Sắp Cưới By Vũ Bão - Goodreads
Có thể bạn quan tâm
Jump to ratings and reviews
Want to ReadBuy on AmazonRate this book
Sắp cưới

15 people want to read
Chim Cụt62 reviews110 followersFollowFollowApril 23, 2017ĐỪNG SẮP CƯỚI?!Mình biết đến cuốn này nhờ dự án Sách hiếm trên Gác và đọc cuốn này nhờ một ngày cúp điện từ canh bốn canh năm. Trời đã nhá nhem tối mà chưa xong những trang cuối cùng, phần không kiên nhẫn đợi đến khi có điện phần cũng rảnh rang nên mình rọi đèn pin đọc nốt. Quả là Sắp cưới đáng để mình đọc trong lầm lũi như thế.Cái tên nghe mùi ái tình mà những trang đầu cũng đẫm mùi tình ái. Cụ Vũ Bão viết về tình cảm đôi lứa mới chân quê làm sao. Chính ưu điểm này đã khiến một tiểu thuyết phê phán những nhiễu nhương trong cuộc cải cách ruộng đất bớt phần chính trị hóa. Đôi khi mình không rõ cuộc cải cách ruộng đất năm 1955 hay tình yêu giữa Xuân - Bưởi, Viên - Lựu mới là cái đích tác giả nhắm tới.Khi chỉ tiêu 5% khiến cơ số những con vẹt như Độ kích từ bần nông lên địa chủ để đấu tố bởi những kẻ nhắc tuồng ngu ngốc như Lý thì quyển sách chính là cái tát bỏng mặt vào những người cầm quyền lúc bấy giờ (có nên gom cả bây giờ vào?). Tất nhiên, chủ trương và đường lối đúng đắn nhưng gặp phải những con sâu mọt thì không tránh khỏi khiến bộ máy mục ruỗng, dẫn đến biết bao hệ lụy mà trực tiếp và mạnh mẽ nhất chính là quần chúng nhân dân. Rất may Sắp cưới kịp thời sửa chữa sai lầm, tuy chưa rõ ràng lắm. Giá quyển sách dày gấp đôi hay gấp rưỡi hiện tại. Giá hướng giải quyết của Đội Công Bằng sau khi nhận được lá thư kín chữ là chữ dài bốn trang giấy của Bưởi cũng làm hả lòng hả dạ người đọc như cách Đội quy chụp và đe nẹt mẹ con nhà Bưởi đã làm lòng người tức tưởi ra sao.Đôi tấm thẻ cưa chung mảnh gỗ, quét ba nước vôi trắng mịn mặt, cùng một kiểu chữ:VŨ THỊ LỰU, bần nôngLÊ VĂN VIÊN, cố nôngkhông đủ khỏa lấp những tháng ngày oan tủi, và hơn thế nữa.Sau hai năm long trời lở đất bởi cơn giông bão mang tên cuộc cải cách ruộng đất ở một làng quê miền Bắc nào đó mình đã quên tên là hai mối tình, một lành một nát. Nát đến tươm lòng người con gái đôi mươi có cặp lông mày cong như trăng mồng bốn.Bưởi nhiều lần thầm oán trách bản thân vài ba năm trước cứ dùng dằng không cưới nên giờ mới ra nông nỗi này nhưng mình lại thấy may mắn thay cho cô gái có cái răng cời khênh khểnh làm duyên này. Nếu không, cô đã làm vợ một gã bạc tình, hèn nhát, nịnh đầm. Mình chỉ trách cô và cả bà cụ Khuyến mẹ cô nữa rằng sao không sớm viết thư lên cụ Hồ hay cụ Trường Chinh với cụ Giáp để tự minh oan. Ôi, chắc thời thế khó nhằn!Sắp cưới với mình không chỉ hay bởi dám phản ánh trung thực cuộc sống nông thôn trong cuộc đấu tranh cải cách ruộng đất mà còn bởi đã hạ bút khắc họa các nhân vật phản diện vô cùng rõ nét. Đó là những Độ, những Lý, những Xuân. Không thèm nhắc đến cặp bài trùng Độ - Lý nhiều, mình muốn quăng ra đây bản mặt (nhắc lại) bạc tình, hèn nhát và nịnh đầm của Xuân - một kẻ yêu trên đầu môi chót lưỡi.Hắn say Bưởi như điếu đồ, chỉ một cái liếc mắt đưa tình của cô là hắn run hết cả người. Hắn nhiều lần giục cưới, tháng sau bu hắn qua nhà Bưởi. Hắn hò hẹn Bưởi ở gốc sung qua tỉ mảnh giấy xé vội nhét lén vào tay người yêu.Hắn yêu tưởng thủy chung đến như thế và hắn cũng phản bội nhanh đến như này.Hắn không còn dám nhận mình là rể bà cụ Khuyến. Hắn với Bưởi ở cái làng này từ hồi còn tắm truồng nhưng đến một cánh tay giơ lên chứng thực số lao động chính trong nhà cô vợ hờ cũng làm hắn lo trước nghĩ sau, sợ dây mơ rễ má với nhà địa chủ. Vào những ngày nhà Bưởi lên địa, hắn cất cái khăn tay màu hồ thủy viền chỉ màu cá vàng của người con gái hắn từng bẹo má, để treo chiếc khăn màu lòng tôm viền chỉ màu cánh sen hoen cả bốn đường viền của kẻ đã đầu têu đấu tố gia đình nhà người con gái phận oan ấy. Hắn đổi từ gọi cái tên thơm hương "Bưởi" sang gọi "chị" lạnh tanh.Hắn thay lòng đổi dạ bằng kia và cũng có mặt mũi xun xoe Bưởi bằng lá thư có chối tội có cả nhận lỗi mùi mẫn.Hết rồi cưng! Người con gái đã tính đến chuyện đi tu thì hãy thôi nói đến cưới xin mà làm gì.Gấp lại những oan ức và yêu thương trong Sắp cưới để chuẩn bị những sắp cưới mới?!Phương Mai25 reviewsFollowFollowFebruary 24, 2021Mình tình cờ biết đến quyển sách này qua review của một thành viên trong "Hội yêu sách". Lúc đầu đặt mua chỉ đơn giản vì thấy dạo này nhiều người review "Sắp cưới" quá. Sau khi đọc xong rồi mới cảm thấy tiếc sao mình không đọc quyển này sớm hơn. Thật sự thì sau "Cánh đồng bất tận", cũng khá lâu rồi mới có một tác phẩm văn học Việt Nam có thể khơi gợi cho mình cảm xúc mãnh liệt đến vậy.Bưởi-nữ chính trong tiểu thuyết này là một cô gái xinh đẹp, giỏi giang, là đối tượng săn đón của biết bao trai làng và trai thiên hạ. Bưởi phải lòng Xuân-một thanh niên có văn hóa cao, hoạt động sôi nổi, tu chí làm ăn. Hai gia đình đã bàn đến chuyện cưới xin. Giữa lúc đó, cuộc cải cách ruộng đất diễn ra quyết liệt. Mục đích thực sự của cải cách là đánh đổ địa chủ bóc lột, chia ruộng đất cho nông dân. Mục đích tốt đẹp là thế, nhưng đã bị một số sai lầm trong quá trình thực hiện làm sai lệch. Nhà Bưởi và nhiều người dân khác bị quy oan là thành phần địa chủ, ai cũng biết là oan ức nhưng mấy ai dám nói hộ một câu....Trước hết, mình cực kỳ thích văn phong của tác giả. Cách miêu tả làng quê Bắc Bộ vào những năm 1955,1956 vừa sinh động vừa mộc mạc, lời thoại các nhân vật rất tự nhiên, khiến mình cảm thấy như đang xem một bộ phim truyền hình về thời kỳ đó chứ không phải đọc văn viết nữa. Nhiều câu văn rất ấn tượng "Tuổi hai mươi đâu phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình", "những ngôi sao nhỏ li ti như hàng triệu mảnh gương vỡ vụn", bờ tre nọ khoác vai bờ tre kia lắc lư đưa câu hát ca ngợi tình yêu đi vạn dặm",... Cách diễn đạt mới khéo léo làm sao. Cốt truyện lôi cuốn, nhiều đoạn gây được cảm xúc mạnh mẽ cho mình, như cảnh nhà Bưởi bị quy sai thành phần, không ai dám đứng ra bênh vực; cảnh Viên trằn trọc về trách nhiệm của 1 Đảng viên khi thấy quyền lợi nhân dân bị xâm phạm nghiêm trọng,...Về nhân vật, với mình Bưởi là một cô gái hiểu thảo và mạnh mẽ, mạnh mẽ vượt qua những ngày tủi nhục vì bị quy là địa chủ, bị Độ và Lý chèn ép, bị Xuân chối bỏ và mạnh mẽ dứt khoát với Xuân khi nhận ra sự bạc bẽo, hèn nhát của anh. Thực sự mình không thể thông cảm được với nhân vật Xuân. Lúc đầu, khi đọc cảnh hẹn hò của họ ở gốc sung, mình còn thích cặp đôi này vô cùng vì cách họ trò chuyện mộc mạc, e ấp, thẹn thùng mà vẫn rất lãng mạn, giống hệt kiểu tình yêu thời ông bà anh mà mình thường nghe kể. Nhưng chính Xuân đã chối bỏ tình yêu ấy, vì sợ "liên quan", sợ thầy Xuân mắng, sợ Đội quy là bênh vực cho địa chủ, sợ không được vào Nông hội, rất