[Review - Trích Dẫn] Bảy Bước Tới Mùa Hè - Nguyễn Nhật Ánh

Bảy bước tới mùa hè

Thể loại Truyện dài
Tác giả Nguyễn Nhật Ánh
NXB NXB Trẻ
CTy Phát Hành NXB Trẻ
Số trang 288
Ngày xuất bản 02-2019
Giá bán FAHASA T I K I SHOPEE

I. Giới thiệu Bảy Bước Tới Mùa Hè

Bảy bước tới mùa hè” là câu chuyện về một mùa hè ngọt ngào, những trò chơi nghịch ngợm và bâng khuâng tình cảm tuổi mới lớn. Chỉ vậy thôi nhưng chứng tỏ tác giả đúng là nhà kể chuyện hóm hỉnh, khiến đọc cuốn hút từ tựa đến trang cuối cùng, có lẽ chính vì giọng văn giản dị và trong trẻo của Nguyễn Nhật Ánh, và kết thúc thì có hậu đầy thuyết phục. Câu chuyện cho tuổi học trò, đọc xong là thấy ngập lên khao khát quay về một thời thơ bé, với tình thầy trò, bè bạn, tình xóm giềng, họ hàng, qua cách nhìn đời nhẹ nhõm, rộng lượng.

Bảy bước tới mùa hè sẽ là món quà mà nhà văn Nguyễn Nhật Ánh dành tặng bạn đọc thân thiết, một lần nữa ông đánh thức “Những năm tháng ấu thơ”, trở lại tuổi học trò đầy nghịch ngợm, trong veo với những bâng khuâng tình cảm “treo ngược cành cây” … Ông vẫn dùng cây đũa thần là giọng kể chuyện hóm hỉnh của mình, khiến ai đọc qua cũng thấy xao xuyến với một thuở hồn nhiên cắp sách đến trường.

Nhà văn chia sẻ: “Tôi thích sự vui tươi của câu chuyện và sự hồn nhiên của nhân vật. Có thể nói đây là tác phẩm đầy ắp tiếng cười. Tạm thời xa rời những trang văn chứa nhiều chiêm nghiệm của người lớn, qua tác phẩm này tôi muốn quay trở lại lối viết mà tác giả không cố ý để lại quá nhiều dấu tay trên bản thảo. Tác giả trong tác phẩm này cũng đang ở… tuổi mười lăm!”

*** Nhận định

“Có thể nói mỗi cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh như mỗi chuyến tàu về tuổi thơ. Ở đó có nhiều toa, mỗi toa là mỗi bất ngờ mỗi thú vị mỗi háo hức mỗi say mê, khi làm ta bật cười khi làm ta rưng rưng, hoặc ngồi lặng đi suy ngẫm. Khi đã theo con tàu của Nguyễn Nhật Ánh để đi về tuổi thơ một lần, tôi tin mỗi lần Nguyễn Nhật Ánh rung chuông, người ta khó lòng bỏ qua một tấm vé để lại được cùng anh háo hức lên tàu.”

(Nguyễn Quang Lập)

Nguyễn Nhật Ánh trong sáng từ cách nghĩ, cách cảm, từ ngôn ngữ đối thoại, từ cách miêu tả đến xây dựng nhân vật. Tất cả đầu đầy sức khơi gợi tới cái đẹp. Anh khơi dậy sự tự tin, tin vào sức mạnh của mỗi người trong đời. Tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh in hàng chục ngàn bản mỗi cuốn, là sự chờ đợi háo hức như chờ người ‘hò hẹn’ của các em. Mấy ai được hạnh phúc như anh Mỗi nhà văn có một khoảng riêng và anh thực sự làm chủ khoảng đất sáng tạo của mình

Nhà văn Lê Minh Nguyệt (Tiền Phong 6-3-2014)

“Cái khả năng hô biến của nhà văn thật kỳ lạ”. Đã bao lần, qua những trang sách của mình, Nguyễn Nhật Ánh đã làm cho nhưng ngõ xóm, nhưng khu chợ, những ngọn đồi, những vòm cây, thậm chú một góc nhỏ trong ngôi nhà… thành một xứ thần tiên. Nguyễn Nhật Ánh là một nhà thơ, một nhà thơ từ trong bản chất, trong tâm thái. Chính tư chất thi sĩ này làm nên thành công cho những ánh văn xuôi thơ mộng của anh.”

