[SEVERUS SNAPE X HARRY POTTER] TÌNH DƯỢC

Author: Hàn Anh Giang aka Ranie

Do not reupload my fanfic! Thanks!

Bối cảnh năm thứ 4 của Harry tại Hogwarts.

~ OoO ~

1. Harry chế tình dược

Phòng Cần Thiết luôn là nơi hữu ích với Harry. Đặc biệt là lúc này đây, khi Harry đang chật vật chế tình dược. Lí do thì như mọi người thôi, muốn người mình yêu cũng yêu mình. Vạc độc dược sủi bọt nhè nhẹ ánh lên màu vàng, Harry bỏ thêm cỏ đinh hương vào, lập tức vạc bốc khói rồi chuyển thành màu vàng kim óng ánh. Thành công rồi!

“Yeah…” – Harry hạnh phúc nhảy cẫng lên rồi ngã ụp xuống cái ghế sofa gần đó.

Tổng cộng Harry đã tập chế đến 30 lần. Và giờ đến lần thứ 31 thì thành công! Nhìn lại đồng hồ, ôi con mẹ nó 6h30 sáng, Harry thầm than thở đi tiêu một đêm rồi! May cái món thuốc ấy thành công không chắc nó đập đầu vô sofa tự tử mất.

Rót dược vào lọ thuỷ tinh rồi cất kĩ trong áo chùng, Harry chùm áo tàng hình trên người lọ mọ về tháp Gryffindor. Về đến phòng kí túc xá, Harry đổ ập trên giường trực tiếp ngủ. Mê man đến mức Harry nói với Ron (đang gọi mình dậy) trong vô thức:

– Tớ không ăn sáng đâu Ron, mọi người đi đi.

Ron nhún vai bỏ đi, dù sao cũng không phải lần đầu.

2. Snape phun nọc bữa sáng.

Ron đến đại sảnh đường ăn sáng thì thấy hầu như mọi người đã đủ, nhìn lên bàn giáo viên thấy chỉ thiếu mỗi thầy Snape. Sáng nay, Gryffindor và Slythrin có tiết Độc dược sáng nha, có khi nào ổng ốm rồi nghỉ dạy không? Ron chưa vui mừng được ba giây thì thầy Snape bước từ cửa vào. Đi qua chỗ Ron bị nhìn chằm chằm, Snape lại phun nọc:

– Trò Weasley, ta không hi vọng một con sư tử lỗ mãng như trò hiểu được lễ nghi. Nhưng chắc cái đầu đầy cỏ lác của trò cũng phải biết được rằng nhìn chằm chằm vô giáo sư của trò bằng thời gian con ốc sên bò từ tháp Gryffindor tới đây là vô cùng bất lịch sự. Và thêm nữa, nhắc cậu-bạn-sống-sót của trò đừng có muộn tiết của ta sáng nay.

Snape bỏ đi nhưng được hai bước thì ngừng lại nói thêm:

– Gryffindor trừ 5 điểm vì nhìn giáo sư chằm chằm một cách vô lễ.

Ron kinh hoàng ngó cái dáng phấp phới của vạt áo thầy Snape. Cả quá trình vừa rồi thằng bé chưa kịp nói cái gì. Ron trong lòng cật lực không hiểu Harry vì cái gì có thể thích thầy Snape. Ron khịt mũi nghĩ chắc do Voldermort Avada một lần không chết nên để lại chút di chứng cho đầu óc. Đừng hỏi sao Ron biết Harry phải lòng Snape, nó chính là người hiến kế cho Harry chế tình dược nha. Vì thằng bạn thân của nó suốt ngày đau khổ vì tình nên nó đành nghĩ kế này. Ít ra Harry sẽ không phải khổ sở vì bị Snape ghẻ lạnh nữa a.

Hermionie thấy Ron chưa hết hoảng thì vỗ vai người yêu. Dù bị thầy Snape đì nhiều lắm nhưng tụi nó lần nào cũng bị giật gân.

3. Harry vẫn bị muộn.

Ron đã cố gắng hết sức lôi Harry dậy nhưng nó vẫn ngủ như chết. Đặt báo thức giúp Harry một phút sau kêu, Ron đành chạy đi. Nếu còn nhây ở đây chính nó cũng bị thầy Snape xé xác. Nghe tiếng báo thức, Harry lăn lộn một lúc nữa mới mở được mắt. 8h15!!!!! Harry chết chắc.

Y như mong đợi, Harry vừa bước vào thì đã bắt gặp ánh mắt âm trầm của Snape.

– Trừ Gryffindor 10 điểm. Có lẽ cứu thế chủ của chúng ta đã chán giờ độc dược của ta đến mức không tài nào đến được đúng giờ. Và nếu trò muốn thì ta rất vui lòng mời trò ra khỏi lớp và không bao giờ phải học nữa. Nếu không thì mời trò tìm chỗ ngồi chứ đừng đứng như một con quỷ khổng lồ bị thiểu năng như vậy. Còn nữa, vì sự thiếu tôn trọng của trò tới giờ học của ta, tối nay đến chỗ ta cấm túc.