nhiều cái sợ. Đúng như Viên nói, nhân vật này rất hèn, không dám đứng ra bênh vực cho người mình yêu, không dám nói hộ một câu cho lẽ phải, "lập trường vững vàng" mà lại rất dễ lung lay. Đoạn Xuân bỏ chạy mặc lời nài nỉ của Bưởi, nói "Chị và tôi ở hai giai cấp khác nhau", kiên quyết không gặp mặt Bưởi vì sợ liên lụy khiến mình giận và ghét Xuân vô cùng. Đến cuối truyện, mình lại thích cặp Lựu-Viên hơn. Một người nóng tính nhưng thẳng thắn, dám đứng ra giãi bày oan ức cho nhà Bưởi, một người dám che chở người gặp nạn và một lòng chờ đợi, người yêu. Qua quyển sách này, mình học được thêm nhiều điều về cách yêu. Người ở bên mình trong lúc bão giông mới thật sự là người yêu mình, và tình yêu không phải đến từ những lời nói từ đầu lưỡi trở ra. Chỉ với hai nhân vật có thể xem như "phản diện" của tiểu thuyết này: Độ và Lý, tác giả đã khéo léo nói lên những sai lầm trong thời kỳ đầu cải cách ruộng đất. Độ "hăng hái" truy lùng nhà địa chủ trong xóm Chè, không phải vì sợ địa chủ lọt lưới, vì quyền lợi của nông dân, mà vì sợ mất mắt với cấp trên, sợ không đủ thành tích "5% số nhân khẩu mỗi thôn là địa chủ". Những lời nói thật của Viên, của Văn, lại bị cho là đi ngược với chủ trương đường lối, và sự thật lại được trao vào tay những kẻ mồm miệng, luồn lách, tự cho mình là "nông dân" để trả thù riêng, hãm hại người vô tội. Đọc đến đoạn Bưởi bị Lý làm nhục, đánh đập giữa đồng, không một ai dám can ngăn dù biết đó là hành vi sai trái, vì băn khoăn "bênh vực cho Bưởi là bênh vực cho địa chủ, can ngăn Lý là can ngăn quần chúng nhân dân đấu tranh", mình thấy giận vô cùng. Những người cán bộ như Độ không hiểu thế nào là địa chủ, không thực sự hiểu chính sách của Đảng mà lại làm quyết liệt như vậy, chẳng khác nào đẩy người dân xa rời cách mạng.Nhưng may mắn là, giữa thời buổi bão giông đó, người dân vẫn vững tin vào Bác, vào Đảng. Đó là khi bà Khuyến dù đã có lúc băn khoăn tự hỏi nhà mình đã hết lòng nuôi giấu cán bộ trong thời kháng chiến, sao nay lại phải chịu oan sai như thế, vẫn an ủi con "Nước ta còn có cụ Hồ, thì Đội không thể nào bưng tai được". Nhất là trong đoạn đối thoại giữa bà Thủy và Xuân:-"Lâu nay con xem báo có thấy cụ Hồ làm chủ tịch không?"-"Còn."-"Ông Trường Chinh còn làm Đảng Lao động không?"-"Còn."-"Ông Võ Nguyên Giáp còn làm đại tướng không?"-"Còn."-"Thế thì nhà cửa, ruộng nương của bà Khuyến nhất định còn..."Bên cạnh bài học về tình yêu, mình còn nhận được một thông điệp rất ý nghĩa: phải biết lên tiếng, đấu tranh để bảo vệ lẽ phải. Khi đọc truyện, mình rất giận Xuân, nhưng rồi mình nhận ra không phải chỉ trong thời kỳ cải cách ruộng đất còn nhiều khúc mắc ấy, mà trong xã hội ngày nay, vẫn có khi con người ta im lặng, thỏa hiệp nhún nhường cái xấu vì sợ liên lụy đến mình. Nhưng hãy nhớ "Tuổi hai mươi đâu phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình".
Chi Luong222 reviews33 followersFollowFollowSeptember 2, 20214.5Thật tình cờ đọc cuốn này vào ngày Quốc khánh 2/9, và đọc xong thấy có niềm tin hơn vào Đảng vào Nhà nước. Nội dung hay, cung cấp nhiều góc nhìn về cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc VN giai đoạn 1953-1956 + cách viết đơn giản, chân thật nhưng vẫn kích thích được tâm lí người đọc. Giá mà tác giả mạnh tay hơn nữa với anh Xuân thì hoàn hảo ☺️ Một cuốn sách xứng đáng được biết đến nhiều hơn nữa. "Bà Thủy nghĩ ngợi một lát rồi hỏi con: - Lâu nay con xem báo có thấy cụ Hồ làm chủ tịch không? - Còn. - Ông Trường Chinh còn làm Đảng Lao động không? - Còn.- Ông Võ Nguyên Giáp còn làm đại tướng không? - Còn. - Thế thì nhà cửa, ruộng nương của bà Khuyến nhất định còn..."
Dang Thuy89 reviews8 followersFollowFollowAugust 8, 20212,5*Về bối cảnh: Sắp cưới lấy bối cảnh tại làng Chè những năm 1955 - thời kì cải cách ruộng đất. Con số 5% Địa chủ đẩy gia đình Bưởi vào hàng địa chủ trong làng mặc dù nhà có vài sào ruộng, một cái ao và cả hai mẹ con thì phải lao động bục mặt.Về nhân vật: nhân vật chính là Bưởi - một cô gái xinh đẹp, nết na, đảm đang và chăm chỉ nhất làng. Cô đẹp người đẹp nết nên được rất nhiều "đám" dòm ngó xong cô đều từ chối do phải lòng Xuân- một chàng trai gần nhà. Gần đến ngày cưới, gđ Bưởi gặp sóng gió nên tất cả chỉ dừng ở "sắp cưới."Vấn đề ở đây là: mình thật sự không biết tác giả lấy nội dung chính là " Sắp cưới " hay cải cách ruộng đất nữa. Okay cứ cho là mượn câu chuyện đám cưới của Bưởi để từ đó lên án câu chuyện ruộng đất đầy bất cập thì tác giả cũng làm không đến:1: Tình cảm của 2 người đc tác giả miêu tả qua loa, nhạt nhoà không điểm nhấn. Chẳng có gì gọi là sâu đậm đến mức đau khổ hay dằn vặt khi không đến được với nhau. Bằng chứng là Xuân, khi gđ Bưởi gặp nỗi hàm oan, trong khi bạn bè thậm chí là người làng lên tiếng minh oan cho mẹ con Bưởi thì Xuân im như ngậm hột thị không hé răng nửa lời, lờ đi như không quen biết vì sợ bị vạ lây. Bưởi đau khổ, những tưởng sẽ có người thương bên cạnh chia sẻ, che chở nhưng không, Xuân phũ phàng cắt đứt với cô, dùng lời lạnh lùng, xa lạ như một cách "thông báo" với cô. Thậm chí qua lại tìm hiểu với kẻ đã vu khống gđ Bưởi để lấy đc lòng tin với chính quyền. Ôi nó hèn hạ.2: Vấn đề giải nỗi hàm oan của gđ Bưởi nó cũng nhạt nhoà nốt, tác giả chỉ viết lên rằng gđ Bưởi gặp khó khăn, khổ sở ntn, lên kế hoạch minh oan ra sao chứ không hề đi chi tiết, nó giống như mấy cảnh trong mấy bộ phim mà "sáng hôm sau" ấy, sáng hôm sau mọi thứ đã khác nhưng quá trình để nó khác ntn thì không nói. Nhiều đoạn nó chưng hửng, cụt kinh khủng. 3: Xây dựng nv phụ không để lại đc ấn tượng gì với người đọc. Mặc dù trong tác phẩm có k ít nv nhưng mình chỉ nhớ đc Xuân, Bưởi, Lựu, ngay cả tên cái cô đã vu oan cho nhà Bưởi mình cũng nhớ, người bạn đã làm đơn kêu oan cho gđ Bưởi mình cũng k phân biệt đc giữa những tên nv khác đc là đủ thấy nó nhạt đến mức nào. Họ không có đất diễn, k đc thể hiện tính cách ngoài việc đc nhắc tên vài lần và sơ sài kể ra hành động của họ.4: một điều cực kì vô lí: Lựu là bạn thân của Bưởi, từ đầu đến cuối chứng kiến cảnh Xuân bạc bẽo với Bưởi ntn nhưng luôn nói đỡ, thậm chí khi gđ Bưởi đã đc trả lại sự trong sạch còn gán ghép họ lại với nhau để thay vì Sắp cưới sẽ là Cưới. Mình kiểu wtf? Bạn bè hay bẹn bà thế? Cùng cảnh đàn bà con gái với nhau, thấy bạn v phải khuyên bạn xù lẹ kẻ vô tình đi đời này lại vun vào. Ơ??! Cuốn này đã có thời kì bị cấm xuất bản, nay đc tái bản lại nên mng có vẻ khá đón đọc và dùng những từ khá có cánh để viết về nó nhưng với mình, nó thuộc vào hàng những cuốn sách bị Overated. Mình rate 2,5*: 1* cho nỗ lực đưa câu chuyện về một mảng tối của chế độ lên sách vở của tác giả, 1* cho việc nó đc tái và 0,5* cho cách tác giả tả cảnh, tác giả tả khá gợi hình gợi cảm đó ạ.