Nhà thơ Ý NHI (Tiền Phong 9-3-2014)

II. Review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Review Bảy bước tới mùa hè - Nguyễn Nhật Ánh

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Dưới đây là tổng hợp Review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Giúp bạn có cái nhìn tổng quát nhất về cuốn sách và không cần mất thời gian tìm kiếm. Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi và cập nhật thông tin mới nhất nhé.

1. NGHÉ review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Hẳn là với mỗi người ham đọc sách, trên kệ dù ít hay nhiều sẽ có một vài quyển sách của chú Nguyễn Nhật Ánh. Hình như ai đọc sách chú Ánh cũng mê. Vì hiếm ai thấu hiểu tâm tư tình cảm bọn nhóc mới lớn như thế, mà cũng chẳng mấy ai viết ra được những câu văn vừa trong trẻo, giản dị mà lại sâu sắc, tinh tế như vậy.

À nói túm gọn là mình cũng rất mê đọc truyện của chú. Riêng cái đám truyện ngắn mà lừng lẫy một thời mình cũng đã có dịp thưởng thức hết. Mấy năm gần đây, lạc lối bên đám truyện viễn tưởng nên không đọc được tác phẩm nào thêm. Thế nên mình quyết định bắt đầu lại truyện của chú Ánh với quyển Bảy bước tới mùa hè.

Bối cảnh truyện cũng quen thuộc như những câu chuyện trước. Một làng quê nhỏ với những hàng rào hoa, luống rau. Mấy đứa con trai tuổi mới lớn nghịch như quỷ xứ, bày đủ trò phá nhà phá xóm. Vài cô bé dịu dàng đáng yêu, và vài cái ngẩn ngơ của đám nít ranh khi lần đầu trải qua cái gọi là tình yêu tuổi học trò.

Mỗi mùa hè Khoa đều về quê ngoại. Nhà ông cạnh nhà bà Chín Ghe. Nhà bà Chín Ghe thì có đứa con gái tên Trang, Mọi năm Khoa đều nghĩ rằng nhiệm vụ trời giao cho nó là phải luôn chọc cho nhỏ Trang nó khóc thét, cho tới năm nay, tự nhiên thằng bé thương con nhỏ.

Tình yêu của đám con trai ngốc xít 15 tuổi thì chắc ai cũng rõ rồi đấy, ngờ nghệch, trong sáng và đáng yêu không tả. Giống như việc mua bánh mì thịt hối lộ cái thằng ngồi cạnh con bé trong lớp học thêm để nó đổi chỗ cho mình ấy. Hay là việc cả chiều gào thét “Anh thích em” ở trong vườn nữa. Bạn sẽ thấy những chi tiết trong truyện sao mà quen quen, bởi vì Khoa cũng vẫn chỉ là tuýp nam chính điển hình trong truyện của bác Ánh. Có điều lần này thì không còn thơ thẩn, si tình nhiều bằng nữa. (Dù cuối cùng vẫn là dân ban C..) Thật ra nhiều lúc mình có hơi khó chịu vì mình không nghĩ con trai 15 tuổi có thể ngây ngô như vậy. Nhưng chắc là ngày xưa, lúc mà trai gái ngồi cạnh nhau còn thẹn thùng cười hi hí, nó là như thế. Cơ mà về sau thì cái nét khờ khạo đó lại trở thành điểm đáng yêu của Khoa. Ở Khoa là một cậu bé vẫn còn say mê tuổi thơ với những trò nghịch ngợm cùng bạn bè, chẳng may đi lạc vào thế giới người lớn, để rồi bối rổi, rụng rời và say mê ở trong đấy.

Nếu như bạn thích những quyển buồn khóc muốn hết nước mắt như Mắt Biếc hay Còn chút gì để nhớ thì quyển sách này sẽ không phù hợp cho bạn đâu. Thú thật ban đầu mình tìm đến Bảy bước tới mùa hè với mong muốn được trải qua thêm một chuyện tình dang dở nữa, thêm một tâm hồn tương tư. Bảy bước tới mùa hè, cũng như chính tác giả đã nói, là những gì tinh khôi, trong trẻo nhất của đám trẻ con đang lớn. Từ ngữ câu văn đơn giản và dung dị, hình ảnh miêu tả ngộ nghĩnh và rực rỡ tràn đầy màu sắc. Cuộc sống của bọn con nít tràn ngập tiếng cười, những tình huống trở trêu đầy hài hước nhưng ẩn chứa trong đấy cũng không kém những hoàn cảnh cảm động và tình cảm sâu sắc.

