. Còn anh, người mà cậu dùng tình yêu cả đời này dâng tặng lại vì chính kẻ thứ ba kia mà lừa dối tình cảm của cậu. Những tưởng anh là tia sáng cuối đường hầm u tối, ai dè đâu đó chẳng phải là tia sáng của lối thoát, mà là ánh đèn của con tàu cán nát lên tình yêu, lên chính thân thể này.
Yêu hận tình thù, có thể nói mỗi nhân vật trong truyện đều là kẻ si tình. Có thứ tình yêu thật hèn mọn, có thứ tình yêu thật đau đớn, có thứ tình yêu là chấp niệm, có thứ tình yêu là hối hận và dằn vặt cả đời. Đúng là thứ si tình nhàm chán.
Mình thật sự rất thích cách tác giả lí giải cái chết của thụ, chẳng tự nhiên mà cậu ấy lựa chọn chết trên đường ray tàu. Đó là đường ray trở về thành phố nơi cậu ấy sinh ra, nơi mang tới những bi kịch của cuộc đời cậu, là nơi cậu chẳng muốn quay về, cũng chẳng bao giờ trở về được nữa. Giống như những lời công nói ở cuối chuyện, cậu ấy như một người con xa xứ, lạc đường chẳng thể tìm được nhà để về nữa.
Giá như con tàu có thể đưa cậu ấy trở lại, cho dù chỉ là chút xác thịt cuối cùng. Như vậy cậu còn được trở về thành phố thân thuộc, nơi từng sinh ra và lớn lên. Nhưng đáng tiếc, đó cũng chỉ là hai chữ “giá như” của những kẻ ngoài cuộc chúng ta.
Cậu ấy lạc đường rồi, không về nhà được nữa.
Đánh giá : 9.5/10
Link : https://christinespersonalblog.wordpress.com/2019/05/22/editmuc-luc-si-tinh-nham-chan-nhat-dinh-nhi/
Chia sẻ:
Từ khóa » Si Tình Nhàm Chán Nhất Truyện Tranh
-
Si Tình Nhàm Chán Nhất - Truyện FULL
-
[EDIT][Mục Lục] Si Tình Nhàm Chán Nhất – Đỉnh Nhi
-
[Review] Si Tình Nhàm Chán: Câu Chuyện Của Những Con Người ...
-
Si Tình Nhàm Chán Nhất Truyện Tranh - Mi2MANGA
-
Si Tình Nhàm Chán Nhất - Đọc Truyện Online Full
-
Si Tình Nhàm Chán Nhất Tên Gốc: Si... - Tổng Kết Đam Mỹ Hoàn
-
Đọc Truyện Si Tình Nhàm Chán Nhất
-
Đọc Truyện SI TÌNH NHÀM CHÁN NHẤT - Ye0ni9 - TruyenFun
-
Si Tình Nhàm Chán Nhất - WikiDich
-
Đọc Truyện Si Tình Nhàm Chán Nhất Chương 39
-
Đọc Truyện { Đồng Nhân Si Tình Nhàm Chán Nhất } Redamancy
-
Đọc Truyện Si Tình Nhàm Chán Nhất Chương 5