Trần Thưởng83 reviews4 followersFollowFollowMarch 19, 2021Một tác phẩm dễ đọc, dễ hiểu và dễ đoán cốt truyện. Thế nhưng nó vẫn lôi kéo mình đọc đến trang cuối cùng. Có lẽ chính vì bối cảnh của tác phẩm tạo nên sức hút chăng?Dựa vào thời kỳ cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ (mà theo lời người lớn kể là rất ghê gớm) "Sắp cưới" mang đến một góc nhìn mới về sự sai lầm một thời trong đường lối của nhà nước. Và đồng thời nó cũng phản ảnh những con sâu mọt trong xã hội hiện nay mà chúng ta ít để ý. Đọc cuốn này, mình thấy thương cho Bưởi, thương bà Khuyến, thương những ai đã từng bị vu oan giá họa mà không thể cầu cứu ai. Thương những người ấy bao nhiêu thì ghét thằng Độ, ghét những kẻ ung nhọt trong xã hội bấy nhiêu. Những thằng cậy chức cậy quyền, ngu nhưng luôn thích được phỉnh nịnh và tỏ ra ta rất giỏi. Nắm chức nắm quyền nhưng lại nhắm mắt làm ngơ trước sự thực, chăm chăm chạy theo thành tích. Và cuối cùng là khinh thằng Xuân, khinh tất cả những thằng hèn nhát, chỉ giỏi uốn ba tấc lưỡi. Phải nói trong "Sắp cưới", các nhân vật được tác giả xây dựng quá hiền (hoặc tác giả nhân từ quá chăng). Thú thực là mình mong chờ một cái kết mãnh liệt hơn, nhiều cảm xúc hơn. Mình muốn Bưởi phải bùng nổ hơn nữa mới "đạt" cho tính cách của cô ấy. Bao nhiêu uất ức, tủi nhục dồn nén vậy mà không có một phân cảnh nào để xả hết cục tức. Cuộc nói chuyện giữa Xuân và Bưởi sau cùng chưa đủ đô. Phải mình là tác giả, mình cho Xuân (và những thằng/con móc mỉa Bưởi) ăn quả báo hết. Quan trọng hơn, nếu liên tưởng một chút đến hiện nay thì trong xã hội này hẳn vẫn còn cả đống Độ, Lý hay Xuân tồn tại ngoài kia. Nhan nhản những oan sai, uất ức mà biết kêu ai để minh oan. Âu cũng chỉ vì tầng lớp thấp cổ bé họng.
Mín Vivian201 reviewsFollowFollowDecember 13, 2021Mình đã khóc khi đọc “Sắp cưới”, không phải vì buồn, mà là vì tức 🥲 Mới gần đây thuyết trình có liên quan về Cải cách ruộng đất xong hôm nay lại đọc được một quyển tiểu thuyết về chính chủ đề này, thấy sao buồn quá. Những con số - hậu quả của số người bị quy sai, bị tố oan, hay bị xử trí oan - là rất khủng khiếp. Đó chính là những cái sai sẽ không bao giờ sửa được của việc quá hấp tấp, nóng vội dù biết rằng cái mục đích đằng sau nó là vô cùng tốt đẹp. Cố nhà văn Vũ Bão đã cho mình cảm nhận được thế nào là “ngòi bút kháng chiến”, đã không ngần ngại viết về sự thật, đã từng có một thời gian chúng ta sai lầm như thế. Mặc dù cái kết chưa làm mình thoả mãn hoàn toàn, tuy nhiên, có sai thì có sửa dù tui vẫn hận thằng cha Xuân lắm cúc i 👆🏻👆🏻👆🏻 Dẫu sao thì mình vẫn thấy “Sắp cưới” là một quyển sách xứng đáng được nhiều người biết tới hơn nữa, tiểu thuyết ngắn thui nên có thể đọc nội trong một ngày là hết. Nhưng những khung cảnh mà tác giả miêu tả và những cảm xúc, thông điệp đấu tranh cho lẽ phải ông để lại cho độc giả thật sự là vô giá - “Tuổi hai mươi đâu có phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình” 💯
Thu Trang Nguyen37 reviewsFollowFollowMarch 17, 2021Mình cực thích văn phong của tác giả. Cách miêu tả rất khéo, cảm giác tựa đọc cảnh nào, trong đầu mình liền xuất hiện cảnh đó vậy!Mình thương Bưởi - cô gái đẹp người, giỏi giang và mạnh mẽ.Mình quý Viên, Lựu - vì lẽ phải, vì bạn mà dám đấu tranh đòi công bằng. Sự ngay thẳng và sự thật ấy, tấm chân tình ấy hẳn sẽ thắng những bất công của cải cách ruộng đất những năm 1955, 1956.Mình không thể cảm thông với Xuân - hèn hạ và nhụt chí. Chả lẽ cái “danh hờ” sợ bị vạ lây không dám đứng về lẽ phải? Xuân không có chính kiến, theo kiểu gió chiều nào xoay chiều ấy, ấy thế, khi Bưởi lấy lại được công bằng, chẳng hiểu sao Xuân vẫn còn níu được? Ô, thế cái sự hững hờ, quay gót, lạnh nhạt, hẳn Xuân quên nhanh thế sao?Mình trách Xuân, trách nhiều. Chắc bởi ích kỷ nên mình chỉ mong cái kết Bưởi quay gót, để Xuân đó - 1 mình. Mình bị cuốn vào tiểu thuyết này. High recomment cho các bạn đọc nha!
