Review: Thứ Kình – Giải Tổng - ღ°•Sayonara No Natsu•°ღ

Tên truyện: Thứ kình

Tác giả: Giải Tổng.

Thể loại: Hiện đại, nửa vườn trường, gương vỡ lại lành, HE.

CP: Trì Kiến x Lý Cửu Lộ.

Editor/Link đọc: Tieucute

untitled

Từ ‘0852’, ‘Con đường đến bên em’ và ‘Liệt đồ’, Giải Tổng đều chọn đề tài tháo háo văn, nhân vật bình dị nhưng ngập tràn sức sống. Nhắc tới tháo hán văn, đó chính là những người đàn ông nam tính dũng cảm không câu nệ tiểu tiết, ăn nói thô lỗ, tính tình bá đạo. Cứ ngỡ rằng đến ‘Thứ kình’ cũng sẽ là một chàng ‘tháo hán’ tiếp theo, ấy vậy mà lại không phải.

Nam chính Trì Kiến trong ‘Thứ kình’ không được tính là tháo hán. Nghiêm túc mà nói, Trì Kiến là chàng trai đỏm dáng nhất dưới ngòi bút Giải Tổng cho đến thời điểm hiện tại.

Nội dung truyện đơn giản, một motip cũ rích, lồng ghép vào đó chút yếu tố ‘hồi hộp’ và ‘án mạng’, văn phong Giải Tổng càng tiến bộ hơn, lưu loát tự nhiên, chẳng những kéo người đọc hòa cùng tuyến tình cảm của nam nữ chính, mà còn chìm trong những mối quan hệ rắc rối, tình tiết phức tạp. Truyện không được tính là xuất sắc hay đột phá mới mẻ nhưng khi đọc xong lại rất có dư vị, có lẽ vì những cái thật từ những nhân vật được khắc họa trong truyện.

75x58PICu7Z_1024

Một hình xăm phải mất tám năm mới hoàn mỹ. Đã từng trải qua hâm mộ, ngưỡng mộ, chia xa, ngọt ngào như mật lại dùi thủng tim gan, bao lần trằn trọc, trải qua muôn ngàn thử thách mới học được, thế nào gọi là yêu.

Cửu Lộ là một cô gái nhạy cảm, quật cường, mang trong mình lòng tự trọng mạnh mẽ của cô gái mười bảy tuổi. Bố mất khi còn nhỏ đã khiến cô nhìn thấu sinh tử trên đời, mẹ điên cuồng kìm kẹp khiến cô ngột ngạt. Cô không thích nói chuyện, không hòa đồng, lúc nào cũng u ám – hoàn toàn không thích hợp với độ tuổi đáng lẽ ra phải rực rỡ như ánh nắng mặt trời. Chỉ khi ở trong nước, cô mới giống một chú cá tự to tự tại.

Trì Kiến là chàng trai nghịch ngợm, thích trêu chọc người, bộ dạng lưu manh, không đứng đắn, nhưng lại có một tuổi thơ bất hạnh. Bố mẹ mất sớm, anh được bà ngoại nuôi lớn, từ nhỏ đã nghỉ học, xa quê kiếm sống. Dù cuộc sống không đối xử tốt với anh, thì anh vẫn dùng đôi bàn tay mình để sáng tác một cuộc đời tươi đẹp.

“Em không cần cảm thấy cô đơn, tất cả mọi người đều giống nhau”.

Sau khi gặp được Trì Kiến, hình ảnh Cửu Lộ im lặng, độc lập, kiêu ngạo, kiên cường đã hoàn toàn sụp đổ. Trước mặt anh, cô yếu đuối, cô độc và bất lực. Trì Kiến khác tất cả những người con trai khác, anh có rất nhiều mặt, tỉ mỉ, nghiêm túc, kiêu kỳ, ngây thơ, không ai giống anh – nhiều lần khiến tim Cửu Lộ nhảy múa, không ai giống anh – liên tục hấp dẫn cô, khiến cô cởi bỏ lớp ngụy trang, không cần đè nén bản thân , cứ thế bung khỏi lớp vỏ của mình. Trì Kiến và cô là người cùng một thế giới.