Chuyện được kể ở ngôi thứ ba. Cứ cách một đoạn lại có thêm vài câu nhận xét của người kể – tác giả. Đọc dần dần thì thấy rất thú vị. Giống như kiểu bạn đang xem một bộ phim tài liệu về đề tài tuổi mới lớn vậy. Tính cách của nhân vật trong truyện theo mình đã được cường điệu hóa đi một chút. Như dì Liên thì thương Khoa không thể tả xiết, nhiều lúc nhìn giống chị hai của Khoa luôn vậy. Thầy Tám thì thay đổi xoành xoạch một trăm tám mươi độ đột ngột làm ai cũng ngỡ ngàng. Rồi đám con gái thì đứa nào cũng dễ thương cả. Nó có hơi một chút đều đều, không có điểm nào cao trào hẳn lên cả. Với giọng văn vui tươi như vậy thì kết quả cũng không khó đoán nữa. Thậm chí mình thấy nó còn hơi cụt cụt, không như mong đợi.

Nhìn chung thì Bảy bước tới mùa hè vẫn mang những nét đặc trưng của chú Ánh, nhưng giọng văn thì có phần đổi mới hơn. Đơn giản và mới lạ hơn, nhưng vẫn tràn ngập tình cảm và thú vị. Một quyển sách nhẹ nhàng, đọc để thấy trẻ lại, thấy thư thái, cuộc sống đáng yêu.

Truyện còn có ba, bốn trang màu hình vẽ minh họa kèm với những bài thơ do chú Ánh sáng tác nữa. Giá ngoài nhà sách thì có hơi chát. (Nhưng cũng dễ hiểu vì bìa và giấy làm rất đẹp, còn thêm cả mấy trang màu bonus nữa.) Mình thấy giá trên tiki thì rẻ hơn nhiều, nhưng chất lượng ra sao thì không rõ. Nhìn chung thì mình nghĩ các bạn nên xem xét kĩ trước khi mua. Vì có thể quyển này sẽ không hợp gu với những bạn vốn chỉ thích những dòng truyện sâu sắc, si tình hồi xưa.

Đánh giá: 7/10

Mong là bài viết này sẽ giúp ích cho các bạn. Chúc các bạn đọc sách vui vẻ.

2. DUY review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Thật ra phải là 5.5 sao, truyện của bác Ánh chưa bao giờ làm mình hết thấy thích thú, dễ thương với lứa tuổi nhỏ, lớn rồi sẽ thấy được những gì tinh tế bác gửi gắm vào đó. Nếu bạn không thích đọc sách thì cũng nên thử quyển này biết đâu bạn sẽ có cảm tình với chuyện đọc sách, có khi là yêu thích nó luôn không chừng.

Dù chưa đọc hết nhưng mình đã chịu không nổi, vô review ngay và luôn. Tình cảm lứa tuổi học trò bác gửi gắm vào đây sao mà nó thật, nó đẹp quá, đôi khi người lớn muốn có những tình cảm như thế này cũng không được. Thích truyện của bác Ánh ngay từ lần đầu đọc lúc 12 tuổi và cho đến bây giờ 20 tuổi vẫn thích, dạt dào cảm xúc và sau này con chỉ có thể thích truyện của bác hơn mà thôi.

Cảm ơn bác và truyện của bác rất nhiều vì đã là một phần tuổi thơ và tuổi trẻ của con. Chúc bác có sức khoẻ, nhiều niềm vui để tô thêm những nét màu vào bức tranh cuộc sống vốn đang nhạt dần này…

3. NGUYỄN MINH THÚY review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Bảy bước tới mùa hè

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Bảy bước tới mùa hè là cuốn thứ 3 tớ đọc của bác Nguyễn Nhật Ánh, và không hiểu sao đọc văn bác Ánh tớ thấy cứ vèoo cái đã hết rồi. Giữa mấy chục cuốn của bác Ánh thì hôm trước tớ chọn cuốn này, vì một lý do nhỏ, cùng sự tuỳ hứng của bản thân, thế nên ngoài tên sách ra tớ không biết trước tý chút nào về nội dung.