Vũ Phạm25 reviewsFollowFollowApril 19, 2021Sắp cưới nhẹ nhàng đi vào lòng người, nói đến cuốc sống những năm cải cách, nó bộc lộ với một thái độ vừa đủ, không quá gay gắt qua câu chuyện tình của Bưởi, Xuân và những nguời bạn. Cuốn sách sâu lắng, nhẹ nhàng để lại bao cảm xúc.Nên đọc
Vũ Mai Minh Khuê57 reviews14 followersFollowFollowNovember 25, 2025Mình đã thích quyển sách này hơn mình nghĩ RẤT NHIỀU, biết đâu bạn cũng sẽ như vậy.Tóm tắt: "Sắp cưới" nói về công cuộc Cải cách ruộng rất đất miền Bắc Việt Nam vào giai đoạn 1953-1956. Chuyện xoay quanh Bưởi - một thiếu nữ xinh đẹp nhất làng, lại còn siêng năng, đảm việc, thêm vào các tài lẻ như ca hát, diễn kịch... nên Bưởi luôn được lòng và là mục tiêu săn đón của trai làng lẫn trai thiên hạ. Tuy hay có tính so sánh giữa người này với người kia, nhưng cuối cùng Bưởi đã phải lòng Xuân - một chàng trai khôi ngô, có cấp bậc văn hóa cao trong xóm. Cả hai họ đang tính đến chuyện cưới xin, thì đột nhiên nhà Bưởi bị quy lên thành phần địa chủ. Ai ai cũng biết sự tình ngang trái là vậy nhưng tuyệt đối không dám lên tiếng bênh vực vì sợ phải liên lụy. Từ hôm ấy, hai mẹ con Bưởi đã sống trong tủi nhục và sự khinh khi của xóm làng, ngay cả những chàng trai từng theo đuổi Bưởi cũng cất giọng chế cười khi gặp cô. Vậy thì, cải đám cưới kia liệu có được diễn ra hay không, hay phải chăng chỉ là "sắp cưới"?Câu chuyện của Bưởi chỉ là một ví dụ điển hình cho rất nhiều oan sai mà các gia đình nông dân ngày xưa đã đối mặt. Mang danh là người của Đội, nhưng một số trong đó đã vì tư thù hay việc muốn "lấy thành tích với Đảng" mà thẳng tay gieo oan ức cho các gia đình trung nông, bần nông... Và tác giả Vũ Bão thì quả thực đã làm rất trong việc tái hiện lại những ngày tháng đen tối khốn cùng đó. Hiểm khi có một tác phẩm vừa khiến cho mình uất ức nghẹn ngào, vừa khiến cho mình mỉm cười khoái trá đến như vậy... các sắc thái cảm xúc nào đã được gieo vào là sẽ làm người đọc phải ở đỉnh điểm của nó.Một điều nữa mình thích ở "Sắp cưới" đó chính là các trang văn miêu tả của tác giả. Ông vừa tả cảnh, nhưng trong cái cảnh đó lại là những đường nét ẩn dụ cho rất nhiều cái tình. Từ nỗi oan ức của một gia đình trung nông, từ số phận thảm thương của người con gái, cho đến nỗi căm phẫn các kẻ gian manh lộng quyền.Lý do cuối cùng mình muốn thuyết phục bạn đọc quyển sách này là nó không hề khó đọc, khô khan mà đổi lại sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm thú vị và tuyệt vời mà một khi cầm lên thì rất khó để đặt xuống.
Thanh Mai Chi6 reviewsFollowFollowAugust 28, 2018Mới đọc giới thiệu tưởng đây là cuốn tiểu thuyết phê phán cải cách ruộng đất nhưng thực tế không phải vậy. Cải cách ruộng đất chỉ là bối cảnh để Vũ Bão đưa ra 1 thông điệp lớn hơn, công kích tính xấu cố hữu của con người: sợ hãi, ngại lên tiếng trước cái xấu, cái ác.Nhân vật phản diện chỉ có 2 người: Độ và Lý. Cả xã đều biết 2 người đó xử oan cho mẹ con Bưởi mà không ai dám lên tiếng bênh vực vì sợ ảnh hưởng đến bản thân. Cả xã im lặng 1 cách hèn nhát.Sự hèn nhát chung đó được thể hiện rõ nhất ở Xuân- chồng sắp cưới của Bưởi. Thay vì lên tiếng bảo vệ người mình yêu, Xuân lại sợ hãi trốn tránh. Để rồi khi cái xấu bị đánh bại, Bưởi được minh oan, Xuân mới day dứt: "Tại sao biết nhà Bưởi như thế mà không dám nói thẳng", "không cất đầu lên nói lớn sự thật".Đọc truyện ta có thể giận Xuân, nhưng thử nhìn lại, ta có thể tìm được vô số "Xuân" quanh mình. Và thậm chí chính ta cũng nhiều lần tự đóng vai Xuân: Làm ngơ trước cái xấu cái ác để được yên thân, không dám lên tiếng để bảo vệ lẽ phải vì sợ đụng chạm?Thông điệp của truyện rất rõ ràng, mạnh mẽ: Phải lên tiếng! bởi "Tuổi 20 đâu có phải là đám cỏ dại, chỉ 1 cơn gió nhẹ đã rạp mình"
Vu K104 reviews103 followersFollowFollowDecember 29, 2021Sắp cưới thì có thằng phá đám.
Want to ReadBuy on AmazonRate this book
Sắp cướiVũ Bão
3.95Want to ReadBuy on AmazonRate this bookXuất bản năm 1957, tiểu thuyết Sắp cưới được nhiều người nhất là thanh niên, tìm đọc. Ngày ấy, tập sách đã gây ra cuộc tranh luận: một bên cho rằng nó phản ánh trung thực cuộc sống nông thôn trong cuộc đấu tranh cải cách ruộng đất; một bên cho rằng nó đã viết không đúng quan điểm, chính sách của Đảng.Sắp cưới nói về đôi trai gái yêu nhau chân thành tha thiết, nhưng sắp đến ngày cưới thì trong làng tiến hành cuộc đấu tranh đánh đổ giai cấp địa chủ, đem lại ruộng đất cho nông dân. Mục đích đấu tranh thật tốt đẹp, nhưng do sai lầm về chỉ đạo và thực hiện nên cuộc đấu tranh có nhiều tổn thất. Một số cán bộ bị nghi oan là phản động, một số nông dân bị quy sai là địa chủ. Gia đình người con gái bị quy sai thành phần khiến người con trai phải xa lánh, tình yêu của họ rạn vỡ.May thay, sau đó đã phát hiện ra sai lầm. Những cái sai được kiên quyết sửa. Tác phẩm văn học phản ánh về cuộc đấu tranh vừa thắng lợi to lớn vừa sai lầm nghiêm trọng ngày ấy rất ít, tiếu thuyết Sắp cưới nằm trong số đó.166 pages, Paperback
Published July 1, 1988
Book details & editions2 people are currently readingAbout the author

Vũ Bão
6 books2 followersFollowFollowVũ Bão tên thật là Phạm Thế Hệ, sinh ngày 4 tháng 9 năm 1931 tại Thái Bình. Quê ông ở thôn An Tiêm, xã Thụy Dân, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình. Vũ Bão tham gia chống Pháp khi còn trẻ, gia nhập quân đội chính phủ Việt Nam Dân chủ cộng hòa và làm quân báo từ năm 1947. Đến năm 1950, ông làm cán bộ Khu đoàn thanh niên Liên khu III.Sau năm 1954, Vũ Bão tiếp tục công tác trong ngành báo chí. Năm 1960, ông làm phóng viên báo Hà Nam, rồi báo Nam Hà. Năm 1968, Vũ Bão được điều vào mặt trận Khe Sanh. Năm 1969, ông về hoạt động ở Hội Văn nghệ Hà Nội. Năm 1971, ông lại được điều vào vào mặt trận Đường 9 Nam Lào.Sau khi Việt Nam thống nhất, năm 1977, Vũ Bão được chuyển sang Tổng cục Thể dục thể thao làm chuyên viên. Năm 1983, ông công tác ở báo Điện ảnh Việt Nam, từng giữa chức phó tổng biên tập. Vũ Bão nghỉ hưu năm 1992.Ông gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam năm 1957. Từ năm 1988 đến 2000, Vũ Bão là phó chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội.