Sinh Con Không đáng Sợ đâu Các Mẹ ơi! - Webtretho

Em sinh con đầu lòng nên rất chăm chỉ lên mạng, hỏi chuyện kinh nghiệm những người đã sinh. và hầu hết, em đều thấy các mẹ kể chuyện sinh con đau đớn ra sao, vân vân...khiến em hoảng vô cùng và run sợ. Mà em lại là người có sức khỏe không tốt. thậm chí bác sĩ riêng còn tư vấn cho em là nên mổ cho an toàn.Thế là sắp đến ngày dự sinh, em đi khám và nói với bác sĩ Đính là xin cho em mổ. Anh ấy hỏi vì sao, em bảo là sinh mổ không đau, an toàn và vì em sức khỏe yếu. Nhưng mà anh ấy bảo, con chưa cả được 3 cân, sinh mổ nó cười cho. Cố mà sinh thường, sao lắm bà bầu thích sinh mổ thế!.Thực ra em nghĩ là triệu bà bầu sinh con vượt cạn được, tại sao em không thể?. Nhưng sau khi nghe tâm sự của các bà đẻ rồi, em nghĩ rằng tốt nhất là sinh mổ. Lại thêm việc mẹ chồng em đi xem bói, ông thày bói bảo em sinh thường khó khăn lắm, tốt nhất sinh mổ. Ông ấy còn xem cho ngày giờ tốt để mổ nữa chứ. Cuối cùng mọi người trong nhà em bảo, nếu đến ngày dự sinh mà không sinh thì phải sinh mổ, không để lâu được.Sắp đến ngày sinh em sốt ruột lắm. Em hay có các dấu hiệu đau âm ỉ bụng dưới và đi tiểu nhiều. Mấy lần gọi điện dọa bác sĩ Đính là hình như em chuyển dạ nhưng vẫn chưa đẻ. Cách ngày dự sinh 4 ngày, em đến khám, anh Đính nói nước ối cạn dần và nếu tới ngày dự sinh mà ko chuyển dạ thì sẽ kiểm tra để xem kích thích đẻ thường được không hay là phải mổ. Em càng lo lắng.Cách ngày dự sinh 3 ngày.Em đi chợ ngã tư sở mua len về đan khăn cho con. Cả ngày chăm chú ngồi lì lì đan nên buổi tối, em cứ thấy đau đau thúc xuống dưới. Cơn đau nhẹ nhưng sau đó mạnh dần và cứ 1 tiếng lại 1 cơn. Em đau quá, ôm bụng kêu chồng. Chồng bảo là chắc tại ngồi lâu đan khăn. Em cũng nghĩ thế. Lại còn buồn đại tiện nữa. Thế là nghĩ chắc là bị táo. xong vào nhà vẫn đau, chồng em rủ rỉ cho vợ ngủ để hết đau. Thế là em ngủ 1 phát tới sáng. Sáng ra, em vẫn thấy mình bị đau như hôm qua. Các cơn đau thúc xuống dưới gần nhau hơn, thậm chí là đau hơn tối qua. Cứ liên tục như vậy, em vã cả mồ hôi và nghĩ có khi là cơn đau đẻ. Em đánh thức chồng bảo là đau thì chồng cứ an ủi là ngủ đi cho hết đau. Nhưng mà không tài nào ngủ được. Em gọi cho bà chị và cả anh Đính, họ nói đó là cơn đau đẻ. Rồi em vào nhà vs, thấy ra máu báo.Em run hết cả người nhưng vẫn kịp nói với chồng đi mua 2 miếng bánh trưng về chén để chuẩn bị đi đẻ rồi chuẩn bị mọi thứ đi đẻ. Đến pk anh Đính anh ấy kiểm tra mở được gần 2 phân. Em vào viện, đăng ký sinh dịch vụ vì nhỡ đâu đang dặn mà mình ngất thì anh Đính mổ cho luôn. Em được cho vào làm đăng ký, thay váy viện và kiểm tra mở được mấy phân. Sau đó được đưa lên nhà D3 để chờ sinh. Phòng chờ sinh có 3 mẹ nữa. cả 3 đều đau không nằm được. Cứ phải đứng nhăn nhó mặc dù cũng chỉ mở bằng em. Còn em thấy cơn đau thưa, khỏe mạnh và còn đi đi lại lại trêu người nhà. Lúc đó, em chả thấy sợ gì cả.Đến 1 rưỡi, y tá gọi em vào truyền dịch. Em vừa truyền dịch, tay vừa viết entry cảm nghĩ đi sinh :). 