Hè về, thằng Khoa ở thị trấn như thường lệ được về quê ngoại chơi. Khoa cũng như số đông những thằng con trai ở độ tuổi cuối cấp 2 đầu cấp 3, rất nghịch ngợm đi cùng là chút láu cá. Nhưng hè năm nay, có một sự chuyển mình trong bản thân Khoa, ngay tại giây phút nó gặp lại nhỏ Trang – con bé nhà hàng xóm, trong lòng Khoa khi đó “bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim”. Kể từ đây biết bao kế sách Khoa bày ra để được nói chuyện với nhỏ Trang. Theo cách tích cực thì gọi là biết phấn đấu, có mục tiêu rõ ràng, nhưng theo cách nhìn nhận thực tế thì sao mà ngây thơ đơn giản thế =))) . Nhắc đến Khoa thì không thể không nhắc tới thằng Mừng – nhân vật trong trí tưởng tượng của mình là một thằng bé người tròn ủm nhưng rất tháo vát, không biết sao mình nghĩ vậy nữa. Mừng cũng giống Khoa, cũng tầm tuổi này và thích Đào, cháu gái ông Mười. Thằng Mừng có những điều hay lắm, dù phải nghỉ học từ năm lớp 6 nhưng có lẽ chính vì thế mà thằng Mừng nhanh nhạy quá trời trong một số tình huống. Sẽ còn xuất hiện thêm những nhân vật khác nhưng Mừng và Khoa là hai nhân tố chủ chốt đem câu chuyện tới người đọc.

Bảy bước tới mùa hè không có những tình tiết phức tạp, nhưng toàn bộ câu chuyện là những dòng rất xanh, rất sáng của mùa hè. Câu chuyện thực tình rất đơn giản thôi, nhưng đọc ngay mấy trang đầu, tớ cứ nhớ tới khi bé tớ hay sang bà ngoại chơi. Nhà ngoại cũng có cây ổi, rồi có cả một vườn rau, đằng sau nhà bà có nuôi cả gà nữa. Có những trưa ngồi ngoài sân gió thổi mát rượi, mấy anh em ngồi chơi bài bôi nhọ nồi lên mặt, khi thì chơi bịt mắt bắt dê, khi thì cùng nhau làm bánh bột mì, khi thì nằm coi kính vạn hoa, khi thì trèo cây ngồi cho mát. Một đống những trò, những điều mà tuổi thơ của tớ khi đọc cuốn này được khơi dậy. Nhớ da diết là nhớ.

4. PHUONG LE JASMINE review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Ấm áp và ngọt ngào làm thao…

Trời ưi, tui rụng tym tui mất…

Từ hôm nay bác Nguyễn Ngọc Ánh chính thức là thần tượng của con nhen bác ưiii huhu

Sao bác lại có thể hiểu thấu được tâm can trẻ con qua từng câu chữ như vậy cơ chứ…

Kể như người lớn đọc được truyện của bác để hiểu và trân trọng những tình cảm trong sáng của lũ trẻ thơ thì hay biết mấy.

Mình chưa nhận mình là người lớn thực sự (bởi tâm hồn mình vẫn còn hồn nhiên và ngây thơ vô số tội lắm), nhưng dường như mình cũng đang dần quên đi những kí ức tuổi thơ thật đẹp nếu ngày hôm nay không đọc cuốn sách này của bác.

Phải nói thật là nể bác Ánh cực. Lối văn của bác sao mà nó gần gũi, trong trẻo quá. Đùa chứ, mình đọc chuyện cười cũng không cười nhiều như khi đọc truyện của bác.

Lại nhớ lại cái năm nào đó trốn ngủ trưa để chơi đồ hàng, nấu ăn bằng cỏ cây dại cùng chị gái; giả làm cô dâu- chú rể, tổ chức đám cưới linh đình cùng mấy chị hàng xóm; chơi gấc, chơi chắt rồi đá bóng cùng mấy thằng cháu họ bằng tuổi;… rồi cả cái chuyện cái thuở lớp 2 nằng nặc đòi mẹ cho đi học võ cũng chỉ để học cùng anh crush đẹp trai, ôi trời ơi, sao mà giống bạn Khoa trong đây quá trời luôn haha.