Ông qua đời ngày 30 tháng 4 năm 2006 tại Quảng Ninh, vì bệnh cao huyết áp sau khi đi dự lễ hợp long cầu Hòn Gai, Quảng Ninh.Ngoài Vũ Bão, ông còn viết với các bút danh Vũ Văn Bảo, Tạ Văn Dung, Hồ Huỳnh.Các tác phẩm của Vũ Bão mang đậm nét hoạt kê, giọng điệu trào phúng, giễu cợt. Ông luôn luôn kiên trì với con đường riêng trong suốt 50 năm đời văn: châm biếm những thói tật tràn lan trong xã hội, không phân biệt tầng lớp, địa vị, ngành nghề, vùng đất.**Tác phẩm-Làm giời (tập truyện ngắn, 1956)-Sắp cưới (tiểu thuyết, 1957)-Phá đám (tập truyện, 1958)-Mãi cũng đến bờ (truyện, 1963)-Dòng tin (tập truyện, nhà xuất bản Kim Đồng, 1970)-Khe Tre (truyện và ký, 1971)-Anh cả và em út (truyện, nhà xuất bản Kim Đồng, 1975)-Nơi đến (truyện, 1975)-Qua Hương Hóa (truyện và ký, 1976)-Những ngôi sao nhỏ (kịch bản phim, 1980)-Cô búp bê tóc mây (kịch bản phim hoạt hình, 1981)-Phút 89 (kịch bản phim truyện, 1982)-Xe tăng ta (truyện và ký, 1982)-Vũ đài Olimpic (truyện, nhà xuất bản Kim Đồng, 1983)-Thời gian không đợi (tiểu thuyết, 1988)-Đừng gọi tôi là em (kịch bản truyền hình, 1992)-Bố con là đàn bà (tập truyện, 1993)-Đầu quay về hướng đông (kịch bản truyền hình, 1995)-Ông khóc tôi cũng khóc (tập truyện, 1995)-Gọi ai lần cuối (1996)-Đỏ con mắt trái (tập ký, 1997)-Truyện chọn lọc (1998)-Tuyển tập văn xuôi (2000)-Em đường em, anh đường anh (tập truyện ngắn, 2001)-Tiếng vọng tuổi thơ (truyện, 2002)-Ai đưa tôi đến chốn này (truyện, 2004)-Người vãi linh hồn (tập truyện ngắn, 2004)-Hiệp sĩ (tập truyện ngắn, 2004)-29 tháng Hai (kịch bản điện ảnh, 2005)-Utopi một miếng để đờiRatings & Reviews
What do you think?Rate this bookWrite a ReviewFriends & Following
Create a free account to discover what your friends think of this book!Community Reviews
3.955 stars5 (23%)4 stars12 (57%)3 stars2 (9%)2 stars2 (9%)1 star0 (0%)Search review textFiltersTiếng ViệtDisplaying 1 - 11 of 11 reviews
Chim Cụt62 reviews110 followersFollowFollowApril 23, 2017ĐỪNG SẮP CƯỚI?!Mình biết đến cuốn này nhờ dự án Sách hiếm trên Gác và đọc cuốn này nhờ một ngày cúp điện từ canh bốn canh năm. Trời đã nhá nhem tối mà chưa xong những trang cuối cùng, phần không kiên nhẫn đợi đến khi có điện phần cũng rảnh rang nên mình rọi đèn pin đọc nốt. Quả là Sắp cưới đáng để mình đọc trong lầm lũi như thế.Cái tên nghe mùi ái tình mà những trang đầu cũng đẫm mùi tình ái. Cụ Vũ Bão viết về tình cảm đôi lứa mới chân quê làm sao. Chính ưu điểm này đã khiến một tiểu thuyết phê phán những nhiễu nhương trong cuộc cải cách ruộng đất bớt phần chính trị hóa. Đôi khi mình không rõ cuộc cải cách ruộng đất năm 1955 hay tình yêu giữa Xuân - Bưởi, Viên - Lựu mới là cái đích tác giả nhắm tới.Khi chỉ tiêu 5% khiến cơ số những con vẹt như Độ kích từ bần nông lên địa chủ để đấu tố bởi những kẻ nhắc tuồng ngu ngốc như Lý thì quyển sách chính là cái tát bỏng mặt vào những người cầm quyền lúc bấy giờ (có nên gom cả bây giờ vào?). Tất nhiên, chủ trương và đường lối đúng đắn nhưng gặp phải những con sâu mọt thì không tránh khỏi khiến bộ máy mục ruỗng, dẫn đến biết bao hệ lụy mà trực tiếp và mạnh mẽ nhất chính là quần chúng nhân dân. Rất may Sắp cưới kịp thời sửa chữa sai lầm, tuy chưa rõ ràng lắm. Giá quyển sách dày gấp đôi hay gấp rưỡi hiện tại. Giá hướng giải quyết của Đội Công Bằng sau khi nhận được lá thư kín chữ là chữ dài bốn trang giấy của Bưởi cũng làm hả lòng hả dạ người đọc như cách Đội quy chụp và đe nẹt mẹ con nhà Bưởi đã làm lòng người tức tưởi ra sao.Đôi tấm thẻ cưa chung mảnh gỗ, quét ba nước vôi trắng mịn mặt, cùng một kiểu chữ:VŨ THỊ LỰU, bần nôngLÊ VĂN VIÊN, cố nôngkhông đủ khỏa lấp những tháng ngày oan tủi, và hơn thế nữa.Sau hai năm long trời lở đất bởi cơn giông bão mang tên cuộc cải cách ruộng đất ở một làng quê miền Bắc nào đó mình đã quên tên là hai mối tình, một lành một nát. Nát đến tươm lòng người con gái đôi mươi có cặp lông mày cong như trăng mồng bốn.Bưởi nhiều lần thầm oán trách bản thân vài ba năm trước cứ dùng dằng không cưới nên giờ mới ra nông nỗi này nhưng mình lại thấy may mắn thay cho cô gái có cái răng cời khênh khểnh làm duyên này. Nếu không, cô đã làm vợ một gã bạc tình, hèn nhát, nịnh đầm. Mình chỉ trách cô và cả bà cụ Khuyến mẹ cô nữa rằng sao không sớm viết thư lên cụ Hồ hay cụ Trường Chinh với cụ Giáp để tự minh oan. Ôi, chắc thời thế khó nhằn!Sắp cưới với mình không chỉ hay bởi dám phản ánh trung thực cuộc sống nông thôn trong cuộc đấu tranh cải cách ruộng đất mà còn bởi đã hạ bút khắc họa các nhân vật phản diện vô cùng rõ nét. Đó là những Độ, những Lý, những Xuân. Không thèm nhắc đến cặp bài trùng Độ - Lý nhiều, mình muốn quăng ra đây bản mặt (nhắc lại) bạc tình, hèn nhát và nịnh đầm của Xuân - một kẻ yêu trên đầu môi chót lưỡi.Hắn say Bưởi như điếu đồ, chỉ một cái liếc mắt đưa tình của cô là hắn run hết cả người. Hắn nhiều lần giục cưới, tháng sau bu hắn qua nhà Bưởi. Hắn hò hẹn Bưởi ở gốc sung qua tỉ mảnh giấy xé vội nhét lén vào tay người yêu.Hắn yêu tưởng thủy chung đến như thế và hắn cũng phản bội nhanh đến như này.Hắn không còn dám nhận mình là rể bà cụ Khuyến. Hắn với Bưởi ở cái làng này từ hồi còn tắm truồng nhưng đến một cánh tay giơ lên chứng thực số lao động chính trong nhà cô vợ hờ cũng làm hắn lo trước nghĩ sau, sợ dây mơ rễ má với nhà địa chủ. Vào những ngày nhà Bưởi lên địa, hắn cất cái khăn tay màu hồ thủy viền chỉ màu cá vàng của người con gái hắn từng bẹo má, để treo chiếc khăn màu lòng tôm viền chỉ màu cánh sen hoen cả bốn đường viền của kẻ đã đầu têu đấu tố gia đình nhà người con gái phận oan ấy. Hắn đổi từ gọi cái tên thơm hương "Bưởi" sang gọi "chị" lạnh tanh.Hắn thay lòng đổi dạ bằng kia và cũng có mặt mũi xun xoe Bưởi bằng lá thư có chối tội có cả nhận lỗi mùi mẫn.Hết rồi cưng! Người con gái đã tính đến chuyện đi tu thì hãy thôi nói đến cưới xin mà làm gì.Gấp lại những oan ức và yêu thương trong Sắp cưới để chuẩn bị những sắp cưới mới?!Phương Mai25 reviewsFollowFollowFebruary 24, 2021Mình tình cờ biết đến quyển sách này qua review của một thành