[Review] Thiên Thu – Mộng Khê Thạch | Thiếu Lâm Tự

Nghe danh bộ này nhiều rồi, nhưng ko rờ tới vì nghe đâu thiên hạ bảo rằng tra công thánh mẫu thụ. Cám ơn nàng Ngô Nướng đã nhiệt tình review cho tại hạ, suýt chút nữa bỏ qua một bộ truyện hay (︶▽︶)

Truyện giang hồ nhưng cái vụ võ vẽ cũng hơi ảo, oánh nhau còn ảo hơn mấy ông trong phim chưởng (งಠ_ಠ)ง Rất thích những lần tác giả miêu tả đoạn đối chiến, trận nào cũng rất tỉ mỉ, dù đôi khi hơi bị nhàm và hoa hòe, nhưng vẫn cho thấy tinh thần chiến đấu, sự say mê võ học của nhân vật. Đây là điểm mình đánh giá cao về truyện.

Cốt truyện liền mạch, không bị đầu voi đuôi chuột. Lửa nhiệt giữ ổn định xuyên suốt bộ truyện, không gây nhàm chán. Dàn nhân vật dù nhiều nhưng vẫn để lại ấn tượng, cũng không đến nỗi chẳng nhớ được ai với ai. Dính đến lịch sử nhưng ko biết vẫn đọc được, có cả tranh chấp giang hồ cả đấu đá triều chính.

Về công Yến Vô Sư, thằng chả điên vl, khi đọc vừa yêu vừa hận. Hồi đầu truyện thằng chả thấy ghét, nhất là lúc đẩy thụ vào tay thằng Tang Cảnh Hành, mình tức muốn đập điện thoại. Sau khi mắng chửi tra công vô lại x 1000 lần cuối cùng cũng bình tĩnh đọc tiếp. Nhưng mà được cái ổng làm ác thì ổng nhận, ko phải cái kiểu hai mặt hãm ***, ban đầu cũng nói ổng chỉ muốn thử thách khiến thụ biến chất thôi, nên cũng chấp nhận được. Theo mình từ sau vụ rớt vực, ổng đã bắt đầu có tình ý với thụ, nhưng cứ không chịu nhận ra, càng về sau ổng càng thích thụ hơn, nên bắt đầu đùa bỡn tán tỉnh thả thính nhiệt tình. Gần năm chục tuổi đầu mà tính cách trẻ trâu, thần kinh, hâm dở ( ̄ヘ ̄) hừ! Về sau thì ko ghét ổng nữa, phần nào cũng thích ổng hơn. Song cứ mỗi khi hảo cảm nổi lên thì ổng lại làm mấy trò con bò làm mình tụt mood.

Cái vụ ổng bị nứt sọ phân liệt cũng khá thụ zị, có thêm tính cách A Yến với Tả Lăng. Thụ thì thích Tả Lăng nhưng mình thì ưa A Yến dịu dàng ôn nhu hơn. Nếu hé lộ thêm về quá khứ của ổng thì hay biết mấy. À còn cái vụ người khác lấy di vật của mẹ công để dụ úp sọt hội đồng ổng nữa, ko biết sau có lấy được di vật ko?

Thụ tính cách hiền lành, bao dung độ lượng, nhưng ko phải kiểu đối với ai cũng tốt, nhẹ dạ cả tin quá mức. Bạn này thuộc kiểu chính nhân quân tử hàng thật giá thật, dù công cố hắc hóa bạn í kiểu gì thì cũng thất bại. Hồi đầu truyện rất ấn tượng vì dù bị mất trí nhớ nhưng ko bị lừa gạt dắt mũi. Bạn í có võ công cao cường nhưng chưa trải đời nhiều, nên thành ra mấy lần bị hãm hại tính kế, dù khoan dung với kẻ hại mình, nhưng cũng không thánh mẫu nhân từ hết cỡ, biết khi nào nên cứng khi nào nên mềm. Vì cái sự chính trực đó nên cả kẻ thù cũng phải nể trọng bạn. Thực ra sau khi thụ bị thằng công hại đem cho Tang Cảnh Hành thì ko tin thằng chả nữa, vì xem ổng là bạn mà gặp trúng thằng bạn tó, nên hết tin rồi. Ngoài miệng nói thế chứ mình thấy thụ vẫn thích ổng vl ra, quan tâm chăm sóc, cứu ổng mấy bận nữa. Nếu đổi lại cái thằng đó mà là Trần Cung hay Bạch Nhung thì bạn ý không làm vậy đâu.