Đọc xong mà thấy hạnh phúc ghê ấy, thấy thật may mắn khi mình được sinh ra là một đứa trẻ nơi thôn quê, có những trải nghiệm tuổi thơ ý nghĩa nhường nào…

5. NGỌC review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Trong những ngày bị cuốn theo guồng quay của cuộc sống, t tự hỏi, mình đang làm gì với cái khoảng thời gian hè quý báu này vậy. Mở mắt ra , việc đầu tiên là bấm điện thoại, rồi qua kiếm việc, kiếm chỗ thực tập,… xong lại trăn trở, viết CV thế nào ta, mình không có kinh nghiệm, không có kĩ năng, tiếng anh thì chữ được chữ mất, ai mà muốn tuyển. Biết mình dở, biết mình thiếu đủ thứ, nhưng khi nghĩ đến, chỉ như đang gặm nhấm nỗi sợ hãi, rồi chìm vào bế tắc. Không biết bắt đầu từ đâu, nên làm gì bây giờ. Rồi chợt nhớ, à, mình là đứa chậm chạp, học cái gì cũng không xong, có cố lắm cũng vô ích. Chẳng biết khi nào, lại chìm vào hố đen tuyệt vọng, mông lung và trống rỗng. Sau tất cả, mình lựa chọn thoát khỏi nó bằng cách chạy trốn, bằng cách cố quên đi, tìm kiếm một thú vui tiêu khiển bù đắp vào. Game, và đọc sách…

Đúng như David Mcraney đã đề cập trong Bạn không thông minh lắm đâu, bản năng ngây ngô của loài người là thứ luôn ưa chuộng những việc nhẹ nhàng. Và có lẽ, mình cũng chỉ là một sinh vật bị bản năng của mình điều khiển, để phần con lấn án phần người. Cứ như vậy, mình trì hoãn tất cả, và đi đến việc vùi đầu vào những cuốn sách. Lúc đầu, chỉ đơn giản là đến thư viện để mượn một vài cuốn sách tiêu khiển đọc cho đỡ nhàm chán, lại chợt bắt gặp , giữa miên mang nhưng sách và sách, cái tên Bảy bước tới mùa hè. Cứ như là, một dấu hiệu của vũ trụ được gửi đến mình, tựa như trong Nhà giả kim, cái dấu hiệu sẽ xuất hiện, và hướng ta đén con đường mà bàn tay của tạo hóa đã tạo nên. Có vẻ lại mông lung, và lạc đề nữa rồi, haha, nhưng mà, mình hiểu, những dòng mình viết ra lúc này, phản ảnh rõ tâm trạng của mình nhất. À, quay lại với cuốn sách, cứ như là, sao nhỉ, tự nhiên bắt gặp , và thấy muốn đọc, nên quyết định mang về nhà luôn.

Ngay khi đọc lời bình của nhà báo Jason Beerman về tác phẩm này của Nguyễn Nhật Ánh , mình cứ tưởng, đó như là lời tâm tình với chính mình, và với những bạn trẻ, những người đang dợm những bước mờ hồ trên đường đời. “Nếu các chân lý phổ quát có tồn tại, còn nơi nào tốt đẹp hơn để tìm thấy chúng ngoài những ký ức tuổi thơ? Ở đó, không bị phai mờ vì đánh mất sự thơ ngây và những nhọc nhằn của tuổi trưởng thành, cuộc sống – ngay cả khi nhìn lại – vẫn là cuộc phiêu lưu vô tận” Phải, mình đã có lúc như vậy, có những lúc, bản thân không tự nhận thức được mọi thứ diễn ra, không cố ý ngụy tạo gì cả, nhưng vô tình lại cất giấu những gì xảy ra trong những năm tháng trẻ thơ vào ngôi nhà quý báu mang tên ký ức.