viên trong "Hội yêu sách". Lúc đầu đặt mua chỉ đơn giản vì thấy dạo này nhiều người review "Sắp cưới" quá. Sau khi đọc xong rồi mới cảm thấy tiếc sao mình không đọc quyển này sớm hơn. Thật sự thì sau "Cánh đồng bất tận", cũng khá lâu rồi mới có một tác phẩm văn học Việt Nam có thể khơi gợi cho mình cảm xúc mãnh liệt đến vậy.Bưởi-nữ chính trong tiểu thuyết này là một cô gái xinh đẹp, giỏi giang, là đối tượng săn đón của biết bao trai làng và trai thiên hạ. Bưởi phải lòng Xuân-một thanh niên có văn hóa cao, hoạt động sôi nổi, tu chí làm ăn. Hai gia đình đã bàn đến chuyện cưới xin. Giữa lúc đó, cuộc cải cách ruộng đất diễn ra quyết liệt. Mục đích thực sự của cải cách là đánh đổ địa chủ bóc lột, chia ruộng đất cho nông dân. Mục đích tốt đẹp là thế, nhưng đã bị một số sai lầm trong quá trình thực hiện làm sai lệch. Nhà Bưởi và nhiều người dân khác bị quy oan là thành phần địa chủ, ai cũng biết là oan ức nhưng mấy ai dám nói hộ một câu....Trước hết, mình cực kỳ thích văn phong của tác giả. Cách miêu tả làng quê Bắc Bộ vào những năm 1955,1956 vừa sinh động vừa mộc mạc, lời thoại các nhân vật rất tự nhiên, khiến mình cảm thấy như đang xem một bộ phim truyền hình về thời kỳ đó chứ không phải đọc văn viết nữa. Nhiều câu văn rất ấn tượng "Tuổi hai mươi đâu phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình", "những ngôi sao nhỏ li ti như hàng triệu mảnh gương vỡ vụn", bờ tre nọ khoác vai bờ tre kia lắc lư đưa câu hát ca ngợi tình yêu đi vạn dặm",... Cách diễn đạt mới khéo léo làm sao. Cốt truyện lôi cuốn, nhiều đoạn gây được cảm xúc mạnh mẽ cho mình, như cảnh nhà Bưởi bị quy sai thành phần, không ai dám đứng ra bênh vực; cảnh Viên trằn trọc về trách nhiệm của 1 Đảng viên khi thấy quyền lợi nhân dân bị xâm phạm nghiêm trọng,...Về nhân vật, với mình Bưởi là một cô gái hiểu thảo và mạnh mẽ, mạnh mẽ vượt qua những ngày tủi nhục vì bị quy là địa chủ, bị Độ và Lý chèn ép, bị Xuân chối bỏ và mạnh mẽ dứt khoát với Xuân khi nhận ra sự bạc bẽo, hèn nhát của anh. Thực sự mình không thể thông cảm được với nhân vật Xuân. Lúc đầu, khi đọc cảnh hẹn hò của họ ở gốc sung, mình còn thích cặp đôi này vô cùng vì cách họ trò chuyện mộc mạc, e ấp, thẹn thùng mà vẫn rất lãng mạn, giống hệt kiểu tình yêu thời ông bà anh mà mình thường nghe kể. Nhưng chính Xuân đã chối bỏ tình yêu ấy, vì sợ "liên quan", sợ thầy Xuân mắng, sợ Đội quy là bênh vực cho địa chủ, sợ không được vào Nông hội, rất nhiều cái sợ. Đúng như Viên nói, nhân vật này rất hèn, không dám đứng ra bênh vực cho người mình yêu, không dám nói hộ một câu cho lẽ phải, "lập trường vững vàng" mà lại rất dễ lung lay. Đoạn Xuân bỏ chạy mặc lời nài nỉ của Bưởi, nói "Chị và tôi ở hai giai cấp khác nhau", kiên quyết không gặp mặt Bưởi vì sợ liên lụy khiến mình giận và ghét Xuân vô cùng. Đến cuối truyện, mình lại thích cặp Lựu-Viên hơn. Một người nóng tính nhưng thẳng thắn, dám đứng ra giãi bày oan ức cho nhà Bưởi, một người dám che chở người gặp nạn và một lòng chờ đợi, người yêu. Qua quyển sách này, mình học được thêm nhiều điều về cách yêu. Người ở bên mình trong lúc bão giông mới thật sự là người yêu mình, và tình yêu không phải đến từ những lời nói từ đầu lưỡi trở ra. Chỉ với hai nhân vật có thể xem như "phản diện" của tiểu thuyết này: Độ và Lý, tác giả đã khéo léo nói lên những sai lầm trong thời kỳ đầu cải cách ruộng đất. Độ "hăng hái" truy lùng nhà địa chủ trong xóm Chè, không phải vì sợ địa chủ lọt lưới, vì quyền lợi của nông dân, mà vì sợ mất mắt với cấp trên, sợ không đủ thành tích "5% số nhân khẩu mỗi thôn là địa chủ". Những lời nói thật của Viên, của Văn, lại bị cho là đi ngược với chủ trương đường lối, và sự thật lại được trao vào tay những kẻ mồm miệng, luồn lách, tự cho mình là "nông dân" để trả thù riêng, hãm hại người vô tội. Đọc đến đoạn Bưởi bị Lý làm nhục, đánh đập giữa đồng, không một ai dám can ngăn dù biết đó là hành vi sai trái, vì băn khoăn "bênh vực cho Bưởi là bênh vực cho địa chủ, can ngăn Lý là can ngăn quần chúng nhân dân đấu tranh", mình thấy giận vô cùng. Những người cán bộ như Độ không hiểu thế nào là địa chủ, không thực sự hiểu chính sách của Đảng mà lại làm quyết liệt như vậy, chẳng khác nào đẩy người dân xa rời cách mạng.Nhưng may mắn là, giữa thời buổi bão giông đó, người dân vẫn vững tin vào Bác, vào Đảng. Đó là khi bà Khuyến dù đã có lúc băn khoăn tự hỏi nhà mình đã hết lòng nuôi giấu cán bộ trong thời kháng chiến, sao nay lại phải chịu oan sai như thế, vẫn an ủi con "Nước ta còn có cụ Hồ, thì Đội không thể nào bưng tai được". Nhất là trong đoạn đối thoại giữa bà Thủy và Xuân:-"Lâu nay con xem báo có thấy cụ Hồ làm chủ tịch không?"-"Còn."-"Ông Trường Chinh còn làm Đảng Lao động không?"-"Còn."-"Ông Võ Nguyên Giáp còn làm đại tướng không?"-"Còn."-"Thế thì nhà cửa, ruộng nương của bà Khuyến nhất định còn..."Bên cạnh bài học về tình yêu, mình còn nhận được một thông điệp rất ý nghĩa: phải biết lên tiếng, đấu tranh để bảo vệ lẽ phải. Khi đọc truyện, mình rất giận Xuân, nhưng rồi mình nhận ra không phải chỉ trong thời kỳ cải cách ruộng đất còn nhiều khúc mắc ấy, mà trong xã hội ngày nay, vẫn có khi con người ta im lặng, thỏa hiệp nhún nhường cái xấu vì sợ liên lụy đến mình. Nhưng hãy nhớ "Tuổi hai mươi đâu phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình".
Chi Luong222 reviews33 followersFollowFollowSeptember 2, 20214.5Thật tình cờ đọc cuốn này vào ngày Quốc khánh 2/9, và đọc xong thấy có niềm tin hơn vào Đảng vào Nhà nước. Nội dung hay, cung cấp nhiều góc nhìn về cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc VN giai đoạn 1953-1956 + cách viết đơn giản, chân thật nhưng vẫn kích thích được tâm lí người đọc. Giá mà tác giả mạnh tay hơn nữa với anh Xuân thì hoàn hảo ☺️ Một cuốn sách xứng đáng được biết đến nhiều hơn nữa. "Bà Thủy nghĩ ngợi một lát rồi hỏi con: - Lâu nay con xem báo có thấy cụ Hồ làm chủ tịch không? - Còn. - Ông Trường Chinh còn làm Đảng Lao động không? - Còn.- Ông Võ Nguyên Giáp còn làm đại tướng không? - Còn. - Thế thì nhà cửa, ruộng nương của bà Khuyến nhất định còn..."