“Cá voi xanh lại càng thần bí hơn, nó ở nơi sâu nhất trong đại dương, ít người nhìn thấy, một mình lẻ loi, yên lặng cô độc tuy cơ thể khổng lồ, nhưng lại dịu dàng ngoan ngoãn. Quan trọng nhất là nó rất hiếm. Em đối với anh mà nói, cũng như thế.”

Tuổi trẻ cuồng nhiệt, chưa từng biết thế giới này tàn nhẫn như thế nào, tay chân không vững, cánh chưa đủ lớn, lấy cái gì để chống lại nó đây? Những bi kịch liên tiếp phủ xuống khiến họ sụp đổ. Tất cả những ngọt ngào tựa như giấc mơ tình yêu nay thành bọt biển vỡ vụn. Hiểu lầm, tai nạn,… hay bất cứ chuyện gì đều không phải chuyện mà ở độ tuổi của họ khi ấy có thể chịu đựng. Cuối cùng, còn lại chỉ còn lại yêu hận đan xen.

“Mấy năm nay tôi với cô ấy có yêu có hận, tình cảm phức tạp giống như một sợi dây rối, muốn cởi ra, quá khó khăn. Chúng tôi từng nhìn thấy dáng vẻ đẹp đẽ nhất của nhau, cũng có thể tiếp nhận vẻ mặt xấu xí nhất của đối phương, thế nên cô ấy có là ánh trăng sáng hay quỷ hút máu cùng không sao cả. Tôi từng thử ở bên một người phụ nữ khác, phát hiện căn bản không thể thực hiện được, mà cô ấy vẫn luôn độc thân, thật ra đôi khi đó chính là số phận, không tin không được.”

“Người con gái tôi yêu, lòng lang dạ sói”.

Từ Tiểu Tuyền đến Nam Châu mất tám ngàn dặm, sau bao yêu hận, Trì Kiến vẫn dõi theo Cửu Lộ mà đến, để ý, lại nhượng bộ, đem hết những ấm áp trong lòng, tất cả đều dành cho cô, chỉ bởi bốn chữ ‘khắc cốt ghi tâm”

Lộ hướng noãn, Trì nam tầm.

Tâm sở chí, kình quy hải.

(Đường đến ấm áp, tìm về phương Nam. Bến đậu của trái tim, cá voi bơi về biển)

75x58PICu7Z_1024

Vốn cho rằng ‘Thứ kình’ là câu chuyện thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng ngọt ngào, nào ngờ không phải. Tất cả nhân vật trong truyện đều không phải người xấu nhưng bị cuộc đời xô đẩy thành ra nhiều dạng người. Không thể hận mà chỉ có thể thốt ra tiếng thở dài, họ vừa đáng hận lại vừa đáng thương. Giống như Giải Tổng đã tâm sự: Không có người tốt hoàn toàn, cũng không có kẻ khốn nạn mắc tội ác tày trời, họ đều đáng được đồng cảm nhưng không đáng được tha thứ. Cuối cùng, họ đều phải trả giá đắt vì những hành động của mình.

“Hận thù vĩnh viễn không thể hóa giải bằng hận thù, chỉ có tình người mới có thể hóa giải, đây là chân lý vĩnh hằng. Thiện ác đều có nguyên nhân, đều có quả báo, người cần gì phải ghi hận?”

Ngoài tình yêu, tình bạn, truyện còn đề cập đến khía cạnh của những người già trong viện dưỡng lão: Tuổi già, mẹ góa con côi, những đứa con bất hiếu, sự trăn trở của bố mẹ, tình yêu thương vô bờ của họ, cả đời lam lũ vì con… chân thực khiến người đọc rung động thổn thức.

“Trời sinh vốn chẳng phải kẻ si tình, si tâm cũng chẳng sợ người cười mình ngây thơ. Nhưng cầu kết thúc không giống ban đầu, có thể cùng người nắm tay nhau, cùng nhau già đi, răng long đầu bạc”.

Tựa như Trì Kiến và Cửu Lộ cũng chẳng phải trời sinh là kẻ nặng tình, chỉ vì gặp đúng người mới có thể thành một câu chuyện tình đẹp. Cuộc đời có anh, ngập tràn bình yên.

a799dc73562977.5c0e6685530fc.gif

Chia sẻ với ᵔᴥᵔ

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Thứ Kình Giải Tổng Wordpress