Khoa là một cậu bé đang ở độ tuỗi chập chững, không quá nhỏ để được coi là con nít, nhưng cũng không đủ lớn để được đánh giá như người trưởng thành. Ở cái tuổi này, những chuyển biến về cảm xúc, và tâm lý, khó mà có thể nói rõ được. Cũng như thường lệ, hè đến, cậu lại về quê ngoại, nơi, mà dường như mọi thứ đã gắn bó khăng khít với cậu ngay từ tấm bé từ cảnh vật cho đến con người: cậu bạn thân tên Mừng, nhỏ Trang hàng xóm, dì Liên.. Ừ, hè năm này, chắc hẳn mọi thứ vẫn thế, vẫn không thay đỏi gì, nhưng, thật ra, cuộc sống vẫn luôn vận hành theo quy luật của nó, và thế giới vẫn không ngững đổi thay, huống chi là, tâm trạng của một cậu nhóc 15 tuổi.

Những rung động đầu tiên với cô bế hàng xóm, chẳng hiểu đó là gì, chỉ đơn thuần, là những xấu hổ khi chạm mặt nhau, những suy nghĩ băn khoăn vụn vặt, gửi theo gió cùng những câu hát ngây ngô của chàng phù thủy Khoa, trên cành ổi. !5 tuổi, có nghĩ gì sâu xa đâu, chỉ đơn giản là muốn, rồi tìm cách đạt được. Xin đi học cùng lớp, tìm cách ngồi cùng bàn, .. chỉ đơn giản, muốn được trò truyện với người ta, ấy thế mà, cuối cùng lại đổ bể, lại bẻ sang con đường giả làm cướp. Nhưng mà ngộ nghĩnh sao, 2 cậu nhóc trong truyện, sắp xếp tình toán này nọ, chìm đắm trong những miên mang và nỗi buồn man mác, trò truyện với người mình thích, sao khó ghê, nhưng cuối cùng, sau khi đi một chăng dài, lại đạt được những mong ước dại khờ, bằng những cách không ngờ tới nhất. Mà có lẽ vì nó là những điều nhỏ bé và giản đơn như vậy, nên đôi khi cứ thuận theo tự nhiên mà tới, chứ chẳng thuận theo ý mình.

Điều mà mình thích nhất ở cuốn sách này, là nó viết về những điều nhỏ nhoi, bình dị, và đôi khi, đối với người lơn chúng ta, nó cũng chả mang ý nghĩa gì to lớn. Nhưng nó lại có lại có khả năng thay đổi tư duy và vận mệnh của một con người, giống như trong Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, về cô bé bị bệnh và cha cô bé vậy. Còn ở trong cuốn sách này, là cậu bé Mừng. Xuất phát từ mong muốn được nói chuyện với nhỏ Đào, cậu mang trong mình hi vọng nhỏ nhoi ấy, tiếp cận và giúp đỡ ông Mười khòm, giúp đỡ ông, để được nhỏ Đào để ý.Thế rồi, chẳng hiểu từ khi nào, trong cái âm mưu của cậu tiểu quỷ này, bỗng chốc xuất hiện lòng thương ông Mười và mong muốn chân thành muốn đỡ ông trong những lần đi dạo. Chính ông là người đã mở ra một trang mới cho cậu bé Mừng thất học, bảo bao cậu bằng những lời thủ thỉ tâm sự “Con người không học chẳng khác nào bị khòm. Suốt đời chỉ nhìn xuống đất, không thể ngước mặt lên trời nhìn thiên hạ” Ông không ngại lôi khuyết tật của ông ra để khuyên răn thằng bé, và dành những lời động viên chân thành cho Mừng.

Chính những điều nhỏ nhoi đơn, đơn thuần ấy đã đánh thức lòng hiếu học của cậu bé nghèo, đánh lên một que diêm trong đầu óc tối tăm của nó như Nguyễn Nhật Ánh đã nói. Ông Mười và Mừng không phải ruột thịt máu mủ, nhưng tình thương xuất phát từ tận đáy lòng của họ đã thôi thúc nhau làm những việc ý nghĩa, với hi vọng là vực nhau dậy trong cái cuộc sống khắc nghiệt này. Với ông Mười, đó là việc đã lớn tuổi nhưng vẫn quyết chí nuôi heo lấy tiền cho Mừng ăn học. Còn với Mừng, là sự lo lắng sợ ông vấp ngã xuống mương khi đi dạo và không có ai kề bên. Ấy thế mà, nghiệt ngã quá, cuộc đời không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.