Dang Thuy89 reviews8 followersFollowFollowAugust 8, 20212,5*Về bối cảnh: Sắp cưới lấy bối cảnh tại làng Chè những năm 1955 - thời kì cải cách ruộng đất. Con số 5% Địa chủ đẩy gia đình Bưởi vào hàng địa chủ trong làng mặc dù nhà có vài sào ruộng, một cái ao và cả hai mẹ con thì phải lao động bục mặt.Về nhân vật: nhân vật chính là Bưởi - một cô gái xinh đẹp, nết na, đảm đang và chăm chỉ nhất làng. Cô đẹp người đẹp nết nên được rất nhiều "đám" dòm ngó xong cô đều từ chối do phải lòng Xuân- một chàng trai gần nhà. Gần đến ngày cưới, gđ Bưởi gặp sóng gió nên tất cả chỉ dừng ở "sắp cưới."Vấn đề ở đây là: mình thật sự không biết tác giả lấy nội dung chính là " Sắp cưới " hay cải cách ruộng đất nữa. Okay cứ cho là mượn câu chuyện đám cưới của Bưởi để từ đó lên án câu chuyện ruộng đất đầy bất cập thì tác giả cũng làm không đến:1: Tình cảm của 2 người đc tác giả miêu tả qua loa, nhạt nhoà không điểm nhấn. Chẳng có gì gọi là sâu đậm đến mức đau khổ hay dằn vặt khi không đến được với nhau. Bằng chứng là Xuân, khi gđ Bưởi gặp nỗi hàm oan, trong khi bạn bè thậm chí là người làng lên tiếng minh oan cho mẹ con Bưởi thì Xuân im như ngậm hột thị không hé răng nửa lời, lờ đi như không quen biết vì sợ bị vạ lây. Bưởi đau khổ, những tưởng sẽ có người thương bên cạnh chia sẻ, che chở nhưng không, Xuân phũ phàng cắt đứt với cô, dùng lời lạnh lùng, xa lạ như một cách "thông báo" với cô. Thậm chí qua lại tìm hiểu với kẻ đã vu khống gđ Bưởi để lấy đc lòng tin với chính quyền. Ôi nó hèn hạ.2: Vấn đề giải nỗi hàm oan của gđ Bưởi nó cũng nhạt nhoà nốt, tác giả chỉ viết lên rằng gđ Bưởi gặp khó khăn, khổ sở ntn, lên kế hoạch minh oan ra sao chứ không hề đi chi tiết, nó giống như mấy cảnh trong mấy bộ phim mà "sáng hôm sau" ấy, sáng hôm sau mọi thứ đã khác nhưng quá trình để nó khác ntn thì không nói. Nhiều đoạn nó chưng hửng, cụt kinh khủng. 3: Xây dựng nv phụ không để lại đc ấn tượng gì với người đọc. Mặc dù trong tác phẩm có k ít nv nhưng mình chỉ nhớ đc Xuân, Bưởi, Lựu, ngay cả tên cái cô đã vu oan cho nhà Bưởi mình cũng nhớ, người bạn đã làm đơn kêu oan cho gđ Bưởi mình cũng k phân biệt đc giữa những tên nv khác đc là đủ thấy nó nhạt đến mức nào. Họ không có đất diễn, k đc thể hiện tính cách ngoài việc đc nhắc tên vài lần và sơ sài kể ra hành động của họ.4: một điều cực kì vô lí: Lựu là bạn thân của Bưởi, từ đầu đến cuối chứng kiến cảnh Xuân bạc bẽo với Bưởi ntn nhưng luôn nói đỡ, thậm chí khi gđ Bưởi đã đc trả lại sự trong sạch còn gán ghép họ lại với nhau để thay vì Sắp cưới sẽ là Cưới. Mình kiểu wtf? Bạn bè hay bẹn bà thế? Cùng cảnh đàn bà con gái với nhau, thấy bạn v phải khuyên bạn xù lẹ kẻ vô tình đi đời này lại vun vào. Ơ??! Cuốn này đã có thời kì bị cấm xuất bản, nay đc tái bản lại nên mng có vẻ khá đón đọc và dùng những từ khá có cánh để viết về nó nhưng với mình, nó thuộc vào hàng những cuốn sách bị Overated. Mình rate 2,5*: 1* cho nỗ lực đưa câu chuyện về một mảng tối của chế độ lên sách vở của tác giả, 1* cho việc nó đc tái và 0,5* cho cách tác giả tả cảnh, tác giả tả khá gợi hình gợi cảm đó ạ.
Trần Thưởng83 reviews4 followersFollowFollowMarch 19, 2021Một tác phẩm dễ đọc, dễ hiểu và dễ đoán cốt truyện. Thế nhưng nó vẫn lôi kéo mình đọc đến trang cuối cùng. Có lẽ chính vì bối cảnh của tác phẩm tạo nên sức hút chăng?Dựa vào thời kỳ cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ (mà theo lời người lớn kể là rất ghê gớm) "Sắp cưới" mang đến một góc nhìn mới về sự sai lầm một thời trong đường lối của nhà nước. Và đồng thời nó cũng phản ảnh những con sâu mọt trong xã hội hiện nay mà chúng ta ít để ý. Đọc cuốn này, mình thấy thương cho Bưởi, thương bà Khuyến, thương những ai đã từng bị vu oan giá họa mà không thể cầu cứu ai. Thương những người ấy bao nhiêu thì ghét thằng Độ, ghét những kẻ ung nhọt trong xã hội bấy nhiêu. Những thằng cậy chức cậy quyền, ngu nhưng luôn thích được phỉnh nịnh và tỏ ra ta rất giỏi. Nắm chức nắm quyền nhưng lại nhắm mắt làm ngơ trước sự thực, chăm chăm chạy theo thành tích. Và cuối cùng là khinh thằng Xuân, khinh tất cả những thằng hèn nhát, chỉ giỏi uốn ba tấc lưỡi. Phải nói trong "Sắp cưới", các nhân vật được tác giả xây dựng quá hiền (hoặc tác giả nhân từ quá chăng). Thú thực là mình mong chờ một cái kết mãnh liệt hơn, nhiều cảm xúc hơn. Mình muốn Bưởi phải bùng nổ hơn nữa mới "đạt" cho tính cách của cô ấy. Bao nhiêu uất ức, tủi nhục dồn nén vậy mà không có một phân cảnh nào để xả hết cục tức. Cuộc nói chuyện giữa Xuân và Bưởi sau cùng chưa đủ đô. Phải mình là tác giả, mình cho Xuân (và những thằng/con móc mỉa Bưởi) ăn quả báo hết. Quan trọng hơn, nếu liên tưởng một chút đến hiện nay thì trong xã hội này hẳn vẫn còn cả đống Độ, Lý hay Xuân tồn tại ngoài kia. Nhan nhản những oan sai, uất ức mà biết kêu ai để minh oan. Âu cũng chỉ vì tầng lớp thấp cổ bé họng.
Mín Vivian201 reviewsFollowFollowDecember 13, 2021Mình đã khóc khi đọc “Sắp cưới”, không phải vì buồn, mà là vì tức 🥲 Mới gần đây thuyết trình có liên quan về Cải cách ruộng đất xong hôm nay lại đọc được một quyển tiểu thuyết về chính chủ đề này, thấy sao buồn quá. Những con số - hậu quả của số người bị quy sai, bị tố oan, hay bị xử trí oan - là rất khủng khiếp. Đó chính là những cái sai sẽ không bao giờ sửa được của việc quá hấp tấp, nóng vội dù biết rằng cái mục đích đằng sau nó là vô cùng tốt đẹp. Cố nhà văn Vũ Bão đã cho mình cảm nhận được thế nào là “ngòi bút kháng chiến”, đã không ngần ngại viết về sự thật, đã từng có một thời gian chúng ta sai lầm như thế. Mặc dù cái kết chưa làm mình thoả mãn hoàn toàn, tuy nhiên, có sai thì có sửa dù tui vẫn hận thằng cha Xuân lắm cúc i 👆🏻👆🏻👆🏻 Dẫu sao thì mình vẫn thấy “Sắp cưới” là một quyển sách xứng đáng được nhiều người biết tới hơn nữa, tiểu thuyết ngắn thui nên có thể đọc nội trong một ngày là hết. Nhưng những khung cảnh mà tác giả miêu tả và những cảm xúc, thông điệp đấu tranh cho lẽ phải ông để lại cho độc giả thật sự là vô giá - “Tuổi hai mươi đâu có phải là đám cỏ dại, chỉ một cơn gió nhẹ đã rạp mình” 💯
Thu Trang Nguyen37 reviewsFollowFollowMarch 17, 2021Mình cực thích văn phong của tác giả. Cách miêu tả rất khéo, cảm giác tựa đọc cảnh nào, trong đầu mình liền xuất hiện cảnh đó vậy!Mình thương Bưởi - cô gái đẹp người, giỏi giang và mạnh mẽ.Mình quý Viên, Lựu - vì lẽ phải, vì bạn mà dám đấu tranh đòi công bằng. Sự ngay thẳng và sự thật ấy, tấm chân tình ấy hẳn sẽ thắng những bất công của cải cách ruộng đất những năm 1955, 1956.Mình không thể cảm thông với Xuân - hèn hạ và nhụt chí. Chả lẽ cái “danh hờ” sợ bị vạ lây không dám đứng về lẽ phải? Xuân không có chính kiến, theo kiểu gió chiều nào xoay chiều ấy, ấy thế, khi Bưởi lấy lại được công bằng, chẳng hiểu sao Xuân vẫn còn níu được? Ô, thế cái sự hững hờ, quay gót, lạnh nhạt, hẳn Xuân quên nhanh thế sao?Mình trách Xuân, trách nhiều. Chắc bởi ích kỷ nên mình chỉ mong cái kết Bưởi quay gót, để Xuân đó - 1 mình. Mình bị cuốn vào tiểu thuyết này. High recomment cho các bạn đọc nha!