1 lúc sau bắt đầu có cơn đau mạnh, mạnh dần. Em không thể mô tả nó đau như nào nhưng rất khó chịu. Nghĩa là nếu như mình bị đứt tay, mình băng bó vào hoặc mình thổi thì nó đỡ đau. Nhưng mà đau đẻ nó ko thế, em không thể giải quyết được sự đau của nó. Em bắt đầu nhăn nhó hết nằm lại ngồi. Giữa mỗi cơn đau tranh thủ ngủ. Mấy bà bầu khác thì kêu ác lắm. Em nghĩ kêu làm gì, mất sức kinh. Rồi em buồn tè. 1 lúc sau thì buồn ị. Thế là em được đưa lên bàn sinh và y tá nói em sắp sinh rồi. Sắp mở hết. Cho gọi người nhà vào. Cơn đau giờ không khó chịu như ban đầu vì mình có thể giải quyết sự đau ấy bằng cách rặn hết sức như khi bị táo bón. Nhưng nó là cho mình hết sức luôn. Kinh nghiệm học thở đẻ thường e quên luôn. Chỉ chăm chú rặn mỗi khi có cơn về. Rồi em thấy mẹ em vào. Nhưng chả thấy anh Đính đâu - em đăng ký anh ấy đỡ đẻ mà.Y tá thay nhau trực và theo dõi độ mở của em. họ bảo gọi bác sĩ đi. Em lại có cơn đau tiếp. Em lại rặn. Y tá bảo, không được rặn. Trời ơi, có cơn rặn thì không thể không rặn đc các mẹ ạ.Rồi thần tượng của em xuất hiện, anh Đính thật đẹp trai trong bộ blue, hehe. Lúc ấy em vẫn còn thấy thế. Mà có thể em biết anh ấy tói nghĩa là em sắp sinh rồi nên sướng quá.Rồi em được hướng dẫn dặn. khoảng 3 cơn thì 1 2 3 em thấy bác sĩ, y tá nhảy bổ vào em, người lôi người ấn, người đẩy. Rồi bụng em nhẹ bẫng, em thấy con trai mình khóc oe oe, tím ngắt, chân tay hua loạng xạ, dây rốn dài ơi là dài trên tay bác sĩ. Bác sĩ bảo gọi bố nó vào bế. còn em từ lúc đó, nằm im vì hết sức. Mặc kệ việc lấy bánh rau, tiêm cái gì ở chân, khâu tầng sinh môn. Lúc đi đẻ, em sợ nhất là bị khám trong, tiêm, cắt và khâu tầng sinh môn. Nhưng thực sự khi trải qua rồi em mới thấy mấy việc đó chả đau tý nào các mẹ ạ. Người ta khâu tầng sinh môn của em xoèn xoẹt nhưng em không thấy đau. Thế nên các mẹ sắp sinh không phải lo.Cả việc đau đẻ nữa. Tính từ lúc em truyền dịch tới lúc sinh cháu là gần 1 tiếng. Mặc dù các cơn rất đau, đau tới mức không chịu nổi nhưng lúc đó e nghĩ sắp được gặp con nên phải cố gắng. Vì em có bầu vất vả lắm nên cố gắng 9 tháng 7 ngày rồi phải cố tới lúc này. Và lúc này phải cố hơn. Em còn nhớ lúc em được đưa lên bàn sinh, có bà bầu hỏi y tá là, vì sao chị ấy không đau mấy mà đã được sinh. E thì chảy cả nước mắt vì đau. Y tá bảo là, ai chả đau , ai cũng đau như ai nhưng người ta không kêu.Thế là mẹ con em tròn vuông rồi. Sau sinh.Chỗ khâu của em không bị tấy cũng chả bị đau tý nào. Đi wc hoàn toàn bình thường. Em chỉ mệt 2 ngày đầu, còn lại thấy rất khỏe. Tóm lại, em thấy việc sinh đẻ không đáng sợ đâu các mẹ ạ. Các mẹ sắp sinh cố gắng lên nhé, sẽ vượt qua thôi nếu các mẹ thực sự tin vào chính mình.Giờ con em sắp được 1 tháng, em mới viết những dòng này chia sẻ với các mẹ. Tiện đây, em cũng muốn cảm ơn anh Đính và ekip đỡ hôm đó rất nhiều. Mỗi lần nhìn con yêu, em lại nghĩ tớ anh Đính mới chít chứ các mẹ.:D

Từ khóa » đẻ Có đau Không Webtretho