Ông Mười mất, nhưng điều đó không có nghĩa là dập tắt luôn quyết tâm kiếm tiền cho Mừng đi học. Đào, bé chá ông, cô bé dường như là người thấu hiểu mong muốn của ông hơn hết thảy, tiếp tục kế thừa nguyện ước đó, góp phần trao thêm hi vọng về một ngày cắp sách đến trường của cậu nhóc Mừng. Họ đều sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng mà vì tình thương, san sẻ nhau chút đắng cay ngọt bùi có là gì. Điều này khiến mình rất cảm động. Mình tin rằng, trong một tương lai không xa, Mừng sẽ được đi học bằng bạn bằng bè, Khoa sẽ quay trở lại vào một ngày hè không xa , và ở phía sau, hai cô gái nhỏ, vẫn sẽ mỉm cười chào đón những tình cảm bé thơ của mình.

Gửi tôi của sau này, thời điểm viết những dòng này, là khi bản thân đang hoang mang với những lựa chọn của cuộc đời nhưng đã tìm lại cho mình được những mảnh ký ức tuổi thơ vào những ngày nắng hạ. Bảy bước tới mùa hè chính là cuốn sách chữa lành cái tâm hồn đầy tối tăm sợ sệt của m đấy. Đưa mày về những ngày tháng hồn nhiên, vui tươi tuổi học trò đã tạo nên những ngôi nhà kho quý báu trong đời m. Khiến m tạm thời quên đi nỗi lo, để rồi một lần nữa, tiếp thêm niềm vui và động lực cho m quyết định cuộc đời. Nên cứ vui vẻ mà sống tiếp, sợ, nhưng hãy cứ làm, chỉ bảy bước nữa thôi, m sẽ làm người lớn rồi. Nhưng không phải thể mà m bỏ đi những kỉ niệm thời thơ ấu mà là để m trưởng thành hơn, tạo ra giá trị nhiều hơn. Và hơn cả, là nhận ra rằng, mình cũng đã từng có những ngày tháng đẹp như thế.

6. MARCY review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Đối với tôi, Bảy bước tới mùa hè như một làn gió mùa hạ khẽ mơn man qua tâm hồn, câu chuyện nhẹ nhàng như chính tên gọi đã đưa tôi trở về tuổi thơ êm đềm, tươi đẹp. 💟

Tôi yêu Khoa vì những vẻ nghịch ngợm, láu cá nhưng ngây thơ của thời thơ ấu, lại khóc hết nước mắt vì câu chuyện của Mừng- một cậu bé mồ côi bỏ học nhưng trái tim ấm áp vô cùng.

Những ý nghĩ ngây thơ ấy dường như đánh thức một cái gì đó đã luôn thường trực, thật may mắn vì có một tuổi thơ êm đềm như thế, lòng tôi lại bâng khuâng nghĩ về những kỷ niệm tươi đẹp bên anh trai và chị gái.💜🌼

Những cái nhìn lên bầu trời xanh đầy nắng hạ của Khoa, những bâng khuâng đầu đời ngây ngô tình đầu của tuổi mới lớn. Ôi chao! Sao mà chân thật đến lạ thường. Tình làng nghĩa xóm, giúp nhau qua khó khăn, làng quê hiện lên thật tươi đẹp, bình yên nhưng đan xen vào đó là cái nghèo khó. Đến đoạn ông Mười nuôi heo để lấy tiền cho Mừng đi học, tôi đã bật khóc. Người quê hóa ra chan chứa tình cảm vô cùng! Lại có những đoạn tôi bật cười khúc khích vì câu chuyện giả cướp của các cậu bé và những lý do vô cùng lãng xẹt. Khoa, Mừng, Trang, Bông, Ninh- những cái tên chắc hẳn sẽ gợi lại một bầu trời tuổi thơ tươi đẹp khi nhắc về! Cảm ơn tác giả! Cảm ơn bác Nguyễn Nhật Ánh thật nhiều và cảm ơn cô bạn thân đã giới thiệu Bảy bước tới mùa hè- đưa tôi về những miền kí ức xa xăm, miền kí ức tuyệt vời ❤

~ Gửi bầu trời nắng hạ~Tôi nhớ em…🌼🌼

7. TRANG HIỀN review sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Đây là một mẫu câu chuyện đời thường, thông dụng mà nha nhả đâu đó ta đều có thể bắt gặp.

Tuy nhiên, không phải tự dưng mình lại cho nó 5 sao.