Thụ bị hãm hại mất hết trí nhớ, võ công, hỏng cả mắt nữa, nhưng vẫn trâu bò ghê gớm. Thằng nào chọc vô là úp cả rổ hành vô mặt  凸( ̄ヘ ̄) Rồi từ từ có lại võ công, nhưng tác giả buff nhiều quá đâm ra bớt thú vị hấp dẫn. Cứ đến đoạn đánh nhau là y như rằng thụ đề cao công lực, ví như vụ đánh với Tang Cảnh Hành hay lúc trốn trong tượng Phật ấy, mất hết cả hứng thú, tưởng sao hóa ra cuối cùng vẫn đánh được bọn kia dễ ẹc.

Và trong truyện này mình đã tìm thêm được một nhân vật để cho vô cái list những đứa ghét nhất trong đời đọc đam, chính là Trần Cung. Tác giả buff thụ 1 thì buff thằng này 10. Ko biết có phải nhân vật lịch sử không mà cái quá trình lên cấp của nó vô lý quá. Mới 1 năm mà nó từ một đứa đầu đường xó chợ thành ái sủng của vua, chỉ tay năm ngón sai khiến nọ kia, lại còn có võ công cao. Nhớ hồi đấy nó hại thụ, mình còn tưởng trở về bị Mục Đề Bà xử phạt chứ, ko ngờ còn leo được lên giường hoàng đế.

Thời gian là cái mình khó hiểu nhất trong truyện. Bao nhiêu là chuyện mà xảy ra chỉ trong một năm, võ công khôi phục đề cao vù vù như tên lửa. Ngày xưa đường xá đi lại đâu có tiện thế, vậy mà trong một năm đi hết cả nước rồi. Rồi Trần Cung mới có một năm mà học được bao nhiêu là thứ, thay đổi kinh khủng như vậy nữa, thấy sai sai kiểu gì. Mới hồi đầu truyện thì nói tư chất bình thường ko biết chữ, hôm sau gặp lại lại bảo tư chất trác tuyệt đã gặp không quên, bản Chu Dương Sách ban đầu bảo ko nhớ, sau nói nó thuộc làu làu. Rồi hồi nó bắt cóc thằng nhỏ kia nữa, mới một hai năm mà võ công gần bằng đệ tử Yến Vô Sư, vô lý quá sức!!!

Nói về thằng này thì kể không biết bao giờ mới hết, tráo trở trơ trẽn kinh khủng! Khi gặp lại thụ thì toàn kể lại ân tình tình nghĩa lúc trước, mà toàn là nó chịu ơn của thụ, rồi còn lấy oán trả ơn, có làm cái méo gì đâu mà suốt ngày lôi ra kể lể bắt quàng làm họ! Thụ nương tay với nó cũng làm mình tức ghê gớm, muốn đập chết cụ thằng khốn này đi cho rồi!!!

Thôi ko kể nó nữa, nghĩ đến lại thấy tức . Bàn tiếp về tình cảm công thụ, theo mình thấy thì cái tình cảm phát triển cũng hợp lý, chậm nhiệt không quá nhanh vội. Hai người từng chung hoạn nạn, trải qua sinh tử cùng nhau, cứu nhau nhiều mà đánh nhau cũng nhiều. Trên đời ngoài thụ ra chắc ko ai chịu nổi thằng cha Yến Vô Sư này, cũng chỉ có ổng mới làm thụ rung động được như vậy, yêu nhau là quá hợp lý rồi.

Các nhân vật khác cũng ok, à mà có một nhân vật mình đặc biệt ấn tượng là Bạch Nhung. Ban đầu ko thích bạn này lắm vì hơi õng ẹo bèo nhèo, nhưng sau nhiều lần bạn cứu thụ thì có thiện cảm hơn hẳn. Bạn này thích thụ nhưng biết giữ chừng mực, khi cần ngoan độc thì vẫn ngoan độc, là nhân vật nữ cường mạnh mẽ. Yêu thụ, bị thu hút bởi thụ, vì biết chẳng đi đến đâu nên không trông mong gì, song vẫn ko ngại bày tỏ, thỉnh thoảng hay trêu ghẹo thụ ^^ Luôn giúp đỡ thụ khi có thể nữa chứ, tiếc là tình cảm của bạn không được đáp lại, mong là sau khi lên làm tông chủ, bạn sẽ có tình yêu đẹp cho mình.

Truyện khá dài, đọc mấy hôm mới hết. Nhưng rất đáng đọc, viết về đề tài giang hồ đã cũ nhưng vẫn tạo dấu ấn riêng, cảm giác mới lạ cho người đọc. Nhưng điểm trừ là ko có H, vâng lại là H, thôi thì cái này ko trách tác giả được, thời buổi toàn dân chay tịnh phải chịu thôi. Lúc đầu đọc thấy công hơi tra, nhưng cùng lúc đọc bộ này thì còn đọc một bộ khác, thằng công bộ kia mới là tra thật sự, nên hảo cảm với Yến Vô Sư tăng vọt!

Các thí chủ còn bộ nào hay thì hãy chia sẻ cho mị với ạ! Thanh kiu!

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Khê Thạch Là Gì