Vũ Phạm25 reviewsFollowFollowApril 19, 2021Sắp cưới nhẹ nhàng đi vào lòng người, nói đến cuốc sống những năm cải cách, nó bộc lộ với một thái độ vừa đủ, không quá gay gắt qua câu chuyện tình của Bưởi, Xuân và những nguời bạn. Cuốn sách sâu lắng, nhẹ nhàng để lại bao cảm xúc.Nên đọc
Vũ Mai Minh Khuê57 reviews14 followersFollowFollowNovember 25, 2025Mình đã thích quyển sách này hơn mình nghĩ RẤT NHIỀU, biết đâu bạn cũng sẽ như vậy.Tóm tắt: "Sắp cưới" nói về công cuộc Cải cách ruộng rất đất miền Bắc Việt Nam vào giai đoạn 1953-1956. Chuyện xoay quanh Bưởi - một thiếu nữ xinh đẹp nhất làng, lại còn siêng năng, đảm việc, thêm vào các tài lẻ như ca hát, diễn kịch... nên Bưởi luôn được lòng và là mục tiêu săn đón của trai làng lẫn trai thiên hạ. Tuy hay có tính so sánh giữa người này với người kia, nhưng cuối cùng Bưởi đã phải lòng Xuân - một chàng trai khôi ngô, có cấp bậc văn hóa cao trong xóm. Cả hai họ đang tính đến chuyện cưới xin, thì đột nhiên nhà Bưởi bị quy lên thành phần địa chủ. Ai ai cũng biết sự tình ngang trái là vậy nhưng tuyệt đối không dám lên tiếng bênh vực vì sợ phải liên lụy. Từ hôm ấy, hai mẹ con Bưởi đã sống trong tủi nhục và sự khinh khi của xóm làng, ngay cả những chàng trai từng theo đuổi Bưởi cũng cất giọng chế cười khi gặp cô. Vậy thì, cải đám cưới kia liệu có được diễn ra hay không, hay phải chăng chỉ là "sắp cưới"?Câu chuyện của Bưởi chỉ là một ví dụ điển hình cho rất nhiều oan sai mà các gia đình nông dân ngày xưa đã đối mặt. Mang danh là người của Đội, nhưng một số trong đó đã vì tư thù hay việc muốn "lấy thành tích với Đảng" mà thẳng tay gieo oan ức cho các gia đình trung nông, bần nông... Và tác giả Vũ Bão thì quả thực đã làm rất trong việc tái hiện lại những ngày tháng đen tối khốn cùng đó. Hiểm khi có một tác phẩm vừa khiến cho mình uất ức nghẹn ngào, vừa khiến cho mình mỉm cười khoái trá đến như vậy... các sắc thái cảm xúc nào đã được gieo vào là sẽ làm người đọc phải ở đỉnh điểm của nó.Một điều nữa mình thích ở "Sắp cưới" đó chính là các trang văn miêu tả của tác giả. Ông vừa tả cảnh, nhưng trong cái cảnh đó lại là những đường nét ẩn dụ cho rất nhiều cái tình. Từ nỗi oan ức của một gia đình trung nông, từ số phận thảm thương của người con gái, cho đến nỗi căm phẫn các kẻ gian manh lộng quyền.Lý do cuối cùng mình muốn thuyết phục bạn đọc quyển sách này là nó không hề khó đọc, khô khan mà đổi lại sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm thú vị và tuyệt vời mà một khi cầm lên thì rất khó để đặt xuống.
Thanh Mai Chi6 reviewsFollowFollowAugust 28, 2018Mới đọc giới thiệu tưởng đây là cuốn tiểu thuyết phê phán cải cách ruộng đất nhưng thực tế không phải vậy. Cải cách ruộng đất chỉ là bối cảnh để Vũ Bão đưa ra 1 thông điệp lớn hơn, công kích tính xấu cố hữu của con người: sợ hãi, ngại lên tiếng trước cái xấu, cái ác.Nhân vật phản diện chỉ có 2 người: Độ và Lý. Cả xã đều biết 2 người đó xử oan cho mẹ con Bưởi mà không ai dám lên tiếng bênh vực vì sợ ảnh hưởng đến bản thân. Cả xã im lặng 1 cách hèn nhát.Sự hèn nhát chung đó được thể hiện rõ nhất ở Xuân- chồng sắp cưới của Bưởi. Thay vì lên tiếng bảo vệ người mình yêu, Xuân lại sợ hãi trốn tránh. Để rồi khi cái xấu bị đánh bại, Bưởi được minh oan, Xuân mới day dứt: "Tại sao biết nhà Bưởi như thế mà không dám nói thẳng", "không cất đầu lên nói lớn sự thật".Đọc truyện ta có thể giận Xuân, nhưng thử nhìn lại, ta có thể tìm được vô số "Xuân" quanh mình. Và thậm chí chính ta cũng nhiều lần tự đóng vai Xuân: Làm ngơ trước cái xấu cái ác để được yên thân, không dám lên tiếng để bảo vệ lẽ phải vì sợ đụng chạm?Thông điệp của truyện rất rõ ràng, mạnh mẽ: Phải lên tiếng! bởi "Tuổi 20 đâu có phải là đám cỏ dại, chỉ 1 cơn gió nhẹ đã rạp mình"
Vu K104 reviews103 followersFollowFollowDecember 29, 2021Sắp cưới thì có thằng phá đám.- cọpto-be-added-to-refresh-shelf
Join the discussion
Adda quoteStarta discussionAska questionCan't find what you're looking for?
Get help and learn more about the design.Help centerTừ khóa » Sợ Cưới Review
-
Sợ Cưới - Truyện FULL
-
Tân Di Chỉ (chương 137) - Sợ Cưới - Cung Quảng Hằng
-
Cuối Cùng Thì Truyện Này Cũng Hoàn Rồi... - Review Ngôn Tình
-
Sợ Cưới Vì Sính Lễ - VnReview
-
Sợ Cưới Phải Người Cờ Bạc Và Không Làm Trụ Cột Gia đình - VnReview
-
REVIEW NGÔN TÌNH [CĐ] (#14) - Grow As We Go
-
[Review] Dân Chơi Không Sợ Con Rơi - Kịch Bản Nhẹ Nhàng, Hài ...
-
Top 35+ Truyện Ngôn Tình Hiện đại Cưới Trước Yêu Sau
-
Review Phim Dân Chơi Không Sợ Con Rơi - Cười Và Khóc Chung ...
-
Review: Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn - Y Đình Mạt Đồng
-
Review Truyện - Hoàng Cưới - Tiếu Giai Nhân - Việt Nam Overnight
-
[Review Sách] - Không Sợ đêm đen Bởi Trong Lòng Có ánh Sáng - Mễ Tô
-
Kinh Nghiệm Tổ Chức Đám Cưới (Chi Tiết)
-
Nhổ Răng Khi Niềng Có đáng Sợ? - Review Niềng Răng Thụy Vy