5 sao bởi vì: một câu chuyện đời thường, nhưng tác giả cho ta thấy được đậm nét, toàn cảnh cảm xúc thiêng liêng dáng quý tuổi ngây dại ấy. Để đọc lại cũng phải giật mình vì thấy mình trong đó, thấy mình cũng đã từng yêu thương trong sáng và ngu ngốc ghê.

Mọi người cứ hay nói, tình cảm ngày xưa ngây dại lắm, nhưng nó ngây dại ra sao như thế nào khác bây giờ, khi đã lớn những đâu thì ít ai nói được rõ ràng sâu sắc lắm. Nhưng Nguyễn Nhật Ánh lại làm điều đó rất thật, mặc dù ngôn từ bay bổng nhưng không hề lố.

Tất cả nhân vật trong chuyện từ người lớn đến con nít, ai nấy cũng đang yêu, mong chờ tình yêu và cần nó. Nó làm cuộc sống họ thay đổi, tươi đẹp hơn rất nhiều.

Điều làm mình phục sát đất ở đây là ngôn từ, ngôn từ trong trẻo, dễ thương, tinh nghịch của tác giả. Mình mê mẫn nó. Và thầm nghĩ mình mà được 1 nữa ngôn từ vậy nhỉ? Kiếm bộn tiền marketing đấy chứ!

III. Trích dẫn sách Bảy Bước Tới Mùa Hè

Bảy bước tới mùa hè - Nguyễn Nhật Ánh

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Trích đoạn hay từ cuốn sách

“Khoa gặng hỏi hoài làm Mừng bực mình. Nó ngoác miệng tuôn một lèo:Nói chung là tao làm đúng y như lời mày dặn, không sai chút nào hết á. Lúc tao và nó đang ngồi trộn thức ăn cho heo trước cửa chuồng, tao trố mắt nhìn trân trối vào mặt nó. Một lát, nó ngẩng lên thấy tao nhìn ghê quá, liền thắc mắc. Nó thắc mắc y như mày nói “ Mặt em dính lọ ghẹ hay sao mà anh nhìn em chằm chằm vậy?” Nghe vậy, tao mừng quýnh, nhanh nhảu thốt ra cái câu mày mớm. Tao nói tao không thể nào rời mắt khỏi nó vì gương mặt nó bừng sáng như có ngàn tia nắng chiếu vào…Khoa hồi hộp chen ngang:Thế là nó bẽn lẽn quay mặt đi phải không?Nó chẳng bẽn lẽn gì cả. Nó còn bĩu môi trách “Vậy mà anh không biết chạy vô nhà lấy cho em cái nón”. Tại lúc đó tụi tao ngồi ở ngoài cửa chuồng, nắng đang chiếu vô mặt nó thật.Khoa không ngờ câu chuyện của Mừng lại xoay ra như thế. Khoa ôm bụng cười bò. Khoa cười đến đau cả bụng mà vẫn không ngừng được…”

“…Mừng chỉ lâng lâng một chút thôi, rồi lòng nó dậy lên bao nỗi băn khoăn. Nó không biết chừng nào nó mới lớn bằng thầy Tám và nhỏ Đào lớn bằng dì Liên. Chắc phải ăn hết cơm hết gạo! Thế là Mừng thu ngay nụ cười lại:Sao tao thấy chuyện trở thành người lớn xa xôi quá mày!Khoa đá vào chân bạn:Xa gì mà xa!Sực nhớ câu nói của nhỏ Trang hôm nọ, nó đá thằng Mừng thêm một cái nữa, mặt hếch lên trời:Chừng bảy bước là tới chứ mấy!”

“MỘT NỬAThiếu một nửa, tôi đi tìm một nửaMột nửa nắng vàng, một nửa mưa bayMột nửa khuya, một nửa chiều, nửa gióAi sẽ là một nửa của tôi đây?Nhớ một nửa, tôi đi tìm một nửaMột nửa đường xa, một nửa bụi hồngMột nửa vui, một nửa buồn, nửa giậnBạn có là một nửa của tôi không?Khuyết một nửa, tôi đợi chờ một nửaNhư rằm chờ một nửa của vầng trăngNhư câu hỏi đợi một người để hỏi:Bạn có là một nửa của tôi chăng?”

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè!

Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!

5/5 - (12 bình chọn)

Từ khóa » đọc Truyện 7 Bước Tới Mùa Hè