[Review] Tôi Có Một Bí Mật – Tây Tây Đặc - Gemmy

So với “Đọc thầm” tinh vi phức tạp, “Tâm lý phạm tội” trí tuệ sâu sắc, “Nam thành gió thổi” hấp dẫn kỳ bí thì “Tôi có một bí mật” là một kiểu trinh thám nhẹ nhàng, thiệt ra là hơi rề rề, và bạn đọc có thể đoán ra được hung thủ ở một vài vụ án. Trọng tâm của nó không phải là trinh thám, nên nếu bạn mong đợi quá nhiều về mặt này thì sẽ sớm thất vọng nha 😋

Đây là truyện khoái xuyên, nên sự hay của “Tôi có một bí mật” trước hết là ở bối cảnh đa dạng, vì nhân vật chính xuyên qua nhiều thế giới, có khi là nông thôn, có khi là cuộc sống ở chung cư, có khi là công trường, có khi là xưởng vẽ tranh. Có khi phải điều tra hung thủ giết người, có khi là tìm ma quỷ, có khi chỉ là một vụ án dân sự mà thôi.

Mỗi một vụ án đều có những nhân vật độc đáo ấn tượng, những ích kỷ tham vọng rất “người”. Sự chậm rãi của “Tôi có một bí mật” lại khiến tôi cảm thấy dễ chịu, bởi vì nó như cuộc sống bình thường của mình vậy. Thì trong đời thật đâu phải ngày nào cũng kịch tính, đâu phải ai ai cũng có thành tích oanh oanh liệt liệt đâu 😋

Và trên hết, đây là truyện xây dựng về mảng tình cảm trọn vẹn nhất, thỏa mãn nhất từ trước tới giờ tôi từng đọc (mặc dù lý tưởng tới khó tin 😂). Nhân vật chính (chủ thụ) sẽ nhập vai một người xuyên tới từng thế giới, tình cờ sau đó phát sinh tình cảm với một người. Người này, ở mỗi thế giới, tính cách và gia cảnh sẽ khác nhau, nhưng sẽ có một vài điểm chung, bởi vì, cuối cùng, đó cũng là chỉ một người thôi – công tuyệt vời của truyện 😘 Giống như bạn đọc bảy câu chuyện tình yêu khác nhau, nhưng rồi cuối cùng nó lại trở thành một câu chuyện duy nhất 🙂

Thời điểm tôi viết cái review này là khi chưa có bản edit hoàn của truyện, tôi phải đọc convert 😂 150 chương chính văn trên wikidich mà chương nào cũng dài (ngoại truyện còn lê thê hơn nữa), tới hết thế giới thứ 6 là tôi chịu hết nổi skip luôn thế giới thứ 7 😂😂😂

———————–

Thật vất vả để thích một người, lại không thể bên nhau cả đời

Thật vất vả để thích một người, biết có không ngày sau

Nhưng, anh yêu em, đời đời kiếp kiếp

CP: Trần Việt x Hoàng Đan

Có quá nhiều điều tôi thích về chuyện tình của “Tôi có một bí mật” tới nỗi tôi không biết phải bắt đầu nói từ đâu. Nhưng một trong những điều mà truyện làm tôi hài lòng là sự phát triển của nhân vật. Hoàng Đan là một người lạnh nhạt, chưa từng để thứ gì trong mắt, bao nhiêu thư tình gửi tới đều quăng vào sọt rác mà không thèm đọc lấy một bức, bao nhiêu lời tỏ tình không cần biết từ ai đều sẽ từ chối (cuối truyện có giải thích nguyên nhân). Nên, Hoàng Đan chưa từng thích ai, dù là nam hay nữ. Lúc ở thế giới thứ nhất, Hoàng Đan không thể hiện nhiều tình cảm với Lý Căn. Nhưng tới thế giới thứ hai, trong ánh nhìn đầu tiên Hoàng Đan nhìn Lưu Sở, đã cảm thấy quen thuộc, và khi sang thế giới thứ ba, Hoàng Đan đã lặng lẽ hỏi hệ thống, sau khi mình ra đi, Lưu Sở có tỉnh lại không. Hoàng Đan từ trách cứ “Vì sao chỉ có mình em nhớ?” tới “Em tha thứ cho anh.” Là tha thứ anh đã quên em rồi, nhưng rồi ở mỗi thế giới, lại đi tìm anh. Là lo lắng thế giới sau có còn “tái kiến” không, là tiếc nuối cho mỗi kiếp cuộc đời quá ngắn ngủi chưa kịp bên nhau bao lâu, là đau lòng khi chứng kiến người kia cô độc vì mình, là hoảng hốt không biết người ấy có tồn tại ở thế giới thực của mình hay không, khi tất cả những chuyện này kết thúc. Nhưng trên hết, Hoàng Đan biết, gặp được người ấy ở mỗi một kiếp, là một chuyện tốt đẹp biết bao nhiêu. Người ấy sẽ luôn yêu mình, sẽ đem tới điều tốt nhất trên thế giới cho mình 😘 Hoàng Đan cuối cùng cũng hiểu, yêu và được yêu là cảm giác hạnh phúc như thế nào.