Harry lủi thủi đi về chỗ, lúc đầu thì rất buồn nhưng dần dần hí hửng tủm tỉm ra mặt. Nó lén nắm chặt lọ tình dược trong tay.

4. Trong hầm Snape

Harry đi cấm túc rất nhiều nhưng chưa bao giờ bồn chồn như lần này. Vừa chép tài liệu độc dược cho Snape vừa lén nhìn giáo sư và nghĩ xem làm sao cho được tình dược vào cà phê cho Snape uống. Trời giúp Harry thì phải. Đột nhiên có người liên hệ qua lò sưởi, Harry nhân lúc Snape không chú ý nhỏ vài giọt Tình dược vào cốc. Snape quay lại và uống cà phê. Harry hồi hộp chờ, đến năm phút mà Snape chưa phản ứng gì. Đang lúc thất vọng thì Snape kêu Harry về. Kì lạ, chưa quá 1/3 thời gian cấm túc mà.

– Thưa giáo sư, em nghĩ thầy có gì nhầm lẫn, vẫn chưa hết giờ cấm túc a…

Snape trả lời bằng giọng khản đặc:

– Ta bảo trò về thì cứ về, đừng nói nhiều.

Nói rồi Snape nhăn mặt thở dồn dập. Harry hoảng loạn. Không lẽ thuốc của nó chế sai ở đâu? Không lẽ có nguy hiểm đến thầy? Harry chạy lại định đỡ Snape đứng lên:

– Nhìn thầy lạ quá! Để em đưa thầy xuống bệnh thất.

– Tránh ra! Đi ngay! Ta không cần đến bệnh thất!

– Nhưng thưa thầy, nhỡ độc dược biến chứng thì rất nguy hiểm.

Snape nghe mặt đen sì ngó Harry:

– Trò bỏ dược ta? Trò đã cho cái gì vào cho ta uống hả?

Snape nắm chặt cổ tay Harry tra hỏi. Harry thú thật, run run rơi nước mắt:

– Là… Là tình… Tình dược thưa thầy!

– Tình Dược!? – Snape rống lên – Trò có biết mình đang làm gì không?

Harry đưa đôi mắt ngập nước nhìn Snape, đau lòng nói:

– Giáo sư, em yêu thầy! Em thực sự yêu thầy nhưng thầy luôn ghét em… Nên…

Snape cật lực gạt bỏ cảm giác nóng rực trong người, nói:

– Cứu thế chủ lại đi thích giáo sư độc dược già nua, khó ưa như ta?

– Em không biết nhưng em thật sự yêu thầy… Yêu là yêu thôi! Em sao điều khiểm được? Thầy hãy tin em! Em thực lòng…

Nói rồi Harry gấp gáp hôn xuống. Những tưởng Snape sẽ đẩy mình ra, ai ngờ Snape kéo luôn Harry ngồi vào lòng. Dứt khỏi nụ hôn, Snape thở gấp nói với Harry:

– Cuối cùng cái đầu rỗng tuếch của em cũng có thể làm được một món độc dược ra hồn. Xin trịnh trọng báo cho em biết em đã rất thành công!

Harry tròn mắt:

– Thành công!? Nhưng.. Nhưng thầy vẫn… vẫn…

Snape ôm Harry chặt hơn:

– Ta xin thưa với em, tình dược sẽ khiến một người không yêu nảy sinh tình yêu với kẻ đã cho hắn uống thứ đó. Còn khi người uống đã yêu say đắm kẻ cho hắn uống thì nó sẽ biến thành chất kích dục cực mạnh cho người uống…

Harry nghe xong trợn tròn mắt, một lát hiểu ra thì đỏ mặt dự dội không biết làm sao. Snape cầm tay Harry đặt vào chỗ cứng rắn thân dưới mình khiến Harry mặt càmg đỏ tợn.

– Em nên chịu trách nhiệm vì đã làm giáo sư của em ra nông nỗi này.

Sau đó, ờm ờ…

– Snape… xin… xin anh a… không…

(Lược bỏ n chữ tả Xà Vương và Sư Tử nhỏ ấy ấy nha….)

Đêm đó Harry ở lại hầm của Snape và cả hai phóng túng đến mức Harry tưởng chính mình cũng uống phải tình dược.

Sau đó thì tất nhiên chẳng cần tình dược nhưng cả hai vẫn rất mãnh liệt và yêu nhau say đắm.

Tình yêu đúng là thứ độc dược mạnh nhất trên đời nha.

End.

Cre pic: to the owner

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải…

Từ khóa » Tình Dược Snarry