Lúc đầu, tôi rất không hiểu, vì sao Hoàng Đan lại đáng để cho Trần Việt bỏ ra nhiều tình cảm như vậy. Nhưng sau đó, tôi phát hiện ra, Hoàng Đan là kiểu thụ tôi thích: lạnh lùng trầm mặc nhưng khi yêu thật lòng thì EQ rất cao. Hoàng Đan thông minh hơn Trần Việt, nên lúc nói chuyện cũng hay chọc người ta lắm. Nhưng Hoàng Đan biết người kia muốn mình nói lời ngọt ngào, biết mình kia “muốn” mình, chuyện gì cậu cũng đáp ứng. Nên đứng trước Trần Việt, Hoàng Đan sẽ cười nói “Em yêu anh, thiên chân vạn xác.” rồi nhíu mày “Anh không thích câu này hả, vậy để em suy nghĩ đổi câu khác.” “Anh rất xuất sắc.” “Chúng ta kết hôn đi.” Phóng túng, yếu đuối, nước mắt và nụ cười của Hoàng Đan là để dành cho một người duy nhất 🥰

Còn lại xin dành hết tình cảm của đời này cho công 😂😂😂 Một trong những công tuyệt vời nhất của đam mỹ ❤️❤️❤️ Cuộc đời có bao nhiêu cái mười bốn năm để yêu thầm? Ở rất nhiều thế giới, ai cũng hỏi, Hoàng Đan có gì tốt, vì sao anh lại yêu? Với Trần Việt, một cái nhìn, là nhìn luôn mấy kiếp. Anh không biết vì sao, nhưng “nhất kiến chung tình”, anh thích Hoàng Đan, cam tâm tình nguyện trả giá và chờ đợi, cho dù Hoàng Đan không thích anh, từ chối anh. Với anh, Hoàng Đan là công chúa (có giải thích vụ “công chúa” này ở lần xuyên thứ tám), chỉ có anh không xứng, không phải Hoàng Đan không tốt. Nhưng nếu Hoàng Đan đã bước vào cuộc sống của anh, thì anh sẽ không buông tay. Anh ăn vạ bắt đền người ta như thể anh là người chịu thiệt thòi 😄 Anh cưng chiều Hoàng Đan từ chiếc chăn ủ ấm mùa đông, tới từng chiếc kẹo sữa đại bạch thỏ mỗi ngày, tới từng trái dâu ngọt cho Hoàng Đan, còn mình thì ăn trái chua. Hoàng Đan chết rồi, anh chỉ ước có một lần mơ thấy người. Anh cảm thấy mình là kẻ thô thiển, nên xin một kiếp sau, anh cũng học vẽ cùng với Hoàng Đan. Anh thấy Hoàng Đan đau, nên lại xin một kiếp sau nữa, cho anh cũng đau đớn như vậy. Anh nguyện đem tất cả điều tốt đẹp trên thế gian này, tất cả những gì anh có, kể cả sinh mạng anh, cho Hoàng Đan. Thế nhưng, khi tỉnh lại thấy bên mình là bộ xương trắng của Hoàng Đan, anh khóc. Thế nhưng, khi anh biết mình phải ra đi, anh lo lắng Hoàng Đan làm thế nào sống một mình mà không có anh chăm sóc.

Mỗi một thế giới, như là một nét tính cách khác nhau của Trần Việt, có khi rất trẻ trung, có khi nóng nảy không nói lý lẽ, có khi là ấu trĩ, có khi là trầm ổn, có khi là đơn thuần, có khi là mạnh mẽ. Nhưng cho dù ở kiếp nào, Trần Việt cũng luôn dịu dàng, cưng chiều người trong lòng. Trần Việt của đời thật sau mười bốn năm là một người đàn ông thành công, chững chạc nhưng vẫn hay làm nũng, bộc lộ một xíu tính trẻ con trước người anh yêu. Anh thương Hoàng Đan bị đau, nên từ thuở thiếu thời đã muốn hôn lên những giọt nước mắt ấy. Anh đặt tên công ty là MP (My Princess), còn đi xây lâu đài cho người ta nữa ❤️

Tôi rất thích sad ending ở mỗi thế giới (nhưng đại kết cuộc thì phải happy nha 😂). Thật sự, ở từng thế giới, tới kết thúc tôi đều xúc động. Bởi Trần Việt quá thâm tình. Tới đoạn video ở cuối thế giới thứ năm, tôi nhớ hình như mình suýt khóc. Nhưng bạn yên tâm, suốt quá trình đều rất hạnh phúc, còn kết thúc đau thương như thế cuối mỗi câu chuyện, là để cho hạnh phúc vỡ òa vào phút cuối truyện. Trần Việt vẫn luôn đem theo bình đựng sao mình gấp tặng Hoàng Đan, hạnh phúc cõng người anh thương và tại nơi tình yêu bắt đầu, anh quỳ xuống như trong ngàn giấc mộng, nói với công chúa của anh cùng về lâu đài thôi 🥰

PS1: Nhẫn đính hôn là Trần Việt mua từ nhiều năm trước, còn nhẫn cưới là Hoàng Đan thiết kế, đường thôi là đường 😆😆😆

PS2: H trong truyện không quá chi tiết, nhưng thế giới nào cũng có 😆😆😆 cực kỳ thích sự thân mật của couple ở từng thế giới ❤️

PS3: Tâm tình của Trần Việt, bạn cứ nghe 4 bài hát mà Trần Việt thích nhất ☺️ Tôi thích “Ngọt ngào” của Jay Chou, riêng “Tình yêu giản đơn” cũng của Jay Chou thì lúc đầu tôi đã nhầm với “Yêu rất đơn giản” của Đào Triết, nhưng ko hiểu sao tôi lại thích bài của Đào Triết hơn, nên tôi đã repeat bài này liên tục trong quá trình viết cái review này.

Bỗng nhiên phát hiện ra

Mình đã yêu em sâu đậm

Yêu đến đất trời u ám tối đen cũng không sao cả

Là đúng hay sai cũng không có cách gì lựa chọn

Không hối hận vì yêu mà ngày đêm theo đuổi

Cái kẻ điên cuồng kia chính là anh

Không có cách nào ngừng yêu em được

Hãy nói rằng em cũng yêu anh đi

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Tôi Có Một Bí Mật